Huyền Lục

Chương 530: Dạ Ma xuất động



Chu Hữu Tài vừa nói xong câu này, La Sơn Chấn Nghiêm cùng Tuyết Giang Thiên Thu liền phân nhau đứng trước người hắn lại tựa như đang bảo bộ. Hắn vừa làm người ta mất mặt xong, đối phương nhất định sẽ không cho hắn sắc mặt tốt đâu, vì vậy cần phải có người bảo vệ.

Nhưng trái ngược với dự đoán là Bắc Liêu Thiên Cương không phản ứng gì cả, hắn chỉ chống cằm lại suy tư, sau đó đưa mắt quan sát địa hình cùng hoàn cảnh ở xung quanh một chút rồi gật đầu nói:

“Chu đạo hữu nói cũng phải, là ta không suy nghĩ chu toàn, chúng ta cứ theo kế hoạch cũ đi”.

Nghe vậy, những người khác liền âm thầm thở nhẹ xuống một hơi, cũng may Bắc Liêu Thiên Cương còn khống chế được tâm tình, chứ nếu đổi lại một người nóng tính cỡ Ngưu Đại Lực thì hậu quả thật sự rất khó lường.

Hiên Minh nhìn qua La Huyền Tử một chút rồi gật đầu, xác nhận trước mắt chỉ có chút quỷ dị chứ không nguy hiểm mấy. La Huyền Tử cũng thử dùng trực giác của mình để cảm nhận một hai, bất quá kết quả cũng không khác Hiên Minh là mấy.

Trầm mặc một hồi, hắn cũng quyết định để cả đoàn cùng tiến lên phía trước, thời gian vốn đã không còn nhiều, càng dây dưa không quyết thì sẽ không đến đâu được cả.

Thay vì làm mất thời gian do dự tới lui thì cứ thẳng một mạch tiến về phía trước, gặp chuyện thì xử lý, nước đến đất ngăn, binh đến tướng đỡ.

Những người khác tuy rằng không phản đối quyết định này nhưng trong lòng cũng đã âm thầm truyền âm để những đệ tử cùng thế lực cẩn trọng xung quanh.

Số lượng của mỗi đội ngũ bây giờ không còn nhiều, cho nên tất cả đều có thể trông cậy vào nhau được. Dù sao, người càng ít thì càng dễ chiếu cố hơn, huống hồ thực lực của mỗi người trong đại tông môn đều là từ hậu kỳ cảnh trở lên.

Bọn hắn càng bước về phía trước, không gian dần dần trở nên tĩnh lặng lại, không có bất kỳ một con yêu thú hay Trùng Yêu nào xuất hiện cả. Tình huống này giống hệt như những gì đã dự đoán, quá mức quỷ dị.

Càng vào bên trong, bọn hắn không tìm thấy bất cứ nguy hiểm nào cả nhưng càng đi thì bọn hắn lại càng có cảm giác không tốt.

Giữa lúc này, dưới chân bọn hắn đột nhiên xuất hiện một đoàn sương mù trắng khá lạnh lẽo, sương mù xuất hiện không được bao lâu thì càng ngày càng dâng lên, trong chớp mắt đã bao phủ hết toàn bộ cánh rừng này.

Cảnh vật trước mặt bọn hắn mỗi lúc một mờ lại, thay vào đó chỉ có một màn sương trắng bất tận.

La Huyền Tử cảm thấy không ổn, hắn cau mày nói:

“Hư Công, Thời Tâm, kIcFl cẩn thận một chút”.

“Rõ”, cả hai đồng loạt đáp, sắc mặt ngưng trọng đến cực điểm.

Ngọc Hư Công còn muốn nhắc nhở những đệ tử khác ở sau nhưng vừa quay lưng lại thì người đã biến mất rồi, sắc mặt hắn liền hoảng hốt nhìn quanh. Đồng dạng Thời Tâm cũng như thế nhưng nàng không tìm đệ tử nhà mình mà đi tìm những người khác.

Trừ bỏ ba người bọn hắn ra thì những người của đại tông môn khác cũng biến mất không rõ nguyên do. Từ đầu đến giờ, tất cả bọn hắn đều bám chặt vào nhau không rời, không hiểu sao lại có thể bước đến một nước như thế này.

