Thân ảnh đen kịt cầm trên tay Pháp Trượng cùng Sách Cỗ, thân ảnh này chỉ hít hà một hơi thở, khí lạnh tỏa ra cả Sa Mạc, cho dù là Hải Vinh đứng bên trên tường thành, cũng là người sử Khúc Cầu Hồn, nhưng hắn vẫn cảm thấy có một chút ớn lạnh thật sự.
Rất nhanh, thân ảnh đen kia dơ lên Pháp Trượng, từ trên bầu trời, một ánh sáng xanh xuất hiện trên đầu của tất cả các Ma Thú, cho dù là BOSS Sử Thi hay là BOSS Lãnh Chúa trong phạm vi tầm mắt của thân ảnh màu đen kia, đều bị ánh sáng xanh chiếu trúng.
Mà ánh sáng xanh này nóng rực, như là một ngọn lửa thiêu đốt toàn bộ linh hồn của những kẻ nó soi trúng, quá khiếp đảm và đáng sợ.
Chưa kể như thế, ở phía dưới chân của những kẻ bị ngọn lửa màu xanh này chiếu trúng, có vô số oan hồn đang gào thét đòi lấy mạng chúng nó, Khúc Cầu Hồn của Karthus đang chuẩn bị giáng xuống mảnh đất này.
Mà ở ngoài hư không có vô số Ma Thú cấp 10, cấp 11 hay các Lĩnh Chủ cấp 10, cấp 11 bị dính phải ánh sáng màu xanh này, cũng từ từ ngã quỵ xuống đất.
Bọn họ giao chiến từ Vương Thành cho đến nơi Sa Mạc càn cỗi này, chỉ mong không ảnh hưởng đến lĩnh dân cùng binh sĩ, nhưng không ngờ bọn họ đụng phải một thứ còn đáng sợ hơn Ma Thú cấp Lãnh Chúa gấp mấy lần.
Ngọn lửa này như là đang thiêu đốt linh hồn của bọn họ, như là muốn đưa bọn họ đến một thế giới khác, nơi đó chỉ có chém giết mà chết chóc.
Nếu không phải bọn họ đã đạt đến cấp 10, cấp 11, đã được quy tắc của thế giới này bảo vệ chứ nếu không bọn họ thật sự không chịu nổi sự kinh khủng của thứ ánh sáng màu xanh của thân ảnh đen kịt kia.
"Rốt cuộc là thứ quỷ gì? Tại sao lại đáng sợ như vậy? Tại sao lại xuất hiện ở Sa Mạc này!" Một vị Quốc Vương bị Khúc Cầu Hồn soi trúng, tâm trí có một chú đau đớn nhìn những người khác nói.
Những Quốc Vương này có thể chống lại được Khúc Cầu Hồn, nhưng những Ma Thú hay BOSS Lãnh Chúa thì không chống lại được sự thiêu đốt linh hồn của ngọn lửa đang sợ này.
Đó chỉ là mới ánh sáng chiếu xuống mà thôi, còn chưa phải thật sự là Khúc Cầu Hồn của Karthus giáng xuống, nếu như mà giáng xuống cũng không biết sẽ có bao nhiêu người chết.
Các Quốc Vương nhìn thấy ngọn lửa màu xanh đáng sợ như vậy cũng không giám ở lại Sa Mạc quá lâu, đánh vỡ không gian mà biến mất trong chớp mắt, nếu không ngay cả tính mạng cũng không giữ nổi.
Quay lại An Việt Thành, Ma Thú cấp 10, hay BOSS Sử Thi, BOSS Lãnh Chúa xung quanh đều đã ngã rụng xuống đất, tuy là không chết, nhưng cũng không thể đứng đậy.
Lúc này một tiếng động lớn nổ ra, ánh sáng xanh trên bầu trời ập xuống, như có một ngọn lửa vô hình nào đó đánh vào cơ thể của những con Ma Thú, BOSS ở này, chúng nó lũ lượt ngã xuống.
ẦM! ẦM! ẦM!
ĐÙNG! ĐÙNG! ĐÙNG!
Ma Thú xung quanh Sa Mạc tất cả đều bị tuyệt diệt, bị thiêu đốt ngay cả tro cũng không còn, đều bị Khúc Cầu Hồn của Karthus đưa vào hư vô, tiễn về địa ngục một cách đầy đáng sợ.
Sau khi tiêu diệt toàn bộ Ma Thú xung quanh thì thân ảnh của Karthus cũng biến mất, bầu trời u tối cũng trở lại bình thường với ánh nắng gay gắt của Sa Mạc.
Một tiếng thông báo của hệ thông vang lên, nhắc nhở Hải Vinh chuyện Thú Triều đã kết thúc.
