Ma Pháp Sư

Chương 4: Tuyệt Vọng



Tuyết Di lúc này đang đứng chờ bên cạnh Ngô Tuyết nghe thấy tiếng động kinh thiên này cũng không khỏi gương mặt tái nhợt. Ngô Tuyết nội tâm lại càng không khỏi lo lắng nhìn về phía phương xa thầm nhũ.

" Dương ca, ngươi có thể trở về chứ."

Cũng đúng lúc này, tiếng máy bay trực thăng bỗng nhiên vang dội từ phía trên mái nhà Ngô Tuyết. Chỉ sau một phút, một tốp người khoảng bốn người từ chiếc trực thăng đang đậu ở bãi đất trống gần nhà Ngô Tuyết liền chạy nhanh tới trước cửa nhà hô to.

" Xin hỏi vị nào là Ngô Tuyết? "

Tiên di bởi vì nhìn thấy Ngô Tuyết còn yếu ớt cho nên liền đứng ra thay mặt nói.

" Xin chào mấy vị, ta là bà đỡ của Ngô Tuyết. Ngô Tuyết hiện nay mới vừa hạ sinh hài tử, vẫn còn đang khá yếu ớt cho nên là ta sẽ đại diện cho nàng nói chuyện. "

Vị quân nhân kia nhìn lấy Tiên Di một lúc, sau đó lại lấy ra ipad nhìn một bức hình. Đến cuối cùng sau khi xác nhận được thân phận của Tiên di liền nói tiếp.

" Là như này, ta theo mệnh lệnh của cấp trên đến đây đón Ngô Tuyết cùng hài tử của nàng đi trú ẩn tại Đà Lạt cứ điểm. "

Tiên Di nghe vậy cũng không có nghi ngờ gì liền gật đầu nói với người quân nhân kia.

" Được rồi, các người đều là đàn ông không tiện chăm sóc Ngô Tuyết. Như vậy đi, để ta đi cùng chăm sóc nàng, có chuyện gì ta còn có thể chiếu cố a. Có được hay không? "

Vị quân nhân kia nghe vậy hơi chần chừ một lát, sau đó cũng là gật đầu ra hiệu đồng ý nói.



" Thôi được, bất quá chúng ta chỉ có thời gian ba phút hạ cánh, sau đó chúng ta còn phải di chuyển chung với đội ngũ khác a. "

Tiên Di nghe vậy cũng là mỉm cười cảm tạ một cái, sau đó nàng liền đi vào nói với Ngô Tuyết về chuyện này. Ngô Tuyết nghe xong hơi nhìn về phía phương đông một lúc, sau đó lại nhìn đứa con đang ngủ trong lòng của nàng.

Cuối cùng, Ngô Tuyết vẫn là lựa chọn tin tưởng Trần Dương mang theo hài tử trước tiên rời đi. Rất nhanh, Ngô Tuyết, Tiên Di cùng nhóm người quân nhân cũng leo lên chiếc trực thăng nhanh chóng hướng về phía Đà Lạt cứ điểm bay đi.

Mà hiện giờ tại tiền tuyến ngay khi cơn s·óng t·hần đổ bộ vào lục địa mới thì nó đã nhanh chóng bị từng bậc thang núi đá bào mòn năng lượng. Đến cuối cùng nó cũng chỉ có thể kéo dài hơn một cây số mới dừng lại.

Mà âm thanh kinh thiên kia nổ vang cũng báo hiệu trận chiến giữa nhân loại ma pháp sư cùng Hải thú bắt đầu. Màn nước sau khi tán đi liền để lộ ra từng đầu hải thú hưng tợn. Nhỏ nhất đều sánh ngang một người trưởng thành cho đến mức to lớn như một chiếc máy bay.

Bất quá nhân loại ma pháp sư cùng quân nhân dưới lợi thế địa hình nhanh chóng dựa theo chiến thuật đem Hải thú đánh xoay mòng mòng trở tay không kịp.

