Trước một tuần ghi hình chương trình “Nhạc sĩ sáng tác đỉnh nhất mùa 2”, Nguyễn Du trở về Bắc Kinh, gặp nữ ca sĩ Khâu Khả Vân, người mời cô hát hỗ trợ. Địa điểm tại công ty của Khâu Khả Vân.
Vừa gặp, Khâu Khả Vân mỉm cười bắt tay: “Chào cô Nguyễn, chúng ta từng gặp ở buổi công chiếu phim Vô Thanh Kinh Lôi, còn nhớ tôi chứ?”
“Nhớ chứ, nhớ chứ. Cứ gọi tôi là Tiểu Du được rồi.” Nguyễn Du không tỏ vẻ ngôi sao chút nào.
“Được, vậy chúng ta đến phòng thu trước nhé?”
Thang máy đi thẳng lên phòng thu, bên ngoài còn có vài nhân viên tổ chương trình, đặc biệt đến quay lại quá trình chuẩn bị trước khi ghi hình của Khâu Khả Vân. Sau khi bàn bạc vài câu, máy quay bắt đầu ghi lại toàn bộ quá trình luyện hát của hai người.
Ngày trước, vì muốn xem thần tượng, Nguyễn Du đã xem trọn mùa đầu tiên của “Nhạc sĩ sáng tác đỉnh nhất”, biết đây là một chương trình thực tế về cạnh tranh âm nhạc. Mùa đầu tiên có hình thức các cố vấn tuyển chọn ca sĩ, chọn ra ba nhà sáng tác xuất sắc nhất, trao giải quán quân, á quân và giải ba. Khi đó, Kỷ Lâm Hạo và Khâu Khả Vấn đều là một trong bốn cố vấn.
Và đến mùa thứ hai, tổ chương trình đã xóa bỏ quy tắc cũ, để bốn vị cố vấn thi đấu với ba thí sinh được chọn ra từ mùa đầu tiên. Điều đó có nghĩa là, khi lên sân khấu, cô và Khâu Khả Vân sẽ đối đầu với Kỷ Lâm Hạo!
Khâu Khả Vân từ lâu đã nghe nói Nguyễn Du là fan hâm mộ của Kỷ Lâm Hạo, liền trêu chọc: “Chúng ta sẽ phải đối đầu với thần tượng của cô, cô đừng cố tình nương tay đấy nhé.”
Một câu khen cả hai người, Khâu Khả Vân cười nhìn vào máy quay: “Tiêu đời rồi, tôi lại đi tìm một fan của người khác. Chưa kịp PK mà đã bắt đầu khen thí sinh khác rồi.”
Hai người luyện hát cả một ngày trong phòng thu, bài hát được chọn là bài nhạc kết phim tiếng Trung của Vô Thanh Kinh Lôi mang tên Trước Bình Minh Ca khúc này không quá khó, Nguyễn Du chỉ cần hát một đoạn điệp khúc có giai điệu chậm rãi, còn những đoạn chuyển tông và nốt cao đều giao cho Khâu Khả Vân, làm cô yên tâm hơn hẳn.
Những ngày sau, Nguyễn Du và Khâu Khả Vân tiếp tục gặp nhau để luyện tập, ban ngày luyện hát, ban đêm về nhà cũng luyện.
Hôm trước ngày ghi hình, tại phòng chờ phía sau sân khấu tổng duyệt, ngoài phòng hóa trang, Lâm Thanh xách theo một túi cà phê bước vào:
“Cầm đi, em mua cà phê nhiều quá, chia ra cho mọi người uống nhé.”
“Nhiều vậy à? Tiểu Du, cô không lấy à?” Khâu Khả Vân cầm một ly.
Nguyễn Du: “Không cần đâu, tôi không uống, trước đây là không uống được, giờ thì không quen uống nữa.”
Khâu Khả Vân chia cà phê cho các nhân viên trong phòng hóa trang, vẫn còn dư nên nhờ trợ lý mang đi chia cho các nhân viên khác. Không lâu sau, phòng hóa trang lại có người đến, Kỷ Lâm Hạo xách theo một ly cà phê gõ cửa bước vào, cười chào mọi người.
“Kỷ Lâm Hạo!” Mắt Nguyễn Du sáng lên.
Ôi, đã tám trăm năm rồi cô chưa gặp lại idol của mình!
Khâu Khả Văn cười: “Tôi cứ nghĩ các anh phải đợi đến chiều mới đến tổng duyệt cơ.”
“Đến sớm một chút.” Kỷ Lâm Hạo đáp.
Trò chuyện vài câu, Kỷ Lâm Hạo quay sang nhìn Nguyễn Du, trong đôi mắt đào hoa đầy ý cười: “Anh đã xem bộ phim mới của em rồi, rất xuất sắc.”
Cô được khen mà mắt cong cong: “Cảm ơn anh nhé!”
Khâu Khả Văn trêu: “Tiểu Du là fan trung thành của anh đấy, nể mặt fan của anh, ngày mai có thể nhường chúng tôi một chút không?”
“Đừng, phải cạnh tranh công bằng chứ.” Nguyễn Du vội giải vây cho idol, kiên định nói: “Mấy ngày nay tôi đã chăm chỉ luyện hát rồi, để người khác nhường thì chẳng khác nào coi thường tôi!”
Lúc này cửa phòng hóa trang lại bị đẩy ra, nhân viên vào thông báo mời Kỷ Lâm Hạo đến phòng ghi hình.
Kỷ Lâm Hạo nhẹ nhàng hỏi Nguyễn Du: “Anh phải đi tổng duyệt đây, em có muốn đến xem không?”
Cô liền đáp ngay: “Được chứ!”
Bên cạnh, Lâm Thanh lập tức cảnh giác như bật radar, vội đi theo hai người. Nguyễn Du vừa ra khỏi phòng hóa trang đi cùng Kỷ Lâm Hạo thì ngoảnh đầu nhìn lại, thấy Lâm Thanh cũng đang ở phía sau.
