Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Chương 3: Lý Tử Hân, dự tính tạm thời



Vả lại...Lý Tử Hân ?

Phong Vũ đúng là có một người em gái nhưng nàng không phải họ Lý, còn cô nàng lúc nãy...

Là Long Xà đưa qua ?

Trong tận thế, phần lớn nữ nhân đều phải phụ thuộc vào phái mạnh hơn chính là nam nhân, Long Xà cũng vì thu phục lòng người mà ban phát cho thân tín không ít mỹ nữ.

Lý Tử Hân là một trong số đó,

Còn nàng gọi hắn là ca ca thì chủ yếu là do sở thích của " Phong Vũ " trước kia.

Sở thích mà thôi, không có gì đáng nói.

Tầm nửa giờ sau, Lý Tử Hân ló cái đầu nhỏ ra từ góc phòng, cẩn thận hỏi. " Ca ca, ta làm xong bữa chiều...ngươi muốn dùng ngay sao ? "

" Xong rồi ? "

Phong Vũ vừa quay sang nhìn, Lý Tử Hân liền rụt đầu về, sau đó lại sợ b·ị đ·ánh nên ló đầu ra.

" ? " Phong Vũ kỳ quái đứng lên, " Làm trò quái gì, ngươi là con chuột ? Đi, đi ăn cơm "

Trên bàn ăn,

Cá biển kho, canh, chiên...đủ loại, nhưng chỉ có cá biển...

Cá cùng cơm nóng hổi b·ốc k·hói nghi ngút, nhìn có vẻ bình thường, nhưng đây là năm năm sau tận thế, chỉ cái bữa ăn này thôi đã quá đủ khiến chín mươi phần trăm người sống sót thèm nhỏ dãi nhưng không có cơ hội ăn được.

Phong Vũ động đũa, nhìn lại Lý Tử Hân vẫn ngồi yên đó, hai mắt nàng vô thần, chắc hẳn linh hồn đều sắp bay đến đất liền.

Hắn không nói gì, tự mình ăn.

Hai chén cơm, chút thức ăn, giải quyết nhanh gọn liền đặt chén xuống, thật sự không có mùi vị gì, không có tâm tình ăn uống.

Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, giờ Phong Vũ chỉ muốn ngủ một giấc, nếu còn là Bán Thần danh sách bốn thì dù không ngủ, không ăn không uống mười ngày mười đêm đều được,

Nhưng đáng tiếc, hiện tại chỉ là danh sách 9.

" Ta đi nghỉ ngơi trước "

" Vâng "

Lý Tử Hân nhu thuận gật đầu như gà mổ thóc, thấy hắn đã đi lên lầu hai nàng mới thận trọng lấy một bộ chén đũa, rồi dùng bữa, bắt đầu ăn phần thức ăn còn lại.

Một chén cơm trắng, một miếng cá, nàng không hiểu sao lại chảy nước mắt.

" Tỷ tỷ, ngươi còn tốt không..."



Sụt sùi trước bàn cơm một hồi, nàng dùng áo lau nước mắt, nhanh chóng thu lại tâm tình tiêu cực.

Kỳ thật nàng thấy chính mình vẫn rất may mắn.

Phong Vũ dù có nhiều sở thích kỳ quái, lúc khó ở còn có thể đánh nàng, nhưng trước giờ chưa để nàng chịu đói hay chịu ủy khuất từ người ngoài lần nào.

Là từ bên ngoài,

Lý Tử Hân còn nhớ rõ lúc vừa bị phát cho Phong Vũ, có tên dân xã hội đen từ đất liền vậy mà nhớ thương nàng, chỉ có suy nghĩ xấu thì không sao, nhưng hắn vừa làm ra chút hành động liền bị Phong Vũ cho Lý Hổ c·hặt đ·ầu ngay giữa khu dân cư.

Nàng cũng bị hắn ép phải tận mắt nhìn kỹ, ông chú mặt sẹo tên Lý Hổ vung rìu xuống liền bay ra ngoài một cái đầu.

Cột máu bay cao cả mét...

...

Phòng ngủ,

Phong Vũ nhìn vào trong gương liền thấy mình hiện tại.

Thân cao hơn một mét tám, ba mươi mấy nhưng vẫn còn chút vẻ trẻ trung, nhưng càng nhiều là trầm ổn tĩnh lặng.

Nằm lên giường mềm mại, Phong Vũ sắp xếp lại kế hoạch tạm thời.

Giờ là tận thế, không chỉ xác sống còn có người thức tỉnh, người đột biến, động vật biến dị, quái vật dị chủng...

Chuyện ở thế giới Quỷ Bí tạm thời bỏ qua.

Hiện tại quan trọng nhất vẫn là nhanh chóng tiêu hóa ma dược, sớm ngày quay lại danh sách bốn, khi đó mới có đủ thực lực thăm dò thế giới này.

Con đường thành thần của hắn là Bạo Quân, sở hữu quyền hành trên biển.

Hải dương, phong bạo, bão táp, gió lốc, đ·ộng đ·ất, t·hiên t·ai,...

Thấp nhất danh sách 9, cao nhất danh sách 0.

Danh sách 9 " Thủy thủ "

Danh sách 8 " Dân chúng Cuồng nộ "

Danh sách 7 " Nhà hàng hải "

Danh sách 6 " Phong quyến giả "

Danh sách 5 " Hải dương Ca giả "

Danh sách 4 " Tai nạn Chủ tế "



Danh sách 3 " Hải vương "

Danh sách 2 " Thiên tai "

Danh sách 1 " Lôi thần "

Cuối cùng là danh sách 0, tương ứng Thần linh " Bạo Quân "

Danh sách 8,9 được coi là siêu phàm bậc thấp, 5 6 7 coi là bậc trung, từ danh 4 trở lên là bậc cao.

