Kẻ Phán Quyết

Chương 11: Liều mạng



Ánh lửa ngút trời bao phủ cả tầm mắt, từng ngôi nhà bùng cháy, từng bóng dáng con người hoảng loạn chạy trốn khỏi nanh vuốt dữ tợn, cảnh tượng xảy ra giữa màn đêm như ngày tận thế.

Bên ngoài lửa đốt khiến không khí cũng phải vặn vẹo vì hơi nóng, Trần Ninh lại cảm thấy toàn thân lạnh buốt như rơi vào hầm băng.

Ma Tộc đột kích. ..

Hắn đủ lý trí để nhận thức được điều gì đang xảy ra, nhưng chính hoàn cảnh này khiến trong đầu Trần Ninh xuất hiện vô vàn câu hỏi.

Làng Tiểu Viên tuy không nằm ở trung tâm Định Nam Quốc bất khả xâm phạm, nhưng dù sao cũng thuộc phạm vi lãnh thổ an toàn cách khá xa biên giới của Ma Tộc, cách tiền tuyến nơi xảy ra chiến tranh trăm vạn dặm đường, Ma Tộc vì sao có thể đột kích vào tận nơi này?

Ma Tộc đã xuất hiện, tại sao chưa nhìn thấy quân đội và cường giả nhân loại chi viện? Chẳng lẽ đây là sự cố bất ngờ, nhân loại không kịp phản ứng?

Chẳng lẽ nơi tiền tuyến đã thất thủ?

Nếu thật sự là như thế, ngày tàn của nhân loại không còn xa nữa.

Làng Tiểu Viên phần lớn chỉ là cô nhi quả mẫu và người cao tuổi, số lượng quân nhân từ lần trước sống sót trở về chỉ có 18 người, lấy gì chống lại đám Ma Tộc hung hãn ngoài kia?

Xong. .. xong thật rồi. ..

“Tiểu Ninh, trốn!” Mai Tỷ kéo lấy hắn, giọng điệu run lẩy bẩy:

“Trốn thôi, không thể ngồi im chờ chết được. ”

Lời nói của nàng kéo Trần Ninh rời khỏi mạch suy nghĩ, chỉ trong ngắn ngũi mấy ngày thời gian, hắn đã trải qua vô vàn cảm xúc phức tạp từ cao đến thấp mà có khi người khác cả một đời cũng chưa chắc cảm thụ.

Đầu tiên là mang theo tâm tình chờ mong về tương lai đến Y Viện khảo hạch, phát hiện mình là một tên phế vật khiến Trần Ninh lâm vào chán nản, thậm chí đã vạch sẳn tương lai không thể trở thành một tu sĩ.

Sau đó kẻ thần bí xuất hiện chứng minh hắn là một thiên tài, lưu lại cơ duyên cho hắn.

Nào ngờ những cơ duyên này hắn không sử dụng được thứ nào, lại mang theo sự quyết tâm nhờ vả Mai Tỷ một lần nữa tìm kiếm cơ hội trở mình ở Thành Trì lớn.

Kết quả còn chưa kịp xuất phát đã phải đối mặt với Ma Tộc đột kích.

Từ cao hứng đến tuyệt vọng, đủ loại cảm giác tra tấn tâm trí Trần Ninh khiến hắn gần như chết lặng.

Thậm chí vào giờ phút này khi nhìn thấy Ma Tộc dữ tợn ngoài kia đang tàn phá và giết chóc, hắn lại bình tĩnh đến lạ thường.

Có lẽ lúc này ngay cả chết hắn cũng không sợ.

Nắm chặt tay Mai Tỷ, Trần Ninh thì thào:

“Đệ bị liệt mất hai chân, tốc độ của xe lăn quá chậm. .. việc chạy trốn là bất khả thi, tỷ hãy một mình rời đi, đệ cố gắng thu hút sự chú ý của đám Ma Tộc. ”

“Không thể. ” Mai Tỷ kiên quyết lắc đầu, gắt gao ôm lấy hắn:

“Đời này chỉ còn đệ là người thân duy nhất, nếu như bỏ đệ mà chạy. .. cả cuộc đời còn lại của tỷ cũng chỉ sống trong sự ám ảnh và hận thù với Ma Tộc mà thôi. ”

Trần Ninh cắn chặt hàm răng, đầu não điên cuồng vận chuyển, cố gắng vận dụng tất cả những hiểu biết và kiến thức cơ bản của mình để tìm ra hy vọng sống.

