Lục Khang nhìn thấy con trai của mình té xỉu cũng không đi để ý những thứ khác trực tiếp chạy ra đem Lục Hiên đỡ lấy. Lục Khang hơi hơi kiểm tra thân thể của Lục Hiên một cái sau đó cũng là nhìn lấy Giang Mộc một cái nói ra.
" Tiểu tử, ngươi rất tài a, muốn hay không gia nhập nhà ta lục gia. Ta có thể cho ngươi gấp 10 lần tài nguyên của học viện a."
Giang Mộc nghe vậy cũng là nhún vai một bộ không quan trọng nói.
" Chuyện này rất tốt nhưng ta rất tiếc a. Ta sợ đứa con trai ngoan của ngươi sau khi tỉnh dậy nhìn thấy ta liền lại muốn sủa bậy a. Cho nên ta vẫn ở lại học viện cho tốt a."
Lục Khang nghe thấy Giang Mộc như thế không nể mặt từ chối cũng là trực tiếp hừ lạnh uy h·iếp nói.
" Có thiên phú là tốt, thế nhưng ở cái thế giới này có thiên phú nhưng không biết điều thiên tài cũng không có trường hợp nào sống thọ quá a."
Giang Mộc lúc này cũng nghiêm túc nhìn Lục Khang một cái từng cái chữ từ tốn nói.
" Ta sống thọ chắc là không nổi rồi, chỉ là lúc đó không biết ngươi Lục đại nhân có hay không còn có hội trông lấy ta mất a."
" À đúng rồi, cái tên kia thua cược rồi, ngươi cũng phải thay hắn đưa ta chiến lợi phẩm a."
Lục Khang nghe Giang Mộc âm dương quái khí mỉa mai chính mình liền là hừ lạnh nói.
" Là ngươi cùng lục hiên đánh cuộc liền từ chính hắn trả a. Có giỏi ngươi liền tới lục gia tìm hắn đòi a. Hiện giờ hắn là ngất đi không có năng lực nói chuyện a."
Giang Mộc lúc này liền rõ ràng cái lão già Lục Khang kia liền muốn quỵt tiền trở về đây mà. Đương lúc Giang Mộc suy nghĩ đối sách thì một đạo thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Giang Mộc.
Giang Mộc bị đạo thân ảnh này bất thình lình xuất hiện kém chút hù bay cả linh hồn. Chỉ là khi Giang Mộc nhìn tới phát hiện là viện trưởng của chính mình liền cảm thấy có chút nghi hoặc. Lão viện trưởng đây là muốn làm gì a?
Mà Đỗ Viện trưởng rất nhanh dùng hành động thực tế nói cho Giang Mộc biết hắn muốn làm gì. Lúc này Đỗ Viện trưởng toàn thân toả ra mạnh mẽ khí tức nghiêm túc nhìn về phía Lục Khang chầm chậm nói.
" Lục Khang ngươi là một cái trưởng bối, con của ngươi trách nhiệm chính là của ngươi trách nhiệm. Hiện giờ tất cả mọi người đều nhìn thấy hắn thua cuộc cho nên ngươi liền đem chiến lợi phẩm lấy ra a. Hơn nữa ngươi liền tưởng ta không biết cái thứ con ngươi nuốt hay sao."
Lục Khang nghe Đỗ Viện trưởng uy h·iếp lại cảm nhận uy áp của Đỗ viện trưởng lúc này liền là dùng ánh mắt bất thiện nhìn về đỗ viện trưởng nói ra.
" Hừ, lần này Tây Giang học viện đích thật là ra một cái học trò giỏi a. Ta hi vọng viện trưởng có thể cả đời ở bên hắn a. "
Nói xong, Lục Khang liền lấy ra một đôi màu xanh lục giày cùng với một cái thẻ màu đen ném cho Đỗ Viện trưởng sau đó trực tiếp mang theo Lục Hiên nhanh chóng rời khỏi học viện.
Mà lúc này, đỗ viện trưởng liền cầm lấy hai thứ đồ vật này giao cho Giang Mộc. Sau đó hắn cũng là hiền hoà hướng Giang Mộc nói ra.
" Tiểu tử, chiều nay sau khi tan học liền tới gặp ta một lúc a."
Đỗ viện trưởng ánh mắt hơi ở trên đôi giày màu xanh kia một lát lại dặn dò nói tiếp.
" Số của ngươi xem ra rất may mắn a. Đây là một cái thượng phẩm Phàm cấp ma cụ giày a."
" Ngươi cố gắng tìm hiểu kỹ cái ma cụ này a. Có thể sẽ cho ngươi một cái kinh hỉ lớn a."
Sau khi đem hai thứ đồ giao cho Giang Mộc, lão viện trưởng trực tiếp rời đi. Còn Giang Mộc hơi hơi ngắm ngía đôi giày kia một hồi cũng là ôm lấy nó đi về phía vị trí ngồi của mình.
Chỉ là lúc này khi Giang Mộc đối mặt đám học viên khác thì bọn hắn thái độ trực tiếp biến chuyển 180 độ. Lúc này ánh mắt bọn hắn không có như lúc trước không đem Giang Mộc cho vào mắt hay là khinh thường nữa.