“Cậu làm gì vậy?” Cô ngạc nhiên hỏi.
Lâm Thanh hạ giọng đáp: “Phòng cháy, phòng trộm, phòng tin đồn! Lỡ đâu hai người bị chụp ảnh rồi lại bị đồn thổi gì đó thì sao?”
Nguyễn Du bật cười: “...Tổng duyệt ở trường quay làm sao mà bị chụp được, cậu sợ tôi và Kỷ Lâm Hạo phát triển gì đó trong thầm lặng chứ gì?”
Thấy cô thản nhiên như vậy, Lâm Thanh nghiêm nghị hỏi: “Vậy có không?”
“Không.”
Nhìn biểu cảm của Nguyễn Du sau câu trả lời, Lâm Thanh cảm giác có chút chột dạ, còn như muốn nói lại thôi, anh liền nghi ngờ – đúng là có vấn đề!
Phải bóp c.h.ế.t mầm mống tình cảm từ trong trứng nước, anh quyết không từ bỏ!
Trong trường quay, nhân viên đi lại tấp nập, hàng ghế khán giả trống không. Nguyễn Du chọn ngồi hàng ghế đầu tiên, chăm chú xem idol tổng duyệt. Kỷ Lâm Hạo sau khi xác nhận xong phần ánh sáng và dàn dựng sân khấu, bắt đầu luyện hát đi luyện hát lại. Ca khúc là một bài nhạc pop nằm trong album của anh phát hành năm ngoái, nghe đến mức cô không kìm được mà khe khẽ hát theo.
Trên sân khấu, Kỷ Lâm Hạo nhìn Nguyễn Du đang ngồi hàng ghế đầu, luyện thêm một lần nữa rồi chống tay nhảy xuống sân khấu: “Tiểu Du.”
“Gì vậy?” Cô nghe không rõ.
“Lá thư em từng viết cho anh, anh đã đọc rồi, quà em tặng anh cũng nhận được rồi.” Kỷ Lâm Hạo tháo tai nghe, khóe mắt đuôi mày đều mang ý cười, “Dù trên WeChat đã cảm ơn rồi, nhưng anh nghĩ vẫn nên nói trực tiếp. Hôm nào có thời gian, cùng đi ăn một bữa nhé?”
Nguyễn Du vui vẻ trả lời: “Không cần khách sáo, cảm ơn thì không cần đâu. Còn ăn cơm thì...”
“Lịch trình dày đặc, dạo này chắc không được.” Lâm Thanh nghiêm túc chen lời.
Được rồi, cô đành đổi giọng: “Dạo này lịch trình của em rất bận, nếu có thời gian thì nhất định!”
“Ừ, được.”
Thấy hai người vẫn đang trò chuyện rôm rả, Lâm Thanh chỉ muốn lập tức kéo Nguyễn Du ra xa. Người ta đã gọi “Tiểu Du” thân thiết như vậy, còn cười dịu dàng thế kia. Nếu cứ tiếp tục, mối quan hệ giữa idol và fan này sớm muộn gì cũng phát triển thành chuyện tình ngầm cho mà xem!
Đang trò chuyện, điện thoại của Nguyễn Du bỗng đổ chuông.
Lâm Thanh thấy cô cúi đầu nhìn, liền ngay lập tức ngưng cười, anh thở phào nhẹ nhõm: “Ai vậy?”
“À, Đoàn Lâm.”
Nguyễn Du cố gắng nén lại nụ cười đang muốn nở trên môi, cố giữ giọng tự nhiên nhất, lập tức đi sang một bên: “Chắc anh ấy có việc, tôi ra nghe điện thoại một chút.”
Lâm Thanh rất hài lòng.
Cuối cùng thì vị này cũng thôi trò chuyện, cũng chẳng cười nữa.
Lâm Thanh như muốn rơi lệ vì vui sướng, Đoàn Lâm đúng là cứu tinh, phải nhớ kỹ! Ngày mai anh nhất định phải đến gửi cho Anh Ảnh một lá cờ thêu chữ “Cứu nhân độ thế”!
Tối hôm đó, Nguyễn Du và Khâu Khả Vân tập luyện đến gần hai giờ sáng, về khách sạn nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau lại đến tòa nhà truyền thông của đài Hoàng Đào để chuẩn bị.
Buổi sáng tiến hành tổng duyệt lần cuối, buổi chiều hóa trang và quay phần phỏng vấn hậu trường, đến 7:30 tối, tập đầu tiên của Nhạc sĩ sáng tác đỉnh nhất mùa 2 chính thức ghi hình.
Nguyễn Du ở hậu trường chờ đến lượt mình, trong phòng chờ có màn hình chiếu trực tiếp hiện trường. MC đang khuấy động không khí, đầy phấn khích mời thí sinh đầu tiên lên sân khấu, khán giả bên dưới sôi nổi hò reo, bầu không khí cực kỳ náo nhiệt.
Phòng chờ lúc này cũng đông đúc không kém, các thí sinh chưa lên sân khấu vừa xem vừa trò chuyện. Một số ca sĩ còn đến tìm Nguyễn Du xin chữ ký.
“Vô Thanh Kinh Lôi rất hay, chúc mừng nhé, doanh thu phòng vé ngày càng cao rồi.”
Cô mỉm cười cảm ơn, ký xong thì thấy Kỷ Lâm Hạo vừa thay xong trang phục biểu diễn bước vào, hỏi cô: “Giờ em còn thấy hồi hộp không?”
“Không hề! Em chỉ đến để quảng bá phim thôi, không làm liên lụy ai là được rồi.” Nguyễn Du xác định rõ vị trí của mình, cười mắt cong cong, “Nhưng em rất tự tin, sẽ cố gắng hết sức!”
Nụ cười của cô tự tin, rạng rỡ.
Kỷ Lâm Hạo hơi ngẩn người, nụ cười trên môi càng thêm dịu dàng: “Cố lên.”
