Học Cách Để Yêu Anh

Chương 70



Hà cũng không đẩy Nhiên ra ,cứ để cậu ôm như thế một lúc .

Nhưng cô chưa kịp hỏi câu nào thì cậu lại ngủ mất rồi ,chắc là cậu còn mệt mỏi lắm ,cô không nên làm phiền nữa ,đắp chăn gọn gàng xong ,cô quay về phòng mình.

Tới tối Nhiên đã hoàn toàn khỏe hẳn ,cậu nói với Trung là ngày mai sẻ về nhà ,dù gì mục đích cũng hoàn thành rồi ,cậu cũng không nên ở lại đây nữa .

Trung mới đầu còn hơi tiếc nối ,nhưng thấy Nhiên kiên quyết quá nên đành thôi ,ngày mai anh ta sẻ đích thân láy xe đưa hai người đi về,vì có vài điều khó hiểu ,Trung cần gặp mặt ông nội Nhiên để học hỏi cách xài bí kíp ,Nhiên gật đầu đưa lại ấn trưởng tộc cho Trung ,rồi quay về phòng dặn Hà thu dọn đồ đạt.

Không biết Hà có cảm giác sai hay không ,sau Nhiên nói chuyện với cô toàn tránh mắt đi nơi khác ,bình thường bạo dạn lắm mà ,có như vậy bao giờ đâu.

Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều ,yên tâm dọn dẹp rồi đi về thôi.

Sáng hôm sau ,cô mắt nhắm mắt mở đã ngồi trên xe ,cô say xe ngủ suốt đường đi ,không biết trời trăng mây đất gì ,chỉ biết mỗi khi cô sắp đụng đầu vào đâu đó thì có một lực tay kéo cô về .

Trung láy xe ‚nhìn qua gương thấy bộ dạng của Hà thì cười như được mùa ,hôm đó rõ ràng cô oai phong như thế nào ,đánh nhau tới máu đỗ cũng không chớp mắt ,vậy mà lại gục ngã trước cơn say xe.

Nhiên để cô ngã vào vai mình để thoải mái hơn ,tránh việc xe có thắng gấp cũng tiện ôm cô lại ,trên xe cậu có nhắc Trung về Du Tam đã mất tích ,có thể hắn đang lẫn trốn ở đâu và bày trò gì ảnh hưởng tới ngọn núi.

Còn về Thủy ,Nhiên muốn nói rồi thôi ,vì đứa con trong bụng chị ta liên quan tới Du Tam ,kiểu gì sau này cũng có chuyện ,nhưng cái này là việc gia đình của Trung ,cậu không tiện nói nhiều .

Trung cười cảm ơn cậu đã nhắc nhỡ ,anh ta cũng đã lường trước được chuyện này ,để khi nào có thời gian sẻ sắp xếp lại ổn thỏa .

Đến nơi ,Hà mơ màng bước xuống xe còn không quên vẫy tay chào tạm biệt Trung ,cô mở cửa vào nhà nằm nghỉ một hồi mới lấy lại tinh thần ,con mực không biết từ đâu chạy tới quấn quýt mừng cô ,nó hửi hết đồ rồi tới dép ,rồi mới nằm xuống kế cô.

Đặt tay lên trán ,cô mới nhớ là quên nói với Trung vài chuyện mà mình đã thấy ,nhưng thôi bữa nào nói cho

Nhiên ,để cậu chuyển lời lại cho anh ta cũng được.

Triết từ quán không thấy con mực thì chạy về nhà tìm kiếm ,thấy cửa nhà mở ,cu cậu còn tưởng có trộm ,rón rén bước vào thấy đôi dép cô trước cửa mới mừng rỡ ,chạy vào nhà .

- Bà chị về rồi hả ,sao bữa nói hai ngày nữa mới về.

Mặc dù mừng lắm ,nhưng Triết vẫn không biểu lộ ra ngoài vì sợ cô chọc ghẹo .

Thấy em mình da đen hơn mấy hôm trước ,cô nhíu mày .

- Không có tao ở nhà ,mầy dám trốn hai buổi học thêm ,còn đánh luôn thằng Hậu xóm trên nữa ,giải thích cho chị mầy nghe coi.

