Thượng Thương Chi Hạ: Tuyên Cổ Đệ Nhất Tiên

Chương 24: Thượng Cổ Luyện Đan Thuật



Chương 24: Thượng Cổ Luyện Đan Thuật

Trong lòng Diệp đại sư tựa hồ cũng có dự cảm, cảm thấy lần luyện đan này sẽ không giống những lần trước, tâm tình của lão dần dần trở nên kích động.

Miệt mài suốt ba canh giờ, lão mới đem Địa Hoả dập tắt, lập tức lô đỉnh bốc lên sương mù mờ mịt, một hương thơm thảo dược pha trộn mùi máu tươi liên tục tràn ra từ trong đan đỉnh.

Diệp đại sư khó dằn nổi kích động, lập tức mở nắp lò, phất tay lấy ra một viên đan dược to bằng quả nhãn màu đỏ tươi như máu.

"Trung phẩm Vạn Linh Huyết Đan!"

Lục Trường An nhìn thoáng qua đan dược, khẽ gật đầu, kết quả như vậy hoàn toàn nằm trong dự đoán của hắn.

Mà Diệp đại sư thì cúi đầu nhìn đan dược trong tay như si như say, giống như đang nhìn một vị tình nhân trong mộng.

Chừng nửa khắc sau, lão mới ngửa đầu cười to, tiếng cười vang vọng toàn bộ Đan Dương Phong, kinh động rất nhiều luyện đan sư trên núi, tất cả mọi người đều tò mò không rõ, Diệp đại sư lại phát điên cái gì?

"Chúc mừng tiền bối tấn thăng tứ phẩm luyện đan sư!"

Lục Trường An chân thành nói.

Diệp đại sư nghe vậy mới thu hồi tâm thần, trùng điệp vỗ vai lên hắn, nói oang oang:

"Đều là nhờ tiểu hữu trợ giúp, ha ha ha!"

Lời nói của lão cũng trở nên khách khí, từ tiểu tử đã chuyển thành tiểu hữu, hiển nhiên trong mắt Diệp đại sư, Lục Trường An đích xác là một vị luyện đan sư.

"Vậy xin hỏi tiền bối, hiện tại vãn bối có thể mượn dùng phòng luyện đan trung cấp rồi chứ?"

Lục Trường An vội vàng mở miệng dò hỏi.

"Không được!"

"Ách..."

Lục Trường An há hốc mồm, âm thầm buồn bực, chính mình đã trợ giúp đối phương luyện chế Vạn Linh Huyết Đan thành công, vì lão lão ta còn không chịu nhả ra?

Diệp đại sư giống như nhìn thấu suy nghĩ của hắn, hiền lành nói:

"Ngươi không cần đến phòng luyện đan trung cấp, cứ luyện chế đan dược ở đây là được. Lão phu sẽ hộ pháp giúp ngươi!"



"Đa tạ tiền bối thành toàn!"

Lục Trường An cao hứng ôm quyền nói, ban đầu hắn còn lo lắng nếu dùng phòng luyện đan trung cấp, phải phân tâm áp chế Địa Hoả, sẽ ảnh hưởng tới theo tác luyện chế. Nhưng nếu có một vị đan đạo đại sư hộ pháp, vậy thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Không lãng phí thời gian, hắn lập tức đem tay nải bỏ ở trên mặt đất, tiếp đó, dựa theo ký ức luyện đan của Thái Huyền Thượng Nhân, vận chuyển Ly Địa Khống Hoả Quyết.

Một bên ghi nhớ khẩu quyết, đầu ngón tay kích động khí huyết, dùng khí huyết chậm rãi phách thảo vòng tròn ở trước người. Ly Địa Khống Hoả Quyết có ghi chép, phác thảo thành công một vòng tròn liền có thể luyện chế nhất phẩm đan dược.

