Ánh mắt La trưởng lão như điện xẹt, tinh mang trong hai mắt lập lòe, rơi vào hai người tự xưng là đệ tử Thanh Phong kiếm phái, trên mặt hiện lên vẻ kích động và mừng rỡ:
- Ngọc Phong, ngươi trở về rồi sao? Còn có Chu Tiến nữa, không tệ, một năm không gặp, tu vi ngươi lại đột phá tới thập đoạn trung kỳ.
- Thúc thúc.
La Ngọc Phong kia lúc này mới tiến lên hạ kiếm lễ.
- Bái kiến La trưởng lão.
Chu Tiến cũng vội vàng tiến lên hạ kiếm lễ.
La trưởng lão là thân đệ đệ của La Thiên Hùng, mà La Ngọc Phong lại là con ruột La Thiên Hùng, gọi La trưởng lão là thúc thúc là chuyện đương nhiên.
- Đi thôi, chưởng giáo thấy các ngươi trở về nhất định sẽ cao hứng vô cùng. Nhất là ngươi, Ngọc Phong, một năm không gặp, tu vi đạt tới thập đoạn đỉnh phong, còn nữa, Ngọc Linh nhìn thấy ngươi nhất định cũng sẽ cao hứng vô cùng.
La trưởng lão cười nói, hắn gật đầu với hai đệ tử thất đoạn trông coi sơn môi, ba người tính cả La Ngọc Phong, nhanh chóng đi tới chủ điện.
Trên đường đi, La Ngọc Phong liền hỏi thăm đủ loại biến hóa trong kiếm phái một năm vừa qua. Mà La trưởng lão tự nhiên cũng trả lời từng câu một, Chu Tiến thì ngẫu nhiên chen vào một câu.
Ba người trong lúc vui vẻ trò chuyện nhanh chóng đi tới chủ điện, gặp mặt chưởng giáo La Thiên Hùng.
- Cái gì? Hai người các ngươi không theo chúng ta cùng tiến về Ly Châu kiếm viện hay sao?