Cô đáp lại, gật đầu: “Anh cũng cố gắng nhé.”
Khâu Khả Vân bốc thăm được thứ tự thứ ba, khi hai tiết mục đầu tiên kết thúc, nhân viên đến nhắc nhở. Nguyễn Du lập tức đứng dậy: “Đi thôi.”
Trong khán phòng rộng lớn của trường quay, chỗ ngồi của khán giả đã chật kín. Năm trăm khán giả tại hiện trường đều được chương trình lựa chọn từ danh sách đăng ký vòng sơ loại. Để đảm bảo tính công bằng, họ là những người nghe bình thường ở mọi độ tuổi, được phân bổ đều đặn.
Nhưng khi ánh đèn sân khấu bật sáng trở lại, khán phòng lập tức trở nên náo động. Ngay cả những khán giả lớn tuổi cũng không kìm được mà bật cười, hò reo nhiệt tình! Đây chẳng phải là Chi Chi trong "Gia Đình Nhỏ" sao? Lại còn là Nghi Thư trong "Vô Thanh Kinh Lôi" nữa chứ!
Liên tiếp có một bộ phim truyền hình và một bộ điện ảnh gây tiếng vang lớn, mức độ nhận diện quốc dân của Nguyễn Du đã tăng vọt.
Âm nhạc bắt đầu, ánh sáng sân khấu tỏa ra ánh lam trong suốt, hàng trăm tia sáng chiếu rọi lên Nguyễn Du và Khâu Khả Vân. Người trước diện váy đen, người sau mặc váy trắng, đứng cách nhau hai bên sân khấu, đẹp như hai con thiên nga đen và trắng.
Họ trình diễn bài "Trước Bình Minh", do chính Khâu Khả Vân sáng tác lời và nhạc. Lần này, bài hát đã được chỉnh sửa, khác biệt với phiên bản gốc trong album nhạc phim của "Vô Thanh Kinh Lôi". Phần cao trào bài hát không còn mang nỗi buồn da diết mà trở nên dâng trào mãnh liệt.
Khâu Khả Vân trời sinh có chất giọng tuyệt vời, dù nay đã hơn 30 tuổi nhưng vẫn giữ được giọng hát trong trẻo, thậm chí kỹ năng còn thuần thục hơn. Cô ấy nắm trọn sân khấu, hát phần cao trào khiến khán giả không kìm được cảm xúc dâng trào. Máy quay lia đến hàng ghế khán giả, đã có không ít người đỏ mắt.
Khi đến đoạn điệp khúc nhẹ nhàng, Nguyễn Du tiếp lời.
Cô không phải ca sĩ chuyên nghiệp, nên ban đầu, nhiều khán giả lo lắng rằng phần thể hiện trước và sau sẽ chênh lệch quá nhiều.
Nhưng không ngờ rằng, ngay khi Nguyễn Du cất tiếng hát, gương mặt của cô được phóng đại trên màn hình lớn. Từng biểu cảm tinh tế đều được thu lại, khiến cả khán phòng bàng hoàng.
Giọng cô trong trẻo, không hẳn là xuất sắc, nhưng mỗi câu hát đều mang sức truyền cảm mạnh mẽ. Với ánh mắt tập trung, cô truyền tải trọn vẹn thông điệp hy vọng của bài hát, như ánh sáng hé lộ trong màn đêm.
Hát kỹ thuật không đủ, diễn xuất bù vào. Chỉ với bốn câu lời, khán giả hoàn toàn bị cuốn theo cảm xúc của bài hát, thậm chí không nhận ra nước mắt đã rơi tự lúc nào.
Khi màn trình diễn kết thúc, tiếng vỗ tay vang dội. Nguyễn Du nắm tay Khâu Khả Vân cúi chào thật sâu về phía khán giả.
Người dẫn chương trình lập tức lên sân khấu khuấy động không khí. Nguyễn Du vẫn nhớ rõ mục đích của mình khi tham gia lần này, lau nước mắt, mỉm cười nói vào mic: "Hy vọng mọi người có thời gian ra rạp ủng hộ bộ phim mới ra mắt 'Vô Thanh Kinh Lôi', cảm ơn ạ."
Khán giả phía dưới đồng loạt hô vang.
"Nhất định xem! Chắc chắn rồi!"
Khi trở về hậu trường, Khâu Khả Văn không giấu được niềm vui: "Giọng hát của cô quá giàu sức truyền cảm, ngay cả tôi cũng suýt khóc khi nghe cô hát."
"Chị đừng khen tôi nữa, lần này tôi chỉ là phát huy vượt mức bình thường thôi." Nguyễn Du hơi ngượng ngùng, ngồi xuống sofa nhìn màn hình với vẻ đầy mong đợi: "Người tiếp theo là Kỷ Lâm Hạo phải không?"
"Đúng vậy"
Cô có tâm lý cực kỳ thoải mái, thật sự chỉ coi đây là cơ hội quảng bá phim. Khâu Khả Vân buồn cười nhìn vào camera đang quay, trêu: "Nhìn xem, fan của Kỷ Lâm Hạo đã online rồi."
Màn trình diễn của Kỷ Lâm Hạo còn xuất sắc hơn cả đêm tổng duyệt trước đó. Nguyễn Du xem với vẻ mặt đầy mãn nguyện, cảm giác như được miễn phí thưởng thức một buổi hòa nhạc của thần tượng!
Sau khi bảy nhóm thí sinh hoàn thành phần trình diễn, Nguyễn Du và các đồng đội được mời lên sân khấu. Năm trăm khán giả tại hiện trường bắt đầu bỏ phiếu không ghi tên. Mỗi người có ba phiếu, năm nhóm có số phiếu cao nhất sẽ đi tiếp vào vòng sau, hai nhóm còn lại bị loại.
Màn hình lớn phía sau các ca sĩ bắt đầu hiển thị số phiếu lăn tăn, hai phút sau dừng lại.
