Huyền Lục

Chương 469: Hai chữ ‘Sát thủ’



Người ta thường nói: “Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt”, người hiểu mình, hiểu người, hiểu tình thế thì làm việc gì cũng sẽ xuôi chèo mát mái.

Nhưng liệu có mấy người hiểu được câu nói đó như thế nào chứ, với những người sống lâu, kinh nghiệm cho bọn họ hiểu được nhân tình thế thái là gì, hung hiểm nhân tâm ra sao thì còn có thể ‘thức thời’.

Nhưng với những người trẻ tuổi ngạo mạn, tự tin vào thực lực của mình mà lại không hiểu rõ đối phương thì kết cục thường chỉ có bốn chữ.

Vạn kiếp bất phục.

Và Hắc Nha có lẽ là một người như vậy.

. . .

Khương Hy không cảm thấy ngạc nhiên trước phản ứng này của Hắc Nha, dù sao Minh Kính trưởng lão cũng đã từng nhắc nhở hắn một lần.

Dạ Ma cũng có truyền thừa như các đại tông môn khác, thông thường là nhất mạch đơn truyền, vì vậy những sát thủ kế nhiệm của trưởng lão Ngọc Diện sẽ không thoát khỏi hai chữ ‘ngạo mạn’.

Bởi vì ‘ngạo mạn’, những sát thủ kế nhiệm này sẽ hành động không khác gì thiên kiêu của đại tông môn.

Minh Kính trưởng lão không nói rõ ra nhưng Khương Hy đại khái có thể nắm được ý chính của nàng, nàng muốn hắn dạy cho đám này biết hai chữ ‘sát thủ’ có ý nghĩa như thế nào.

Khương Hy đã muốn trèo cao tại Dạ Ma, tự nhiên sẽ xuất một phần lực của mình ra để giúp các ‘tiền bối’ vui lòng. Về phần các vị trưởng lão Ngọc Diện kia có tìm đến hắn tính sổ không thì câu trả lời sẽ là không.

Sát thủ vô tình, chỉ nhìn kết quả, không nhìn quá trình.

Khương Hy làm gì cũng được, chỉ cần đám truyền nhân đó trở thành sát thủ chân chính thì cái giá không quan trọng.

Sát thủ thông thường sẽ là những kẻ câm, trong mắt chỉ cần biết mục tiêu, miệng lưỡi chỉ để cho có, cũng không phải để dùng. Hắc Nha không nói nhiều nhưng cũng nhiều hơn hai câu, như vậy là đủ thừa thãi rồi.

Sát thủ là đao, đao có tên, gọi là ngoại hiệu, đao dùng để chém người, không phải để nói chuyện. Còn về người bị chém thì chỉ cần làm đúng bổn phận chết đi là đủ.

Hai mắt Khương Hy hóa thành một cặp tử động, khóe miệng hắn cong lên đầy yêu dị, ma âm vang lên:

“Động thủ đi”.

Nội tâm của Hắc Nha có chút chấn động, nửa thân dưới của hắn run rẩy lên đầy phấn khích nhưng thâm tâm lại hoảng sợ tột cùng.

“Chuyện này . . .”.

Chỉ một câu nói là đủ làm cho ‘thú tính’ của hắn nổi lên, dục vọng trong người kêu gào không ngừng nghỉ, hắn liền vận pháp lực lên kìm nén dục vọng lại rồi lao về phía trước.

Tốc độ của hắn rất nhanh, để lại tàn ảnh như một vệt bóng mờ đen. Một đường cắt bất chợt xuất hiện ở trên cổ Khương Hy, máu tuôn trào ra không ngừng.

Hắc Nha xuất hiện ở sau lưng, tay cầm theo một thanh đoản đao đầy kỳ dị. Chuôi trắng, lưỡi đen, bên trên có họa tiết quạ cách điệu khá đặc trưng.

Cùng lúc này, thân hình của Khương Hy đột nhiên vỡ vụn ra như thủy tinh rồi hóa thành quang vụ bay đi mất.

Hai con ngươi của Hắc Nha liền co rụt lại đầy sợ hãi, hắn sao không nhận ra được bản thân mình vừa trúng phải Ảo Thuật chứ. Nhưng rốt cuộc là bị trúng từ khi nào thì hắn lại không nhận ra.

“Ngươi còn đứng đó đợi thêm bao lâu nữa?”.

