Tuy là thân thể Trần Thương mặt ngoài nhìn đều không có bấy kì v·ết t·hương nào cả. Bất quá thế nhưng khi Ngô Tuyết lồng phòng hộ bị đạo lôi điện kia kích phá thì từng đợt sóng xung kích đã phần nào phá nát lục phủ ngũ tạng của Trần Thương.
Lão cha sứ cũng là cảm nhận được thương thế của Trần Thương cho nên mới trước tiên ra tay chữa trị giữ lại cho Trần Thương một ít hơi thở. Lão giả giữ tư thế như thế cũng gần 15 phút, trên trán cùng sau lưng đều chảy đầy mồ hôi thấm ướt cả quần áo của lão giả.
Lúc này từ phía bên ngoài liền vang lên giọng nói thanh thúy của Tiểu lan nha đầu.
" Lão cha sứ, tới, tới, tới. "
Rất nhanh tiểu lan đã tiến vào nhà thờ, mà đi sau lưng tiểu Lan là một vị lão bà tuy là mái tóc cùng nhan sắc đều bị thời gian trường hà bào mòn đi nhiều thế nhưng là vẫn giữ được vóc dáng cân đối hài hoà.
" Giang lão đầu, ngươi đâu rồi làm sao gọi ta tới rồi lại trốn đi. "
Lão cha sứ nghe thấy giọng của Thúy Lão liền phân tâm một ít nói với ra từ trong phòng.
" Lão thúy, mau tới đây, ngươi nếu như chậm chút nữa thì ta cái mạng này liền treo a. "
Bà lão nghe thấy thế cũng không tiếp tục quan tâm đang nhìn ngó lung tung giáo đường tiểu lan trực tiếp theo tiếng nói của lão cha sứ tìm kiếm tới. Thoáng chốc bà lão liền tìm thấy cả người gần như run run rẩy rẩy lão cha sứ thế mới không khỏi phì cười lại lo lắng nói.
" Giang lão đầu, làm sao lại như thế cố sức a. Chẳng lẽ đứa trẻ này có vấn đề lớn a? "
Lúc này lão cha sứ cảm ứng được bà lão đã tới sau lưng của mình cũng là dừng tay xua đi ma pháp, sau đó liền ngồi phịch xuống cái ghế ở gần đầu giường phì phò thở.
" Lão thúy, chuyện còn lại liền để lại cho ngươi a. Đứa bé này không biết tại sao mà vừa mới sinh ra đã bị vứt bỏ. Hơn nữa còn bị ám thương bên trong lục phủ ngũ tạng bị hao tổn rất nặng. Nhiều chỗ đã bị hoại tử. "
" Cho nên ta phải trước tiên cầm giữ mạng sống của nó . Còn lại liền nhờ ngươi rồi. "
Nói rồi nói, lão cha sứ trực tiếp lấy ra bầu rượu tiếp tục uống lấy. Mà bà lão cũng là trực tiếp tiến tới, sau đó hai tay hơi chắp lại sau đó hai luồng ánh sáng lục nhạt bao khoả cả hai tay của nàng.
Tiếp đó bà lão liền tiếp tục đưa ta rà xoát lấy thân thể Trần Thương. Sau một lúc rà xoát thì ánh mắt bà lão mới là co rụt lại một cái hơi hơi run rẩy nói ra.
" Haizzz, đứa trẻ này, làm sao lại đến tình trạng này. "
Lão cha sứ đang say sưa uống rượu nghe thấy bà lão nói ra lời như vậy thì tay cầm lấy bầu rượu bỗng nhiên hơi khựng lại sau đó liền hướng về bà lão hỏi tới .
" Lão Thúy, làm sao lại nói như vậy chẳng lẽ thương thế của nó còn nặng hơn hay sao ?"
Bà lão nghe vậy cũng là lắc đầu nói ra .
