Huyền Lục

Chương 603: Tung tích Vạn Thú Khương thị



Vạn Thú Khương thị, mặc dù Khương Hy chỉ mới nghe lần đầu nhưng trong đầu hắn đã suy tính đến khá nhiều chuyện. Bạch Lâm Vụ bảo hắn không phải là con người, vậy thì khả năng cao hắn là yêu thú hoặc ít nhất là bán yêu. Bởi lý do rất đơn giản, ‘Vạn Thú’ chính là chỉ Vạn Thú Sơn Mạch.

Đại Thế Gia Khương thị hiện nay chắc chắn đang ẩn giấu tại một nơi nào đó sâu bên trong Vạn Thú Sơn Mạch. Người đời tò mò về Vạn Thú Sơn Mạch nhưng lại không dám ngang nhiên bước vào trong, tổ địa của yêu thú đâu phải nơi để đi dạo, muốn vào là vào, muốn ra là ra nên thế nhân không biết đến sự tồn tại của Vạn Thú Khương thị cũng là chuyện bình thường.

Chuyện duy nhất khiến hắn tò mò là làm sao Khương thị lại có thể tồn tại được ở bên trong Vạn Thú Sơn Mạch. Gốc gác của hắn không phải là con người, đây là sự thật nhưng cũng không hoàn toàn là yêu thú bởi hình dạng cùng xương cốt của hắn vẫn là của con người. Sau khi nghe Bạch Lâm Vụ nói về kết cấu cơ thể, hắn đã từng kiểm tra kỹ lưỡng lại thân thể của mình thì phát hiện ra một chuyện.

Cấu trúc xương của hắn đúng là khác người thường, hắn có nhiều khớp xương hơn và cấu tạo bộ não của hắn cũng khác biệt khá rõ rệt so với những tu sĩ nhân loại khác, nói thẳng thắn thì xem như không dung hợp linh hồn thì bản thân hắn cũng đã sở hữu cường độ linh hồn mạnh hơn bình thường rồi. Ngày trước hắn không quá để ý đến vấn đề này, bây giờ nhìn lại thì hắn cảm thấy bản thân đã bỏ qua một sự thật mà đáng lý ra phải nên được biết từ lâu mới phải.

Tuy rằng thân thể của hắn vẫn giống con người nhưng Bạch Lâm Vụ đã khẳng định hắn không phải con người thì có khi hắn không phải thật. Hắn là một người có tâm cảnh cực tĩnh nên cũng dễ dàng chấp nhận luôn sự thật này. Không phải con người thì không phải con người, xoắn quýt làm gì, dù sao tu chân giới cũng chẳng mấy khi nhìn vào tộc loài.

Quay lại chuyện cũ, Khương thị tồn tại được trong Vạn Thú Sơn Mạch thì nhất định phải có một thứ gì đó khiến cho Yêu Vương cùng Yêu Hoàng chấp nhận.

Huyết mạch? - Cũng có khả năng, trước mặt hắn không quá rõ huyết mạch của hắn như thế nào nhưng với kết cấu cơ thể này, từ khi sinh ra, hắn đã vượt trội hơn người khác rất nhiều rồi.

Bán Yêu? - Có khả năng, nhưng cũng có thể là không. Hắn đọc rất nhiều nên cũng nhận biết được không ít cấu trúc cơ thể của yêu thú, chí ít hắn không nhận ra được đây là thân thể của tộc loài nào. Hơn nữa, Bán Yêu nhận được nhiều sự khinh bỉ của các tộc loài nên không lý nào cho hít cùng bầu không khí được.

Bất quá chỉ cần không phải là con người và không có thù oán với thú tộc thì có khả năng mấy vị Yêu Vương, Yêu Hoàng vẫn có thể nhắm mắt cho qua, xem như một dạng liên minh tộc loài đi.

. . .

Vừa đi vừa nghĩ, bất tri bất giác, một tuần nữa lại trôi qua.