Tất cả các học viên, kể cả là lão sư trong ánh mắt chỉ có hai từ kính nể sự siêu phàm của Giang Mộc. Mà khi Giang Mộc quay trở lại thì tất cả học viên ngồi ở trên đường Giang Mộc đi trở lại trực tiếp tách ra nhường cho Giang Mộc mộc cái độc thuộc chính mình lối đi như một vị vua trở lại ngai vàng của mình vậy.
Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường nhìn thấy một thân phong quang Giang Mộc trở lại cũng là cười đùa tí tửng hướng Giang Mộc nói.
" Lão mộc, xem ra ngày hôm nay cũng không phải là ta bao bữa ăn mà là ngươi a. Thế nào, cái cảm giác đánh bại đệ nhất thiên tài Diên Khánh của năm nay như thế nào a. Có phải hay không rất kích thích a."
Giang Mộc nhìn thấy Hướng Tiểu Cường như thế cười cợt nói ra cũng là một bộ ta nghèo a biện hộ.
" Lão cường, ngươi cũng đừng diễn rồi. Lấy thành tích của ngươi hôm nay, cha mẹ ngươi chắc chắn sẽ cho rất nhiều tiền đi. So với tiền của người, một trăn ngàn đồng của ta lại như thế nào so a."
Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là một mặt hướng tới sau đó khoác tay lên vai Giang Mộc lắc mạnh một cái nói.
" Tất cả đều là nhờ có lão Mộc ngươi a. Nếu không thì ta cùng lão chính cũng không ngờ có ngày được rất nhiều người ngưỡng mộ a. Đúng không lão chính."
Nhâm Chính đang cuối đầu sờ lấy đôi giày ma cụ mượn từ Giang Mộc nghe thấy Hướng Tiểu Cường nói ra cũng là trực tiếp hô to.
" Đúng a, đúng a."
Xong sau đó hắn liền cầm đôi giày ma cụ đứng lên hướng Giang Mộc cùng Hướng Tiểu Cường nói.
" Lão Mộc, cái này thật là ma cụ sao. Làm sao ta cảm giác nó so với giày bình thường cũng không khác bao nhiêu a?"
Đối với cái vấn đề này Giang Mộc cũng là không có rõ ràng bèn đưa mắt nhìn về cái tên giàu có nhất trong đám. Mà Hướng Tiểu Cường tuy chưa có tiếp xúc nhiều với ma cụ nhưng vì nhà hắn là có tiền cho nên liền cũng hiểu sơ sơ về ma cụ.
" Cái này ngươi nhìn bên ngoài chắc chắn là không phân biệt rồi a. Muốn phân biệt ra ma cụ liền phải trước tiên thiết lập ấn ký tinh thần a."
" Lão mộc, ngươi thử nhỏ máu nhận chủ thử xem có biến hoá gì không a?"
Giang Mộc dưới sự khuyến khích của Hướng Tiểu Cường liền lấy ra một con dao rọc giấy nhỏ cắt lấy một tí huyết trên tay nhỏ vào cả hai chiếc giày. Hai giọt máu nhỏ từ từ rơi vào trên chiếc giày sau đó nó liền bị hai đôi giày cho hấp thu sạch.
Tiếp đó Giang Mộc não hải liền cảm thấy có một luồng tin tức nhanh chóng ẩn hiện lấy. Thế là Giang Mộc không khỏi nhắm mắt đi đọc lấy thông tin kia.
" Phong Thanh Ngoa, Phàm Cấp Thượng Phẩm ma cụ. Do Thiết Dương tạo ra. Phong Thanh Ngoa khi kích hoạt có thể tạm thời trong vòng 2 phút có được cùng với Phong hành ma pháp năng lực."
"Kỹ năng chuyên biệt, Thanh Phong Tụ Cước. Sau khi kích hoạt Thanh Phong Ngoa năng lực, trong vòng 2 phút có thể đá ra một cú đá mạnh mẽ. Thời gian tích lực do di chuyển càng lâu thì lực đá càng mạnh. Chú ý chỉ có tác dụng khi trong trạng thái Phong Hành."
Giang Mộc sau khi nắm rõ thông tin này một khắc liền mở mắt ra muốn nhìn rõ đôi Thanh Phong Ngoa kia. Chỉ là Giang Mộc nhìn một cái liền phát hiện Thanh Phong Ngoa thế mà đã biến mất. Chỉ là chưa kịp chờ Giang Mộc hướng hai người Nhâm Chính nói ra thì Nhâm Chính lại là hào hứng hướng Giang Mộc nói.
" Lão mộc, ngươi như thế nào đem Ma cụ biến mất rồi a, có thể hay không đem nó biến ra một lần nữa a."
Giang Mộc nghe thấy Nhâm Chính nói như vậy bèn là đưa mắt nhìn xuống hai tay của mình. Đúng như Nhâm Chính nói đôi giày ma cụ vừa mới ở trên tay mình đã trực tiếp biến mất.