Ngọc Hư Công nhanh chóng phóng linh thức của mình ra xung quanh để tìm kiếm nhưng vô ích, màn sương này có cái gì đó rất quái dị, linh thức của hắn không cách nào xuyên qua được.

La Huyền Tử quan sát màn sương này một chút rồi động thủ, toàn bộ y phục hắn có hơi chút phất phơ nhẹ rồi theo đó, một luồng gió lấy hắn làm trung tâm lập tức tản ra xung quanh.

Phong chi ý cảnh!

Sương tuy dày nhưng cũng là tồn tại dạng không khí, chỉ cần có gió đủ mạnh để thổi đi là được. Ý nghĩ này của La Huyền Tử rất hợp lý nhưng đáng tiếc, lớp sương này không hề suy chuyển dù gió có mạnh đến mấy.

Màng sương vẫn tồn tại như cũ, hơn nữa, càng lúc nó càng có xu hướng dày đặc thêm.

Thời Tâm nhắm mắt lại rồi đưa tay kết ấn, theo đó, xung quanh nàng dần dần xuất hiện từng đoàn linh quang rất huyền diệu. Mỗi đoàn linh quang này từ tốn di chuyển trong màn sương, bất cứ nơi nào nó đi qua đều khiến cho màn sương này vỡ vụn ra như thủy tinh vỡ.

Nhưng không được bao lâu thì đoàn sương này lại khép lại như ban đầu, linh quang cũng biến mất đi không còn chút dấu vết.

Thời Tâm thở nhẹ một hơi nói:

“Đây không phải sương, là ảo cảnh”.

“Chúng ta bị trúng bao giờ?”, Ngọc Hư Công vội vàng hỏi, đồng thời cũng đưa tay lên tát thật mạnh vào mặt mình, ngay sau đó, trên mặt hắn liền in hằn một bàn tay năm ngón rất rõ rệt.

“Không phải mơ sao?”, hắn ôm má có chút giật mình nói.

Thời Tâm nhìn hắn một chút rồi lắc đầu ngao ngán, nàng đáp:

“Ảo cảnh không có nghĩa là Mộng cảnh, chỉ cần phong thủy xung quanh đạt được một vài điều kiện nhất định thì cũng có thể sinh ra ảo cảnh, tỷ như chúng ta thường thấy ốc đảo ở trên hoang mạc nóng bỏng vậy. Dù thấy bằng mắt nhưng thực chất lại không phải là thật”.

“Ảo cảnh phụ thuộc vào nhiệt độ cùng ánh sáng nhưng nơi này không đáp ứng được hai yêu cầu đó, đồng nghĩa với việc có người cố tình để chúng ta rơi vào đây”, La Huyền Tử đột nhiên lên tiếng.

Thời Tâm cũng có cùng suy nghĩ này với hắn nên gật đầu xác nhận, chỉ có Ngọc Hư Công là không thông thạo ở lĩnh vực này nên không cách nào có thể hiểu được, bất quá nghe tin bản thân bị người khác bố trí tự nhiên tâm tình không được thoải mái lắm.

Đừng nói là hắn, đến những thiên kiêu của các đại thế lực khác bây giờ cũng đã nhận ra bản thân mình bị rơi vào tính toán của người khác rồi, chỉ là không biết ai thôi.

. . .

. . .

Tại đội ngũ của Huyền Lâm Tự, Viên Huyền chắp tay vào nhau rồi quan sát xung quanh, sắc mặt hắn vẫn rất bình tĩnh không chút nao núng nào. Không bao lâu sau, hai mắt hắn có hơi sáng lên rồi mỉm cười nói:

“A Di Đà Phật, tiểu tăng chờ thí chủ đã lâu”.

Lời vừa ra, những tăng nhân xung quanh khác cũng có hơi chút giật mình nhưng chí ít tâm tính vẫn rất kiên định, thái độ bên ngoài được bảo trì rất tốt.

“Chậc, chậc, đám lừa trọc các ngươi bình tĩnh hơn ta nghĩ”.

Cùng lúc này, một thân ảnh đột nhiên bước ra từ bên trong màn sương, thân mang hắc bào, mặt đeo Kim Diện, không ngờ lại là một sát thủ của Dạ Ma.