Hắn nhắm chặt hai mắt, khẽ đăm chiêu, sau một hồi lâu, nhấc tay vẽ ra một vòng tròn, khí huyết tiêu tán.

Lại nửa khắc đồng hồ trôi qua, đã có hai vòng tròn nối liền với nhau, khí huyết ngưng tụ không tan.

Sau ba khắc đồng hồ, hắn vẽ xuống vòng tròn thứ ba.

Đến thời điểm này, Lục Trường An bỗng nhiên thở hổn hển, vội vàng mở mắt, trầm ngâm không nói.

Vòng tròn thứ tư giống như là một giới hạn, có lẽ bởi vì tu vi cùng cảm ngộ đan đạo của hắn quá thấp, nhưng thành công phác thảo được ba vòng tròn, liền đã đủ để luyện chế tam phẩm đan dược, luyện chế nhị phẩm Đoán Cốt Đan hẳn là không có vấn đề.

"Đây là..."

Diệp đại sư đứng ở bên cạnh không lên tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm hành động kỳ lạ của hắn, khi thì nhíu mày, khi thì híp mắt, cuối cùng tựa hồ đã xác định điều gì, trên khuôn mặt già nua lộ ra vẻ kinh hãi.

"Cửu chuyển luyện đan...đây là thượng cổ luyện đan thuật!"

Lão đắm chìm trong đan đạo hơn bảy mươi năm, từng đọc qua vô số điển tịch, hiểu biết với đan đạo tự nhiên vô cùng thâm sâu.

Sách cổ có chép, phương thức luyện đan thời thượng cổ cùng hiện nay tương đối khác biệt.

Luyện đan sư không gọi là nhất phẩm đến cửu phẩm, mà gọi là nhất chuyển đến cửu chuyển.

Dẫn đến, đan dược cũng được xưng là nhất chuyển đan dược, nhị chuyển đan dược...

Tuy nhiên, thời đại thay đổi, phương thức luyện đan cũng trở nên khác biệt, trên đời đã không còn bao nhiêu người nắm giữ thượng cổ luyện đan thuật.

"Chẳng lẽ vị tiểu hữu trước mặt có cơ duyên nhận được truyền thừa của thượng cổ đan sư?"



Diệp đại sư trầm ngâm, đồng thời ánh mắt trở nên nóng rực.

Trong lúc lão đang suy tư, thì phía bên khác, Lục Trường An đã diễn luyện xong xuôi, tiếp theo thấp giọng lẩm bẩm.

"Khai lò, luyện đan!"

Hắn vươn tay vỗ nắp đỉnh một cái, ném dược liệu vào, đồng thời dấy lên Địa Hoả, bắt đầu luyện đan.

"Bắt đầu rồi sao?"

Diệp đại sư tràn đầy hứng thú quan sát quá tình luyện đan của Lục Trường An, chỉ là sắc mặt của lão càng ngày càng trở nên cổ quái. Bởi vì thủ pháp luyện đan của hắn quả thực quá mức thô ráp, động tác cũng cực kỳ trúc trắc, không giống luyện đan sư chân chính.

Thậm chí còn không bằng một chút dược đồng ở trong Đan Dường.

Nửa canh giờ trôi qua, đan lộ đột nhiên truyền tới t·iếng n·ổ tung, Địa Hoả bốc lên cao, khói đen mù mịt.

Diệp đại sư không thể không xuất thủ áp chế Địa Hoả.

Nắp lò mở ra, mùi thuốc khét lẹt tràn khắp phòng luyện đan, bên dưới đáy lò, căn bản không có đan dược, chỉ có một bãi cặn thuốc đã cháy xém.

"Đây là lần đầu tiên ngươi luyện đan?"

Diệp đại sư cau mày hỏi.

"Đúng vậy!"

Lục Trường An có chút xấu hổ đáp.

"Khó trách...."

Vẻ mặt Diệp đại sư càng thêm cổ quái, chẳng biết nói gì cho phải.