Triết đơ tại chổ ,sao chuyện gì Hà cũng biết hết vậy ,cu cậu cười hì hì ,chạy lại chổ cô nịnh nọt.

- Em nghỉ học thêm là có lý do chính đáng á chị ơi ,còn thằng Hậu là tại nó đánh em trước ,em chỉ tự vệ thôi à.

Do cha mẹ hai người rất bận ,nên việc nhóm phụ huynh của Triết là Hà dự hết ,em mình có nghỉ học hay không ,giáo viên đều nhắn tin trong nhóm báo lại .

Cô không hỏi nữa ,nó không muốn nói cô cũng không ép ,cái tuổi này mà làm quá ,cu cậu mà giận hờn vu vơ bỏ nhà đi cô cũng mệt đầu lắm ,nhưng được cái nó sợ cô nên không cần lo mấy.

- Chiều nay tao đưa mầy đi học.

Nghe chị mình nói ,Triết có ý định từ chối ,nhưng nhìn đồ trong tay Hà bị bóp nát vụn thì rén ngang ,cúi đầu vâng lời ngay.

Triết vẫn biết người chị này lợi hại như thế nào ,đừng nghĩ tới chống đối hay phản kháng ,Hà không nói gì ,nhưng không có nghĩa đồng ý bỏ qua ,cô khá cực đoan trong vấn đề này ,nếu Triết dám lớn họng thì bàn tay kia sẻ bắt nó câm miệng ngay.

Nghỉ ngơi một lúc ,cô chạy ra quán phụ mẹ ,thấy cô về mẹ có chút ngạc nhiên ,nhưng thấy con mình vẫn bình an khỏe mạnh thì bà cũng yên tâm rồi ,bà còn đi nấu cho cô một nồi thịt gà kho nghệ mà cô thích ăn nhất .

Mẹ có gọi điện thoại cho ba ,khi đi làm về ông còn mua rất nhiều đồ ăn mà hai chị em thích, còn hỏi cô đi chơi có vui không ,cô cười cười nói dối là rất vui ,buồi chiều Hà đưa Triết đi học ,mọi chuyện vẫn bình thường không có gì lạ ,chắc là cô đa nghi quá rồi.

Sáng hôm sau.

Hà đã dậy rất sớm theo ba ra trại gà ,chủ yếu là dọn phân rồi dọn dẹp thôi ,làm quần quật tới trưa thì cũng thấm mệt ,mẹ bữa nay đãi cả nhà một bữa cháo gà hoành tráng ,nấu ăn là sở trường của Triết ,nên cu cậu rất hăng hái phụ mẹ.

Về quán ,cô trông quán hộ mẹ ,ngồi đó thôi cũng nghe được vài chuyện hay trong xóm ,chẳng hạn như Ngân con của thiếm Ngọc có bầu trước khi cưới ,mấy người từng bị thiếm ấy nói xấu ,bây giờ chề môi dè bỉu ngược lại ,đúng là đời mà.

Ngồi hóng chuyện hơn tiếng đồng hồ thì ba cô xách cả thùng cá về ,lúc nảy cô về trước ,còn ba ở lại lưới cá với mấy chú ,thấy cô ,ông bắt ra một con cá tai tượng to nhất ,kêu cô đem qua biếu cho ông nội ăn lấy thảo.

Lấy mấy cái bịch bỏ vào đàng hoàng cô mới lấy xe chạy đi ,trên đường có chạy ngang quán trà sữa ,cô thấy Vy và

Tuấn cùng một người nữa đang ngồi với nhau ,cô thấy người kia quen lắm mà không nhớ rõ là ai.

Không nghĩ nhiều ,một hướng đến thẳng nhà Nhiên ,không thấy ông nội ở nhà ,Hà quen thuộc đi thẳng vào cái lu không xài nữa ,thả con cá vào trong đợi ông nội về tùy ý chế biến ,nhưng cô muốn gặp Nhiên nên vào nhà tìm kiếm.