[ Khúc Cầu Hồn của Karthus đã hủy diệt toàn bộ Ma Thú ở Sa Mạc! ]
[ Xung quanh Sa Mạc không còn một con Ma Thú nào! ]
[ Chúc mừng Lĩnh Chủ Ngài là người thành công đầu tiên vượt qua được Thú Triều, hạn mức khen thưởng đã tăng lên, sau khi cả Đại Lục hoàn thành Thú Triều, phần thưởng sẽ được phân phát! ]
Hải Vinh cũng không thể tin được, Khúc Cầu Hồn vậy mà có thể cứu hắn một mạng, không những thế còn mang cho hắn phần thưởng vượt định mức của Thú Triều lần này,
Một cái Khúc Cầu Hồn liền tiêu diệt sạch sẽ Ma Thú trong Sa Mạc này, đúng quả thật là một tấm thẻ kinh khủng, nếu như lần sau có thể xuất hiện một lần nữa thì tốt biết mấy.
Chỉ có một cái đáng tiếc, cho dù là Khúc Cầu Hồn của Karthus hay Renekton giết Ma Thú đều không tính là hắn giết được, chứ nếu không lần này thu hoạch Tinh Hoa Lam, hay là trang bị chắc chắn sẽ cực kỳ nhiều.
Nhưng mà tiêu diệt toàn bộ Ma Thú cũng là một việc rất tốt đối với hắn rồi, hiện chỉ cần như vậy là được, không cần thêm gì nhiều.
Thú Triều ở An Việt Thành chính thức kép lại, Hải Vinh trận chiến thứ hai với Thú Triều cũng toàn diện chiến thắng.
Bước xống tường thành, nhìn các binh sĩ bị thương cùng với chết đi, tâm trạng vui vẻ của Hải Vinh trên tường thành cũng biến mất, một lần nữa Binh Sĩ Demacia của Xin Zhao lại chết đi một nửa, bây giờ chỉ còn lại một nữa.
Trận chiến này tuy chiến thắng, nhưng tất cả đều phải trả một cái giá quá đắt!
Hải Vinh nhìn Xin Zhao vỗ vai hắn một cái sau đó, phân phó cho Xin Zhao nhiệm vụ tiếp theo.
"Xin Zhao ngươi cũng hiểu rõ chiến trận tàn khốc như thế nào đúng không?"
"Đúng vậy chủ công! Chiến trận thật sự rất tàn khốc!"
"Ngày hôm nay, và ngày hôm trước đã chết hết bao nhiêu binh sĩ rồi!"
"Chủ công tất cả 278 người đã ngã xuống anh dũng vì lãnh địa mà chiến đấu!"
"Được rồi! Ngươi cũng mệt rồi, tiếp theo ngươi đi chôn cất bọn họ đi, sau đó đi đến từng nhà trao lại thanh kiếm danh dự của những người đã mất!"
Hải Vinh quay người lại thở dài, nhìn lên bầu trời xa xăm, Thú Triều xảy ra chết 278 Binh Sĩ, lãnh địa của hắn lại ít đi 278 người, hắn biết rõ chiến trận xảy ra sẽ có người chết, nhưng hắn biết làm sao bây giờ.
Tương lai hắn còn phải lãnh đạo Lãnh Địa phát triển thành Vương Quốc, thậm chí là Đế Quốc, hắn không muốn binh sĩ lúc này chết vô ít, hay là các binh sĩ trong tương phải ngã xuống, mục tiêu của Hải Vinh đã thay đổi.
Hải Vinh bây giờ không muốn làm chủ một toàn thành bình thường nữa, hắn phải trở thành người như Việt Đế, thậm chí là mạnh hơn để cho binh sĩ của hắn, lĩnh dân của hắn sẽ không ai phải mất mạng nữa.
Hải Vinh quay đầu nhìn sang Caitlyn, hắn muốn nàng giúp hắn đi gọi Lucy đến nơi này một chút, hôm nay hắn rất mệt, hắn đã trải qua cái cảm giác gần như xuống địa ngục, thế nên ngay cả đi hắn còn không đi nổi.
"Caitlyn giúp ta đi gọi Lucy tới đây một chuyến!" Hải Vinh ngồi bệch ra đất cùng các binh sĩ bị thương, bên cạnh Lee Sin cùng Yasuo và các binh sĩ cũng như vậy, trận chiến này đối với bọn họ đã rất mệt mỏi, không muốn đi chỗ nào khác, chi muốn ở yên một chỗ nghỉ ngơi.
"Vâng chủ công!" Caitlyn tuy là mệt mỏi, nhưng nàng cũng không có không muốn đi, cơ thể nặng nề mệt mỏi đứng dậy đi đến Tòa Thị Chính gọi Lucy.
