Trong mắt trọng tài hiện lên sự vui vẻ, âm thầm gật đầu không thôi, trong lòng không nhịn được có chút kích động.
Trong Kiếm phủ có vô số cạnh tranh, mười viện nội phủ cũng cạnh tranh tương đối kịch liệt, thi đấu Kiếm thuật vi vương chính là một trong những loại phương thức cạnh tranh đó.
Bổn viện có thêm một ít cao thủ kiếm thuật, đoạt được vị trí cao hơn thì những trưởng lão như bọn họ trên mặt cũng cảm thấy như thơm lây, dính ánh sáng a.
- Thắng bại chính là chuyện thường của Kiếm giả, không nên thắng mà tự kiêu ngạo, tự mãn, thua cũng không nên nhụt chí, uể oải, nếu như ngay cả một chút thắng bại như vậy cũng không thừa nhận được thì sao có thể nói đến chuyện đi được bao xa trên con đường kiếm đạo đây?
Có lẽ trọng tài cố ý, trong hai mươi trận tranh tài này, Sở Mộ và Lôi Hạo, Kim Hà không có gặp nhau, mà bọn họ cũng thuận lợi đánh bại đối thủ, thành công tấn cấp.
Trong mắt trong tài ba người Sở Mộ, Lôi Hạo, Kim Hà đều là hắc mã, cho dù có phân cao thấp, nhưng mà nếu như có thể đứng vững top mười trong tổ, tiến vào vòng chung kết kiếm thuật vi vương tất cũng có thể đạt được vị trí rất tốt.
Lại có thời gian một phút đồng hồ nghỉ ngơi
Vòng thứ sáu bắt đầu.
Vòng thứ sáu bắt đầu từ hai mươi người thua bị đám người Sở Mộ đánh bại ở vòng thứ năm. Hai mươi người thắng trong vòng năm, bao gồm cả Chung Lập Dương, tất cả trộn lại với nhau, cho nên trong vòng sáu chỉ có hai mươi trận.
Không hổ là danh nhân đứng thứ mười kiếm thuật cửu viện lần trước, kiếm thuật của Chung Lập Dương không giống bình thường, nhất là sau khi bị Sở Mộ đánh bại, có lẽ hắn đã bình tĩnh lại, Sở Mộ không ngờ lại ngoài ý muốn phát hiện ra kiếm thuật của Chung Lập Dương dường như có tăng tiến.
- Xem ra Chung Lập Dương này cũng không phải là người chỉ biết cuồng vọng tự đại.