Vào thời khắc nguy cấp, hắn trở nên lý trí đến đáng sợ, gương mặt lạnh tanh không chút cảm xúc khiến Mai Tỷ ở bên cạnh nắm chặt tay hắn không dám thở mạnh như sợ làm hắn phân tâm.

Nhưng mà tình cảnh hiện tại quả thật quá khó, Làng Tiểu Viên bị diệt là điều không thể tránh khỏi, mà không sớm thì muộn cả Trần Ninh và Mai Tỷ cũng sẽ bị phát hiện, bởi vì khả năng đánh hơi của Ma Tộc là cực kỳ nhạy bén.

Mai Tỷ là một nữ nhân bình thường, Trần Ninh là một kẻ không thể tu luyện lại bị liệt hai chân.

Đừng nói đối mặt với Ma Tộc hung ác, sợ rằng ngay cả một tên nam nhân cường tráng cũng có thể giải quyết cả hai người.

Nhìn qua ô cửa sổ, bất chợt Trần Ninh chứng kiến một cảnh tượng.

Chỉ thấy bốn trong số mười tám vị quân nhân lần trước về làng đang liều mạng kịch chiến với hai con Ma Tộc cấp thấp, một con là Ma Trư có hình dạng như Lợn Rừng đứng bằng hai chân, toàn thân đen kịch và cặp răng nanh sắc nhọn, con còn lại có hình dạng như nhân loại nhưng làn da lại xanh đậm, miệng đỏ như máu, có tận bốn cánh tay, loại này được xưng là Tứ Thủ Ma.

Bốn vị quân nhân cố gắng vây đánh, thành công đem con Ma Trư tiêu diệt và trọng thương con Tứ Thủ Ma rất nặng.

Cứ tưởng cục diện nắm chắc thắng lợi, nào ngờ con Tứ Thủ Ma bỗng nhiên móc tim của Ma Trư bỏ vào trong miệng nhai nuốt.

Hấp thụ Ma Lực từ Ma Tâm của Ma Trư, vết thương trên thân Tứ Thủ Ma lập tức phục hồi, hơn nữa khí thế còn gia tăng.

“Không!” Trong sự tuyệt vọng của bốn vị quân nhân đã sớm thương tích đầy mình, Tứ Thủ Ma đem cả bốn người xé xác, sau đó bỏ vào trong miệng nhai và nuốt.

“Ực. ” Trần Ninh cố gắng che miệng không để mình nôn ra, cảnh tượng máu tanh và kinh tởm vừa rồi đối với một kẻ chưa từng tham gia chiến trường như hắn quá mức kích thích.

Cũng may hắn che chắn cửa sổ, bằng không Mai Tỷ đã phải chứng kiến sự kinh tởm đó.

Trí óc Trần Ninh hoạt động, hắn vô thức siết vào chiếc nhẫn trên tay mình, bên trong có một quả Ma Tâm, nhớ lại một chút hiểu biết từng nghe nói về Ma Tộc.

Tương truyền đám Ma Tộc sau khi chết đi, trái tim của bọn chúng. .. cũng chính là Ma Tâm sẽ lưu lại một phần lực lượng lúc còn sống.

Đối với những Ma Tộc khác, Ma Tâm này như chất dinh dưỡng, chỉ cần ăn vào là phục hồi vết thương, thực lực tăng tiến, minh chứng rõ ràng là con Tứ Thủ Ma vừa rồi đã ăn lấy Ma Tâm của Ma Trư nên mới có thể lật ngược tình thế.

Một điều đặc biệt, từ những tồn tại đạt đến cấp độ Ma Đế trở lên, Ma Tâm của chúng không những chứa đựng lực lượng, mà còn ẩn chứa quyền năng của chúng khi còn sống.

Mỗi một vị Ma Đế đều có quyền năng riêng biệt của mình, ăn càng nhiều Ma Tâm của Ma Đế, Ma Tộc sẽ càng có nhiều quyền năng. .. chiến lực đạt đến mức kinh thiên động địa.

Đáng tiếc, nhân loại lại không thể ăn vào Ma Tâm.

Bởi lẽ cơ thể của nhân loại không thích ứng được với Ma Tâm của Ma Tộc, dù trong thời gian ngắn ngươi sẽ nhận được phần nào chiến lực từ Ma Tâm. .. nhưng sau đó sẽ bạo thể mà chết.

