Kiều Hương

Chương 1: Anh yêu cô, nhưng cô lại coi anh là anh cả(H)



Beta: Fuyu_u

Chương 1:

"A... ha...anh cả không nên... hức hức..." Hạ Hương rơi nước mắt như mưa, cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn của cô không kiềm chế được mà run lẩy bẩy, quần áo bị xé thô bạo thành từng mảnh, bị ném xuống sàn nhà lạnh lẽo trông hết sức đáng thương.

“Tôi đối xử với em không tốt sao?”

Đôi mắt đỏ như máu của người đàn ông nhìn chằm chằm vào miệng huyệt đang căng hết cỡ vì gậy côn lớn của anh chiếm đóng, cả hai cánh hoa đều trắng bệch, sau khi uống rượu vào anh không còn lý trí nữa, côn thịt lớn hiếu chiến như rồng, đâm vào hoa tâm hết lần này đến lần khác.

Lạch bạch Lạch bạch Lạch bạch

Lạch bạch Lạch bạch Lạch bạch

Tiếng da thịt đáng xấu hổ cứ lập đi lập lại bên tai cô, Hạ Hương có thể cảm nhận được tai cô đã đã nóng rát như bị thiêu cháy, mật huyệt bị côn thịt lớn đâm vào tạo ra tiếng nước phụt phụt phụt phụt, dính chặt lấy nhau của hai người đã trở nên nhớp nháp.

"Ôi... nhanh quá... nhẹ một chút. . . ha ha..."

Hạ Hương cảm giác mình như bị làm đến chết, cô thở hổn hển liên tục, bụng dưới không ngừng co giật, người đàn ông đã hoàn toàn mất đi lý trí, vẻ dịu dàng thường ngày đã biến thành thô bạo.

“Haaah… anh cả…”

Anh cả chết tiệt!

Anh không muốn làm anh cả của cô nữa!

Lạch bạch Lạch bạch Lạch bạch

Lạch bạch Lạch bạch Lạch bạch

Người đàn ông nâng hai chân Hạ Hương lên thắt lưng, tức giận điên cuồng thúc mạnh vào, quy đầu to bằng trứng gà không ngừng đâm vào hoa tâm, khoái cảm vừa xót vừa tê dại làm cho cơ thể mềm mại của Hạ Hương cong lên, ngón chân sảng khoái co lại.

“Ha a a... Không... Không cần... Hu hu...Đến rồi… Đến rồi... Đến rồi... A a…”

Huyệt mật nóng ẩm co rút từng cơn, côn thịt lớn như bị ngàn cái miệng nhỏ cắn chặt, người đàn ông sảng khoái đến da đầu tê dại, kêu lên một tiếng "Fuck", ưỡn thắt lưng như chó đực đâm vào một cách dữ dội và tàn nhẫn.

“Hức hức...anh cả...Tha cho Hạ Hương đi ha a a... A a…”

“Anh cả nào?”

“Tôi không phải anh cả của em!”

Người đàn ông đỏ mắt, trái tim của anh lại rỉ máu chỉ vì một tiếng anh cả của cô.

Anh yêu cô!

Nhưng cô lại coi anh là anh cả!

Anh thua kém Chu Văn ở chỗ nào?

Đỉnh quy đầu chống ở hoa tâm đột nhiên giật giật hai cái, tinh dịch đặc sệt bắn ra, nóng đến nổi khiến bụng Hạ Hương co giật, ý thức của cô trở nên mơ hồ.

“Ừ hừ…”

"Chỗ này là nhà của em, em... không thể rời khỏi... tôi..."

Nói xong, cuối cùng người đàn ông cũng không chống lại được cảm giác say rượu, bắn tinh xong, ôm Hạ Hương ngủ thiếp đi.

Côn thịt vẫn còn ngâm mình ở trong mật huyệt ẩm ướt chứa đầy dịch hoa và tinh dịch, Hạ Hương bị làm đến vừa mềm vừa nhũn, hoàn toàn không đẩy người đàn ông ra được, cũng chỉ có thể để mặc anh ôm chặt và ngủ thiếp đi.

Năm giờ sáng, người đàn ông có thói quen chạy bộ tập thể hình vào buổi sáng, mới vừa trở mình một chút, cơn đau đầu như búa bổ ập đến, côn thịt cũng trượt ra từ trong mật huyệt, tinh dịch bị ngăn chặn bên trong cũng từ từ chảy ra ngoài.

“……”

Nhìn cơ thể hai người đều trần trụi, tinh dịch của anh lại chảy ra từ trong mật huyệt của người con gái, những hình ảnh tối hôm qua cũng từ từ hiện lên trong đầu.

Trong bữa tiệc tối hôm qua, anh đã uống rượu đỏ và rượu trắng, lúc trở về đã hơn mười một giờ khuya, anh không có uống đến say như chết, ý thức vẫn còn rất tỉnh táo, cũng không có suy sụp.

Mỗi bữa tiệc anh đều báo trước cho cô gái nhỏ, không cần chờ anh vào đêm khuya, tối hôm qua chẳng những cô chờ anh trở về mà bên cạnh còn có hành lý cô đã thu dọn xong.

Cô dịu dàng mở miệng: "Anh... anh cả, em muốn đi thành phố... Chu Văn nói có cơ hội sẽ đưa em đến thành phố phát triển… em nghĩ... sẽ mang theo tâm nguyện cuối cùng của anh ấy đến thành phố..."

Hai chữ anh cả này đã kích thích anh, hành lý bên cạnh cũng làm cho anh mất đi lý trí, anh lợi dụng cơn say nên thô bạo đẩy cô lên sô pha, trong lúc cô đang hoảng sợ giãy giụa khóc lóc thì anh tức giận xé nát quần áo trên người cô.

Cô gái nhỏ sợ hãi đến run lẩy bẩy, thừa dịp anh đang cởi quần, không biết cô lấy sức lực ở đâu ra dùng một tay đẩy ngã anh sau đó chạy vào phòng, lúc cô khóa trái cửa thì anh đã xông vào trong phòng, tức giận ném cô lên giường.

Côn thịt thô cứng cũng đâm thẳng vào hang động, chôn vùi ở trong hoa huyệt mà anh ngày nhớ đêm mong, va chạm bốp bốp vào hoa tâm mềm mại, để cho cô hoàn toàn trở thành người phụ nữ nhỏ bé của anh.

Anh yêu cô rất nhiều năm, lúc em trai hấp hối trên giường bệnh đã gửi gắm cô cho cho anh, khiến anh kích động đến không nói nên lời, cho nên sau khi có được cô, anh đã cưng chiều cô giống như bị ma ám.

Cô lại muốn rời khỏi anh, anh thua kém Chu Văn ở chỗ nào?

“Em không thể đi đâu cả!”

Từ hình ảnh thô bạo tối hôm qua, người đàn ông dần phục hồi tinh thần, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm cô gái nhỏ sau lưng anh.

“Hành lý của em, tôi sẽ giữ cho em trước.”

Nếu cô muốn rời đi, vậy anh sẽ chặt đứt tất cả ý nghĩ muốn rời đi của cô, oán giận anh cũng giống như muốn rời khỏi anh!

“Anh... Muốn giam lỏng em?”

“Phải!”

Người đàn ông trả lời rất quả quyết!

"Tôi không hối hận về tất cả những gì tôi đã làm với em tối qua.!”

Anh hối hận khi chưa từng nghĩ tới đoạt lấy cô từ tay của em trai mình.

Anh mặc kệ chính nhân quân tử!

Chu Hán anh không làm quân tử, chỉ làm tiểu nhân!


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.