Chương 29: Ngươi Vừa Đánh Cướp Bảo Khố Của Gia Tộc Nào Hả?
Như đã nói, ba loại đan dược để tiến hành Đoán Cốt tam luyện là Ngân Cốt Đan, Kim Cốt Đan và Ngọc Cốt Đan đã sớm thất truyền từ lâu, hiện nay, võ giả muốn tiến hành nhiều lần đoán cốt, cần sử dụng thiên tài địa bảo tương ứng nhằm thay thế.
Nguyên nhân bị thất truyền, một phần là vì không có đan phương, một phần khác là vì rất khó tìm thấy các loại chủ dược của ba loại đan dược trên.
Lục Trường An vốn còn đang lo nghĩ chưa biết nên tìm chủ dược ở nơi nào, hiện giờ phát hiện trên người thiếu niên họ Diệp dĩ nhiên có Ngân Cốt Thảo.
Trong lòng hắn chợt lóe lên một tia hi vọng.
Ở Thần Binh Giới có lẽ không có dược liệu, nhưng ở những thế giới khác lại chưa chắc đã không có nha.
Dựa vào Chư Thiên Điếm, tiếp xúc thêm càng nhiều khách nhân, nói không chừng hắn liền có thể sưu tập được dược liệu để luyện chế Ngân Cốt Đan, Kim Cốt Đan thậm chí Ngọc Cốt Đan.
Thiếu niên họ Diệp thấy Lục Trường An quan tâm tới Ngân Quang Thảo, nội tâm lập tức cao hứng bừng.
Dù sao, Ngân Quang Thảo ở Nhân Hoàng Giới vô cùng phổ thông, rất nhiều ngự thú sư sẽ trồng để chăn nuôi sủng thú, nếu Chư Thiên Thành thật thu mua, vậy thì chẳng còn gì tốt hơn.
"Nếu tiền bối muốn mua Ngân Quang Thảo, vãn bối sẽ cung cấp cho ngươi, chỉ là hiện tại trên người vãn bối tạm thời chỉ mang theo một cọng, phải chờ đến lần sau!"
Thiếu niên họ Diệp vội vàng nói.
"Như vậy rất tốt. Tuy rằng Ngân Quang Thảo chỉ là dược liệu cấp thấp, nhưng chỉ cần số lượng đủ lớn. Bản điếm sẽ trường kỳ mua sắm!"
Lục Trường An hồi đáp, tiếp theo nhìn lướt qua đống vật phẩm dưới mặt đất, suy tư chốc lát bèn nói tiếp:
"Đồ vật của ngươi cấp bậc đều không quá cao, đáng lẽ bản điếm sẽ không tiếp nhận, nhưng đã ngươi có thể cung cấp Ngân Quang Thảo, ta liền mở ra ngoại lệ, mua lại tất cả bọn chúng. Tổng cộng 1 phân Thiên Đạo Tệ được chứ?"
Thiếu niên họ Diệp nghe vậy thì càng thêm mừng rỡ.
Những thứ mà gã lấy ra quả thực đều là mặt hàng cấp thấp, tác dụng rất nhỏ, gã vốn định đem tới phường thị bán đi đổi chút tài nguyên tu luyện.
Sở dĩ đưa cho Lục Trường An chủ yếu là muốn thử vận may mà thôi, không nghĩ tới càng đạt được 1 phân Thiên Đạo Tệ, đây rõ ràng là niềm vui ngoài ý muốn.
Giống như sợ hãi Lục Trường An thay đổi ý định, gã lập tức đồng ý, sau đó vội vã rời khỏi Chư Thiên Điếm.
Nhìn bóng lưng rời đi của thiếu niên họ Diệp, Lục Trường An nhếch miệng cười nhạt, sau đó vận dụng pháp nhãn quét qua người gã.
[Diệp Phàm, tu vi Địa Nguyên sơ kỳ, xuất thân Nhân Hoàng Giới, tư chất cực giai thượng phẩm, khí vận gia thân, trên người mang theo một đạo Vạn Cổ cảnh tàn hồn, tam phẩm cấp thấp Luyện Khí Sư...]
"Hóa ra là một gã thiên tài tuyệt thế!"
Lục Trường An thấp giọng thì thào.
Theo hiểu biết của hắn, tư chất của võ giả được phân th·ành h·ạ giai, trung giai, thượng giai, cực giai.
Hắn từng quan sát tư chất của không ít đệ tử Vũ Dương Tông, phát hiện tư chất cao nhất là thượng giai mà thôi, tư chất cực giai đúng là lần đầu nhìn thấy.
Để hắn hứng thú nhất đó là thiếu niên Diệp Phàm này dĩ nhiên có khí vận gia thân.
Khí vận là vốn thứ vô cùng phiêu miễu mờ mịt, khó lòng nắm bắt.
Muốn tu hành đến đỉnh phong, thứ trọng yếu nhất đôi khi không phải tư chất mà là khí vận.
Thời đại thượng cổ có rất nhiều đại năng cường giả đều không phải hạng người tư chất tuyệt hảo, thậm chí có rất nhiều người tư chất tầm thường, đồng dạng từng bước từng bước tu luyện tới cảnh giới cao thâm.
Tuy nhiên, hiếm có vị đại năng cường giả nào là hạng người khí vận cực kém.
Người khí vận cực kém, tỷ lệ gặp được cơ duyên gần như bằng không. Nếu không có cơ duyên, liền rất khó tăng cao thực lực, vượt qua thi sơn biển máu, đạp tới võ đạo đỉnh phong.