Hai người dẫn chương trình khuấy động bầu không khí, bắt đầu công bố từ nhóm đứng thứ năm trở lên. Người dẫn nam phấn khích: "Hạng năm là bài 'Khi muốn gặp anh', do thầy Đỗ Tuấn Nghệ trình diễn! 185 phiếu! Cũng cảm ơn cô Nhan Đình đã hỗ trợ trình diễn..."
"Hạng ba và bài 'Lời hứa' do Quang Ích thể hiện, 325 phiếu!"
MC hô vang:
"Á quân tuần này là..."
"Bài 'Khoảnh khắc nào đó' Kỷ Lâm Hạo, 470 phiếu!"
Hả?! Nguyễn Du sững sờ, khó tin quay lại nhìn màn hình lớn.
"Quán quân tuần này là bài 'Trước Bình Minh', Khâu Khả Vân! 477 phiếu! Và cũng cảm ơn Nguyễn Du!"
Tiếng vỗ tay không ngừng vang lên. Khâu Khả Vân bất ngờ ôm chầm lấy Nguyễn Du, ban đầu chỉ hy vọng nhờ cô kéo thêm chút sự chú ý, không ngờ kết quả lại tuyệt vời đến thế!
Bên cạnh, Kỷ Lâm Hạo dường như đã đoán trước được kết quả, mỉm cười nói: "Màn trình diễn lần này rất tuyệt, chúc mừng."
"Cảm ơn anh, anh cũng rất xuất sắc!" Nguyễn Du được thần tượng khen mà cảm thấy choáng ngợp, cũng mỉm cười đáp lại.
Trên sân khấu "Nhạc sĩ sáng tác đỉnh nhất", kỹ năng hát chỉ là một phần, trọng tâm là cách thể hiện và diễn giải toàn bộ bài hát. Nguyễn Du hiểu rằng lần này mình đã gặp may, chỉ với bốn câu hát, cô không gây thất vọng và lại đúng lúc diễn được tinh thần bài hát. Chứ nếu không, sao có thể tỏa sáng cạnh các ngôi sao như trăng sao trên bầu trời chứ!
Tập đầu tiên có phần hỗ trợ để làm nóng không khí, nhưng những tập sau thì không. Nguyễn Du hoàn thành nhiệm vụ, trở về hậu trường, còn bị nhân viên chương trình kéo đi chụp ảnh tuyên truyền và quay VCR.
Khi ghi hình thực sự kết thúc, đã gần một giờ sáng. Sau khi chào mọi người, cô nhanh chóng rời đi.
Khi ra khỏi tòa nhà của đài Hoàng Đào, không ngờ vẫn còn một nhóm lớn người hâm mộ đang chờ các ca sĩ tan làm.
Trong đám đông, fan của Nguyễn Du thấy chiếc xe thương vụ phía trước dừng lại, cửa kính xe hạ xuống, liền hét lên phấn khích:
"Aaaaa Nguyễn Du cố lên! Quay chương trình vất vả quá rồi!"
"Phim chúng mình đều xem rồi! Mẹ yêu con quá!!!"
"Bảo bối ơi nghỉ ngơi sớm nhé! Chờ chương trình phát sóng! Chúng mình yêu cậu"
Nguyễn Du thò đầu ra từ cửa xe, vẫy tay và cũng hô lớn: "Khuya lắm rồi,mọi người mau về đi!"
Fan rối rít đồng ý nhưng không ai chịu rời đi, chỉ tiếp tục bày tỏ tình cảm. Cô không còn cách nào, mỉm cười, mắt cong lên, hai tay giơ cao làm thành hình trái tim: "Yêu mọi người! Mau về nhé!"
Fan lập tức bùng nổ, gào thét: "Aaaaa con gái cưng đáng yêu quá!!!"
Tối thứ bảy tuần kế tiếp, 10 giờ tối, tập đầu tiên của "Nhạc sĩ sáng tác đỉnh nhất mùa 2" lên sóng. Sức nóng còn vượt xa mùa đầu tiên. Chương trình mùa hai với phần dàn dựng sân khấu đỉnh cao và đội hình khách mời như thần tiên giao đấu nhanh chóng leo lên hot search. Không ngoài dự đoán, sân khấu của Khâu Khả Vân và Nguyễn Du cũng đạt độ thảo luận cao ngất ngưởng.
Không ngờ rằng sự tham gia của Nguyễn Du lại khiến toàn bộ phần trình diễn trở nên xuất sắc hơn. Trong chương trình, cô diện váy đen, dưới ánh sáng sân khấu rực rỡ, hát đến đỏ mắt, cuối cùng cúi chào thật sâu, giống như một chú thiên nga đen ngẩng cổ lột xác.
Kể từ khi xuất viện cuối năm ngoái, cô ấy giống như một viên ngọc đã được mài giũa, ngày càng tự tin và rạng rỡ.
Cư dân mạng cảm thán: "Trời ơi, Nguyễn Du đáng yêu quá! Cái dáng vẻ mê idol trước mặt Kỷ Lâm Hạo là không thể nhầm lẫn! Nhìn mà tôi cười như mẹ già vậy!"
Fan của Nguyễn Du vừa mới ra mặt "đè" fan CP "Tiểu Tâm" đang nổi lên, sau đó lại đổ bộ dưới hot search để bình luận: “Cô gái nhỏ Nguyễn Du theo đuổi thần tượng, độc nhất vô nhị.” Quân đoàn "Tứ Kỷ" cũng vào kiểm soát bình luận, đồng loạt để lại: "Đừng bàn luận thêm, mong chờ tập tiếp theo."
Nhưng trong lúc hai phe fan đang kiểm soát bình luận căng thẳng, bỗng xuất hiện một số ý kiến nổi bật:
【Hoặc có lẽ, các bạn đã từng ship Hạo nhiều Cá?
Nguyễn Du nhìn thấy bình luận này, nhóm "Tiểu Tâm Đảng" trên diễn đàn ăn dưa cũng nhìn thấy. Buổi tối trước khi ngủ, cô lướt qua một lượt bài viết trên diễn đàn.