Khương Hy tạm dừng chân tại bên một quán nước nhỏ ở ven đường rồi ngồi bóp chân, sử dụng Súc Địa Thành Thốn liên tục thế này thật sự tạo gánh nặng lên cơ thể rất lớn nhưng không hiểu sao, mệt mỏi của hắn tiêu biến đi rất nhanh. So với lúc còn ở Trúc Cơ cảnh thì nhanh không chỉ đơn giản gấp đôi hay gấp ba thôi đâu.

“Là do huyết mạch đang thức tỉnh sao?”, hắn lẩm bẩm.

Càng ngày, hắn càng cảm thấy tò mò với Vạn Thú Khương thị, tò mò với chính huyết mạch của chính mình. Hắn thật sự muốn nhanh chóng tìm đến gia tộc này rồi hỏi cha mẹ một vài câu. Hắn không quá hứng thú chuyện tại sao mình lại bị không ở trong gia tộc, hắn chỉ muốn hiểu rõ hơn về thân thế của mình rồi độ Gia Kiếp thôi.

Hắn đã rời xa hai chữ ‘gia tộc’ từ quá lâu rồi, trong đầu hắn không hề có chút khái niệm nào về hai chữ này nên cũng không có ý định sẽ nhận tổ quy tông, mọi chuyện vẫn còn phải nhìn tình hình nữa. Huống hồ, hắn đã có Tuyết Lam, không nhất thiết phải cần thêm quá nhiều người nhà nữa đâu.

Bên cạnh đó, Bạch Lâm Vụ cũng đã từng khuyến cáo hắn bao giờ viên mãn Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ đã rồi hãy đi tìm. Viên mãn môn thần thông đó thì cũng đồng nghĩa hắn phải đột phá Nguyên Anh cảnh đã nhưng đó không phải trọng tâm chính lão muốn đề cập.

Viên mãn Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ tức là hắn có thể trốn bất cứ lúc nào, toàn thiên hạ sẽ không ai có thể tra được hắn, Bạch Lâm Vụ đã có thể khẳng định đến mức đó thì chứng tỏ, Động Thiên chân nhân cũng không cách nào bỏ qua ảnh hưởng của Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ được.

Xem ra tại Vạn Thú Khương thị có người không muốn hắn trở về rồi đây.

“Khách nhân, nước của người đây”, một tiểu cô nương cẩn thận mang nước ra cho hắn rồi cười nói. Hắn mỉm cười đặt tay lên xoa đầu nàng rồi cho một nén bạc, nàng liền giật mình không dám nhận nhưng hắn cũng không muốn lấy lại. Cuối cùng, nàng liền cảm ơn ríu rít rồi chạy lại vào bên trong.

Quán nước này là của phàm nhân, vị trí cũng tương đối hẻo lánh nhưng vì trong nhà có cao thủ nên có vẻ như cũng không cần phải lo chuyện này lắm. Nơi này tuy nói gần Vạn Thú Sơn Mạch nhưng vì thiên địa linh khí khô cạn nên tu sĩ cùng yêu thú cũng hiếm khi hiện thân, chỉ có phàm nhân đi qua đây là chính.

Cuộc sống nơi này chung quy cũng có chút khó khăn nên hắn cho một nén bạc cũng chẳng có gì to tát, thậm chí hắn cho mấy thỏi vàng cũng được nhưng khả năng tiếp nhận của phàm nhân không mạnh được như tu sĩ, cầm nhiều vàng như vậy trong lòng liền khó yên.

Hắn không vội rời đi, đã nán lại đây thì ngồi hóng gió ngắm cảnh một chút cũng không tệ. Một lát sau, một phụ nhân đột nhiên đi đến bàn hắn, trên tay là một khay thức ăn đầy ắp.

“Đại thẩm, ta nhớ là mình không có gọi đồ ăn”, hắn nhẹ giọng nói.

“Khách nhân, người không gọi nhưng vì nén bạc đó quá lớn, ta không thể nào không làm gì đó cho người được”, phụ nhân mỉm cười đáp.

Thì ra là vậy.

Khương Hy hiểu rồi, hắn nhẹ nhàng gật nhẹ đầu, xem như tiếp nhận lấy khay thức ăn này. So về giá trị thì nén bạc kia còn nhiều hơn khay thức ăn này rất nhiều nhưng chí ít, khay thức ăn này sẽ khiến bọn họ cảm thấy nhẹ lòng hơn. Hắn từ kG0fp tốn gắp một ít thức ăn rồi cho vào miệng, động tác khéo léo không gây tác động lên cho tấm mạng che nhưng vẫn có thể ăn bình thường.

