Honkai Star Rail: Các Vì Sao Nơi Vũ Trụ

Chương 57: Cảm xúc của March 7th.



Chương 57: Cảm xúc của March 7th.

[Anh Lâm thân thiện: Tôi xong rồi, đang chờ anh chỗ cũ]

[Arlan: Chờ chút, tôi sẽ đến ngay]

Nhìn vào dòng tin nhắn mà Arlan mới phản hồi lại, Lâm tắt điện thoại nhét vào trong túi quần rồi cậu dựa lưng vào tấm bảng sáng an nhàn chờ đợi.

???: "Gâu!"

Lâm: "Hửm...?"

Một tiếng chó sủa vang lên thu hút lấy ánh nhìn của Lâm, cậu đưa mắt nhìn xuống thì thấy đó là một chú chó nhỏ trông vô cùng đáng yêu khoác trên mình một bộ lông mềm mại, bốn chi ngắn ngủn cùng cái đuôi không ngừng vẫy vẫy.

Lâm: "(Ui, bé cún Peppy này!)"

Đây là chú chó cưng của Asta, bé này rất năng động và thường bật mode tự động đi dạo mà không cần sự cho phép của chủ nhân.

Vì vậy mà sự hiện diện của Peppy trên Trạm Không Gian không có gì quá ngạc nhiên đối với các nhà nghiên cứu tại đây.

Đặc biệt bé cún này trong game còn cực kì thân thiết với Arlan, thường xuyên cùng anh ta vui đùa với nhau.

Lâm: "(Phải sờ vào bộ lông đó mới được!)"

Lâm đã bị đốn hạ trước sự dễ thương của Peppy rồi, cậu ngồi xổm xuống chìa bàn tay ra mời gọi bé cún trước mắt.

Theo thói quen của một chú cún, Peppy dùng cái mũi nhỏ ngửi ngửi bàn tay của Lâm như muốn đánh giá cậu có phải người xấu hay không.

Peppy: "Gâu!"

Trải qua một lúc ngửi, Peppy xác định Lâm không phải là người xấu gì nên nó đã tự chủ động dùng đầu mình cọ vào lòng bàn tay của cậu.

Lâm: "Mềm mại quá...!"

Lâm vẻ mặt tươi cười đầy thoả mãn, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve Peppy liên tục không ngừng.

Arlan: "Tôi trở lại rồi đây!"

Peppy: "Gâu gâu!"

Nghe thấy tiếng Arlan, Peppy hai mắt sáng rực lên, tránh thoát cái vuốt ve của Lâm mà vui vẻ chạy tới bên Arlan và quấn quýt dưới chân anh ta.

Arlan cũng nở một nụ cười mỉm trên môi, bế Peppy lên mà cưng nựng.



Arlan: "Lúc anh không có ở đây, em có quậy phá không đó?"

Peppy: "Gâu!"

Arlan cười cười, nhìn sang Lâm và nói: "Để anh chờ lâu rồi, Lâm"

Lâm lắc đầu, xua tay đáp: "À, không sao đâu, tôi cũng mới tới đây thôi..."

Arlan: "Haha. Được rồi, anh cùng tôi đi tới phòng Kỹ Thuật thôi nào, ở đó anh sẽ chứng kiến tài sửa chữa đồ vật của tôi!"

...

Bên phía Đội Tàu Astral, tại Toa Mui Trần.

Himeko: "Ara, sao mặt cô trông có vẻ bối rối vậy March bé bỏng, bộ có có tâm sự gì à?"

Cầm theo một tách cà phê, Himeko đi tới và ngồi cạnh bên March 7th mà hỏi. Bởi từ nãy đến giờ, Himeko cứ thấy March 7th lúc thì nhăn nhó lúc thì ngồi cười cười một mình.

Hiếm khi thấy một người có tính tình vui vẻ như March 7th lại mang một vẻ suy tư điều gì đó nên Himeko cũng có đôi chút tò mò không biết đã có chuyện gì.

March 7th: "À ừm... chuyện là..."

March 7th hai ngón trỏ chọt chọt vào nhau, hai má có hơi ửng hồng, toả ra vẻ lúng túng.

Himeko: "Chuyện là?"

Himeko giọng điệu nhẹ nhàng hỏi, nâng tách cà phê nhấp một ngụm.

March 7th: "Chuyện...chuyện là...tôi có chút cảm tình với Lâm"

Himeko: "?"

Nghe thế, Himeko bất ngờ đến nổi mém nữa là phun ra luôn ngụm cà phê đang uống, may mà cô đã kiềm được và cố nuốt xuống.

Himeko đặt tách cà phê xuống bàn, nghi hoặc hỏi: "Cô...cô đùa hả March bé bỏng? Cô thích Lâm!?"

March 7th: "À, không...không phải...chỉ là tôi có chút cảm tình mà thôi, không đến mức đó đâu...!!"

"Tại những bộ phim về tình yêu mà tôi xem đều...đều có..."

March 7th thấy biểu cảm kinh ngạc của Himeko, cô vội vàng lắc đầu, hai tay quơ loạn, hai má đỏ chót không ngừng giải thích.



Nhưng cho dù March 7th có giải thích đến mức độ nào đi chăng nữa thì Himeko càng nghe càng thấy bất hợp lí.

Himeko: "Chưa quen được bao lâu, mà một người như cô đã sa vào lưới tình rồi đó..."