Thanh âm của Khương Hy vang lên ngay giữa cánh đồng, Hắc Nha vội vàng phóng linh thức ra truy tìm hắn nhưng không phát hiện ra được gì, cho đến khi hắn ngẩng đầu nhìn bằng mắt thì mới thấy.

Nguyên lai, Khương Hy tọa lạc ngay chỗ đứng ban đầu của hắn, bộ dáng phiêu du từ tốn, chân đạp lên bông lau nhẹ nhàng giữa không trung.

Thần sắc của Hắc Nha lập tức ngưng trọng hơn hẳn.

“Ảo Thuật rất mạnh, làm cách nào ngươi ảnh hưởng lên được ta?”.

Khương Hy lắc đầu, sắc mặt biểu lộ có chút thất vọng, ma âm lại vang lên:

“Nói quá nhiều”.

Vừa dứt lời, thân ảnh của hắn lập tức xuất hiện trước mặt Hắc Nha, hư ảnh vầng trăng khuyết đột nhiên xuất hiện giữa ban ngày.

“Thiên Nguyệt Thoái Phá - Khuyết Nguyệt”.

Oanh!

Một cước xuất ra đánh thẳng vào giữa ngực Hắc Nha, toàn thân hắn như diều đứt dây liền văng ra phương xa, một tiếng răng rắc nhẹ của xương gãy liền vang lên không ngớt.

Hắn phun ra một ngụm máu tươi, máu nhiều đến mức không gian đằng sau tấm Kim Diện cũng không cách nào che đậy nổi.

Hai hàng huyết lệ liền chảy ra từ hốc mắt Kim Diện, trông thật buồn bã, thật bi thương.

Hắc Nha trúng đòn, đau đớn kịch liệt ở trên ngực liền cấp tốc oanh kích lên não hải của hắn, nửa thân dưới cũng rục rịch không an phận, tựa hồ như cảm giác đau đớn từ ngực cũng không cách nào hóa giải được cơn hưng phấn bất chợt này.

Nội tâm hắn bây giờ như phân ra làm hai thái cực tranh đấu với nhau, một bên thì cắn răng kêu gọi bình tĩnh suy nghĩ đối sách, một bên thì buông thả như muốn hưởng thụ dục vọng, đối với nguy hiểm cận kề cũng chẳng có chút khái niệm nào.

Hắc Nha cố gắng chống người nửa quỳ trên mặt đất, hắn cố tình hạ thấp trọng tâm của mình xuống để ẩn nấp vào bên trong biển cỏ lau, một tay cấp tốc đưa lên kiểm tra thương thế.

Thiên Nguyệt Thoái Phá quá mạnh, Khương Hy còn khống chế lực lượng cùng pháp lực tập trung công kích tại một điểm duy nhất nên đòn thế Hắc Nha phải chịu tuyệt không dễ chịu gì.

Lớp áo trước ngực hắn chịu phải một chiêu này đã sớm vỡ vụn ra từng mảnh, để lộ ra một lớp giáp bạc ở bên trong nhưng lớp giáp này bây giờ đã có dấu hiệu nứt vỡ ra rồi.

Nội tâm Hắc Nha liền trùng xuống.

Lớp giáp này là trung giai trung phẩm pháp khí hệ phòng ngự, chiến kỹ bậc Trúc Cơ cảnh không cách nào có thể sinh ra hư hại cao đến thế.

Với vết tích này, chỉ cần hắn nhận thêm một đòn tương tự nữa thì lớp giáp pháp khí này sẽ trực tiếp trở thành sắt vụn ngay.

“Phản ứng quá chậm”.

Ma âm dụ hoặc của Khương Hy một lần nữa lại vang lên, nhưng lần này là vang lên sau lưng Hắc Nha. Sống lưng của hắn liền lạnh đi mấy phần, nửa thân dưới lại tiếp tục không an phận mà hưng phấn.

Hắn nhanh chóng vận pháp lực tụ hội về chân rồi bật về phía trước lộn một vòng, đồng thời một tay cũng xuất ra một chưởng.

Cương phong mang theo hắc khí hóa thành từng lưỡi đao chém thẳng về phía sau. Khương Hy liền khẽ ồ lên một tiếng có chút tán thưởng.

Pháp khí của Hắc Nha là đoản đao, pháp lực của hắn khi ngưng tụ lại tự nhiên là đao quang, có thể ngưng tụ đao quang thông qua một chưởng thì tạo nghệ đao đạo của hắn cũng không đến mức tồi.