Những tăng nhân khác trông thấy Dạ Ma liền lộ rõ vẻ tức giận không thôi. Trong một tháng qua, số lượng tăng nhân táng thân trong tay đám sát thủ Dạ Ma cũng không ít đâu.

Vì vậy song phương từ lâu đã sớm kết thù rồi.

Viên Huyền không biểu lộ cảm xúc rõ ràng như những tăng nhân khác, hắn ngẫm nghĩ một hồi rồi nói:

“Màn sương này là do các ngươi làm ra?”.

Sát thủ Kim Diện từ tốn nâng tay lên rồi xoay nhẹ cổ tay, theo đó, một thanh đoản đao liền xuất hiện. Đoản đao ra, tự nhiên thân phận của người này là Hắc Nha.

Hắc Nha đưa mắt nhìn vào chuỗi hồng quang in hằn ngay trên tay mình ẩn bên dưới hắc bào một chút rồi hừ lạnh đáp:

“Ta cũng muốn nói cho các ngươi nhưng đây đã là giao dịch thì ta vẫn sẽ giữ nguyên tắc của sát thủ, không tiết lộ thận phận thân chủ”.

Viên Huyền thở dài đầy tiếc nuối, hắn cũng không hi vọng có thể nghe ra được gì từ Hắc Nha nên việc này cũng nằm trong dự liệu, hắn chắp tay trước ngực rồi khom người nói:

“A Di Đà Phật, mời thí chủ”.

Vừa dứt lời, Hắc Nha liền lao về phía trước, đoản đao chém mạnh ra hàng loạt đao khí như sóng triều. Viên Huyền không vội, hắn bước về phía trước vài bước, trên thân như có như không xuất hiện từng tầng kim quang hộ thể rất huyền bí.

Oanh!

Đao khí lũ lượt va chạm vào người hắn không ngừng nhưng lại không cách nào chạm đến được vạt áo của hắn bởi hắn đã có Kim Chung Tráo hộ thể.

Kim Chung Tráo là một loại chiến kỹ phòng ngự tương đối hùng mạnh của Huyền Lâm Tự, chỉ cần có nó hộ thân thì đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm.

Đao khí của Hắc Nha không thể nào xuyên qua được nó.

Kế tiếp, Viên Huyền xuất một chưởng đánh về phía trước, hư ảnh một bàn tay hoàng kim khổng lồ liền ập đến, không khí xung quanh rung động không ngừng, từng tiếp ầm ầm vang lên như sóng gầm biển động.

Kim quang tỏa ra đầy chói lóa xuyên qua từng tầng sương trắng trông rất huyền ảo.

Hắc Nha không loạn, hắn khẽ xoay đoản đao ở trong tay rồi chém ra một chiêu đao quang, đao quang này có một màu đen tuyền mang đầy khí tức của tử vong.

Đao quang cùng kim chưởng va chạm vào nhau, cương phong ngay lập tức tản ra tán loạn không ngừng. Kim chưởng chịu một đao chém tự nhiên dần dần hóa đen rồi tiêu tán đi, đồng thời đao quang màu đen cũng bị kim quang tẩy rửa thành một mảnh hư vô.

Đồng dạng đối cứng một chiêu, kết quả song phương rơi vào thế hòa.

Hắc Nha cảm thấy hứng thú, hắn nhanh chóng dùng thân pháp lao về phía trước tiếp tục tấn công. Viên Huyền không chủ động tấn công, toàn thân hắn có chút hơi hạ thấp trọng tâm rồi bày ra tư thế đứng tấn.

Kim Chung Tráo ở trên người mỗi lúc một thịnh, hai người bọn hắn tiếp tục đánh với nhau. Những tăng nhân xung quanh cũng muốn đưa tay giúp đỡ nhưng Viên Huyền từ chối.

Ít nhiều gì bọn hắn cũng là môn nhân Chính Đạo, lấy nhiều hiếp ít cũng không phải phong phạm nên có, huống hồ Phật đã dạy, phải luôn từ bi, cho dù đối thủ có hung ác như thế nào.