Ban nãy, lúc hắn hỗ trợ mình luyện chế Vạn Linh Huyết Đan, bất kể là nhãn lực hay kinh nghiệm luyện đan đều rất phong phú, lão còn tưởng Lục Trường An thật sự là một vị luyện đan sư. Giờ mới biết, hắn rõ ràng là một tên gà mờ, chỉ biết lý thuyết, chưa từng thực hành.

Mà quan trọng hơn đó là một tên gà mờ như hắn, lần đầu tiên luyện đan càng dám cả gan luyện chế nhị phẩm Đoán Cốt Đan.

Tài liệu của Đoán Cốt Đan cũng không rẻ nha, giống như cần 30 điểm cống hiến mới đổi được một phần.

30 điểm cống hiến, đối với lão thì chẳng tính là gì, nhưng đối với đệ tử thông thường mà nói, quả thực là cả gia tài.



Tên tiểu bối trước mặt ngược lại rất tốt, tuỳ tiện liền huỷ hoại một phần.

Coi như điểm cống hiến của hắn nhiều hơn nữa thì cũng không nên tiêu xài hoang phí như vậy.

"Thuật luyện đan cần phải tiến hành theo chất lượng. Lão phu cho rằng ngươi vẫn nên bắt đầu thử luyện chế từ nhất phẩm đan dược như Tích Cốc Đan, Bổ Huyết Đan trước, khi nào thuần thục hẳng luyện chế Đoán Cốt Đan!"

Diệp đại sư trầm giọng khuyên bảo.

Lục Trường An nghe vậy thì lắc lắc đầu, cười đáp:

"Vãn bối muốn thử thêm vài lần!"

Thấy hắn ngoan cố như thế, Diệp đại sư bất đắc dĩ thở dài, dù sao dược liệu là của hắn, hắn muốn tiêu xài hoang phí ra sao là chuyện của hắn.

Mà lại, lão cũng dự định để cho Lục Trường An tự mình thấy rõ hiện thực, từ đó biết khó mà lui.

Lục Trường An không để ý tới tâm tư của Diệp đại sư, mà là cầm lên cặn thuốc ở trong đáy lò, âm thầm hồi tưởng lại quá trình luyện đan ban nãy.

Phát hiện, trình tự luyện đan của hắn không phạm sai lầm.

Sở dĩ thất bại là vì thủ pháp chưa thành thục, dẫn đến quá trình điều khiển Địa Hoả, tinh chế dược hiệu thường thường sẽ chậm mất vài hơi thở, từ đó dẫn đến thất bại.

Hít sâu một hơi, hắn lần nữa khai lò luyện đan.

Lần thứ hai, tiếp tục thất bại.

Phía bên cạnh, Diệp đại sư giống như dự đoán từ trước, chỉ cười mà không nói.

Lão tin tưởng, coi như hắn phung phí hết toàn bộ năm phần dược liệu, cũng chắc chắn sẽ không thể nào thành công.

Nếu một tên gà mờ chưa bao giờ luyện đan, luyện chế vài ba lần liền thành công luyện chế được nhị phẩm đan dược, vậy thì tất cả luyện đan sư ở trên thế gian đều phải đâm đầu vào đậu hủ t·ự s·át rồi.

Lần luyện đan thứ ba, Diệp đại sư vẫn không ngăn cản, trong lòng đinh ninh là hắn sẽ thất bại.

Chỉ có điều, ngay lúc Địa Hoả bị dập tắt, lão lập tức trợn tròn hai mắt, bởi vì lần này, mặc dù Lục Trường An vẫn như cũ thất bại, nhưng hắn dĩ nhiên thật luyện chế ra một viên đan dược rồi...

"Ba thành dược, bảy thành độc, là phế đan!"

Lục Trường An vươn tay cầm lấy viên đan dược màu đen thùi lùi, xem xét chốc lát liền ném xuống mặt đất.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.