Khương Hy rút mấy tấm Kim Quang Phù ra rồi phóng về phía trước ngăn chặn từng đạo đao quang một. Nói đúng hơn thì hiện nay Kim Quang Phù phải thay bằng cái tên Hồng Quang Phù mới phải.

Sau đó, hắn rút Hắc Trúc Bút ra họa một đạo phù khổng lồ ở trên trời. Hồng quang ngay lập tức phủ lên trên đồng cỏ lau.

“Trảm Tự Phù”.

Thần sắc của Hắc Nha chuyển thành kinh hãi, hắn thấy được Trảm Tự Phù, nhưng không phát hiện ra được trảm quang.

Nhưng hắn dù gì cũng là đao tu, đao quang không hiện không nghĩa không phát hiện ra nguy hiểm từ một ‘trảm’ này.

Hắn liền cắn chặt răng, pháp lực trong cơ thể liền bùng nổ ra như phong bạo, hắc khí bao bọc hắn càng lúc càng nhiều rồi tụ hội về thanh đoản đao kia.

“Thần thông - Huyền Nha Khinh Vũ”.

Một đao chém ra, hắc khí vô tận hóa đao quang chém về phía Trảm Tự Phù, sát cơ bùng nổ không hề che giấu.

Oanh!

Hai trảm va chạm vào nhau, cương phong phóng ra tứ phía, trong phạm vi hai trăm mét trở lại không đâu không có phong bạo, từng ngọn bông lau bị cơn phong bạo này tuốt khỏi cành phóng thẳng lên thiên không.

Trảm Tự Phù bị hắc quang chém trúng liền vỡ ra thành từng mảnh nhưng hắc quang cũng không tồn tại lâu hơn được, bản thân nó cũng nổ tung ra thành từng mảnh hắc vụ rơi xuống đất như tuyết.

Hai mắt của Khương Hy có chút hơi khép hờ lại, hắn mượn Nhân Gian Hành Tẩu nhẹ nhàng lướt ra phía sau, cẩn thận tránh né số hắc vụ đó.

Hắn có cảm giác không tốt với chúng.

Quả nhiên, hắc vụ vừa chạm xuống đất là sinh cơ ở vùng đó ngay tức khắc bị bòn rút đi mất. Cánh đồng lau trắng như tuyết dưới sự ảnh hưởng của hắc vụ liền không cách nào có thể cứu vãn được nữa.

Phân nửa cánh đồng đã bị hủy diệt bởi một chiêu thần thông này.

Khương Hy phóng linh thức cùng sắc dục ý cảnh ra để tìm kiếm thân ảnh của Hắc Nha thì vô tình phát hiện được hắn đang bỏ chạy, tốc độ rất nhanh, tàn ảnh để đánh lừa tầm mắt cũng rất nhiều.

Không qua mười giây thì Hắc Nha đã triệt để bỏ chạy khỏi tầm kiểm soát của Khương Hy rồi. Hắn liền mỉm cười lắc đầu nói:

“Chạy đủ nhanh, ít nhất không ngu xuẩn”.

Một chiêu thần thông kia của Hắc Nha không tính có công kích mạnh nhưng nó thực sự thành công khiến người khác chủ quan một vài giây.

Chỉ cần hắc vụ tranh thủ được đoạn thời gian đó bám vào người là tu sĩ đó nên chuẩn bị hưởng thụ việc sinh cơ bị rút dần ra khỏi cơ thể đi là vừa.

Hắc Nha mượn một pha hậu chiêu này để đào thoát cũng tính là thông minh, Khương Hy xác thực không đuổi được, mà như hắn đã nói ban đầu, tâm tình hắn đang tốt, cũng không có p2e2u hứng đuổi theo.

Nhưng cũng chỉ lần này thôi, bởi hắn đã tính toán xong thời gian tiếp xúc của Huyền Nha Khinh Vũ rồi. Lần tới Hắc Nha dám sử dụng lại thần thông này thì hắn cũng không ngại bồi thêm một chiêu Thiên Nguyệt Thoái Phá nữa đâu.

Khương Hy chờ đợi hiệu ứng của Huyền Nha Khinh Vũ kết thúc rồi mới tiếp tục di chuyển tiếp. Bất quá ngay khi một chân vừa bước ra thì toàn thân hắn liền khựng lại.