Nhà trước không có ai ,Hà đành bước xuống nhà sau, thấy cậu nằm trên giường nhắm mắt đưa lưng ra ngoài ,tưởng cậu ngủ rồi ,nên cô nhẹ chân định đi về thì cậu lên tiếng

- Ông nội về rồi ạ ,lát nữa con sẻ ăn cơm trưa ,giờ con chỉ muốn nằm nghỉ.

Giọng cậu có chút gì đó yếu đuối khá lạ ,vì không mở mắt, nên cậu không biết người đó là Hà chứ không phải ông nội.

Hà nhìn đồng hồ trên tường ,rồi nhìn xuống cậu đầy khó hiểu.

- Ăn uống thất thường dễ đau bao tử lắm ,ông bị bệnh hả.

Nghe thấy tiếng cô ,Nhiên kinh ngạc ngồi bật dậy, thấy cô đang đứng trước mặt mình thì rất bất ngờ.

Sao bà ở đây.Cho ông nội con cá ,mà không thấy ai mới vô đây coi thử.Hà tự nhiên ngồi xuống mép giường giải thích ,từ hồi về tới giờ Nhiên cứ lạ lạ sao á ,luôn tránh ánh mắt cô dù cho có nói chuyện trước mặt.

Ông bị bệnh hả.Không có.Cậu lắc đầu .

Hà không kiên nhẫn mấy ,thái độ này của cậu làm cô phát cáu ,có gì thì nói ,dấu diếm trong bụng làm gì.

Ông có chuyện gì đúng không.Không có.Câu lại lắc đầu.

Hết chịu nối ,Hà đứng dậy không thèm quan tâm nữa ,giọng cũng lạnh lùng hơn.

- Cái quần gì cũng không nói ,vậy thôi tui về .

Mới bước được hai bước ,thì tay lại bị cậu nắm lại ,cô bực dọc nhìn xuống cậu .

- Sao .



Nhiên biết tính cô nóng như lữa ,chơi trò kéo co thì phần thua chắn chắc là của cậu mà thôi ,kéo cô ngồi xuống trước, cậu mới nói hết tâm sự từ mấy ngày qua.

- Bà có thấy tui tệ lắm không.

Cậu đưa mắt nhìn cô đầy ủ rũ.

Nữa rồi ,bình thường con gái phải đa sầu đa cảm hơn con trai chứ ,mà hoàn cảnh này thì ngược lại ,cô không phải dạng người có thể an ủi người khác đâu ,không biết lúc cô ngất đã xảy ra chuyện gì rồi.

- Không hề.

Biếu hiện trên mặt cô rất thật lòng làm cậu phì cười .

- Thật ra tui luôn tự trách mình ,sau lúc nào cũng để bà rơi vào nguy hiểm ,còn để bà đi cứu ngược lại tui nữa ,cái cảm giác tội lỗi đó làm tui cứ dằn vặt mấy ngày qua.

Hà cảm giác Nhiên đang u uất ,sắc mặt lại buồn bã như thế ,cô thì có nghĩ mấy chuyện đó bao giờ đâu ,tới đâu hay tới đó ,cái gì qua rồi thì cho qua luôn ,với lại lúc trước cậu cũng cứu cô liên tục mà ,cô cũng chỉ làm hết khả năng mình có thôi ,quan trọng hơn là cô cũng không muốn cậu chết.

- Ông suy nghĩ nhiều quá rồi ,cũng nhờ ông tới cuối cùng tui mới có thể ngồi đây còn gì ,đâu thể nào mà tui ngồi đó đợi ông dọn sẵn đường cho tui hoài được ,nói thật thì lúc trước tui cũng thấy mình rất vô dụng khi đứng trước đám yêu ma đó lắm.

Hà thở dài ,vuốt mấy cọng tóc xù của Nhiên ngay ngắn lại, rồi nói tiếp.

- Nhưng nhìn ông sắp bị mấy thứ đó giết chết ,tui càng muốn mình có thể làm gì đó để giúp ông một tay ,nhưng tui chỉ là người bình thường thôi ,đâu có thể nào thần thông biến hóa ,chỉ là trong phút giây nào đó tui mới mạnh được như thế ,mà cái giá để trả thì cũng cao không kém ,bởi vậy ông mau ổn định lại tinh thần đi để tui còn nhờ vả nữa ..hê..hê.

