Mê Hoặc Trầm Mê

Chương 65: Đi mua sắm



Trong phòng.

Giang Nghiên 'làm' xong không lâu sau liền ngủ như chết, căn bản không biết hôm nay Hoắc Đan Dương xúi quẩy thế nào.

Cô chỉ biết, sau một đêm ngon giấc tỉnh dậy, cô nhớ lại những gì xảy ra đêm qua.

Kỳ thật tối hôm qua sau khi tắm rửa xong, cô đã có cảm giác đầu óc nặng nặng rồi, hẳn là thân thể này không chịu được cồn trong rượu.

Cũng may, dù là đời trước hay hiện tại thì sau khi uống rượu xong cô vẫn rất ngoan, nên chắc chắn sẽ không gây ra chuyện phiền phức gì cho Hoắc Kỳ Chu.

Sau khi tắm cảm thấy hơi mệt, cô dứt khoát ngồi trên salon ngủ luôn.

Nhưng cô không nghĩ tới, hiệu quả sau khi say lại tốt như vậy, không chỉ làm cho Hoắc Kỳ Chu ôm cô đi tắm, còn làm cho anh chủ động làm màn dạo đầu với cô!

Càng sung sướng hơn nữa, tối hôm qua anh làm tình cùng cô như 'tên đã lên cung' rồi, anh vẫn chủ động rút ra đeo bao vào, lúc sau cô ngủ rồi anh cũng không lăn qua lộn lại với cô nữa, điều này chứng tỏ là Hoắc Kỳ Chu rất thương tiếc cô, khoảng cách đến với trái tim Hoắc Kỳ Chu cũng không quá xa nữa, tối hôm qua chính là thong thả mà bước một bước thật dài!

Giang Nghiên cười tủm tỉm lăn vài vòng trên giường, lúc này mới rời giường đi rửa mặt.

Khi mở cửa ra, người giúp việc vội vàng tiến lên, cung kính chào Giang Nghiên, hỏi cô muốn ăn bữa sáng trong phòng hay phòng khách, hừm vẫn là ở trong phòng ăn bữa sáng đi.

Giang Nghiên nghĩ giờ đã không còn sớm nữa, ăn ở phòng khách cũng không tiện lắm, lại trần trụi thể hiện một điều là cô rời giường rất trễ, không tốt lắm, thế nên cô chọn ăn sáng trong phòng.

Vốn định ăn xong sẽ hỏi người giúp việc là Hoắc Kỳ Chu đang ở đâu, cô đi tìm anh, nhưng không nghĩ khi người giúp việc vào thu dọn, mẹ Hoắc cũng theo sau, còn nói muốn dẫn cô đi dạo phố, mua một ít quần áo.

Sau đó bà vừa nói chuyện với, vừa lén lút nhìn quanh phòng.

Đến khi thấy được áo mưa Hoắc Kỳ Chu ném vào thùng rác tối qua, mắt bà như phát ra ánh sáng, để lộ thần sắc hài lòng!

Nhìn thấy bà như vậy, Giang Nghiên không khỏi buồn cười.

Kỳ thật mẹ Hoắc rất sợ con trai không thể có được cô vợ tử tế, nếu Mộ Như Tuyết xuất ngoại không kết hôn, về nước cũng không quan hệ bất chính với người đàn ông khác, nói không chừng bà ấy còn có thể chấp nhận cho Hoắc Kỳ Chu tái hợp với cô ấy, cô ấy không cần suốt đời chỉ có thể nhìn Hoắc Kỳ Chu như bạch nguyệt quang nữa.

Nếu quyển tiểu thuyết thật sự được viết như vậy, thì nó đã không phải là một quyển NP thịt văn rồi.

Cô nhịn cười, giả vờ như không nhìn thấy thần sắc của mẹ Hoắc, cô thân thiết ôm tay bà, hỏi bà muốn đi dạo phố ở đâu.

Mua sắm như một ma lực đối với phụ nữ, Giang Nghiên nhắc tới đến điều này, mẹ Hoắc lập tức chú ý, thao thao bất tuyệt nói về chỗ nào ở thành phố A là thiên đường mua sắm, chỗ nào bán trang sức tốt nhất.

Giang Nghiên đương nhiên cũng rất yêu mua sắm, đời trước cô hơi ngại vì bản thân là minh tinh, đến chỗ nào cũng có fans và paparazzi đi theo, cơ hội tự do tự tại đi mua sắm thật sự không nhiều lắm.

Nghe được mẹ Hoắc nói về chủ đề này, cô vô cùng trôi chảy đáp lại.

Hai người phụ nữ càng nói càng hăng hái, sau đó Giang Nghiên để lại cho Hoắc Kỳ Chu một tờ giấy, vui vẻ đi dạo phố cùng Hoắc phu nhân.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.