Huống hồ chỉ có Ma Tâm cao cấp mới mang lại sức mạnh, còn Ma Tâm của đám Ma Tộc cấp thấp thì chẳng ăn thua bao nhiêu.

Trần Ninh không muốn chết. ..

ẦM!

“Không! Chạy đi Tiểu Ninh!”

Căn nhà nhỏ đột ngột bị lật tung, Trần Ninh lảo đảo ngã sấp xuống, bên tai nghe thấy thanh âm tuyệt vọng hãi hùng của Mai Tỷ.

“Khà khà, vừa nãy cảm giác được có kẻ nhìn trộm ta đại triển thần uy?”

Tứ Thủ Ma thân cao hơn ba mét, cả người chỉ khoác một tấm da thú che đậy hạ thể, từng khối cơ bắp như đá tảng bao phủ toàn thân.

Nó mở miệng phát ra tiếng người âm trầm đáng sợ, ánh mắt hài hước quét nhìn Trần Ninh và Mai Tỷ nằm lăn lộn trên đất.

Trần Ninh siết chặt nắm tay, ở khoảnh cách gần hắn phát hiện mình quá nhỏ bé trước con quái vật đáng sợ này, áp bách của nó khiến hắn hít thở không thông, chênh lệch thật sự quá mức to lớn.

Mà ánh mắt của con Tứ Thủ Ma này càng khiến Trần Ninh khó chịu, bởi vì nó nhìn lấy hai người như nhìn hai con kiến hôi, tuỳ thời có thể giậm chết.

“Ồ? Con nhỏ này vậy mà đẹp quá, khác hẳn đám tiện nữ vừa bị ta ăn thịt bên ngoài. ” Tứ Thủ Ma vô tình nhìn thấy khuôn mặt của Mai Tỷ, trong đôi mắt của nó liền nổi lên từng đợt dục vọng tà ác.

“Không!”

Mai Tỷ nhận ra ý đồ của nó, nàng hoảng sợ gào lên, liền hướng về một bên góc tường đâm đầu đến.

Hiển nhiên là muốn tự sát để bảo toàn danh tiết thay vì bị con quái vật này chạm đến.

Đã từng nghe qua đám Ma Tộc có sở thích cưỡng hiếp nữ tử nhân loại cho đến chết. ..

Đáng tiếc tốc độ của nàng quá chậm so với một con Tứ Thủ Ma, hai chân đã bị nó nắm lấy kéo lại.

ROẸT.

Bốn cánh tay thô bạo xé nát quần áo của nàng, lộ ra từng tấc da thịt trắng nõn nà không chút tỳ vết.

“Khà khà, hàng ngon!” Tứ Thủ Ma cười quái dị, cũng đem lớp da quấn dưới thân xé toang lộ ra thanh hung khí dữ tợn bằng thịt, ý đồ trực tiếp cường đoạt nàng.

“Ngươi sẽ chết!” Trần Ninh nằm úp dưới đất, hai mắt đỏ ngầu như máu gào thét khi thấy tình cảnh này.

“Chỉ bằng con kiến hôi như ngươi?” Tứ Thủ Ma hài hước nhìn sang hắn:

“Vốn định giết ngươi trước, hiện tại để ngươi nhìn ta đem nữ nhân của ngươi cường bạo, sau đó lại giết ngươi cũng không muộn, hahahaha. ”

“Ngươi mới là kẻ phải cùng ta xuống địa ngục. ” Trần Ninh nghiến chặt hàm răng:

“Dù phải trả bất cứ cái giá nào, ta cũng bảo vệ nàng. ”

Động lấy suy nghĩ, chiếc nhẫn đen tuyền trên tay Trần Ninh sáng lên, một quả tim đen kịch theo đó xuất hiện.

Mà khi vừa nhìn thấy trái tim này, đồng tử trong mắt Tứ Thủ Ma dâng lên vô tận hoảng sợ, điên cuồng lao đến Trần Ninh muốn giết chết hắn, đồng thời cất tiếng gào thét:

“Ngươi không thể!”

Trong sự sợ hãi tột cùng của Tứ Thủ Ma, Trần Ninh ngửa đầu bỏ Ma Tâm vào trong miệng, điên cuồng cắn nuốt.

Khoảnh khắc đó. .. thời gian như đọng lại. ..


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.