Tranh cuộn bay lên trời, chui vào bóng đêm đầy tuyết sâu vô cùng
Một mảnh bông tuyết cực lớn, giống như cỏ lau uyển chuyển nhẹ nhàng bay theo gió, dừng lại ở giữa mày của ta.
Giọng nói của Thôi Oanh Oanh truyền đến từ phía xa, ngữ điệu nhẹ nhàng chậm chạp:
“Đa tạ Lý tiểu thư giúp đỡ, bao nhiêu bí quyết hiệp trợ phàm nhân tu luyện đều là lòng thành.”
“Từ biệt ở đây thôi!”
Trong đầu ta đột nhiên hiện ra mấy chục loại pháp quyết loại hình phụ trợ, nhưng cũng không lựa chọn ngồi xuống để tiêu hoá sửa sang, mà nhìn thay tranh cuộn bay ra khỏi tầm nhìn, giống như nước mùa xuân chậm rãi mang theo dòng chảy một mảnh băng trôi.
“Có duyên lại gặp.”
Kể từ sau khi tẩy gân phạt thuỷ, ta đã cảm thấy thể chất không giống với trước kia, trèo tượng càng giống như dẫm trên đất bằng.
Mùa hè nóng bức, cho dù chưa đến lúc đó, cũng chưa từng thử, nhưng đã sớm không còn sợ hãi lạnh giá mùa đông nữa.
Sau khi rời khỏi Trương phủ, ta tuỳ ý tìm Tàng Thư Lâu của gia đình giàu có, ngồi xuống đất, tỉ mỉ mà sửa sang lại pháp môn tu hành phụ trợ mà Thôi Oanh Oanh vừa cho ta.
Lại lấy bát vàng từ trong rương ra, xem thật nghiêm túc.
“Phạn thư phật quang thiết bát”
Bát có sáu loại, thiết bát, Tô Ma quốc bát, Ô Là Gia quốc bát, Ưu Già Xa quốc bát, Hắc bát, xích bát, được làm từ bùn, sắt.
“Tứ phần luật - Quyển chín”
Hiệu quả, dùng thủ đoạn sét đánh, mang tâm địa bồ tát.
Chữa đựng năm đạo kim quang của Phật môn, sau khi năm đạo đều phát ra thì sẽ mất đi hiệu lực.
Cần dùng khoảng trăm lượng hoàng kim hoặc vật ngang giá để cung phụng chùa miếu hương khói, một lần nữa rót đầy năm đạo kim quang. dùng cho phàm nhân.
Trương Sinh khi dùng đồ vật này ném vào ta, ta đã phát hiện nó không phải là vàng ròng.
Hoá ra là cốt bằng thép, mạ một tầng vàng bên ngoài.
Còn hiệu quả của việc cung phụng trăm lượng hoàng kim… ta ngẫu nhiên theo trưởng tỉ và nhị tỉ đi ra ngoài dâng hương, chùa miếu cung quan có đức hạnh gì, trong lòng ta vẫn rõ ràng, cho nên cũng không ngoài ý muốn.
Chẳng qua…
Bản thân tham lam cùng với việc tu hành yêu cầu nhiều tiền tài để mua sắm dược liệu, dùng để luyện đan.
Hơn nữa, cái bát sắt này, nghĩ đến sau này bước lên con đường tu hành, chi tiêu sẽ không ít.
Ta cũng không thiếu tục vật đó, hiếm khi tự hỏi làm sao có thể lấy được nhiều vàng bạc như thế.
Việc buôn bán ta không có thiên phú, vả lại, thế đạo này khắc nghiệt đối với phụ nữ vô cùng, nếu muốn xuất đầu lộ diện sẽ không tránh khỏi bị bắt.
Bị bắt rồi, cho dù có thể thoát thân cũng sẽ vô cùng phiền toái.
Ta đã từng hỏi Tự Diệu, vì sao đã tu thành thực giả rồi vẫn còn muốn tới làm thiếp ở Xương Bình Hầu.
Thậm chí ăn mấy cái đĩa ở phòng bếp lớn cũng phải để ta xuất đầu lộ diện để giải quyết với Liễu Nhị Tẩu.
Tự Diệu không trả lời vấn đề trước cho ta, chỉ là thấm thía nói với ta một câu khi trả lời câu hỏi thứ hai.
Muội ấy cười: “Cho dù là yêu hay là người, đi đến đâu thì phải theo quy định ở chỗ đó.”
“Cho dù lực lượng của thân thể có siêu nhiên đến mức nào, tuỳ ý xuất hiện cũng không thể trốn được quy tắc.”
“Lão hổ có lẽ có thể mượn dùng núi rừng và móng vuốt, đi săn có thể hành hạ người đi đường, nhưng khi một đám người đều tay cầm gậy gộc đao kiếm để chờ đợi lão hổ, cho dù mãnh hổ thì cũng bị vây công đến chết.”
“Lý Cẩn, cho dù là muội hay là tỉ đều có năng lượng khác với người phàm tục, nhưng cho dù thế nào, khi đi bên ngoài, cẩn thận bao nhiêu cũng không hề thừa.”
“Nếu không phải là không thể, tận lực tránh phiền toái.
Khi đó ta mới kinh ngạc mà phát hiện, hoá ra khi Tự Diệu không cười thì nhìn nàng lạnh lùng, vẻ đẹp nghiêm nghị giống như là chiếc lá mùa thu sau sương giá.
Nàng khó có được vẻ giảo hoạt của ngày thường, vì thế nên ta đã ghi tạc trong tim những lời đó.
Vì thế, ta không chọn mua ruộng mua cửa hàng để kiếm tiền.
Luật pháp đã quy định rõ ràng trong văn bản, nữ tử không thể có ruộng đất hoặc cửa hàng, trừ trường hợp là quả phụ hoặc nữ hộ.
Nữ hộ tự lập rõ ràng là không hiện thực.
Còn quả phụ…
Trong kinh thành bỗng nhiên mất tích thế tử và phu nhân thế tử của Định Quốc Công phủ, con vợ cả của thủ phụ cùng mã phu của hắn, còn có một điển bộ Quốc Tử Giám họ Trương, nếu lại mất tích thêm thế tử Xương Bình Hầu, vậy thì không hiểu sẽ truy tra quy mô lớn đến mức nào.
Ta là bạn thân khuê các của phu nhân thế tử Định Quốc Công phủ, lại là em gái ruột của con trai thủ phụ, lại là phu nhân thế tử phủ Xương Bình Hầu.
Cho dù là người có lòng bịt mắt, cũng có thể đoán được trên người ta.
Phế vật Tưởng Cửu Tư này tồn tại cũng có thể làm tấm khiên cho ta và Tự Diệu.
Cho dù ta bất mãn đối với hắn, hiện giờ cũng không phải thời điểm phù hợp để làm quả phụ.
Ngoài cửa sổ Tàng Thư Các, trút vào vài tia nắng mặt trời.
Khi nghe thấy tiếng báo gõ mõ cầm canh, ta mới kinh ngạc phát hiện, một đêm lặng yên không tiếng động mà qua đi, hiện giờ đã đến canh năm rồi.