Hương vị không tồi, tay nghề cũng xem như nhất tuyệt. Tuy rằng còn kém xa Tứ nương nhưng đã có thể so được với một vài trù sư có tiếng trong Nguyệt Hải Thành rồi. Bữa ăn này xem như cũng không tệ.

Cùng thời điểm hắn đang dùng bữa thì trong quán cũng bắt đầu xuất hiện một vài vị khách nhân, tất cả đều là phàm nhân nhưng võ công lại không tầm thường, đều là tiên thiên võ cảnh. Thấy vậy, hắn liền vận Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ lên che đi sự tồn tại của mình. Đám người kia không đáng để hắn đặt vào mắt nhưng hắn cũng không muốn mất thời gian với bọn họ.

Nhìn vào cách ăn mặc bên ngoài thì đám người này phần nhiều là thổ phỉ, mà thổ phỉ thì không đời nào bỏ qua nữ nhân nhà lành, nhất là những nữ nhân có thân hình bốc lửa như Khương Hy bây giờ đây. Còn về phần hai mẹ con chủ quán thì hắn không cần phải để ý đến, ban nãy hắn đã nói rồi, trong quán có cao thủ, hơn nữa không chỉ có một.

Phụ nhân đó tính là một, nam nhân đứng bếp bên trong tính là một, lão nhân đan lát trước cổng cũng được tính là một. Cả ba người này là phàm nhân nhưng trùng hợp thay, bọn họ đều là võ lâm cao nhân. Đám thổ phỉ kia nếu muốn làm chuyện xằng bậy thì đối mặt với bọn hắn chỉ có cái chết thôi.

Khương Hy ăn uống xong xuôi liền gọi phụ nhân ra để hỏi một chút việc, bọn họ kinh doanh nơi này lâu năm, ít nhiều có lẽ cũng nghe ngóng được một số chuyện.

“Khách nhân, người còn có việc gì sao?”, phụ nhân mỉm cười hỏi.

Hắn mỉm cười đáp:

“Đại thẩm, các ngươi kinh doanh ở đây không biết đã từng nghe đến có người nào họ Khương chưa?”.

“Họ Khương sao?”, phụ nhân khoanh tay lại trước ngực rồi trầm ngâm một hồi khá lâu, sau đó thì hai mắt đột nhiên lóe lên một tia tinh quang rồi nói:

“Họ Khương thì ta đã từng thấy qua nhưng họ đều là tu sĩ, không biết khách nhân tìm họ có chuyện gì không?”.

Nghe vậy, Khương Hy liền khẽ mỉm cười, xem ra cũng tìm được một chút manh mối rồi, hắn từ tốn đưa tay ra phía trước, ngay lập tức, ba khối linh thạch trung phẩm liền hiện ra, thiên địa linh khí tỏa ra cực kỳ nồng đậm. Hắn khéo léo dùng linh thức của mình để khống chế cho chúng không bị tỏa ra bên ngoài quá nhiều nhưng lấy nhãn lực của phụ nhân, nàng tự nhiên nhận ra đó là gì.

Thế là nàng liền vội vàng lùi ra sau một bước rồi cung kính hành lễ, động tác này của nàng rất nhanh liền thu hút sự chú ý của nam nhân trong bếp cùng lão nhân đan lát ở trước cổng. Ở mặt ngoài, Khương Hy không quá để tâm đến lắm nhưng trong lòng lại âm thầm ngạc nhiên, lực cảm ứng của hai người này thực sự rất mạnh, mạnh hơn hẳn tu sĩ Luyện Khí cảnh hậu kỳ nhiều.

Nếu dùng một phép so sánh đơn giản thì hai người kia còn mạnh hơn Thanh La cùng Ngô Hùng trước khi bước vào tu chân lộ.

“Không nghĩ đến nơi này còn ẩn tàng hai đại cao thủ võ lâm”, Khương Hy nhẹ giọng than.