【Tôi đã thử ăn thử ‘thức ăn’ của họ, thật sự không phải sự thật. 】
【Không đúng, 'Hạo nhiều Cá' lại quá thật, giống như truyện ngọt idol và fan vậy, nhưng không thú vị lắm. 】
【Ghen tị quá, tại sao chúng tôi không thể lên Weibo mà quảng bá cặp đôi ‘Tiểu Tâm Phu Thê’? 】
【Bởi vì họ là giả, nếu các bạn làm vậy, fan của Nguyễn Du và Lâm Hạo sẽ đè bẹp các bạn. Vẫn nên tự vui trong nhóm thôi. 】
【Gần đây cặp Tiểu Tâm không có khung hình chung, lịch trình công khai cũng không cùng thành phố, không có ‘kẹo đường’ giả mà nhai, tôi khô héo mất rồi. 】
...
Nguyễn Du thoát khỏi bài viết, tính toán một chút.
Thật sự, cô đã hơn một tháng không gặp Đoàn Lâm rồi. Kể từ khi bộ phim được công chiếu, hai người bận đến mức không thể gặp nhau, lịch trình lệch nhau, nếu gặp phải chênh lệch múi giờ, có khi vài ngày cũng không gọi nổi một cuộc điện thoại.
‘Tiểu Tâm Đảng’thở dài khóc than: Hạnh phúc luôn ngắn ngủi như vậy, ăn kẹo thật khó, khó hơn lên trời xanh.
Đầu tháng tư, bộ phim "Vô Thanh Kinh Lôi" sau 43 ngày công chiếu trên toàn quốc đã chính thức rút khỏi rạp chiếu. Tổng doanh thu phòng vé đạt hơn 2,4 tỷ tệ, lập kỷ lục mới trong lịch sử phim nghệ thuật. Điểm Douban đạt 8.6, trở thành một tác phẩm vừa có danh tiếng vừa đạt doanh thu cao.
Khổng Minh Khôn nhắn một câu trong nhóm: "Phim đã được ký bản quyền tại Bắc Mỹ, dự kiến sẽ ra mắt tại thị trường Bắc Mỹ vào nửa cuối năm nay."
Là nữ chính trong bộ phim, lần này Nguyễn Du được hưởng trọn lợi ích từ việc bộ phim bùng nổ, rất nhiều lời mời liên tục đến, lịch trình bận rộn như điên.
Ngày bộ phim ngừng chiếu, các nền tảng video lớn đã mua bản quyền phát sóng, nguồn phim HD không cắt cảnh cũng bắt đầu xuất hiện. Đồng thời, không còn giới hạn bản quyền trong thời gian chiếu rạp, các tác phẩm đồng nhân (fan-made) từ phim mọc lên như nấm sau mưa chỉ trong một đêm.
Vì bộ phim quá đau lòng, các tác phẩm đồng nhân đều tập trung phát đường ngọt, nhưng do trước đó fan hai nhà đã từng cãi nhau gay gắt với fan CP, nên các editor và họa sĩ chỉ dám đăng video hoặc tranh theo hướng nhân vật, tự vui trong cộng đồng.
Mạc Tây: “Bé cưng ơi,em đã thực hiện lời hứa rồi đây, tốn của em hơn 40 tiếng đồng hồ để edit, xem nhanh [link video].”
Trong văn phòng cấp cao của Truyền Thông Thương Ảnh, Nguyễn Du mở video mà Mạc Tây gửi. Vẫn là nền tảng Bilibili quen thuộc, vẫn là tài khoản "Daisy Mạc Mạc" quen thuộc.
Tiêu đề video không dám để tên cô và Đoàn Lâm, chỉ ghi: “Cặp đôi Tiểu Tâm | Trong hàng vạn cẩn thận, em là sự vô ý duy nhất của anh.”
Mạc Tây dùng tư liệu từ các chương trình và tác phẩm của hai người để dựng một video theo phong cách "kiếp trước kiếp này", tối qua vừa đăng, đến giờ đã có hơn 300.000 lượt xem.
Ban đầu, phần bình luận toàn là “Không dám đâu”, “Không dám ship”, xen lẫn những lời mắng mỏ của fan Đoàn Lâm và Nguyễn Du, cùng những lời châm chọc từ antifan. Nhưng đến giây cuối cùng của video, bình luận trở nên nhẹ nhàng hơn, đầy màn hình là: “Dù giả nhưng tôi ship”, “Tôi đồng ý.”
Trên diễn đàn, "Tiểu Tâm Đảng" cảm động đến suýt khóc: “Cuối cùng cũng có người dám làm sản phẩm fan-made hướng tới người thật!”
Cặp đôi "Tiểu Tâm" cứ thế mở ra thị trường. Một số fan táo bạo lập siêu thoại CP của Nguyễn Du và Đoàn Lâm, còn tạo cả nhóm chat. Nhưng cách ship của cặp này rất kỳ quái, fan luôn trong trạng thái cầu sống sót: “Dù là giả nhưng tôi ship, bị mắng là quỳ liền.”
Mạc Tây trà trộn vào nhóm chat, chụp màn hình gửi cho Nguyễn Du xem.
Nguyễn Du: “...”
Ngay khi video vừa hạ màn, "Tiểu Tâm Đảng" ngày càng lớn mạnh, nhưng fan Nguyễn Du và Đoàn Lâm không chịu nổi nữa, hai bên lại cãi nhau ầm ĩ. Nhóm fan CP mới ngẩng đầu chưa được bao lâu đã bị chèn ép phải co lại, cẩn thận đắp nắp quan tài, nằm im chịu trận.
“Nhìn gì mà nhập tâm vậy?” Trước mặt, An Trác Tây lật xem lịch trình tháng 4 của cô: “Cũng gần đến lúc vào đoàn rồi, hai ngày nữa có buổi thử vai, họ đang chọn nữ chính. Em xem đi.”
