Phật ngọc to lớn ngồi trên đài sen, đôi tay ngài hướng về phía trước, đặt lên đầu gối, áo cà sa được khắc sống động như thật, ngay cả Phật châu ngọc trên cổ cũng trơn bóng sáng loáng, chỉ có điều ngài không có ngũ quan. “Chậc chậc, chị còn chưa bao giờ trông thấy pho tượng Phật nào giống vậy, chất ngọc này hẳn là có giá trị ngất ngưởng, bên trong còn ánh vàng nữa, đúng là báu vật! Đây chắc chắn là một đại Phật.” Lam Lam kinh ngạc nói, chắp tay trước ngực bái tượng Phật: “Xin đại Phật phù hộ, nhất định phải để con sống sót ra khỏi trò chơi! Đến khi ra rồi con sẽ từ chức, thế giới rộng lớn như vậy, con phải nhanh chóng đi ngắm nhìn.” Trải qua nỗi kinh sợ về cái chết của Tào Sĩ Kiệt và Đào Tuyết, tâm hồn làm việc trong người Lam Lam cũng bị dọa bay, trước kia chị ấy liều sống liều chết làm việc, sếp nói một chị ấy sẽ không nói hai, sếp nói hôm nay tăng ca, chị ấy có thể làm liên tù tì hai ngày! Hiện tại không như thế nữa, nếu chị ấy có thể sống sót ra khỏi trò chơi, làm sao cũng phải đi hưởng thụ cho sướng, tiêu bớt số tiền tiết kiệm 8 chữ số không có ý nghĩa của mình. Khương Ly cũng đã hoàn toàn cạn lời rồi, dứt khoát đặt mông ngồi xuống mặt đất, mức tà ác biến thái của trò chơi này làm cô sợ rồi. Khó trách cả đường không có một bóng người, khó trách ngôi chùa to như vậy cũng không có một đệ tử Phật môn nào, thì ra Phật tử cô phải tìm là Phật tử này! Thật ra… cô phải sớm nhận ra từ trước rồi, vì nhiệm vụ của Trịnh Liêm chính là [Tìm thấy vật hiến tế mà Phật tử thích]. Một Phật tử cần vật hiến tế sao lại là người sống được. Khi nhắm mắt lại, giao diện nhân vật lập tức nhảy ra ngoài, bong bóng tình yêu bling bling ở nhiệm vụ phụ cứ không ngừng bay ra. [Cô gái dũng cảm ơi, nhìn thấy Phật tử trước mặt không? Hãy dũng cảm dụ dỗ, quyến rũ hắn đi, chỉ cần dùng thân thể đổi lấy nguyên tinh của Phật tử thì cơ hội vượt ải 100% không chỉ trong mơ đâu ~] Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Cô không cam lòng ngẩng đầu nhìn pho tượng Phật kia, dù cho cô không có đạo đức, nhân cách vặn vẹo thế nào cũng cũng không ứng ừng ưng nổi với một đại Phật ngọc thế này đâu!!!! Hơn nữa, Phật tử như vậy… sao có thể lấy tinh dịch??? Xem ra lòng muốn giết cô của trò chơi chó chết này đã lộ rõ rồi! “Em sao vậy?” Thấy Khương Ly không nói chuyện một lúc lâu, Lam Lam vừa quay đầu lại đã phát hiện cô ngồi bật cười dưới đất, rõ ràng đang cười lại như sắp khóc, ngọn đèn dầu ở đại điện chiếu rọi gương mặt xinh đẹp của cô trông hơi đáng sợ, chị ấy vội vàng đi tới. Khương Ly được chị ấy kéo dậy, còn nhân tiện vuốt vuốt làn váy bị nắm đến nhăn nheo khi nãy, sau đó thản nhiên chấp nhận mình sẽ bị trò chơi chó chết vô tình vô sỉ này lấy mạng, cười nói với Lam Lam: “Không sao, chỉ là nhận ra có lẽ em sẽ nhận cơm hộp sớm thôi.”
Con người cô cá mặn nghĩ thoáng, gặp chuyện gì cũng có thể nằm yên, khi phát hiện có lẽ mình sẽ chết ngay lập tức cũng sẽ thấy sợ, thấy tuyệt vọng và mờ mịt trong lòng, cuối cùng cũng lựa chọn nằm yên đón nhận. Lam Lam không thể tưởng tượng được chỉ trong vài phút ngắn ngủi Khương Ly đã trải qua hết bi thương này đến bi thương khác như thế nào, chỉ là nghe cô nói những lời này thì mũi cũng chua xót, chị ấy biết ý nghĩ của việc lãnh cơm hộp, cô gái nhỏ xinh đẹp trông có vẻ nhỏ yếu này lại có sự kiên cường mà chị ấy hằng mong ước. “Đừng nghĩ nhiều, đây chỉ là một trò chơi thôi, chúng ta cố gắng tìm manh mối hoàn thành nhiệm vụ thì nhất định có thể vượt ải, nhất định sẽ cùng sống sót đi ra, không phải em nói em cũng ở Vân Xuyên sao, đến lúc đó chị dắt em đi du lịch vòng quanh thế giới.” Lúc biết mình sắp chết không phải bàn cãi, Khương Ly xém chút nữa bật khóc nhưng cũng nỗ lực nén lệ. Nhưng lúc này nghe lời Lam Lam nói, rốt cuộc cô cũng không nhịn được nữa, nước mắt chảy ròng. “Cảm ơn chị, chị Lam.” “Được rồi, không khóc.” Khương Ly nhắm mắt lau nước mắt, bong bóng hồng trên giao diện vẫn còn đó, vừa mở mắt ra là thấy Phật ngọc toả ánh hào quang thánh khiết, cô nhanh chóng dời tầm mắt không dám nhìn nữa. Cay mắt quá đi. Khương Tiểu Li cô xin thề, cho dù ngày mai bị quỷ ăn, bị dây đằng treo lên cũng tuyệt đối không sờ vào ngài đại Phật một cái nào! Tuyệt đối không! Lúc này đã có người tìm thấy đồ ăn, Chương Hằng cao giọng gọi mọi người đến một thiên điện trống trải, cũng không cách đại điện bên này quá xa. Chỉ là khi đang ra khỏi đại điện, Lam Lam bắt lấy tay Khương Ly, nghĩ nghĩ gì đó rồi nhỏ giọng nói bên tai cô. “Đừng ở gần Chương Hằng quá, cũng đừng quá tin lời cậu ta nói.”