Ngay khi cổng lớn Phật điện được đóng lại, nhiệm vụ phụ của Trịnh Liêm thật sự hoàn thành, anh ấy lại chậm chạp không tránh ra, lạnh lùng nhìn cánh cửa gỗ loang lổ vết máu bị đao chém loạn xạ, lúc muốn đẩy ra mới phát hiện dùng sức lớn thế nào cũng không đẩy ra được… Mấy chục cây nến hai bên trái phải đại điện bỗng tự động cháy lên, ánh sáng xua tan bóng đêm âm u đáng sợ. Trong lúc yên tĩnh, Khương Ly ngẩng đầu nhìn Phật ngọc toả ra hào quang lấp lánh trên đài Phật, không còn cảm thấy chết chóc đè nén nữa. Cái đầu đặt lên phía trên trước đó đã bị Trịnh Liêm xách ra ngoài cùng, trên áng văn màu vàng trên mặt bàn còn đọng hai giọt máu sệt đỏ sậm, chậm rãi thấm vào trong. Lấy thân hầu Phật cũng là việc trước lạ sau quen, Khương Ly dùng cả tay và chân bò lên trên, nghĩ tối qua sướng cũng đã sướng rồi, leo lên Phật ngọc một lần nữa cũng không phải việc khó, trong lòng cũng không thấy mâu thuẫn, đi chân trần dẫm lên bàn tay của Phật tử. Nhìn ngũ quan sắc bén rõ ràng của hắn, thật sự không thể tưởng tượng biến thành Tà Thần rồi sẽ thế nào? Khương Ly hít sâu một hơi, nhón chân hôn lên như tối hôm qua. Cánh môi hồng hào căng mọng dán nhẹ lên bờ môi mỏng được khắc bằng bạch ngọc, trong nháy mắt hương sen lan tỏa khắp nơi. Mắt Phật lạnh băng chậm rãi mở ra, cái nhìn đó đầy thánh khiết, cao thượng vô tình. Khương Ly bị doạ cũng không lùi bước, mà lớn gan hôn sâu hơn nữa, đưa đầu lưỡi thăm dò trong miệng hắn, không mềm mại ấm áp như con người, nơi đó lạnh lạnh trơn trượt, thơm mê hoặc lòng người. Còn ngon khó tả… Khương Ly không khỏi tham lam hút thêm ngụm nữa, cần cổ mảnh khảnh run rẩy, không ngừng nuốt lấy vị thơm ngọt lạ kỳ, trong đầu như có một khoảng không mênh mang. Trong lúc mơ màng, cảm giác nóng rực quen thuộc nhưng cũng xa lạ bắt đầu len lỏi ra khỏi nơi riêng tư, cảm giác ngứa ngáy nhanh chóng truyền lên xương sống, nối tiếp nhau xông thẳng lên đỉnh đầu, cảm giác tê dại xâm nhập vào từng sợi dây thần kinh. .Sướng quá! Suy nghĩ này vừa xuất hiện, hai chân của Khương Ly không khỏi mềm nhũn, cơ thể rệu rã ngưỡng ra sau, sắp ngã xuống đài Phật —— Hắn đỡ được cô. Bàn tay Phật to rộng giữ lấy thắt eo bé nhỏ của cô, thậm chí còn rất nâng niu. Khương Ly chỉ cảm thấy thân thể mình nhẹ bẫng, đảo mắt bị đặt nằm bò lên vai hắn, đôi tay hoảng loạn bắt lấy áo cà sa bạch ngọc đã hoá mềm, chân lủng lẳng sợ hãi, nhanh chóng bị hắn nâng lên trong lòng bàn tay, lòng bàn tay xoa lòng bàn chân cô, mang đến cảm giác lạnh lẽo. “Khương Ly.” Giọng nói vang vọng ấm áp gần trong gang tấc, khiến trái tim cô rung động. Khương Ly thở gấp, cảm thấy trời đất như đang quay cuồng, chỉ cảm thấy trái tim đập kịch liệt đang co rút từng đợt, không khỏi mê hoặc nhớ nhung, dính sát vào hắn, còn mất kiểm soát vặn vẹo thân thể đang ngày càng nóng lên. “Có phải ngài sẽ biến thành Tà Thần, sẽ giết chết tôi không?” Cô hỏi theo bản năng, gương mặt đỏ ửng tựa lên đường cong cổ xinh đẹp của Phật tử, bạch ngọc trơn lạnh đang dần mềm đi, cô càng giống một con mèo, da thịt nóng bỏng cọ xát hắn. Ham muốn thiêu đốt dần bừng lên. Phật tử cũng không trả lời cô, bàn tay to nhẹ nhàng vuốt ve thân thể mềm như bông của cô, nhiệt độ nóng ấm khiến Khương Ly cảm thấy mình sắp bị hòa tan, kẹp chặt đôi chân trống rỗng khó chịu, càng kẹp càng thèm khát. Xoang mũi và cổ họng phủ kín hương sen thuộc về hắn, từng đợt len lỏi vào hệ hô hấp, vào khắp cơ thể, hoàn toàn không có khả năng kháng cự. Sau cổ bị giữ lấy, Khương Ly đột nhiên bị ép ngửa đầu, đôi mắt phủ một lớp hơi nước cũng dần tan rã, ngơ ngác nhìn cặp mắt hẹp dài trong ánh hào quang, hắn khiến cô trở nên phấn khởi, hắn thì lại nghiêm chỉnh vô tình vô dục, ngón tay thon dài chậm rãi vuốt ve cánh môi mềm mại, sau đó cắm vào trong miệng cô… Chỉ thấy hắn chậm rãi cười, dịu dàng đủ để hoà tan vạn vật, trong ánh mắt không buồn không vui đó chỉ có mỗi mình cô. Chất lỏng báo hiệu thèm khát đang trào ồ ạt ra từ dưới thân. Khương Ly đang ngậm ngón tay của Phật tử cảm nhận được rất rõ, quần lót bị thấm ướt, mặt cô cũng càng nóng lên.