Dư lão nhóm bốn người nhìn thấy chiến đấu đã khởi động thế là cũng cùng nhau hướng về phía sâu trong đại dương bắt đầu kế hoạch của mình. Thoáng một cái đã trôi qua năm phút kể từ khi trận chiến mở màn. Lúc này mẹ con Trần Thương, Ngô Tuyết cùng Tiên Di đã ở trên chiếc trực thăng lớn hướng về Đà Lạt cứ điểm bay đi.

Mà xung quanh chiếc trực thăng của hai người là hơn mười chiếc trực thăng to lớn khác đều mang nhiệm vụ di tản người nhà của những nhân viên chủ chốt trong trận c·hiến t·ranh này.

Lúc này Ngô Tuyết đang ngồi ôm con đưa mắt thông qua cửa sổ buồng bay nhìn về phía xa xa đại dương đang nổi lên từng điểm hoả quang nho nhỏ. Bất chợt Ngô Tuyết nhìn thấy chiếc trực thăng ở phía cuối cùng bỗng nhiên hành động rất lạ.

Nó cũng không có tiếp tục bay tới mà là lúc hạ độ cao tăng độ cao đột ngột. Sau đó Ngô Tuyết liền nhìn thấy một vị quân nhân từ trên trực thăng trực tiếp rơi khỏi khoang bay. Ở trên không trung trong quá trình rơi xuống, Ngô Tuyết có thể thấy rõ ràng có từng dòng máu đỏ tươi theo vị quân nhân kia chảy ngược lên trên theo tác dụng của trọng lực.



Là một người con gái mang theo giác quan thứ sáu, Ngô Tuyết liền cảm thấy có chuyện chẳng lành sắp xảy ra. Thế là nàng liền muốn đánh thức Tiên Di đã ngủ say kế bên mình. Bất quá một tiếng rầm vang phát ra .

Ngô Tuyết, Tiên Di cùng những người khác trên các chiếc trực thăng còn lại đều phát giác được chiếc trực thăng cuối cùng thế mà lại p·hát n·ổ. Tiên Di lúc này cũng giật mình tỉnh dậy. Nàng mơ mơ hồ hồ muốn hướng vị quân nhân đang gác gần đấy hỏi thăm.

" Này, này, đang có chuyện gì... "

Thế nhưng lúc này một tiếng Phốc xuy vang lên giòn dã kèm theo từng tia huyết hoa văng ra bắn tung toé khắp bức tường cùng mặt sàn của trực thăng. Sau đó một thân ảnh mang theo áo bào trắng cùng mặt nạ hình hài hoa hồng trắng từ sau lưng vị quân nhân kia đi ra.

Ngô Tuyết lúc này cũng là nhìn tới người áo trắng kia đề phòng nói.

" Ngươi là ai, chiếc trực thăng kia p·hát n·ổ là do các ngươi làm. Mục đích các ngươi là gì ?"

Người áo trắng kia nghe thấy vậy cũng không ý muốn trả lời Ngô Tuyết cho nên là hắn trực tiếp lấy ra một khẩu súng ngắn nhắm về phía Ngô Tuyết hai người nả ra hai phát đạn.

" Đoàng Đoàng. " hai tiếng to rõ vang lên cùng một vài giọt máu tươi bắn lên trên mặt Ngô Tuyết. Ngô Tuyết sững sờ nhìn lấy thân ảnh Tiên Di thế mà lại đứng chắn trước mặt nàng .

Sau lưng nàng vậy mà xuất hiện hai cái lỗ máu nho nhỏ. Mà máu trên mặt Ngô Tuyết chính là từ thân thể Tiên Di bắn tới. Ngô Tuyết hai tròng mắt không biết từ lúc nào đã đỏ lên, từng giọt nước mắt bất chợt lăn xuống.

Thân thể Tiên Di lúc này vẫn còn chưa cảm nhận cơn đau rõ rệt cho nên nàng dùng hết sức bình sinh cuối cùng đem hai cái nhẫn nhét vào tay Ngô Tuyết nói to.



" Tiểu Tuyết, dùng cái này thoát đi để ta cầm chân chúng. Nhớ bảo vệ tốt hài tử. "

Nói xong câu này, Tiên Di liền trực tiếp lấy ra một mặt dây chuyền bóp nát, chỉ thấy mặt dây chuyền sau khi bị bóp nát liền chảy ra từng giọt chất lỏng xanh lục nhạt. Sau đó dòng chất lỏng này liền nhanh chóng thấm vào thân thể Tiên Di.

