"Có một lần anh ấy sốt cao, nhẫn nhịn không tới bệnh viện. Trách tôi quá sơ ý, qua hơn một ngày, anh ấy lúc ở ngoài làm công nhân ngất xỉu, đầu đụng phải cái bao, tôi mới biết được." Bách Doãn dừng một chút, "Lúc nhận được điện thoại tôi sợ phát khóc, đầu anh ấy là nơi tổn thương quá nhiều rồi, trước đây ngay cả nói chuyện cũng không rõ ràng, thật vất vả mới nói chuyện suôn sẻ được, giờ lại bị thương. Anh đoán lúc tôi chạy tới bệnh viện, đã nhìn thấy gì?"
Tiêu Hủ nén nghẹn ngào: "Thấy gì?"
"Là đồng nghiệp công nhân làm vệ sinh của anh ấy đưa anh ấy đến viện, trả chút tiền, nhưng thật sự không có thời gian ở lại cùng anh ấy kiểm tra bệnh. Anh ấy chỉ có một mình, ôm đầu, cầm các loại giấy tờ kiểm tra, giống như một kẻ đần đi tìm bác sĩ, không cẩn thận va phải bệnh nhân khác, nổi lên xung đột, bị đẩy ngã xuống đất." Bách Doãn cười khổ, "Tôi đi tới đỡ anh ấy dậy, anh ấy cư nhiên sửng sốt một lúc lâu mới nhận ra tôi. Sau khi truyền dịch, không có giường nằm, ngay cả ghế trêи hành lang cũng đầy người. Ngoài bệnh viện có người rao bán ghế xếp, tôi muốn mua, anh ấy không cho, áy náy nói không được, nói mình không hăng hái làm việc, lại còn ngã bệnh, tới bệnh viện xài quá nhiều tiền, không thể lại bỏ thêm tiền mua ghế, đứng cũng được, nếu thật sự đứng không vững, ngồi xổm cũng được."
"Ah..." Tiêu Hủ trước đây thấy Vinh Quân liền thích, nghe kể chuyện cũ, cuối cùng không nhịn được nước mắt.
Bách Doãn lại lau lau khóe mắt anh, dừng lại chốc lát, giọng nhẹ nhàng đi không ít: "Anh tôi lẻ loi hiu quạnh, chỉ có một mình tôi là người thân. Tôi khi đó nghĩ, anh ấy cả đời phải làm bạn với bệnh viện. Cho nên, tôi nhất định phải trở thành bác sĩ."
"Vậy nên cậu bỏ qua phi công?"
"Phải."
"Cậu không nói với anh Quân?"
"Tôi không muốn cho anh ấy biết."
Tiêu Hủ trầm mặc hồi lâu, lau đi nước mắt, "Anh Quân hiện tại đã khỏe rồi, hơn nữa có họ Cố ở bên, đừng nói là đi viện kiểm tra, tên họ Cố đó vì anh ấy xây một bệnh viện cũng được nữa. Cậu có nghĩ tới, sau này coi như cậu không làm bác sĩ, anh Quân cũng..."
"Đã nghĩ tới." Bách Doãn nói: "Trước khi thi tốt nghiệp trung học đã cân nhắc qua."
Tiêu Hủ rất muốn nói "Vậy cậu không nên đi làm phi công", nhịn xuống, chỉ hỏi: "Vậy sau khi khai giảng cậu sẽ tham gia tuyển chọn học viên lớp phi công?"