Nguyễn Du tỉnh lại từ dòng suy nghĩ, nhận lấy tài liệu dự án: “‘Người Qua Đường Giáp Ất’?”
“Đúng vậy, phim mới của Trương Gia Minh, là bên Anh Ảnh đề cử em.” An Trác Tây trả lời, “Nhà sản xuất là Anh Ảnh, nếu buổi thử vai không gặp vấn đề gì, việc giành được vai diễn này với em hẳn sẽ không thành vấn đề.”
Bên Anh Ảnh hiệu quả làm việc rất cao, chỉ trong vòng một tháng sau khi ký hợp đồng hợp tác phim ảnh với cô, đã gửi đến cô một món quà lớn như vậy.
Bộ phim mới của đạo diễn nổi tiếng Trương Gia Minh, một bộ phim hài hành trình với vai nữ chính trong "Người qua đường Giáp Ất".
Trương Gia Minh là một đạo diễn phim thương mại đến từ Hồng Kông, tuy danh tiếng không bằng Quan Bảo Niên, nhưng những bộ phim ông đạo diễn đều đạt được doanh thu phòng vé đáng kể và mang phong cách cá nhân rõ rệt.
Lần này ông muốn thực hiện một bộ phim hài hành trình, dự kiến sẽ phát hành vào dịp Tết năm sau. Bộ phim cần một nữ chính có duyên với khán giả, và Anh Ảnh đã đề cử Nguyễn Du. Đích thân Trương Gia Minh đã bay đến Bắc Kinh để gặp cô.
Nguyễn Du đã đọc qua tóm tắt câu chuyện của kịch bản. Câu chuyện kể về một cô cháu gái và người cậu từ Hồng Kông cùng nhau phiêu lưu đến Hollywood.
Một cô gái từ một thị trấn nhỏ luôn mơ ước trở thành ngôi sao lớn ở Hollywood. Khi biết rằng mình có một người cậu đã bỏ nhà đi nhiều năm hiện đang làm nhà sản xuất ở Hồng Kông, cô quyết định tìm đến ông. Nhưng số phận trớ trêu, khi cô tìm thấy người cậu ở Hồng Kông, mới phát hiện ra ông toàn nói dối.
Hóa ra người cậu không phải nhà sản xuất, mà chỉ là một người dẫn nhóm diễn viên quần chúng đi đóng phim, được gọi là “đầu nhóm”. Công việc không những vất vả mà còn phải luôn nhìn sắc mặt của đoàn phim. Bản thân ông còn bị nói lắp.
Câu chuyện bắt đầu từ bối cảnh hài hước như vậy. Cô cháu gái thì thích diễn kịch, còn người cậu thì nói lắp. Cuối cùng, hai người thực sự cùng nhau đến Hollywood.
Vai mà Nguyễn Du thử vai chính là cô gái nhỏ thị trấn mang giấc mơ bay cao này.
Diễn xuất thì không khó, nhưng diễn tốt thật sự là sở trường của cô ấy, buổi thử vai diễn ra rất suôn sẻ, hôm sau, Trương Gia Minh đã gửi hợp đồng và kịch bản đầy đủ cho công ty Thương Ảnh.
Một tháng tiếp theo, ngoài việc phải đi khắp các thành phố trên cả nước để chạy theo lịch hẹn, cô ấy còn phải chuẩn bị để gia nhập đoàn phim, xem kịch bản, tham gia các buổi đọc kịch bản, làm trang điểm. Cô ấy bận đến mức không kịp thở, thời gian trôi qua nhanh chóng.
Cuối tháng, cảnh quay đầu tiên sau khi bắt đầu được thực hiện tại Hồng Kông.
Cảnh quay đầu tiên là quay ngoài trời, trên cầu vượt ở trung tâm Hồng Kông, là cảnh cô cháu gái đuổi theo cậu mình trên cầu vượt.
Cảnh quay cần phải tạo ra một tình huống tắc nghẽn giao thông, đội ngũ làm phim bận rộn không ngừng, Trương Gia Minh còn đang xác nhận vị trí máy quay với các bộ phận. Nguyễn Du đang ở một góc nhìn kịch bản, nam diễn viên đóng vai chú của cô là Ngô Anh Hào đến gần, cười nói điều gì đó.
Nguyễn Du: "Mấy?"
Ngô Anh Hào là người Hồng Kông, tiếng phổ thông không chuẩn lắm, Trương Gia Minh yêu cầu hiệu ứng như vậy, nhưng Nguyễn Du muốn khóc.
Cô không hiểu gì cả! Hai ngày gia nhập đoàn phim, cô chỉ học được một câu tiếng Quảng Đông duy nhất là "mấy", có nghĩa là "gì".
Cô quay sang nhìn Diệp Mộng Mộng.
Diệp Mộng Mộng biết tiếng Quảng Đông và đã đi theo cô. Cô nhiệt tình dịch cho Nguyễn Du: "Thầy Ngô hỏi chị có muốn diễn thử không?"
Nguyễn Du nghe hiểu rồi: "Ồ, được rồi, có thể!"
Cảnh quay buổi sáng không cần nhiều lời thoại nhưng rất tốn sức, Nguyễn Du phải chạy đuổi theo xe của Ngô Anh Hào lên cầu vượt, khi phát hiện tắc đường, Ngô Anh Hào bỏ xe chạy bộ, hai người lại truy đuổi nhau giữa các khe xe trên cầu.
Trương Gia Minh thích cắt góc quay liên tục, quay xong một cảnh, Nguyễn Du mệt đến mức chân như muốn gãy.
"Diệp Mộng Mộng, lại đây, giúp chị một tay, chị đau lưng quá." Cô bò về xe, trời ơi, chân cô như bị chuột rút, "Xuất binh chưa thành mà người đã chết, đó chính là tôi."
"Phù phù phù, mồm quạ!" Lâm Thanh đưa nước cho cô.
