Thượng Thương Chi Hạ: Tuyên Cổ Đệ Nhất Tiên

Chương 26: Khách Hàng Đầu Tiên Tới Chư Thiên Điếm



Chương 26: Khách Hàng Đầu Tiên Tới Chư Thiên Điếm

Ba ngày sau, toàn bộ Vũ Dương Tông giăng đèn kết hoa, ngựa xe nườm nượp, thỉnh thoảng có từng đạo độn quang tiến nhập sơn môn, gây nên chúng đệ tử bàn tán xôn xao.

Có thể đạp không mà đến, tự nhiên là tông sư cường giả.

Sở dĩ Vũ Dương Tông náo nhiệt như vậy, là vì tin tức Diệp đại sư tấn thăng tứ phẩm luyện đan sư đã sớm truyền bá khắp quận Bắc Hà, rơi vào trong tai các thế lực lớn, vô số võ lâm danh túc dồn dập chạy tới chúc mừng, trong đó bao gồm mấy vị tông sư cường giả.

Quận Bắc Hà có tổng cộng tám phủ là phủ Đông Minh, phủ Thái Nguyên, phủ Thạch Hà, phủ Trường Bình, phủ Bắc Hà, phủ Ứng Thiên, phủ Phú Lương cùng phủ Trường Yên, nhân khẩu toàn quận không dưới mười triệu người, số lượng võ giả hơn trăm vạn.

Nhưng trong trăm vạn võ giả kia, lại chỉ có sáu vị tông sư mà thôi.

Trong sáu vị tông sư, thực lực cao nhất phải kể đến quận chủ Hồ Nguyên Vũ, tu vi đã sớm đạt tới tông sư hậu kỳ.

Năm vị tông sư còn lại, một vị là cung phụng của phủ quận chủ Văn tiên sinh, ba vị khác là lão tổ của ba tông môn lớn nhất quận Bắc Hà, bao gồm Vũ Dương tông sư của Vũ Dương Tông, Huyết Âm tông sư của Huyết Âm Tông, Vô Cực tông sư của Vô Cực Kiếm Tông.

Về phần vị tông sư cuối cùng, thì là một gã tán tu, ngoại hiệu Xích Hà lão tổ.

Nói về quận chủ Hồ Nguyên Vũ. Ông ta đã thống trị quận Bắc Hà hơn năm mươi năm, thân thế rất không tầm thường, nghe đồn, Bắc Hà quận chủ chính là thúc phụ của đương nhiệm Đại Ngu Văn Đế, Hồ Hán Cơ.

Mà thật ra, ở Đại Ngu Vương Triều, quận chủ của mỗi quận đều do thành viên trong tông tộc Hồ thị nắm giữ, phân chia nhau cai trị tám phương võ quận.

Đại Ngu Vương Triều thành lập đến nay đã được chừng ba trăm năm, trải qua ba đời Ngu Đế.

Ba trăm năm trước, tiền triều cũng là Đại Trần Vương Triều đã đi tới thời kỳ cuối, sưu cao thuế nặng, vua quan chỉ lo ăn chơi hưởng lạc, không chăm lo quản lý thiên hạ, khiến cho bách tính lầm than, nạn dân đâu đâu cũng thấy, còn bị các nước ngoại bang nhìn chằm chằm.

Thái Tổ Hồ Quý Ly khi ấy là phụ chính Nh·iếp Chính Vương nhìn không được, quyết định phế truất Trần Thiếu Đế, tự mình xưng đế, thành lập nên Đại Ngu.

Đời thứ hai Võ Đế Hồ Hán Thương chinh chiến thiên hạ, bình định giang hồ, đẩy lùi giặc ngoại ngoại xâm, uy chấn tứ phương.



Đời thứ ba là Văn Đế Hồ Hán Cơ quyết định gác chuyện binh đao, chăm lo quản lý thiên hạ, khiến cho Đại Ngu dần dần cường thịnh.

Văn Đế là người hùng tài đại lược, chí hướng cao xa, dĩ nhiên cho phép các phương quận chủ tự ủng binh quyền, tự hành nội chính.

Chuyện đó từng khiến cho thiên hạ rung chuyển một khoảng thời gian dài, các phương thế gia, sĩ tộc nổi lên đủ lời ca thán, cho rằng Đại Ngu Vương Triều sắp nội loạn đến nơi.

Nhưng mấy mươi mươi năm trôi qua, Đại Ngu Vương Triều chẳng những không nội loạn, ngược lại càng ngày càng hưng thịnh, tiếng ca thán từ từ biến mất.

Thực lực của quận Bắc Hà ở trong chín quận chỉ đứng hàng trung du, các vị tông sư tu vi phổ biến không cao, nguyên nhân chủ yếu là trong quận không có vị luyện đan đại sư nào tọa trấn.

Hôm nay, Diệp đại sư tấn thăng tứ phẩm luyện đan sư, đây quả thực là sự kiện lớn trăm năm có một của toàn quận, các phương cường giả sốt sắng tới mừng cũng là điều đương nhiên.

Tông sư trở xuống thì không nói, tông sư cường giả trở lên muốn tu luyện, tăng cao tu vi, yêu cầu các loại tứ phẩm đan dược, mà quan trọng nhất chính là Vạn Linh Huyết Đan.

Quận Thanh Hà từ xưa đến nay chưa từng xuất hiện tứ phẩm luyện đan sư, chư vị tông sư muốn lấy được Vạn Linh Huyết Đan, thường thường phải chạy đến quận khác mua sắm hoặc cầu đan.

Có điều, không phải lần nào cũng thành công, dù sao, trong thiên hạ có không ít tông sư, mà luyện đan đại sư trở lên lại chỉ có năm vị mà thôi.