Giang Mộc tựu có chút không biết làm sao nhìn về phía Hướng Tiểu Cường. Hướng Tiểu Cường nhìn lấy hai người Giang Mộc đều đang nhìn lấy mình cũng là mỉm cười nói.
" Ta nghe nói ma cụ sau khi nhận chủ sẽ có ấn ký tinh thần của ma pháp sư đánh lên cho nên sau khi ký kết xong. Nó trực tiếp ẩn giấu bên trong Linh giản của ma pháp sư a."
" Hơn nữa ma cụ là có tính bền dẻo có thể nương tựa theo ý nghĩ của chủ nhân biến đến phù hợp với ý muốn của ngươi a. Còn như ngươi muốn đem nó gọi ra liền dùng ý niệm của mình là được a."
Giang Mộc nghe thấy như thế liền khẽ nếm thử. Chỉ chốc lát, Giang Mộc liền cảm giác vị trí bàn chân mình có chút ấm áp sau đó liền là một tiếng phốc phốc vang lên. Đôi dép lào xịn xò 20 đồng của Giang Mộc trực tiếp bị Thanh Phong Ngoa xuất hiện đem ép đứt.
Nhìn thấy cảnh này, Giang Mộc liền không khỏi đau đầu nghĩ tới sau này chẳng lẽ hắn lúc nào cũng đi chân đất à. Hoặc cũng là trước khi đem ra ma cụ liền bỏ dép ra.
Hướng Tiểu Cường thấy cảnh này cũng không nhịn được cười hướng Giang Mộc giải thích.
" Lão Mộc, ma cụ cũng có thể xem như đồ thật a. Sau này ngươi cũng có thể dùng nó như chiếc dày thông thường là được."
" Là như thế sao!"
Nghe thấy Hướng tiểu cường khai sáng, Giang Mộc cũng không có vì đôi tông lào kia tiếp tục thương tiếc. Nhâm Chính lúc này một mặt tràn đầy hâm mộ hướng Giang Mộc nói.
" Lão mộc, ngươi mang đôi giày này lên trông khá đẹp. Chờ lúc nào rãnh rỗi ngươi lại biểu diễn cho chúng ta xem công dụng của nó một chút a."
Giang Mộc nghe thế thì là mỉm cười nhìn về Hướng Tiểu Cường nháy mắt nói.
" Chuyện này sao, chờ lão cường cũng sỡ hữu ma cụ chúng ta liền biểu diễn cho ngươi xem lấy a."
Sau đó nhóm người Giang Mộc liền nhàn rỗi trò chuyện lấy. Còn như cuộc khảo hạch ngày hôm nay, bọn hắn đều đã thực hiện xong. Hơn nữa kết quả cực kì cao a.
Cho nên hiện giờ Giang Mộc ba người chỉ là chờ đợi cái khảo hạch này kết thúc cùng nhận phần thưởng mà thôi. Rất nhanh đã tới 10 giờ trưa, mà lúc này cuộc khảo hạch chính thức tuyên bố kết thúc.
Mà kết quả lần này cũng không khiến mọi người bất ngờ. Đứng đầu chính là Giang Mộc với 0,4999 giây. Người thứ hai chính là Hướng Tiểu Cường 1,8 giây. Người thứ ba lại là hai người đồng hạng đó là Nhâm Chính cùng đã tỉnh lại Đường Khải.
Cũng là có chút mắc cười bởi vì cái tên Đường Khải kia cũng là vừa mới tỉnh dậy. Chính hắn còn chưa có nghe thấy chuyện của Giang Mộc ba người cho nên còn đang ảo tưởng mình vẫn là top 1 sever đâu.
Chỉ là vừa nãy khi lão sư báo ra cái kết quả Giang Mộc lấy gần 0,5 giây thành tích giành lấy hạng nhất cùng Hướng Tiểu Cường, Nhâm Chính hai người thành tích thì hắn tựa như một cái mới chuyển sinh nhân vật sốc văn hoá nặng trực tiếp ngất lần hai.
Còn như tiếp sau thứ hạng đều là một số xuất sắc khác học viên, bọn hắn thời gian thành tích đều là từ 2 cho đến 3 giây khoảng chừng. Mà ở trong top 10, cũng có một cái người quen cũ của Giang Mộc đó là Trúc Mộc cái nha đầu lúc trước cùng Giang Mộc solo lấy.
Nàng cũng là lấy thành tích 2,9 giây giành vị trí thứ 8. Sau màn công bố kết quả chính là phát thưởng a. Lần này lão sư trực tiếp gọi 10 người Giang Mộc lên đài, một bên đọc lấy dài hơn 10 trang tuyên dương một bên đem từng cái lóng lánh bồ dây chuyền đem ra trao tặng cho từng cái học viên top 10.
Giang Mộc nhìn lấy mấy cái dây chuyền kia cũng là cảm giác ẩn ẩn bên trong mặt dây chuyền hình tròn làm bằng đá kia tỏ ra nhè nhẹ năng lượng khiến tinh thần của Giang Mộc không khỏi sảng khoái một hồi.