Ngoài ra danh sách 4 còn được xưng là " Bán thần " nửa người nửa thần, danh sách 3 là " Thánh giả " danh sách 1 cùng 2 là " Thiên sứ ".

Thiên sứ gì đó đừng mơ nhiều, hiện tại Phong Vũ chỉ muốn quay lại trạng thái Bán thần, vậy mới có cảm giác an toàn.

Đến lúc đó vừa mở hình thái sinh vật thần thoại, ai dám nhìn thẳng kẻ đó liền phải nổi điên.

" Đặc tính siêu phàm có sẵn trong người, do đó ta chỉ cần tiêu hóa ma dược là có thể tự động tăng cao danh sách "

" Muốn tăng tốc độ tiêu hóa ma dược thì nhất định phải dùng đến phương pháp đóng vai "

Phương pháp đóng vai chính là dựa vào tên ma dược.

Muốn tiêu hóa danh sách 9 " Thủy thủ " thì phải đóng vai thành một tên thủy thủ thật sự...

" Ngày mai ra biển chính là thời cơ tốt để tiêu hóa ma dược, giờ thì đi ngủ "

Oáp một tiếng, hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Ù ù ù

" ? "

Vừa được hai giờ, Phong Vũ sắc mặt tối đen bị động tĩnh phía dưới đánh thức.

Không có nguy hiểm,

Ngủ tiếp !

...

Lúc này đã là mười giờ tối, Lý Tử Hân kéo cửa sổ hé đầu ra liền thấy một nữ hài tầm mười một mười hai tuổi đứng trước sân.

Nàng mặc một quần áo có chút cũ kỹ, nhưng không hề dơ bẩn, khuôn mặt non nớt đã sớm đầy nước mắt.



" Chị Tử Hân "

" Lam Lam ngươi thế nào, đừng khóc" Lý Tử Hân lo lắng kêu một tiếng, vừa định đẩy cửa ra liền rụt trở về.

Hắn không cho nàng ra ngoài, nhất là bữa tối thì càng không được, trừ khi chính hắn dẫn mang ra thì không thành vấn đề, thế nên nàng không dám làm bừa.

Chỉ có thể ở trong nhà lo lắng khuyên nhủ.

" Lam Lam mau quay về chỗ anh ngươi, trời tối rồi bên ngoài rất nguy hiểm "

Lam Lam có dáng vẻ thanh thuần yếu đuối, rất dễ gặp phải kẻ có ý đồ xấu.

Nàng biết, mặc dù phó thủ lĩnh cấm người bên dưới đụng vào nữ tính dưới mười bốn tuổi, nhưng ai dám cam đoan sẽ không có kẻ bí quá hóa liều cơ chứ, dù sao thì căn cứ không thiếu kẻ t·inh t·rùng lên não.

Nàng khuyên rồi, Lam Lam vẫn không rời, sụt sùi đứng đó mãi mới run rẩy đáp.

" Chị Tử Hân, anh ta về nhà mà mũi bị người ta đánh gãy giờ xỉu mất rồi, ta có kêu thế nào hắn cũng không tỉnh ô ô ô ~ "

Tử Hân giật mình nhanh chóng gật đầu, trên đảo đánh nhau là chuyện bình thường, chỉ cần không c·hết thì ít ai quan tâm, thế là liền hỏi thêm.

" Anh ngươi hôm nay có đi làm việc sao ? Có mang đồ ăn về không ? "

" Có, sáng sớm hắn đã đi đến bờ biển tham gia ướp cá...ô ô...nhưng vừa nãy anh ấy về không mang theo đồ ăn, nói xin lỗi với ta xong liền ngất xỉu ô ô ô "

Hẳn là ngất xỉu vì đói,

Nhưng sao lại b·ị đ·ánh ? Do xung đột với người sống sót vẫn là đội tuần tra ?

Hẳn là đội tuần tra, nếu không thì vẫn sẽ có thức ăn...

Đầu óc của nàng rất tốt, suy đoán ra từ đầu đến cuối, trầm tư một lát nàng liền nói.

" Ngươi đứng đây chờ chút, đừng chạy bừa "

Lý Tử Hân chạy vào bếp, lúc chạy ra mang theo một hộp nhựa nhỏ, bên trong là một chút cơm nguội cùng hai con cá khô nhỏ.

Đây là cơm cũ của ngày hôm qua để lại, thức hôm nay còn dư nhưng nàng không dám tặng bừa, nhỡ để Phong Vũ biết tuyệt đối sẽ bị dạy dỗ một trận tơi bời, anh em Lam Lam cũng có thể bị liên lụy.

" Lam Lam cầm lấy, mang về ngươi liền đút cho anh của ngươi ăn, có lẽ hắn quá đói, cẩn thận một chút trước hết để cho hắn uống nước, đừng ngu ngốc lamd anh ngươi nghẹn c·hết "

" Cảm ơn chị Tử Hân, ô ô ô " Lam Lam mừng rở nhận lấy hộp nhỏ, đầu cúi xuống như con đà điểu.

" Được rồi, mau về, cẩn thận một chút "

Lý Tử Hân mãi mới đuổi nàng đi được, cứ để vậy Lam Lam có thể cảm ơn đến sáng hôm sau.

Nhìn nàng chân nhỏ ôm hộp nhựa chạy mất, nàng thở dài một hơi, trong lòng rất rõ ràng mộ việc:

Nếu anh nàng chỉ bị đói ngất xỉu thì là chuyện tốt, chứ nếu b·ị đ·ánh ra thương tật thì chỉ có trời cứu...

Nàng không giúp nổi, mà nếu như anh nàng không còn thì kết cục của Lam Lam có thể dễ dàng tưởng tượng được.

Chắc chắn không tốt.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.