Hắn lắc đầu nói ra:

“Một người làm gương còn chưa đủ sao?”.

Lời vừa ra, ngay giữa bãi chiến trường chết chóc do Hắc Nha tạo ra đột nhiên xuất hiện một bóng người. Bộ dạng không khác gì Hắc Nha lúc trước, thân mang hắc y, mặt đeo Kim Diện.

Chỉ có điều người này lại thu hút sự chú ý của Khương Hy nhiều hơn. Bởi hắn cảm nhận được tu vi của người đó.

Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều đỉnh phong.

Loại tu vi này rất mạnh kể cả trong hàng ngũ của các thiên kiêu đại thế lực. Theo như tình báo hắn nhận được thì hiện nay không có bất cứ thiên kiêu này bước vào đỉnh phong cảnh của Trúc Cơ cả.

Hợp Cửu Kiều đỉnh phong tự nhiên là tu vi tối cường nhất hiện nay nếu không tính đến bản thân Khương Hy.

Hắc Nha vừa chạy, người này đã đến, Khương Hy liền cảm thấy có chút hứng thú, ma âm của hắn vang lên:

“Có thể báo số lượng lần này của Dạ Ma chứ?”.

Người kia bật cười vài tiếng đáp:

“Khương đạo hữu thật đáng sợ, ta chỉ lơ là Hắc Nha một khắc thôi mà ngươi đã đánh hắn sợ đến mức bỏ chạy rồi”.

Khương Hy cảm thấy có chút ngạc nhiên, ma âm của hắn lại không ảnh hưởng quá nhiều lên người kia. Khóe miệng của hắn khẽ cong lên đầy yêu dị, cước bộ của hắn liền bắt đầu di chuyển về phía trước.

Một bước chân được bước ra, cỗ u hương trên người hắn liền tỏa ra xung quanh, khí tức dụ hoặc dần dần buông xuống ở khắp nơi.

Người kia vốn cũng có chút kỳ lạ với âm công của Khương Hy nhưng thời điểm hắn ngửi thấy u hương thì nội tâm liền bị chấn trụ lại một chỗ.

Dục vọng của hắn đang gào thét, nửa thân dưới cứ như một đầu rồng sắp sửa thức tỉnh phi thiên đến nơi.

Hắn bất giác lùi ra sau vài bước tựa như muốn tránh người trước mặt.

Sắc dục ý cảnh của Khương Hy tỏa ra xung quanh, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được dục vọng của người kia. Mặc dù không quá rõ ràng như Hắc Nha nhưng chung quy lại vẫn có, hơn nữa chất lượng lại cao hơn hẳn.

Hắc Nha không kiềm chế dục vọng của mình ngay từ đầu nên dục vọng của hắn vẫn tính là bình thường, còn người này thì áp chế dục vọng của bản thân rất mãnh liệt, vì vậy khi dục vọng bị kích thích thì cơn bùng nổ lại càng đáng sợ.

Tựa như một vị thiếu gia bại hoại bị cấm dục lâu ngày vậy. Một khi được thả ra thì chẳng khác nào chó tuột xích.

Khóe miệng Khương Hy khẽ cong lên đầy hứng thú, ma âm của hắn vang lên:

“Ngoại hiệu của ngươi là gì?”.

“Từ Hồng”.

Nghe vậy, hai mắt Khương Hy liền sáng lên một tia tinh quang, cặp tử đồng kia một lần nữa lại hiển lộ, Dục Hỏa như có như không nổi lên ở ngay trung tâm con ngươi.

Nguyên lai Từ Hồng đầy danh tiếng lại ở nơi này.

Tại Dạ Ma, Từ Hồng được xem là một đời sát thủ trẻ tuổi nổi danh nhất, xem như Khương Hy cũng không cách nào nổi hơn được.

Bởi hắn là người được các trưởng lão Ngọc Diện công nhận sở hữu nghệ thuật ám sát tuyệt diệu nhất tại thế hệ sát thủ này.

Minh Kính trưởng lão cũng từng nói nếu có dịp thì Khương Hy cũng nên tiếp xúc với hắn một chút. Không nghĩ đến, vậy mà gặp thật rồi.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không đủ điều kiện để nhận tiền VIP từ app truyencv đâu *Khóc một dòng sông*

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì cho tác full sao nha!

Tác cảm ơn!

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.