Nhưng bây giờ đã khác, Diệp đại sư thành công tấn thăng, chuyện mua sắm Vạn Linh Huyết Đan sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Cho nên coi như một vài cường giả không ưa gì Vũ Dương Tông, cũng quyết định đè xuống hiềm khích, chạy tới lấy lòng Diệp đan sư.

Tối hôm đó, Vũ Dương Tông tổ chức yến tiệc nhằm chiêu đãi các phương cường giả, chỉ có trưởng lão trở lên và chút ít đệ tử nổi bật mới được phép tham dự.

Lục Trường An dĩ nhiên nhận được lời mời.



Người tới mời hắn thình lình chính là Lâm Vũ Hinh.

"Lục tiền bối, gia sư có nói, Diệp phong chủ từng trịnh trọng căn dặn, nói nhất định phải mời được ngươi tới tham dự yến hội!"

Lâm Vũ Hinh cung kính nói, ánh mắt tràn ngập sùng bái.

Thời gian gần đây, sau khi nàng chuyển tu Thanh Mộc Trường Xuân Công, chẳng những tu vi tăng nhanh, mà luyện đan tạo nghệ cũng đột nhiên tăng mạnh, bây giờ, thỉnh thoảng đã có thể luyện chế ra vài viên hạ phẩm Bổ Huyết Đan.

Chỉ cần tích lũy kinh nghiệm thêm một đoạn thời gian, nàng chắc chắn sẽ tấn thăng nhất phẩm luyện đan sư.

Hơn nữa, bởi vì biểu hiện xuất chúng mà nàng càng nhận được một vị trưởng lão của Đan Dương Phong xem trọng, thu làm đệ tử nhập thất, địa vị vượt xa lúc trước.

Tất cả những điều trên, đều là công lao của vị tiền bối trước mặt.

Lâm Vũ Hinh vẫn cho rằng, Lục Trường An chỉ là một vị chấp sự bình thường, có điều hiện giờ xem ra, nàng vẫn quá xem thường hắn.

Một vị chấp sự bình thường làm sao có khả năng khiến cho Diệp đại sư quan tâm mật thiết, thậm chí tự mình lên tiếng mời.

Cho nên, trong suy nghĩ của Lâm Vũ Hinh, Lục tiền bối khả năng cao là một vị cường giả ẩn thế, không tranh với đời, điệu thấp làm một vị chấp sự quản lý Tàng Kinh Các.

Nói chung, hình tượng của Lục Trường An trong lòng nàng đã trở nên cực kỳ cao thượng, thần bí.

Nghe nói Diệp đại sư muốn mời mình tham dự yến hội, Lục Trường An hơi bất ngờ, nhưng cũng nằm trong dự liệu, hắn suy tư chốc lát bèn lắc đầu từ chối:

"Ngươi trỏ về bảo với lệnh sư, hôm nay ta có việc bận bịu, không thể tham dự yến hội!"

Nói đùa gì vậy, cả đám cường giả tổ chức yến hội giao lưu với nhau, một tên đệ tử tạp dịch như hắn tới tham dự náo nhiệt để làm cái gì?

So với tham gia cái đồ bỏ yến hội, vẫn nên tập trung tu hành, sớm ngày đột phá Đoán Cốt tiểu thành mới là chính đạo.



Quan trọng hơn đó là yến hội cấp bậc như thế, Vũ Tôn chắc chắn sẽ có mặt, nếu hắn chạy đến, bị đối phương nhìn thấy, thì sẽ rất khó giải thích.

Ba ngày vừa qua, Lục Trường An đã phục dụng xong hết thảy bảy viên Đoán Cốt Đan, đồng thời ngưng luyện được tám đoạn Đồng Cốt.

Khoảng cách Đoán Cốt tiểu thành đã không xa, hắn dự định luyện chế thêm chút ít Đoán Cốt Đan, tranh thủ sớm đột phá.

"A, tiền bối thật không muốn tham dự ư? Sư tôn nói, đêm nay sẽ có rất nhiều cường giả tham gia yến tiệc, tiền bối không đến thì thật đáng tiếc nha!"

Lâm Vũ Hinh kinh ngạc thốt lên, phải biết, yến hội không chỉ là để chúc mừng Diệp đại sư tấn thăng đan đạo đại sư, mà còn là cơ hội để cường giả giao lưu luận đạo, không ít đệ tử Vũ Dương Tông muốn tham dự còn chẳng được, mà Lục Trường An lại thẳng thừng từ chối.

"Không cần, ta nhàn nhã đã quen, không thích náo nhiệt!"

Lục Trường An nói xong, liền tiếp tục ghi chép sổ sách, không thèm để ý tới Lâm Vũ Hinh.

"Vậy được rồi, vãn bối sẽ báo lại cho sư tôn!"

Lâm Vũ Hinh thấy dáng vẻ lạnh nhạt của hắn, thất vọng thở dài, chỉ có thể cáo từ rời đi.

Trời đã về chiều, ngay lúc Lục Trường An đang dọn dẹp Tàng Thư Các, thì bỗng nhiên trong đầu vang lên âm thanh của Chư Thiên Thành Chi Linh.

"Chủ nhân, nhóm khách nhân đầu tiên chuẩn bị tiến vào Chư Thiên Điếm!"

"Có khách nhân?"

Lục Trường An sửng sờ, sau đó sắc mặt cổ quái.

Từ lúc mở cửa Chư Thiên Điếm đến nay đã gần một tháng, nhưng hắn căn bản không chú tâm tới việc buôn bán.

Bởi vì trong người hắn căn bản không có đồ vật gì để bán, càng chẳng có người nào mượn Chư Thiên Giao Dịch Trận tiến hành giao dịch, mà hiện tại bỗng dưng có khách nhân rồi?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.