Rất nhanh mấy phút sau Lucy cũng đã có mặt ở tường thành, nàng di chuyển cũng rất nhanh từ Tòa Thị Chính đi đến tường thành phải đi qua rừng IXTAL nhưng nàng đến cũng rất nhanh, chỉ tốn vài phút mà thôi.
"Chủ công, có chuyện chuyện gì gấp sao?" Lucy thở hổn hển nhìn Hải Vinh nói, nàng chạy hết tốc lực mới nhanh như vậy xuất hiện ở đây, Caitlyn thì đã về nhà của nàng nghỉ ngơi, cũng không có nói rõ có chuyện gì hay không, thông báo xong một tiếng liền đi mất.
"Ngươi làm gì mà chạy nhanh như vậy, đi từ từ cũng được mà!" Hải Vinh mỉm cười nhìn Lucy mà có chút buồn cười nói.
"Chủ công hình như có việc rất gấp cho nên Lucy không dám chậm trễ!" Lucy thở dốc nói.
"Đúng vậy có chuyện này muốn ngươi đi làm!"
"Chủ công có chuyện gì cứ nói, Lucy sẽ cố gắng hết sức!"
"Ngươi cũng biết mấy ngày gần đây Thú Triều xảy ra, có rất nhiều binh sĩ chết đi!"
"Đúng vậy, bọn họ đã anh dũng hi sinh để bảo vệ lãnh địa của chúng ta!"
"Vậy cho nên ta muốn ngươi mau chóng đi tìm Lucas Iven nhờ hắn thiết kế một Đài Tưởng Niệm dành cho các binh sĩ đã mất!"
"Chủ công trong lãnh địa có rất nhiều thứ đang thi công, Đài Tưởng Niệm có thể dời lại sau một chút hay không?"
"Không thể, dừng tất cả các công trình khác lại, trước tiên hoàn thành Đài Tưởng Niệm trước cho ta! Ta không muốn các binh sĩ không có nơi để về, ta muốn cho toàn bộ dân chúng trong thành đều phải nhớ đến những người đã ra đi trên chiến trường! Ta muốn cho bọn họ biết vì bảo vệ bọn họ mà các binh sĩ đã ngã xuống, ngươi có hiểu không?" Hải Vinh có một chút nói lớn, trong lời nói có chứa một chút đau lòng, đau thương.
"Vâng chủ công! Lucy biết rồi, sẽ nhanh chóng hoàn thành Đài Tưởng Niệm" Lucy nhìn Hải Vinh có một chút đau lòng, nàng không nghĩ đến chủ công lại phải suy nghĩ nhiều chuyện như vậy.
"Ừm, ngươi đi nghỉ ngơi đi, ngày hôm nay sẽ một ngày rất buồn!"
"Vâng chủ công!" Lucy rời đi khỏi tường thành, nàng nhìn thấy nhiều binh sĩ bị thương, đang được những dân chúng chữa trị như vậy nàng có chút xót xa.
Sau khi xây xong Đài Tưởng Niệm nàng phải tìm cách xây Bệnh Viện, tìm kiếm Bác Sĩ cùng với Y Tá, nhìn những binh sĩ này bị thương như vậy, nàng lại cảm thấy có lỗi, thân là người thay chủ công quản lý lãnh địa, nhưng Bệnh Viện lại chưa được xây chữa trị cho bọn họ vào những lúc thế này, nàng có chút tự trách.
Nhìn thấy bóng dàng Lucy rời đi, Hải Vinh nhìn sang các binh sĩ khác, mọi người đều mệt mỏi, chỉ có Ziggs là vẫn hoạt náo như bình thường, nghỉ ngơi chưa được bao lâu liền chạy về Viện Nghiên Cứu của mình.
Hải Vinh cũng hết cách với kẻ cuồng thuốc nổ này, nhưng trong Thú Triều lần này Ziggs cũng là người góp công rất lớn để hắn có thể chiến thắng.
"Các ngươi nếu khỏe rồi, thì đi về nhà nghỉ ngơi đi, không cần ở lại đây với ta đâu!" Hải Vinh nhìn sang các binh sĩ khác nói.
Lee Sin cùng Yasuo cũng không có nói gì, hai người đứng dậy về nhà nghỉ ngơi, những người khác cũng là như vậy, trở về nhà của mình tĩnh dưỡng.
Thú Triều cuối cùng đã kết thúc!
Ở thời Lê Sơ thịnh thế ta có gì tiếc nuối? Thời gian thịnh thế không quá lâu, qua đi liền suy tàn để lại là một mớ hỗn độn thời kỳ phân tranh. Nếu có 9 kiếp người trở về thời kỳ huy hoàng này ngươi sẽ làm gì? Đương nhiên là sẽ không để nền thịnh thế sụp đổ nhanh đến vậy.