Chưa nghỉ ngơi được bao lâu, bên ngoài xe bỗng có sự náo động, nghe giọng là Trương Gia Minh đang mắng người, dường như có nhân viên liên tục xin lỗi.
Cô nghe hiểu "đối ngô zhu" là xin lỗi bằng tiếng Quảng Đông, nhưng những lời mắng chửi thì cô không hiểu: "Đạo diễn Trương mắng gì vậy? Cái gì là 'thổ xui'?"
Diệp Mộng Mộng nghe một lúc rồi nói: "Hình như đang mắng paparazzi."
Ra ngoài hỏi mới biết, sáng nay cảnh quay bị phóng viên Hồng Kông chụp trộm, mặc dù đoàn phim đã chặn cả cây cầu, nhưng những bức ảnh tại phim trường nhanh chóng được đăng tải trên các trang tin tức. Nguyễn Du mở điện thoại lên, thấy đề tài về cô đóng phim của Ngô Anh Hào đã lên hot search trên Weibo.
Phim điện ảnh khác với phim truyền hình, cần phải kiếm lại vốn qua doanh thu phòng vé, nên không đạo diễn nào thích bị lộ ảnh phim trường sớm. Trương Gia Minh tức giận đến mức mắng chửi, bên An Trác Tây đang gấp rút gỡ hot search, nhưng một tiếng sau, hot search vẫn còn, cả mạng đã biết gần hết rồi.
Fan hâm mộ vừa vui mừng lại vừa tức giận, vui vì Nguyễn Du lại nhận được cơ hội tốt, còn phóng viên thì thật sự là loại chó, sao không đi NASA chụp ảnh không gian vũ trụ luôn!
Anti-fans cuối cùng lại tìm được điểm chế giễu, họ kêu gọi thay nữ chính, đề nghị Trương Gia Minh thay một nữ diễn viên ít ồn ào, diễn xuất đã được đảm bảo.
Trợ lý đạo diễn cũng bị mắng, đến xin lỗi và giải thích với các diễn viên chính: "Cảnh này phải quay lại, tạo hình cũng phải thay đổi, mọi người vất vả rồi."
"Không sao, các anh cũng vất vả rồi." Nguyễn Du cười, bảo Lâm Thanh mua cà phê cho nhân viên.
Phim trường lại bận rộn chuẩn bị quay lại, Nguyễn Du nhìn điện thoại, nhận được rất nhiều tin nhắn chúc mừng từ người quen.
Hả? Còn có một tin nhắn từ crush nhỏ?
Giang Tinh Thuần: 【Tiểu Du, hôm nay chị đang quay phim ở Hồng Kông phải không?】
Nguyễn Du: 【Đúng vậy! -v-】
Giang Tinh Thuần: 【Tôi cũng ở Hồng Kông, quay xong phim có muốn gặp không?】
Crush nhỏ còn gửi cho cô một biểu cảm mặt cún con, mắt to tròn dễ thương, làm người ta cảm thấy yêu thích vô cùng.
Nguyễn Du định trả lời thì lại có chút do dự.
Cô tưởng rằng sẽ ít phóng viên ở Hồng Kông, nhưng nếu bị chụp lại thì sẽ nhanh chóng lên hot search thôi! Thôi, thôi.
Cô định gõ lại câu gì đó thì lại nhận được một tin nhắn nữa.
Giang Tinh Thuần: 【Tôi sẽ đi Hàn Quốc phát triển vào tháng sau, trước khi đi có thể gặp nhau không?】
Cô nghĩ một lát, xóa đi câu vừa gõ.
Nguyễn Du: 【Tôi đang quay ở gần Tiêm Sa Chủy, có thể phải đợi tới tối mới xong, cậu còn ở đó không?】
Giang Tinh Thuần: 【Ừ, tôi đợi chị.】
Cả đoàn phim "Người qua đường Giáp Ất" bắt đầu ngày quay đầu tiên, cả đoàn phim thật sự gặp phải vận rủi, buổi sáng bị phóng viên Hồng Kông chụp trộm ảnh phim trường, chiều lại phải quay lại cảnh đuổi bắt trên cầu, quay chưa được một nửa thì gặp phải mưa lớn.
Mưa như trút nước, may mà thời tiết ở Hồng Kông lúc này không quá lạnh. Cơn mưa khiến Trương Gia Minh vui mừng đến mức quyết định thay đổi cảnh quay thành cảnh mưa, xem ai còn dám chụp trộm phim trường nữa!
Cảnh đuổi bắt dưới mưa càng thêm hiệu quả hài hước, chỉ là Nguyễn Du và Ngô Anh Hào mệt đến chết, một cảnh quay quay cả ngày, đến khi tan ca cũng đã là chín giờ tối.
Diệp Mộng Mộng lấy khăn to lau cho Nguyễn Du, cô quấn khăn vào người, run lẩy bẩy, không phải lạnh, mà là vì quá mệt.
Cô cầm điện thoại lên xem, Giang Tinh Thuần lại gửi tin nhắn cho cô từ hai giờ trước.
Giang Tinh Thuần: 【Tiểu Du, tôi đang đợi chị ngoài phim trường. [vị trí]】
Vị trí của anh ta chính là bên ngoài phim trường.
Nguyễn Du lập tức trả lời: 【Xin lỗi nhé, giờ mới xong cảnh quay, cậu còn ở đó không?】
Giang Tinh Thuần trả lời rất nhanh: 【Ừ, tôi đợi chị.】
Cô vừa trả lời xong, ngẩng đầu lên nhìn, phim trường đông đúc, Lâm Thanh đang phát trà gừng nóng, Nguyễn Du thì thầm với Diệp Mộng Mộng: "Mộng Mộng, chị ra ngoài một chút, lập tức quay lại."
"À? Tiểu Du chị, chị đi đâu vậy?"
"Gặp một người, lập tức quay lại!" Nguyễn Du vẫy tay.
Cô nhanh chóng vào xe di động thay đồ, đeo khẩu trang và mũ, gọi điện cho Giang Tinh Thuần. Mười lăm phút sau, cô tìm thấy xe của crush nhỏ bên ngoài phim trường.