"Đứa trẻ này, thương thế cơ bản đều không phải là vấn đề . Mà vấn đề lớn nhất chính là hệ thần kinh toàn cơ thể của đứa nhỏ này cùng với bên trong não hải đều có lấy lôi điện trú ngụ. "
" Mà ngươi cũng biết hai bộ phận này liên quan đến tương lai của một đứa trẻ như thế nào rồi chứ."
Lão cha sứ nghe vậy cũng là trực tiếp đứng dậy nhìn lấy Trần Thương sau đó cũng là mang theo ý hỏi nói tiếp.
" Lão thúy chẳng lẽ không có cách nào khác ư? "
Bà lão nghe vậy cũng là không trả lời mà là trực tiếp nói .
" Trước cứu đứa bé này rồi tính sau! "
Nói xong, bà lão liền thi triển ma pháp tiếp tục chữa trị lấy thân thể của Trần Thương. Mà lúc này Lão cha sứ tâm trạng cũng biến lấy sầu lo đứng dậy chầm chậm chống lấy cây gậy từ từ đi ra khỏi căn phòng. Tiểu Lan lúc này đang nhỡn nhơ ở trong giáo đường chơi đùa nhìn thấy lão cha sứ đi ra cũng là hiếu kỳ đi tới hỏi thăm.
" Lão cha sứ, đứa bé kia sao rồi đã đỡ rồi chưa ?"
Lão cha sứ nghe vậy cũng là nhanh giấu đi nét lo lắng, sau đó mới mỉm cười vuốt vuốt đầu tiểu lan nói.
" Ừm, nó đã khoẻ hơn nhiều, à đúng ta nhờ bọn ngươi đi lấy sữa làm sao rồi. "
Tiểu Lan nghe vậy cũng là hì hì cười ngòn ngọt một tiếng, sau đó liền đem từ trong giỏ tre sau lưng lấy tới đem ra một bình nhỏ đựng lấy sóng sánh sữa trắng.
" Lão cha sứ, Lan di nói với ta nàng hiện tại cũng vừa sinh con sữa có chút quá tải cho nên nếu như ngài cần, Lan di có thể cung cấp mỗi ngày a. "
Lão cha sứ nghe vậy cũng là vuốt râu cười cười sau đó mới là hướng tiểu Lan nói.
" Tốt, mau trở về thay ta nói với Lan Di một tiếng cảm ơn a. "
Tiểu lan nha đầu nghe thấy Lão cha sứ nói như vậy cũng là hì hì cười một cái sau đó cũng là nhí nha nhí nhảnh nhảy chân sáu chạy trở ra.
" Vậy tốt, lão cha sứ ta trước tiên trở về a. Ngày mai lại đến thăm tiểu hài tử kia. "
Mắt nhìn thấy tiểu lan nha đầu chạy đi, lão cha sứ lại là biến trở nên nặng nề. Lão cha sứ hơi hơi ngước mắt về phía cửa sổ ở trên cùng của mái nhà giáo đường ngắm nhìn một lúc lâu. Mãi cho tới khi Thúy lão từ trong căn phòng đi ra ngồi xuống bên cạnh lão cha sứ thì lão cha sứ mới hồi thần thu hồi tầm nhìn nhìn tới bà lão.
Lão thúy cũng là nhìn lão cha sứ một cái mới ngã lời nói.
" Lão giang, ngươi là đang suy nghĩ lấy phương án trợ giúp tiểu hài tử kia đi."
Lão cha sứ nghe vậy cũng là thở dài nói.
" Ừm, nếu như không giúp nó đợi sau này nó càng ngày lớn lên, lôi điện cùng hệ thần kinh và não hải của nó sẽ triệt để hoà làm một hoặc là trực tiếp phá hủy . "
" Sau này nó chỉ có thể trở thành đơn nhất hệ Lôi Pháp Sư hoặc là một cái phàm nhân. "
Lão Thúy nghe thế cũng là thở dài an ủi Lão cha sứ nói.
" Lão giang, ngươi cũng không cần quá cố. "
Lão cha sứ nghe vậy cũng là lại lắc đầu nói.