Hà gãi gãi đầu cười vô tri ,cái này là cô nghĩ gì nói đó thật.

Nhiên cũng cười nhìn cô đầy trìu mến ,Hà nói đúng ,cậu phải bình ổn trở lại và còn làm chổ dựa cho cô nữa kia mà ,dù sao cả hai vẫn sống nên nghĩ về phía trước sẻ tốt hơn.

Bỗng Nhiên nắm lấy tay Hà rất chặt ,cô muốn rút về nhưng sợ lực mạnh quá sẻ làm cậu bị thương nên đành để xem ,cậu muốn làm gì.

Cậu đặt tay cô lên ngực mình ,mặt có chút đỏ nhìn cô dò hỏi.

- Bà có cảm giác gì không.

Không hiểu Nhiên muốn làm gì ,Hà thật tình nheo mắt đáp.

- Khá ấm ,còn rất đàn hồi .

Mặt cậu đỏ lựng hết cả lên ,không phải hỏi cô da thịt có cảm giác gì ,vì đã trải qua sinh tử, khế ước bắt buộc sẻ phản ứng khi hai người ở gần nhau ,nên đặt tay cô lên tim cậu thử xem ,cô có đau hay khó chịu gì không ,còn nữa, sau chỉ có mình cậu là ngại ngùng thôi ,còn cô mặt chả có gì là bối rối.

Cậu bỏ tay cô ra ,lắp bắp hỏi.

- Bà có thấy đau ở chổ nào không.

Hà vẫn còn suýt xoa cảm giác lúc nảy ,biết vậy sờ thêm vài lần rồi ,đâu phải lúc nào cũng được hời như vậy ,tiếc quá ,căn bản cô không hề để ý tới lời cậu nói vào tai ,nếu có gì lạ thì tim có hơi đập mạnh hơn một chút mà thôi.

Đột nhiên tin nhắn điện thoại tới ,mẹ cô bảo về nhà ăn cháo gà ,Hà nhắn lại có mình Nhiên ở nhà ,hỏi mẹ muốn mời cậu tới ăn chung luôn có được không ,mẹ nhắn lại ngay ,tất nhiên là được rồi.

Thế là Hà kêu cậu đi chung ,mới đầu Nhiên từ chối nhưng nghĩ tới tay nghề nấu ăn của mẹ cô ,thì đứng dậy thay đô đi theo .

Hà giống ba hơn là mẹ ,nên tài năng nấu nướng cũng trôi dạt theo mây ,trên đường về mạnh ai nấy chạy xe ,không có chuyện đi chung ,cũng phải chạy qua quán trà sữa lúc nãy ,chỉ có điều người lần này để ý là Nhiên.

Mặt cậu trắng bệt nhìn vào bên trong ,ngoài Tuấn và Vy ra ,thì người còn lại không ai khác là tình đầu của Hà ,tâm trạng cậu tụt dốc không phanh ,tại sao người đó lại ở đây ,cậu nhìn Hà đang chạy phía trước ,nếu gặp lại người xưa ,không biết cô có rung động lại hay không .

Trung sau khi hỏi ông cả về bí kíp thì quay về nhận chức trưởng tộc ,theo như đúng thì Nhiên phải ở lại để bầu chọn, nhưng cậu đã bó đi nên việc này lại rơi vào tay Trung.

Nhiên có nói cho Trung biết về suy nghĩ của mình ,cậu tới đây chỉ muốn mượn Bạc Phù mà thôi ,nhưng chuyện đám yêu quái kia thì đúng là không ngờ tới thật ,còn về mấy chuyện khác cậu không muốn quản .

Anh ta về thì biết Thủy đã mất tích ,nhưng còn mấy chuyện khác quan trọng hơn nên cũng không đặc trong lòng ,chỉ là ở một nơi nào đó ,Thủy đang vô cùng sợ hãi với kẻ trước mặt.

- Đừng... đừng lại gần ta.

Thủy khóc lóc ,lùi vào góc tường sợ sệt mà trốn tránh ,cô ta sai rồi ,ngay từ đầu đã lựa chọn sai ,đáng ra phải nghe theo sắp sếp của gia đình mà lấy Trung mới đúng ,dù bên ngoài có hơi ngốc ,nhưng bên trong lại thâm sâu khó đoán ,và quan trọng hơn Trung đã từng rất yêu cô ta.

