“Mai mua vài cái bẫy chuột nhé, trong nhà có nhiều chuột tới ở lắm.” Mễ Lạp vốn định mời mấy con mèo tới hỗ trợ, nhưng nghĩ tới ánh mắt khinh bỉ khi thấy mình không biết bắt chuột, cô vẫn cảm thấy nên tự lực cánh sinh thì hơn.
“Cô lên thẳng trang T Bao của tôi đi, muốn mua gì tự mua, mật khẩu là…” Tích Bạch Thần nói tất cả tài khoản và mật khẩu T Bao cho cô nghe.
Mễ Lạp cũng chẳng thấy có gì không đúng, đăng nhập T Bao xong, cô hăng hái bừng bừng xem lướt qua hết các loại thương phẩm. Thông qua nền tảng mua sắm trực tuyến, cô có thể hiểu được tin tức cơ bản của thế giới này một cách rất trực quan.
Nhìn vô vàn thứ chưa từng thấy trước đây, cô gắng hết sức dằn cơn xung động muốn mua mọi thứ xuống, đầu tiên là bỏ vào giỏ mua hàng, sau đó lại suy nghĩ có nên mua nữa hay không.
Một thế giới mới đang mở ra ngay trước mắt cô, làm cô cà thẻ không dừng được. Mãi đến khi điện thoại truyền đến âm báo pin sắp hết, cô mới thỏa mãn thở hắt một hơi.
Cô thật sự đã xuyên trở về mà không có bất kì cảm giác gì? Còn mang theo điện thoại của Tích Bạch Thần!
Suy đoán lúc trước, chỉ cần mang theo vật thuộc về thế giới kia trên người thì thân thể sẽ không thể xuyên về, hôm nay xem ra đã không còn chính xác.
Trước khi xuyên qua, cô đang cà thẻ T Bao, không có bất kì tình huống dị thường nào xảy ra.
Mễ Lạp lại lướt điện thoại, lên trang chủ T Bao thêm lần nữa, sau vài giây, không ngờ lại lên được. Nhìn trang chủ T Bao của thế giới khác, cô có chút mộng mị. Không gian khác, mạng internet khác, rốt cuộc liên kết bằng cách nào? Chẳng lẽ cũng mua sắm được thật?
Sau khi tin nhắn được gửi đi, lại giống như đá chìm xuống biển, một hai tiếng sau cũng không có hồi đáp.
Tích Bạch Thần nằm trên giường, có chút không buồn ngủ. Từ ba tuổi anh đã quen ngủ một mình, Tiểu Mễ là người đầu tiên ngủ bên cạnh anh trong suốt hai mươi mấy năm qua. Lúc đó không thấy có gì kì lạ, nhưng bây giờ ngẫm lại, mới phát hiện mình lại tiếp nhận một cách hiển nhiên như vậy. Cho nên đến lúc thiếu cô, lại cảm thấy không ngủ ngon được.
Trằn trọc trên giường tới hơn nửa đêm, Tích Bạch Thần xoay người ngồi dậy, mở laptop ra, ngón tay bay lượng, nháy mắt đã tiến vào trạng thái gõ chữ điên cuồng, một án văn cho tòa báo thống khổ lại sắp ra đời…
Sáng hơn 9 giờ, Mễ Lạp từ trong mơ tỉnh lại, cảm thấy hơi uể oải, hệt như lúc mới vận động quá sức xong.
Cô xoa đầu, ngồi dậy, lấy điện thoại của Tích Bạch Thần qua xem, lượng pin đã đầy.
Mở dữ liệu mạng, Mễ Lạp đăng nhập vào T Bao, thấy hai sản phẩm mà cô mua hôm qua đều đã được giao, cũng không biết liệu chúng có thể gởi tới thuận lợi hay không.
Tạm thời bỏ qua chuyện này, Mễ Lạp lại với tay lấy laptop của mình, mở hòm thư, kiểm tra file ca khúc mà cô tải xuống đã gửi tới được chưa.