Thời điểm Giang Nghiên nghĩ vậy, đột nhiên, Hoắc Kỳ Chu cảm nhận được một ánh mắt nóng rực đang nhìn mình, anh ngẩng đầu lên.
Rồi sau đó, anh thấy ánh mắt Giang Nghiên có chút bất đắc dĩ, lại hoàn toàn mềm nhũn, tựa như đang đưa tình, trong mắt cô hiện tại chỉ còn có một người là anh!
Bỗng nhiên thấy ánh mắt như vậy, hơi thở của Hoắc Kỳ Chu không khỏi ngừng một chút.
Hoắc Kỳ Chu biết, từ trước đến nay Giang Nghiên luôn tỏ ra thích và hài lòng với anh, nhưng đó chỉ là bề ngoài, tâm tư bên trong của cô còn nhiều thứ phức tạp hơn.
Tuy rằng luôn miệng nói cô muốn trái tim anh, ở trong phòng sách còn nói cô rất nhớ anh, lúc ấy cô nghiêm túc mà nói những lời đó, làm Hoắc Kỳ Chu có chút khó xử, nhưng trong lòng anh cũng rất rõ ràng, nếu trên thế giới này lỡ có một người nào đó thích hợp với cô hơn anh, anh tin chắc rằng, sau khi cô xuyên qua, cô sẽ chọn người kia, chứ tuyệt đối không phải là mình.
Hiện tại, anh lại thấy được vẻ mặt này của Giang Nghiên.
Mặc dù cô là một diễn viên chuyên nghiệp, nhưng loại biểu cảm không rõ ràng này chỉ có người liên quan mới có thể hiểu được ý tứ ở trong đó, cô không có khả năng sẽ diễn ra được như vậy, lúc trước mặc kệ là cô trêu chọc anh như thế nào, cũng chưa bao giờ để lộ ra vẻ mặt như thế này.
Anh cũng lờ mờ đoán ra được, sở dĩ thái độ cô thay đổi, là bởi vì anh vừa khẩu giao cho cô, nhưng thật ra, ngay lúc hôn hoa huyệt của cô, anh cũng hơi ngẩn người.
Anh chưa từng nghĩ tới mình sẽ làm loại chuyện này cho một người phụ nữ, chỉ là khi hôn đến bụng cô, thấy âm mao được cô tỉa tót cùng cánh hoa hồng hồng hơi run run, phía dưới còn có thanh dịch chảy xuôi ra khỏi môi âm hộ phấn nộn, rồi sau đó anh nhớ lại lần đầu tiên của hai người, khi cô ngồi trên người anh tự an ủi, lúc ấy anh đã nhìn thấy toàn bộ cảnh đẹp kia.
Tiếp đến, không chờ anh phản ứng lại, anh cứ như bị ma xui quỷ khiến mà hôn lên, lúc sau, anh cảm giác được thân thể của cô cùng nơi mà anh đang liếm kia chấn động một chút, hơn nữa hoa huyệt của cô cũng không có mùi lạ, thậm chí còn có một chút hương thơm nhàn nhạt, chất lỏng này cũng mang theo một chút ngọt ngào, không hề phản cảm, anh rất thích, cho nên anh mới thuận theo, dứt khoát tiếp tục hôn xuống.
Nào biết, vì thế mà Giang Nghiên để lộ thần sắc như vậy.
Thoáng chốc, Hoắc Kỳ Chu lấy lại tinh thần, tim anh như mềm xuống.
Anh cúi đầu, tiếp tục mơn trớn 'cô bé'.
Lần này, thay vì dựa vào cảm giác như trước, anh lại dựa vào những chi tiết đã để ý từ trước khi vừa rồi khẩu giao cho cô, đầu lưỡi chạm vào âm vật của cô, anh liền dùng sức một chút, bắt đầu liếm láp từ dưới lên trên, đồng thời để lại một ít nước bọt, giúp cho sự mơn trớn của anh ngày càng thông thuận.
Sau khi mơn trớn một hồi sau, anh mới thay đổi phương thức, biến thành mút môi âm hộ cùng những vùng xung quanh, đầu lưỡi của anh khi chạm vào âm vật khẽ tăng lực lên, giống như muốn mút âm vật thật chặt, nuốt trọn cả 'cô bé'.
Anh vừa làm, vừa tích lũy kinh nghiệm, nếu không phải là đẩy môi âm hộ ra mút âm đế trong miệng, thì chính là dùng đầu lưỡi liếm láp âm đế lên xuống, hoặc dùng đầu lưỡi trên dưới qua lại 360 độ mà ăn sạch sẽ.
Mà thuận theo cách oral sex vô cùng sung sướng của anh, hai chân và phần eo của cô, do chịu không nổi khoái cảm đặc biệt kích thích mà mạnh mẽ run lên, nửa người trên cũng không ngừng quay cuồng lăn lộn, hai tay hết ôm gối đầu thì bắt lấy chăn nệm, trong miệng kiều mị kêu rên, càng rên rỉ càng hưng phấn dâng tràn.
Chỉ là, cho dù cô kêu rên và cử động như thế nào, đều không thoát khỏi đầu lưỡi to lớn cứ như bóng với hình mà trêu đùa cô!
Khoái cảm từng đợt từng đợt chồng chất lên nhau, âm đế mỗi một lúc càng được kích thích mãnh liệt, rốt cuộc, Giang Nghiên sung sướng đến lên đỉnh, hông cô nhấc cao lên, một luồng dịch nóng từ âm đạo cô phun ra, nháy mắt đã làm ướt một mảng lớn trên drap giường!