Đương nhiên, cũng có người mặc dù khí vận cực kém vẫn cứ thành đạo.
Khí vận không phải vạn năng, nhưng xác thực cực kỳ trọng yếu với võ giả.
Thành tựu cả đời của một vị võ giả do rất nhiều yếu tố quyết định, ví dụ như tư chất, tâm tính, nỗ lực, khí vận...mỗi một loại đều cần thiết.
Mà thiếu niên tên Diệp Phàm, tư chất là cực giai, được khí vận gia thân, hơn nữa, bên cạnh còn có tàn hồn của một vị Vạn Cổ cảnh cường giả đồng hành chỉ điểm, thành tựu tương lai khó lòng đong đếm.
Lại nói đến, Vạn Cổ cảnh hẳn là một loại cấp độ ở Nhân Hoàng Giới, dựa theo lời trao đổi của Diệp Phàm và Khí lão, thì Vạn Cổ cảnh tương đương với Thiên Nhân cảnh ở Thần Binh Giới.
Có điều, Thiên Nhân cảnh là cái gì Lục Trường An chỉ nghe qua, chứ không hiểu rõ cho lắm.
"Xem chừng trong tương lai, vị tiểu huynh đệ kia sẽ mang tới cho ta khá nhiều bất ngờ đi!"
Lục Trường An thu hồi tâm thần, cúi đầu tiến hành nhỏ máu nhận chủ túi trữ vật, tiếp đó đem đồ vật của mình lẫn đồ vật thu mua được từ trong tay Diệp Phàm cất đi.
Trận giao dịch hôm nay, hắn thu hoạch được tương đối phong phú. Bán một đoạn xương ngón tay vô dụng và Luyện Huyết Kinh, thu được 8 phân Thiên Đạo Tệ, lại dùng 1 phân Thiên Đạo Tệ mua sắm được đống lớn công pháp, bí bảo cùng rất nhiều đồ vật loạn thất bát tao.
Quan trọng hơn hắn còn miễn phí chiếm được một cái túi trữ vật.
Túi trữ vật thế nhưng là trọng bảo hiếm có khó tìm, rất nhiều Luyện Tạng đại võ sư đều phải đỏ mắt.
Sau khi đem tất cả đồ vật đều cất vào túi trữ vật, Lục Trường An liền lắc mình rời khỏi Chư Thiên Điếm.
Tiếp theo, hắn lấy những vật kia bỏ vào bao tải, mới vác theo bao tải, ngựa không dừng vó chạy tới Sự Vụ Đường.
Hôm nay Đan Dương Phong tổ chức yến tiệc, phần lớn cao thủ trong tông đã có mặt ở Đan Đường rồi. Đương nhiên, yến tiệc là chuyện của chư vị cao tầng, căn bản không liên quan tới các đệ tử phổ thông, bọn họ ngày thường làm cái gì, thì hôm nay vẫn làm như thế.
Bởi vì đã thành công đột phá Đoán Cốt, nên cước bộ của hắn tăng lên mấy lần, vẻn vẹn nửa khắc đồng đã leo l·ên đ·ỉnh Kim Dương Phong, đi tới trước cửa Sự Vụ Đường.
Bên trong Sự Vụ Đường vẫn vắng vẻ như trước, chỉ có một mình Liễu chấp sự đang tính toán sổ sách.
Vừa nhìn thấy Lục Trường An bước vào, nàng khẽ ngẩng đầu lên, mỉm cười hỏi:
"Hóa ra là Lục huynh, Lục huynh là đến đổi dược liệu sao?"
Đối với Lục Trường An, Liễu chấp sự vẫn khá ấn tượng.
Lần trước hắn dùng 150 điểm cống hiến trao đổi năm phần dược liệu của Đoán Cốt Đan, khiến cho nàng hiếu kỳ, bèn thử điều tra qua.
Sau khi điều tra kỹ càng mới phát hiện, Lục Trường An căn bản không phải là luyện đan sư, mà lại vừa mới nhập môn chừng một tháng, bây giờ đã đột phá Ngưng Huyết cảnh chưa còn là vấn đề lớn.
Nên cũng không rõ hắn hao phí lượng lớn điểm cống hiến đổi dược liệu để làm cái gì?
"Tại hạ quả thực muốn đổi dược liệu của Đoán Cốt Đan, ngoài ra, ta còn muốn giao nộp chút ít đồ vật, mời Liễu Chấp Sự kiểm tra qua!"
Lục Trường An gật đầu đáp, tiếp theo, đem cái bao tải dày cộm sau lưng đặt lên bàn.
Đây là những đồ vật mà Diệp Phàm bán ra, trong đó có vài môn công pháp võ kỹ tương đối thực dụng, bị hắn cất vào túi trữ vật, về phần những thứ còn lại, Lục Trường An quyết định giao nạp cho tông môn, trao đổi điểm cống hiến.
"Nhiều đồ vật như vậy?"
Liễu chấp sự tiếp nhận bao tải, nội tâm có chút buồn cười.
Người đàn ông trung niên trước mặt cũng thật ý tứ, người khác giao dịch vật phẩm với tông môn thường thường sẽ giao lên một vài món, mà hắn dĩ nhiên lấy ra cả một bao tải, hi vọng không phải đều là mặt hàng rách rưới chẳng đáng tiền đi...
Liễu chấp sự khẽ mím môi, vươn tay mở ra bao tải, nhưng tiếp theo hai mắt trợn to, thất thanh hô lên:
"Lục huynh, ngươi vừa đánh c·ướp bảo khố của gia tộc nào hả?"