Sau đó chỉ thấy thân thể Tiên Di trở nên đỏ chót cùng từng dòng khí trắng bốc lên từ thân thể nàng. Sau đó, Tiên Di liền trở tay lấy ra một thanh chủy thủ nho nhỏ rồi dùng hết sức phát lực phóng thẳng tới vị trí tên áo bào trắng kia.

Tên áo bào trắng kia tự nhiên là không thể ngờ được Tiên Di lại chưa có c·hết, còn có sức phản kháng lại. Bất quá hắn cũng không có ý định tiếp tục đối phó Ngô Tuyết hai người mà là trở tay phóng ra một đạo lôi điện đem Tiên Di thân thể trực tiếp nổ thành sương máu .

Sau đó đạo Lôi Điện này tiếp tục theo phía sau lưng Tiên Di phóng tới Ngô Tuyết. Mà làm sau những thứ này, tên áo bào trắng kia liền đi ra cửa trực thăng, lấy ra một cái bộ điều khiển rồi nhấn một cái. Sau đó hắn liền trực tiếp nhảy khỏi máy bay trực thăng.

Mà cảnh tượng này cũng đồng loạt xảy ra ở tám cái máy bay trực thăng còn lại. Sau đó một cảnh tượng quen thuộc như chiếc trực thăng đầu tiên diễn ra toàn bộ chín chiếc trực thăng đều cùng một lúc nổ tung. Chín tên áo bào trắng cũng không có quay đầu quan sát v·ụ n·ổ mà là trên không trung sử dụng ma pháp trực tiếp bay theo một hướng khác tập hợp.

Trở lại tới ba giây trước v·ụ n·ổ cùng c·ái c·hết của Tiên Di. Lúc này đạo Lôi Điện kia đã tiến tới trước mặt Ngô Tuyết. Mắt thấy chính mình cùng Hải Tử sắp bị đạo lôi điện diệt sát thì ngay lúc này một trong hai chiếc nhẫn trong tay Ngô Tuyết liền tự động phát sáng, kèm theo đó là viên tinh thạch màu vàng nhạt trên chiếc nhẫn vỡ tan.

Sau đó, chỉ trong một tíc tắc một vòng sáng nhạt màu vàng liền đem cả mẹ con Ngô Tuyết bao khoả. Tiếp sau đó, đạo lôi điện kia cũng trực tiếp đụng vào trên màn sáng. Dưới áp lực kinh khủng của đạo lôi điện kia thì thân thể Ngô Tuyết cùng màn sáng kia nhanh chóng bị đẩy xuyên thân máy bay.

Cũng cùng lúc này máy bay trực tiếp p·hát n·ổ đem Ngô Tuyết càng văng xa hơn. Ngô Tuyết lúc này nội tâm triệt để tuyệt vọng cùng sợ hãi bởi vì nàng nhìn thấy màng sáng màu vàng kia dưới uy lực của đạo Lôi điện cùng v·ụ n·ổ kia nhanh chóng sụp đổ.

Mắt thấy mình cùng con sắp bị lực bạo tạc c·hôn v·ùi, Ngô Tuyết đành cắn răng đem Trần Thương cùng chiếc nhẫn còn lại ném về một phía khác, còn bản thân mình ở lại tại chỗ chịu lấy lực công kích. Nhìn đứa con dưới áp lực của v·ụ n·ổ kích hoạt lên vòng bảo vệ của chiếc nhẫn thứ hai hoàn toàn an toàn bay theo một hướng khác.

Ngô Tuyết lúc này cũng hoàn toàn từ bỏ chống cự mặc kệ số phân an bài. Thân thể nàng dần dần bị nhiệt độ cùng lôi điện cắn nuốt. Đến cuối cùng thân thể nàng hoàn toàn biến mất chỉ để lại trên bầu trời một đạo âm thanh vang vọng.

" Thương nhi, hi vọng con có thể sống sót! "
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.