Đương nhiên, phật lý cao thâm thế này cũng chưa đến lượt để những tăng nhân trẻ tuổi hiểu, cho nên Viên Huyền đã truyền âm nhắc nhở từ trước, để tránh cho những tăng nhân này nóng máu không suy nghĩ thấu đáo.

Không có người can thiệp, trận chiến của Hắc Nha cùng Viên Huyền mỗi lúc một bùng nổ, thanh âm chiến đầu càng ngày càng mạnh bạo, màn sương xung quanh vô tình cũng dần dần mỏng đi không ít.

. . .

Cùng thời điểm Hắc Nha đối đầu với Viên Huyền thì bốn người còn lại của Dạ Ma cũng phân biệt ra đi đối phó với bốn nhà khác trong đội ngũ Thập Đại Chính Phái.

Tử Mục đấu với Thần Điện, Mân Côi đấu với Kiếm Tông, Thạch Nhân đấu với Man Sơn, còn Từ Hồng thì mạnh bạo hơn, hắn đi đối đầu với Thư Viện.

Gọi là mạnh bạo bởi toàn bộ đội ngũ của Thư Viện đều là Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều, chưa kể thực lực tổng thể của Hiên Minh hiện nay lại còn là một ẩn số khó thăm dò.

Lấy thực lực đỉnh phong cảnh của Từ Hồng, hắn tùy tiện đi đến một thế lực nào cũng đủ sức ép một đầu nhưng tiến đến Thư Viện thì khác rất nhiều.

Trên thực tế, Từ Hồng không có quyền lựa chọn, đây vốn là sắp xếp của Khương Hy. Ngay khi màn sương trắng kia hiện lên thì Khương Hy đã bí mật xuất hiện trước mặt năm người của Dạ Ma rồi yêu cầu thực thi giao dịch ngày trước.

Từ Hồng đã sớm biết thân phận của hắn rồi nên cũng không có chút dị nghị gì, dù sao hành động này của hắn cũng tác thành cho hành động ám sát của Dạ Ma.

Vì tình huống thất thường lần này của Thượng Dao Thiên Trì nên các đại thiên kiêu đã liên hợp với nhau, dẫn đến công việc của các sát thủ trở nên tiêu điều thảm hại, thậm chí còn có khả năng không thể giết thêm được một người trước khi bí cảnh này đóng cửa nữa cơ.

Nhưng ‘trời không phụ lòng người’, Khương Hy tạo ra tình cảnh này vừa vặn trợ giúp bọn hắn rất nhiều, chưa kể cũng nhân tiện giải quyết luôn giao dịch kia. Quả thực là một công đôi việc.

Đương nhiên, không phải ai cũng đồng thuận với giao dịch này, đơn cử như Thạch Nhân cùng Mân Côi chẳng hạn, dù sao hai người bọn hắn cũng chưa từng cảm nhận được sức mạnh của Khương Hy một cách rõ ràng.

Khương Hy sắp xếp Thạch Nhân đi đánh với Ngưu Đại Lực, cả hai đều thuộc Luyện thể nhất mạch, trong lòng nhất đính sẽ có tâm đi so đo một hai. Ban đầu Thạch Nhân còn có chút ngờ ngợ nhưng dưới sự thuyết phục của Tử Mục thì cũng gật đầu đồng ý.

Mân Côi thì phản ứng dữ dội hơn bởi một mình nàng đích xác không thể cản nổi Kiếm Tông. Kiếm tu rất đáng sợ, huống hồ nguyên một đám kiếm tu tập hợp lại một chỗ thì thể nào cũng sẽ có kiếm trận.

Mân Côi có cuồng vọng thì cũng không điên đi chui đầu vào rọ, đáng tiếc là kháng nghị thất bại, nàng buộc phải đi chặn Kiếm Tông.

Bởi ngoài Kiếm Tông ra, những thế lực còn lại tương đối ở phụ cận lẫn nhau, chỉ cần có đại chiến phát sinh thì những người khác sẽ để ý, đến lúc đó, thay vì đánh với một nhà, có khi nàng phải đánh với ba, bốn nhà cùng lúc cũng nên.

Đối diện với tình hình này, Mân Côi không còn lựa chọn, chỉ có thể oán số nàng đen mà thôi.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.