Du Tam cười đầy dâm đãng ,đưa hai tay muốn chạm vào cơ thể quyến rũ của Thủy.

- Khóc lóc cái gì ,không phải em rất thích tui sao ,còn muốn giết tên Trung cùng nhau nữa mà.

Thủy nắm chặt cổ áo ,kịch liệt chống đối sự đụng chạm kinh tởm kia.

- Cút đi đồ xấu xí ,ai mà thích mầy chứ ,là mầy đã giết chết anh ấy ,trả Tiến lại cho tao.

Nhìn vẻ điên cuồng của Thủy ,Du Tam cũng chẳng phải hạng thương hoa tiếc ngọc gì ,thẳng tay tát cô ta một cái ,giọng đầy mỉa mai.

- Con khốn này ,biết điều thì yên phận một chút ,tao sẻ thương tình mà chăm sóc mầy sắp tới ,mầy đã mang cốt nhục của tao thì đừng hòng bỏ trốn .

Não Thủy như có gì đó nổ tung ,không thể nào ,sao cô ta có thể mang thai con của thứ kinh khủng này được ,tại sao ,những lần đó điều là Tiến mà.

- Không...không thể nào.

Thủy có ăn phải tô hủ tíu có bỏ quá nhiều gia vị không ,mà sao quên sớm quá ,hôm đó Hà đã nói với cô ta là Tiến đã chết từ lâu rồi ,thì lấy gì mà làm cô ta có thai được ,thứ trong người Tiến là của Du Tam, chuyện rõ như ban ngày cứ không chịu hiểu.

Du Tam cũng không kiêng dè gì ,thân mình vừa mập vừa lùn ,cộng thêm mùi tanh tưởi phát ra từ cơ thể hắn tiến lại Thủy ,bắt cô ta phải phục vụ hắn ,chờ khi đứa con kia ra đời ,công lực mà hắn tu luyện sẻ tăng lên gấp bội ,thì sợ gì Trần gia nữa.

Thật ra lúc Du Tam thấy ma vương bị tiêu diệt ,hắn đã ôm mạng mà bỏ trốn ,hắn không muốn chết dễ dàng như thế ,kế hoạch hắn chỉ mới làm một nữa ,không muốn từ bỏ vào lúc này ,nhưng hắn cũng có vài thứ hay ho khác ,chẳng hạn như xơi được cô gái có mệnh cách đặc biệt đó.

Chỉ cần ăn được miếng thịt đó thôi ,hắn sẻ nâng cao tu vi chỉ trong chớp mắt ,nhưng bên cạnh con nhỏ đó có quá nhiều kẻ bảo vệ ,hắn căn bản không thể ra tay được ,phải đợi thời cơ khác .

- Hắc.xì..

Ăn xong ,Hà và Nhiên ngồi ngoài ghế đá trước cửa ,nói về mấy chuyện sắp tới .

- Khăn giấy nè ,đừng có chùi vào áo.

Nhiên đưa cho Hà miếng khăn giấy ,khi thấy cô sắp lấy tay áo chùi nước mũi.

Chùi chùi vài cái ,cô nhớ ra gì đó ,sắc mặt đầy nghiêm túc nói với cậu.

- Ê ,ông có nhớ bà quản gia không ,bà ta không có già như vẻ bề ngoài .



Cậu gật đầu đáp.

Sao bà biết.Thì hôm bữa bả kêu tui đi nấu ăn phụ ,trong lúc gọt trái cây ,tui vô tình thấy da trong của bả ,săn chắc mịn màng như gái mười sáu á ,có phải cũng có vấn đề gì đúng hôn.Cô vuốt lông con mực đầy suy tư.

Chống tay lên cằm ,nhìn về phía xa Nhiên trả lời cô.

- Cũng không hẳn là xấu ,chỉ là thiên cơ không thể tiết lộ được ,bà cứ yên tâm không sao đâu.

