"Ờ, cũng đúng, lần này anh ta đi làm rất tích cực, mỗi ngày tới công ty còn sớm hơn Phi Phi, Phi Phi hôm qua lúc ăn cơm còn nói đùa với tôi, nói cứ tiếp tục như thế, công việc thư ký này cậu ta thật sự không làm nổi."
"Là tôi tôi cũng không kham nổi, tiểu Tiêu tổng trước đây sớm nhất hơn 10h mới đến, hiện tại chưa đến 8h đã tới rồi. Anh Phi Phi cũng thật là thảm, giờ làm việc miễn cưỡng sớm hơn 2 giờ đồng hồ!"
Tổng bộ tập đoàn Tiêu thị, hai nhân viên của Tiêu Hủ ở khu vực nghỉ ngơi ngoài trời bên ngoài phòng họp đang tám chuyện. Cửa phòng họp đóng chặt, hầu hết người tham dự cuộc họp đều rời đi, chỉ còn lại Tiêu Sạn và Tiêu Hủ "bị Tiêu Sạn dạy dỗ" ở lại. "Dạy dỗ" kéo dài không lâu, một lát sau Tiêu Hủ đẩy cửa ra, một bộ dáng dấp bị phê bình.
Các nhân viên lập tức ngậm miệng, lắng tai nghe.
Tiêu Sạn cũng cùng đi ra, "Ủ rũ cái gì? Còn không ăn cơm?"
"Ăn." Tiêu Hủ nói.
"Lần trước đã nói với em, không thể nhịn ăn giảm béo, em không nghe phải không?"
"Em không có nhịn ăn."
"Còn bảo không có?" Tiêu Sạn đến gần, đưa tay lên định nhéo mặt Tiêu Hủ, Tiêu Hủ nhanh chóng né tránh, cau mày nói: "Anh, anh bây giờ không được tùy tiện nhéo em."
Tiêu Sạn mỉm cười, "Sao, vừa có đối tượng, liền coi anh trai như người ngoài?"
Hai nhân viên nhìn nhau một cái, trợn mắt ngoác mồm.