Khu này toàn là xe di động mà đoàn phim thuê, Giang Tinh Thuần khá thông minh, biết đỗ xe ở đây không nổi bật.
Nguyễn Du cầm ô, gõ cửa xe của một chiếc xe thương mại.
"Tiểu Du?" Cửa xe mở, Giang Tinh Thuần vẫn đeo khẩu trang, thấy cô tóc ướt, mắt anh tràn đầy ngạc nhiên, vội vàng nói nhỏ: "Nhanh vào đi."
Cô hơi ngượng ngùng: "Tôi sẽ làm bẩn xe của cậu mất."
"Không sao."
Đến khi ngồi vào ghế sau xe mới phát hiện, trong xe không có ai khác. Cô thoáng ngẩn người: "Cậu đi Hồng Kông một mình sao?"
Giang Tinh Thuần cũng tháo khẩu trang, nở nụ cười với hai lúm đồng tiền nhỏ, trông có chút ngại ngùng: "Hôm nay tôi có buổi gặp mặt fan ở đây, ban đầu quản lý và trợ lý của tôi đều đi cùng, nhưng tôi bảo họ đi dạo phố rồi."
Hai người nói vài câu, Nguyễn Du bỗng nhớ ra: "À đúng rồi, cậu sắp sang Hàn Quốc phát triển à?"
"Ừm."
Giang Tinh Thuần: "Là sự sắp xếp của công ty. Công ty có kế hoạch hợp tác bên đó, muốn tôi sang trong hai năm."
Cô nhớ lại, đầu năm nay nhóm nhạc nhỏ W&W của cậu ấy kỷ niệm ba năm debut. Trong buổi fan meeting kỷ niệm ba năm, nhóm thông báo tan rã và tổ chức buổi diễn chia tay, các thành viên từ đó mỗi người một hướng phát triển.
Thực ra phong cách âm nhạc của W&W vốn đã nghiêng về K-POP, có lượng fan khá đông ở Hàn Quốc. Công ty để cậu phát triển bên đó chắc chắn đã tính toán kỹ lưỡng.
Chỉ là fan trong nước chắc sẽ khóc c.h.ế.t mất.
Nguyễn Du cũng hơi tiếc nuối, cong môi khích lệ: "Vậy cố lên nhé, chúc cậu thuận buồm xuôi gió, sự nghiệp tỏa sáng!"
"...Ừm."
Giang Tinh Thuần nhìn cô, trầm mặc một chút, mím môi, ánh mắt cụp xuống.
"Vậy sau này sẽ không gặp lại nhau nữa."
"Không sao mà, ở Hàn Quốc cũng có mạng, tôi chơi game mở đội dẫn cậu thắng!" Nguyễn Du thấy anh có vẻ hụt hẫng, vội an ủi, "Bình thường chúng ta vẫn có thể nhắn tin WeChat, cùng sống trên Trái Đất, đâu phải không gặp nhau."
Giang Tinh Thuần "Ừm" một tiếng, lại ngước mắt nhìn cô.
Ngập ngừng giây lát, cuối cùng vẫn hỏi: "Tiểu Du, chị thích kiểu con trai thế nào?"
"…Hả???"
Nguyễn Du hóa đá tại chỗ.
Đôi mắt cô giãn to kinh ngạc ba mươi giây, nhìn thấy ánh mắt ngập ngừng, khó nói của crush nhỏ cô lập tức hiểu ra.
Không thể nào??? Giang Tinh Thuần, cậu ấy?!!
Nguyễn Du không ngốc. Chỉ trong giây lát đã nghĩ thông suốt.
Dù trong đầu đang như nham thạch phun trào từ vết nứt pha lê, nhưng bề ngoài cô nhanh chóng giữ bình tĩnh, không để lộ vẻ mặt tổn thương đối phương. Cô khéo léo đáp: "Chắc là kiểu con trai lớn tuổi hơn, kiểu anh trai nhỉ."
Nói xong cô chỉ muốn độn thổ.
Cô thực sự quen Giang Tinh Thuần từ khi cậu mười tám đến hai mươi tuổi, đã hai năm, vậy mà chưa từng nhận ra cậu có suy nghĩ này với mình?!
Không phải chứ, có phải mấy video cắt ghép CP của fan đã làm hỏng crush nhỏ không đây?!
[Xiaosi]
Giang Tinh Thuần nhất thời không đáp lại.
Nguyễn Du nhanh chóng chuyển chủ đề, mỉm cười: "Tôi sắp phải quay lại trường quay rồi, sau này có dịp sẽ gặp lại nhé. Tương lai cậu nhất định sẽ nổi tiếng! Chúc cậu sự nghiệp rực rỡ!"
Giang Tinh Thuần nhìn cô, mím môi, đôi mắt cún con ươn ướt sáng ngời: "Trong tương lai rực rỡ của tôi, chị nhất định phải đợi tôi trưởng thành."
Nguyễn Du: "..."
Thế này thì phải làm sao???
Cô còn chưa kịp trả lời, điện thoại đột ngột rung lên.
Nguyễn Du bắt máy như thể gặp được cứu tinh, chẳng buồn nhìn, vội vàng nhận và nói với Giang Tinh Thuần: “Là trợ lý của tôi, chắc là đang hối thúc tôi về trường quay."
Bên kia im lặng một lúc, rồi một giọng nói trầm thấp vang lên.
"Em đang ở đâu?"
Giọng của Đoàn Lâm.
Nguyễn Du ngồi thẳng lưng, bỗng dưng hơi chột dạ: "Em ở... trường quay chứ đâu."
Đoàn Lâm đáp.
Anh dừng lại: "Anh đang ở ngoài trường quay."
Nguyễn Du: ???
Cô còn chưa kịp ngạc nhiên thì nghe Đoàn Lâm nói tiếp.
Giọng điệu rất bình thản: "Xuống xe."