So với Hoắc Đan Dương đang tức hộc máu, thì Giang Nghiên có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, cô chậm rãi ngồi xuống một chiếc ghế trong phòng, nhàn nhạt nhìn hắn mỉm cười nói: “Hoắc thiếu gia tuổi còn trẻ mà dễ nóng giận thật, cũng không phải không có cách, hay là ngồi xuống, chúng ta cùng nhau nói chuyện đi?”
Khỏi phải nói, dưới tình huống như vậy, vẻ thản nhiên tự đắc của Giang Nghiên, kèm theo điệu bộ đang bày mưu tính kế, trông thật con mẹ nó gợi đòn.
Cũng may, Hoắc Đan Dương là người biết tiết chế, sau khi đá văng người phụ nữ loã thể ôm chăn đang nghiêng người về phía mình làm hắn mất hứng đi, hắn chỉ cần hít một hơi thật sâu là đã có thể khống chế được cảm xúc bạo phát của mình rồi, miễn cưỡng bình tĩnh ngồi xuống hỏi Giang Nghiên: “Cô muốn như thế nào mới đồng ý đưa ảnh chụp và video cho tôi?!"
“Hoắc thiếu gia tốt xấu gì cũng là nhị thiếu gia Hoắc thị, yêu đường với con gái nhà người ta, chia tay cũng nên bồi thường một ít chi phí cho nhà gái chứ nhỉ? ,” Giang Nghiên xoay di động trong tay, khóe môi cười ngày càng rạng rỡ, “Tôi muốn không nhiều lắm, 500 vạn, anh đưa tiền cho tôi, tôi bảo đảm sẽ quên sạch mọi chuyện hôm nay.”
“500 vạn!!!?” Hoắc Đan Dương không ngờ cô gái trước mặt sẽ nói ra con số 500 vạn với giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ như vậy!
“500 vạn, sao cô không đi ăn cướp đi, chơi với nữ minh tinh tuyến 13 cũng chỉ 100-200 vạn, ông đây quen cô một năm, chỉ sờ qua ngực cô đúng một lần, sờ soạng một chút đã bị cô đẩy ra, cô mẹ nó mở mồm là đòi 500 vạn?”
“500 vạn đối với Hoắc thiếu không phải chuyện khó, thể diện với tiền bạc cái nào nặng cái nào nhẹ, Hoắc thiếu hãy tự mà cân nhắc đi.” Giang Nghiên đứng lên, vừa đi ra cửa, vừa vẫy vẫy tay, “Nghĩ kỹ rồi chuyển tiền vào tài khoản của tôi.”
Cô cũng không sợ Hoắc Đan Dương không trả tiền , bởi vì, hiện tại Hoắc thị và một công ty quốc tế nổi tiếng đang bàn về một dự án lớn, Hoắc Đan Dương là nhị thiếu gia của Hoắc thị, một khi đưa những hình ảnh và video đồi bại kia ra ánh sáng, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tiến độ của dự án, đến lúc đó, dù có tiến hành dự án suôn sẻ thì áp lực gia tộc cũng đủ cho hắn xuống mồ.
Còn về việc tại sao cô muốn tiền mà không phải thứ khác, một là, cô có thù tất báo, không muốn nhìn Hoắc Đan Dương vỗ mông chạy lấy người, hai là cô muốn thay đổi cốt truyện, đôi lúc sẽ làm chuyện xấu, mà làm chuyện xấu, thì làm sao thiếu tiền được?
Giang Nghiên nhếch môi cười cười, ấn thang máy đi xuống lầu.
Trong thang máy, tin nhắn của Lâm Duyệt gửi đến, hỏi cô sao lại gửi ảnh và video mà không nói lời nào, hỏi cô tình huống đang ra sao có gọi điện thoại được không, còn hỏi cô đang ở đâu, có cần cô ấy đến chống lưng không, cô ấy đã leo lên xe rồi chỉ cần cô “Ra lệnh một tiếng” sẽ lập tức xuất phát.
Đôi mắt Giang Nghiên dịu đi, nguyên chủ có một người bạn thân tốt như vậy làm cô rất vui vẻ.
Cô gọi cho Lâm Duyệt, nói rằng cô không sao, chuyện cũng đã giải quyết rồi, hiện giờ cô cần làm chút việc, sau đó cô sẽ trở lại ký túc xá giải thích cho cô ấy.
Giang Nghiên đi ra khỏi thang máy, bắt taxi đến một tiệm net đêm, thanh toán tiền, search trên máy tính một cái địa chỉ web download, cô download một APP có tên là "Trò chuyện", đăng ký tài khoản, trực tiếp tìm từ khoá “HQZ”.
Không ngoài dự liệu, trên APP không có ai là “HQZ" cả, nhưng “ZYZ” thì có.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên con chuột, Giang Nghiên cong môi, click mở hình ảnh của “ZYZ”, bắt đầu biên soạn câu chuyện của cô.