Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

Chương 248: Chương 248



Trong tiệm vẫn luôn buôn bán tốt liên tục đến 27 tết, sau khi Lê Mạn đóng cửa cửa hàng vào tối 27 tết, tuyên bố với mọi người, cửa hàng chính thức nghỉ.

Mọi người đều cao hứng, bận rộn nhiều ngày như vậy, rốt cuộc có thể nghỉ ngơi cho tốt một chút, nghênh đón năm mới sắp đến.

28 tết, Mai Tử và Thiết Tử mang theo Tiểu Thọ từ trong thôn lại đây, người một nhà chính thức tề tựu, sau đó, giống như các nhà bình thường, mọi người bắt đầu chuẩn bị ăn tết.

 

Tống Đại Sơn mang theo Thiết Tử đến chợ, mua đồ ăn tết phải có gà vịt thịt cá, còn có câu đối, pháo, vân vân.

Tần tẩu tử mang theo Ngô đại nương còn có Đại Ni quét tước toàn bộ trong nhà ngoài nhà một lần, sau đó đem toàn bộ chăn nệm của mỗi phòng ra giặt sạch sẽ.

Lê Mạn và Mai Tử thì vào phòng bếp, chuẩn bị các món ăn tết cần có.

 

Người một nhà bận rộn hai ngày, đến buổi tối 29 tết, toàn bộ các công việc cần phải chuẩn bị đã hoàn thành.

Sớm ngày 30, khi Lê Mạn còn chưa tỉnh lại, những người khác cũng đã bắt đầu bận rộn, hôm nay chuẩn bị làm cơm tất niên, mà nàng là một thai phụ cấp bậc quốc bảo, đương nhiên bị mọi người cự tuyệt ý tốt duỗi tay trợ giúp, sau đó không thể không đi tìm ba tiểu gia hỏa trong nhà chơi.

Ba tiểu gia hỏa cũng lây nhiễm không khí ăn tết, vui vẻ vô cùng, sáng sớm ra đã vui tươi hớn hở chơi ở bên nhau.

Tiểu Bảo thấy Lê Mạn đi về phía bọn nó, vội vàng nhảy xuống từ ngựa gỗ nhỏ, bịch bịch bịch mà chạy đến trước mặt Lê Mạn, ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Lê Mạn, hỏi với bụng của nàng: “Muội muội, muội tỉnh ngủ rồi sao?”

Từ khi biết trong bụng Lê Mạn có tiểu bảo bảo, Tiểu Bảo vẫn luôn cảm thấy rất hứng thú với bụng Lê Mạn, luôn muốn sờ sờ nhìn một cái, nhưng mùa đông mặc quần áo dày, cái gì cũng không nhìn ra tới, nhưng nó vẫn rất tích cực, mỗi sáng tỉnh lại chuyện thứ nhất làm chính là muốn đi tìm Lê Mạn và tiểu muội muội trong bụng Lê Mạn.

Trước kia Lê Mạn thức dậy rất sớm, Tiểu Bảo vừa tìm là thấy, nhưng từ sau khi Lê Mạn mang thai, luôn thích ngủ, so với trước kia có thể ngủ nhiều hơn hai giờ, cho nên hiện tại Tiểu Bảo tới tìm nàng, luôn bị Tống Đại Sơn ngăn lại, sau đó nói với nó, “Muội muội còn đang ngủ ở trong bụng của nương đó, phải đợi muội muội tỉnh ngủ mới có thể chào hỏi với con, con phải kiên nhẫn chờ muội muội tỉnh ngủ mới được.”

Tiểu Bảo nghe Tống Đại Sơn nói như vậy, vội vàng gật đầu, tự mình ngoan ngoãn đi chơi, chờ sau khi Lê Mạn tỉnh lại liền sẽ chạy tới nói chuyện với muội muội trong bụng.

Đối với chuyện Tiểu Bảo nhận định trong bụng nàng chính là muội muội, vừa mới bắt đầu Lê Mạn còn nói với Tiểu Bảo: “Trong bụng nương cũng có khả năng là tiểu đệ đệ đó, sao con biết là muội muội?”

Tiểu Bảo chớp chớp đôi mắt, nói với Lê Mạn: “Nhưng con muốn muội muội, Tiểu Thọ là đệ đệ rồi. Cho nên nương sinh cho con một muội muội đi.”

Ở trong thế giới của Tiểu Bảo, tất cả người nó quen đều là nam hài tử, bên người đều là đệ đệ hoặc là ca ca, cho nên nó rất rất muốn một tiểu muội muội.

Thấy Tiểu Bảo muốn muội muội như vậy, Lê Mạn liền không nói nữa, để Tiểu Bảo gọi hài tử trong bụng nàng là muội muội, nói không chừng gọi thì thật sự sẽ ra một muội muội thì sao, dù sao, nàng cũng rất thích nữ nhi, nhi tử đã có Tiểu Bảo, lại đến một nữ nhi vừa vặn tốt, nhi nữ song toàn.

Lê Mạn đi đến chỗ cái ghế đặt trong viện ngồi xuống, tiện cho Tiểu Bảo nói chuyện với bụng nàng.

Tiểu Bảo nghiêm túc trò chuyện cùng tiểu sinh mệnh trong bụng Lê Mạn, lâu lâu nàng trả lời thay em bé trong bụng một chút vấn đề của Tiểu Bảo, mẫu tử hai người cứ như vậy cũng có thể chơi thật lâu không cảm thấy nhàm chán.

Rất nhanh liền đến lúc ăn cơm tất niên, năm nay cơm tất niên chuẩn bị vô cùng phong phú, gà vịt thịt cá cái gì cần có đều có, món mỗi người thích ăn đều có, người một nhà ngồi vây quanh cái bàn, ngồi đến tràn đầy.

Sau khi Tống Đại Sơn đi ra ngoài thả bánh pháo, người một nhà chính thức bắt đầu vào tiệc.

Lê Mạn không thể uống rượu, liền lấy trà thay rượu, đầu tiên đứng lên kính mọi người một ly, “Mọi người đều vất vả, đặc biệt là đoạn thời gian trước, mỗi người đều bận đến xoay quanh, cảm ơn mọi người đã nỗ lực vì cửa hàng của chúng ta, ta lấy trà thay rượu, kính mọi người một ly, chúc chúng ta một năm mới, bình an hạnh phúc, tâm tưởng sự thành.”

Mọi người sôi nổi đứng lên, giơ chén rượu lên làm một ly.

Lê Mạn móc ra ba cái bao lì xì từ trong túi, đầu tiên cho ba tiểu gia hỏa, “Nào, đây là tiền mừng tuổi cho mấy đứa, chúc mấy đứa năm mới càng ngày càng thông minh, càng ngày càng khỏe mạnh.”

Mắt ba tiểu gia hỏa sáng rực lên, nhận lấy bao lì xì xong thì ra hình ra dạng mà khom người với Lê Mạn tỏ vẻ cảm tạ.

Đưa tiền mừng tuổi cho đám tiểu gia hỏa xong, Lê Mạn lại lấy ra năm cái bao lì xì, phân biệt cho Mai Tử Thiết Tử, Tần tẩu tử, Ngô đại nương còn có Đại Ni.

 

 

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.