Phụ nhân khom người đáp:

“Thảo dân không biết tiên nhân giá lâm, mong người tha tội cho”.

“Không cần phiền phức đến vậy, ta chỉ vô tình đi ngang qua hỏi han một chút chuyện thôi. Mặt khác, ban nãy ngươi gọi những người họ Khương là tu sĩ, tại sao lại gọi ta là tiên nhân?”, hắn hỏi.

“Bẩm tiên nhân, linh thạch người đưa là trung phẩm, tự nhiên tu vi cao xa những người kia. Thảo dân nghe nói, linh thạch trung phẩm chỉ có ở trên người của những đại năng cảnh giới Kim Đan. Thảo dân thường tụng xưng những đại năng này là tiên nhân”, phu nhân từ tốn giải đáp, sắc mặt vẫn rất bình tĩnh.

Khương Hy gật nhẹ đầu, trong lòng cũng đã ước tính được một chút kiến thức ba vị võ lâm cao nhân ẩn thế nơi đây, có vẻ như bọn họ biết được không ít thường thức tu chân đâu. Hắn nói:

“Ngươi đã biết nhiều như vậy thì ta sẽ không vòng vo nữa, chỉ cần cho ta biết tung tích của những người họ Khương đó thì ta sẽ không keo kiệt”.

Phụ nhân đáp:

“Kỳ thực, thảo dân cũng không quá nắm chắc tung tích của mấy vị tu sĩ đó, bọn họ chỉ thi thoảng đi ngang qua đây thôi. Lần cuối cùng thảo dân gặp được có lẽ là mười lăm năm trước, khi đó người đến là một thanh niên nhân trẻ tuổi nhưng khí tức lại sâu không lường được”.

“Thanh niên nhân?”.

“Vâng, là một thanh niên nhân, dung mạo xuất chúng, thân cao thẳng tắp, khí chất cao quý, là một nhân trung long phượng”.

Nghe vậy, mi tâm của Khương Hy có chút hơi nhíu lại, xem ra có chút phiền phức rồi, nếu là một người bình thường thì trên thân sẽ có một vài đặc điểm để nhận dạng nhưng nếu là một người có dung mạo đẹp thì lại là một câu chuyện khác.

Hầu hết trong thiên hạ đều dùng những từ ngữ hoa mỹ nhất để miêu tả về cái đẹp nhưng điểm chung của chúng chính là quá mức rời xa thực tế, khiến người khác khó liên tưởng đến được dung mạo cụ thể như thế nào.

Thực ra, có một cách để Khương Hy biết được, đó là sưu hồn nhưng hắn sẽ không làm thế, chí ít là với tu vi như bây giờ. Linh hồn của phàm nhân rất mỏng manh, chỉ cần một tác động nhỏ thôi thì cũng đủ khiến cho nó nhận chấn động không hề nhẹ. Duy chỉ có khi tu vi đạt đến Nguyên Anh cảnh thì hoàn toàn đủ sức để nhìn trộm ký ức mà không gây ảnh hưởng quá nhiều lên linh hồn.

Suy cho cùng, Khương Hy vẫn phải đạt tu vi đến tầng cấp Nguyên Anh cảnh thì mới có cơ hội đi tìm kiếm gia tộc. Hắn suy ngẫm một chút rồi hỏi thăm về hướng đi của tu sĩ kia, phụ nhân vẫn còn nhớ khá rõ nên nàng đã chỉ thẳng về hướng tây, và hướng đó lại chính là đi sâu vào bên trong Vạn Thú Sơn Mạch.

Câu trả lời này . . . hắn đã biết từ lâu, thành thử cũng không thu hoạch được bao nhiêu. Cuối cùng, hắn liền ném mấy viên linh thạch trung phẩm ra làm thù lao, cũng xem như cung cấp cho hắn được một vài thông tin nhất định.

Sau đó, hắn lại âm thầm đặt xuống một đạo Nhân Võng Phù vào bên trong thể nội của phụ nhân, ngày sau nếu nàng có lại nhìn thấy hoặc nghe ngóng tộc nhân Khương thị thì hắn sẽ tự động nhận được tin.

Còn bây giờ thì hắn vẫn nên hướng về Nam Vực thôi.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.