" Lão thúy, mọi chuyện đều phải nghĩ tới hướng tốt nhất. Dù cho là sau này hài tử kia không thể trở thành ma pháp sư thì chúng ta cũng không thể cam đoan sau này hài tử này có thể như người thường sinh hoạt. "
" Hệ thần kinh cùng não hải của con người đều rất suy yếu nếu như đám lôi điện kia tự nhiên bộc phát tới lúc đó dù cho là ma pháp sư trị dũ hệ cảnh giới cao nhất cũng khó có thể khôi phục. "
" Cho nên là chỉ cần có thể cứu chúng ta không thể buông tha. "
Lão thúy nhìn thấy ánh mắt lão cha sứ đã cực kì kiên định. Nhìn thấy ánh mắt này Bà lão thở dài nói.
" Ngươi thật sự có cách sao? "
Lão cha sứ nghe thế cũng là nhìn về bà lão một cái rồi lại nhìn về phía phòng của Trần Thương nói ra.
" Ta bây giờ cũng đã là tuổi già sức yếu ma pháp đối với ta hiện giờ chỉ là thứ không cần thiết. Cho nên là ta định giúp đứa trẻ này lần cuối. "
" Còn lại việc thành công hay không thì phải xem mệnh của đứa trẻ này đi!"
Bà lão nhìn thấy lão giang đã như thế quyết tâm cũng là không nói gì thêm, chỉ có thể tiếp tục ngồi bên cạnh bầu bạn hắn. Một buổi tối chớp mắt cái đã qua. Mà một tối trôi qua, lão cha sứ cùng bà lão cũng không có rời đi giáo đường.
Mới sáng sớm,hai người đã tiến vào bên trong căn phòng nhìn lấy đang nằm ngủ say sưa hít thở đều đều Trần Thương cũng tự nhiên cảm thấy một cỗ hạnh phúc nho nhỏ dâng lên trong lòng.
Lão cha sứ nhìn lấy hoàn cảnh trong căn phòng cũng không khỏi dâng lên chơi tâm hướng về phía bà lão nói.
" Lão thúy, ngươi nhìn nhìn chúng ta có giống hay không một cái gia đình a. Ta cùng ngươi là cha mẹ, còn đứa hài tử này chính là của chúng ta hài tử a. "
Bà lão nghe thế thì là hừ lạnh một tiếng chửi rủa nói.
" Hừ, nói ngươi ngày xưa cưới ta ngươi lại nói trong lòng tu đạo không thể cưới sinh. Bây giờ lại muốn, hừ đã trễ rồi. "
Mà tiếng đùa giỡn của hai người lại đánh thức đang ngủ say Trần Thương khiến Trần Thương phải oe oe khóc lên. Bà lão nhìn lấy Trần Thương vẫn như đứa trẻ thông thường hoạt động cũng là thở ra một hơi nói.
" Lão giang, ngươi nói rất đúng a. Đứa trẻ này càng cứu sớm càng tốt a. "
Lão cha sứ nghe vậy cũng là gật đầu sau đó hướng bà lão nói.
" Lão thúy, lần này lại nhờ ngươi vậy."
Bà lão nghe vậy cũng là thái độ nghiêm túc nhìn về lão cha sứ. Lão cha sứ thấy vậy cũng là hít sâu một hơi sau đó liền trực tiếp cởi ra áo của mình sau đó chỉ thấy ở trên người lão cha sứ để lộ ra từng đầu từng đầu dữ tợn v·ết t·hương cùng dây leo quấn quanh.
Tiếp đó Lão cha sứ hai tay lại kết xuất ra một đoàn thái dương cùng một khoả lóng lánh hoa hướng dương. Sau đó chỉ thấy khoả hoa hướng dương kia dưới khoả mặt trời chiếu sáng cực tốc sinh trưởng mà từ trong thân thể của lão cha sứ nhanh chóng bị khoả hoa hướng dương kia hút đi từng đoàn từng đoàn năng lượng ma pháp.