March 7th: "Không...không phải mà!"

Trước phản ứng dễ thương này của March 7th, Himeko che miệng cười cười.

Himeko: "Vậy cho tôi hỏi nhé, lúc bên cạnh Lâm thì cô có cảm giác như nào?"

Trước câu hỏi này của Himeko, March 7th trầm mặc, hai tay nắm chặt mép váy của mình.

Trong đầu March 7th bắt đầu nhớ lại lúc đầu gặp Lâm và làm quen với nhau, được cậu giúp đỡ không ít lần, cùng nhau trải qua những điều khó khăn.

Có lúc thì Lâm rất ngốc đến mức khiến March 7th phát cáu, nhưng trong cái ngốc đó lại tồn tại một ý chí muốn trở nên mạnh mẽ của cậu thu hút lấy cô.

Chưa kể lúc nhảy xuống từ vụ leo cổng và vụ xoa đầu cô lúc cô tới phòng Lâm để đưa tấm ảnh, mỗi khi nghĩ tới thì nhịp đập con tim của cô lại loạn hết cả lên.

Tình cảnh đó giống y hệt những bộ phim tình cảm mà March 7th từng xem qua.

March 7th: "Đây...đây chỉ là..."

Himeko: "Haizz..."

Ngồi bên cạnh, thấy March 7th biểu hiện như này, Himeko chỉ biết âm thầm khẽ thở dài một hơi.

Himeko không biết giữa hai người Lâm và March 7th đã xảy ra những điều gì, nhưng có thể nói đây chính là Duyên Phận đang gắn kết hai người họ lại với nhau.

Himeko: "Còn nhiều thời gian để cô nhận ra cảm xúc của mình, không cần phải cuống quýt lên như vậy đâu March bé bỏng à"

"Tới khi nào cô nhận ra thứ cảm xúc đó là gì thì hãy mạnh dạn đối diện với nó, đừng có trốn tránh"

Himeko nhấp một ngụm cà phê, vỗ nhẹ vào vai March 7th mà khuyên thật lòng.

March 7th: "Ừm..."

Himeko: "Fufu. Thôi, cô hãy đi gọi Caelus và Dan Heng đi, chúng ta cần phải họp nơi cần tới tiếp theo"

"Còn Lâm thì giờ này chắc anh ta cũng sắp trở lại rồi"

March 7th gật đầu, cô đứng dậy khỏi ghế mà đi về phía cánh cửa dẫn tới Toa Phòng khách.



Himeko: "Chưa quen biết bao lâu mà đã như này rồi, đáng kinh ngạc thật"

Himeko mỉm cười, nhẹ nhàng dùng muỗng khuấy đều tách cà phê rồi nhấp một ngụm.

Cùng lúc đó trong phòng của Dan Heng.

Nằm ngủ trên chiếc giường, Dan Heng đang không ngừng vật lộn với cơn ác mộng mà bản thân đang mơ thấy, trán anh ướt đẫm mồ hôi, lông mày cứ nhíu lại liên tục.

Trong giấc mộng đó, Dan Heng mơ thấy một bóng người con trai cao ráo, mái tóc dài, đôi mắt sắc lẹm, cầm trên tay là một thanh kiếm rạn nứt.

???: "Trong năm người...ba người phải trả giá và ngươi là một trong số đó..."

Hắn ta nở lên một nụ cười lạnh, chĩa múi kiểm về phía Dan Heng như muốn đâm thủng anh vậy.

Dan Heng bỗng mở bừng mắt ngồi dậy, mồ hôi chảy rất nhiều, miệng không ngừng thở dốc.

Dan Heng: "Giấc mơ đó..."

Cốc cốc...!

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang vào làm cho Dan Heng hoàn hồn lại, anh đưa mắt nhìn qua và cất giọng: "Chờ tôi chút, tôi...tôi đến ngay đây"

Bên ngoài cửa, nghe Dan Heng cất tiếng hồi đáp lại thì March 7th và Caelus cũng đừng đợi

March 7th: "Thấy chưa, Caelus, tôi đã nói là Dan Heng chắc chắn đang ngủ nướng mà!"

Caelus: "Bộ Dan anh ấy thường như vậy sao?"

March 7th: "Cái người này trên tàu của chúng ta có thể không ngủ mấy ngày, nhưng một khi đã ngủ là phải ngủ cho đáng"

"Anh sớm muộn gì cũng nắm giữ được kỹ năng này thôi. Thôi, thời tiết đẹp như này đừng dây dưa ở hành lang này nữa"

Caelus: "Ơ...vậy còn..."

March 7th: "Không sao không sao, Dan Heng biết chỗ cần họp mà nên yên tâm đi, sau khi tỉnh thì anh ta sẽ tự mò đến thôi"

Nói xong, March 7th vui tươi bước từng bước chân đi về phía cánh cửa dẫn vào Toa Mui Trần

Caelus thấy vậy, một hồi đắn đo thì cũng nhấc chân đi theo March 7th.

Caelus: "Hừm...Lâm đi từ nãy đến giờ còn chưa trở lại sao? Haizz, chán thật..."

March 7th: "Đúng nhỉ...chán thật..."

March 7th nghe đến tên Lâm thì ngoài mặt vẫn không có phản ứng gì, nhưng trong nội tâm thì lại lúng túng lẫn ngượng ngùng vạn phần.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.