Ngước lên bắt gặp ánh mắt khó chịu từ cô ,cậu ho sặc sụa ,Hà đúng là không thích kiểu nói chuyện mờ mịt này mấy.

- Biết rồi ,không hỏi nữa ,thế giới của ông người bình thường như tui không biết được.

Chẳng phải hờn dỗi gì đâu ,cô cũng không nên biết nhiều làm gì ,lỡ hại thân thì không tốt chút nào .

Con mực nghe chủ mình nói thì liếc về phía Nhiên đầy vẻ ghét bỏ.

- Bà giận hả ,không phải tui giấu bà chuyện gì đâu ,tui chỉ sợ bà gặp nguy hiểm nữa thôi, thứ mà bà thấy càng không phải là người ,tui mới nhanh chóng đưa bà về đây ,bà biết không, mạng của bà có rất nhiều kẻ nhắm tới lắm.

Cậu vội xua tay giải thích ,đúng là có những chuyện không nên nói ,sợ Hà vì lo lắng mà mất ăn mất ngủ thì khổ ,cậu sang bên ghế Hà ,đẩy luôn con mực đang nằm xuống đất ,rồi ngồi xuống cạnh cô.

Con Mực nhe nanh muốn cắn Nhiên mấy phát cho đỡ tức ,nhưng có cô ở đây nên nó nhịn ,đành nằm dưới chân ghế đá.

Hà không hiểu quay qua nhìn Nhiên .

- Ừ ,tui hiểu rồi ,nói vậy thôi chứ hờn dỗi gì, lớn cả rồi có còn là con nít đâu.

Nghe cô nói ,Nhiên thở phào ,đúng là ở nhà tổ thứ gì cũng có ,cá tinh rồi đến cả hồn ma ,hay là mấy loại khác đều có cả ,cậu cũng không muốn lo chuyện bao đồng ,ai đụng tới mình thì mới ra tay thôi ,còn lỡn vỡn trước mắt thì mặc kệ.

Nhưng chắc cô để ý nên mới phát hiện ra thôi ,bà già đó cũng có liên quan tới cá tinh ,nên mới ra tay giúp hắn trốn thoát ,còn điều tra nguồn gốc bà ta thì để Trung lo ,dù sao anh ta cũng ở đó mà.

Bầu trời buổi chiều đúng là rất đẹp ,mây có đủ màu sắc trông rất bắt mắt ,thêm cơn gió nhẹ nhàng thổi qua ,thật làm con người ta thư thái.

Hà cảm nhận Nhiên cứ nhìn mình chầm chầm ,cô quay qua đối diện cậu ,thắc mắc hỏi.

Sao thế.Ngày mai tới tui phải vào trường trực hè ,đang nản.Cái cậu muốn hỏi Hà không phải câu này ,nhưng không biết trả lời sao ,nên buộc miệng nói ra chuyện này.

Chỉ thấy cô lấy điện thoại kiểm tra tin nhắn ,rồi đưa cho cậu xem.

- Ngày mai tui đi với ông ,thằng An nó cói có mấy bài toán hay lắm muốn đưa cho tui coi thử ,thần tài mở lời ,tui cũng không tiện từ chối.

Chuyện Hà bảo vệ An ở trường ,Nhiên cũng biết nên không thấy có gì lạ ,sao tự nhiên thấy vui trong lòng ,cậu ậm ừ một hồi ,không kìm nổi nữa phải lên tiếng.

Bà..bà có nhớ thằng Dương xóm trên không ,lúc chưa chuyển trường nó có chơi chung với tụi mình .Nhớ ,rồi sao.Biểu hiện cô không có gì lạ, làm Nhiên không hiểu cô đang nghĩ gì ,không phải lúc trước cô thích tên đó lắm sao ,giờ nhắc lại ,mặt cứ tỉnh như thế ,không dao động chút nào.

- Tui mới thấy nó ngồi với tụi con Vy ngoài quán trà sữa ,bà...bà có gặp nó chưa.

Cô nhướn mắt suy nghĩ ,hóa ra người hồi nảy là bạn cũ ,hèn gì thấy quen quen ,mà sao Nhiên có biểu tình kì quá ,cặp mắt đẹp thế mà cứ buồn hoài .

- Kệ bà nó ,gặp lạm gì ,tui có thân với nó đâu .

Cô chống tay lên chổ dựa phía trên ghế ,nhìn cậu đầy bình thản ‚thân thiết gì đâu mà Nhiên hỏi cô câu đó ,mà thằng Dương là anh của thằng nhóc Hậu ,mấy hôm trước đánh nhau với em cô ,bạn bè gì tầm này.

Lời nói của cô ,khiến Nhiên chẳng biết đâu mà lần ,một người coi bói giỏi như cậu khi gặp cô lại hoàn toàn bị động ,cô xoay cậu chóng hết cả mặt .

- Tui.tui tưởng hồi đó bà ...bà thích nó.

Hai tay cậu vì lúng túng mà vò vạt áo ,bạn bè ai cũng nói thế hết mà ,với lại có vài sự kiện xảy ra ,cậu mới tin ,tin đồn kia là thật.

Hà cười phá lên ,làm con mực cũng giật mình ,cô đưa tay lấy miếng hành còn dính trên miệng Nhiên ,tiện thế sờ mặt cậu một cái ,thong thả nói.

- Nhảm nhí ,ai nói ông nghe vậy ,tui lúc đó mà thích ai ,chơi chung vì thiếu bạn thôi ,thằng đó lên cấp hai nó cũng nói xấu tui miết đó thôi ,tại tui chưa kể ông nghe á .

Nhiên bắt lấy tay cô rồi nắm chặt, hỏi tiếp.

Nhưng mà tui cũng nghe bà thừa nhận khi bạn bè chọc ghẹo.Chậc ,ông có nghe hết cuộc đối thoại đó không .Nhìn biểu cảm ngu ngơ của Nhiên ,Hà có chút buồn cười ,cô đành giải bày.

- Chắc ông nghe có nữa thôi ,với lại không phải thằng con trai nào cũng được gia đình tui mời về ăn cơm đâu .

Tay cô không phải dạng nhỏ ,mà lòng bàn tay cậu còn to hơn cô rất nhiều ,nắm một phát là bao trọn cả bàn tay cô ,ấm áp thật.

Tim Nhiên đập rộn ràng hăn lên ,lời cô là có ý gì ,có đúng như cậu nghĩ không ,nhưng nhiều lần bị phũ cậu có tâm lý hơi yếu ,nên nữa ngờ nữa tin ,nhưng tay cô ,cậu vẫn vẫn nắm đây , tính ra hơn tên Dương trong tin đồn rồi .

Con mực chứng kiến nảy giờ thì bực bội vô cùng ,trong mắt nó nhìn Nhiên chỉ có vài chữ" cút ,biến ,đi về đi " có vậy thôi cũng ngồi đó hỏi hoài ,với tính cách của Hà ,tình cảm nghiên về ai không phải rõ quá rồi sao.

Nó tiến lại chân Nhiên ra hiệu có chuyện cần nói . Cậu gật đầu nhẹ ,rồi nói vài lời với cô xong mới ra về.

Tối đó.

Triết không như mọi ngày mà xem phim hàn quốc rồi khóc sướt mướt ,cu cậu dạo này rất lạ ,hình như đang nhắn tin cho ai đó .

Nhà Nhiên .

Phong gà đang nằm trên bàn học ,nó quay về hình dạng thật thì khá mập mạp ,nhìn thấy con mực ngồi ở trong phòng ,thì sợ tới mức mồ hôi nhỏ giọt không dám nhìn thẳng.

- Ngươi thấy ả ta rồi ,có tìm hiểu được gì không.

Giọng Bạch vẫn khàn đặc ,nó lạnh lùng hỏi Nhiên.

Nhiên lấy điện thoại mở ra một tấm hình ,đẩy tới trước mặt Bạch.

- Che dấu quá kín ,rất khó phát hiện .

Bạch hừ một tiếng ,khó chịu khi nhận kết quả không mong muốn.

- Các người đúng là lũ vô dụng ,chả được tích sự gì .

Nói rồi ,Bạch chạy đi còn không quên liếc Phong gà đầy chết chóc ,làm nó giật bắn mình ,quên luôn cả thở.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.