Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 98: Diệt Thần Linh Đạo Tặc Đoàn



Chương 98: Diệt Thần Linh Đạo Tặc Đoàn

“Bọn chúng là ai vậy?”

Kiêu ngạo quá đi.

Thực lực cũng tạm ổn.

Nhìn như thế nào thì đám người này cũng chẳng giống người tốt chút nào cả.

Mà đám người này giống như có quen biết với lại Hòa Kiều thì phải.

“Hồi Thành Chủ đại nhân! Bọn chúng là thành viên của Thần Linh Đạo Tặc Đoàn, thuộc về Thái Linh Ngân Hệ bên kia!"

"Bọn chúng thường qua những Tinh Vực nhỏ để kiếm ăn, trước giờ bọn họ làm qua vô số chuyện thất đức.!"

"Đoàn Trưởng của bọn họ tu vi cao nhất, đạt đến Tiểu Thánh Cảnh viên mãn!”

Hòa Kiều đối với Thần Linh Đạo Tặc Đoàn này hiểu rõ rất là sâu.

Đương nhiên rồi, đối với thế lực đã trút sát hắn mấy chục năm trời, không tìm hiểu kỹ mới là chuyện lạ.

Thật tế hắn không phải là người ở Viên Hoang Tinh Vực nơi đây, mà là đến từ Thái Linh Ngân Hệ, chỉ là bộ tộc của hắn bị một nhân vật lớn ở Thái Linh Ngân Hệ để ý, nên liền lâm vào cảnh diệt tộc, toàn tộc rơi vào tay của nhân vật lớn kia.

Cha mẹ hắn phải trả một cái giá lớn, mới có thể làm cho hắn chạy ra được Thái Linh Ngân Hệ, đến được Viên Hoang Tinh Vực nơi đây.

Tuy nhiên nhân vật lớn kia vẫn không hề từ bỏ, vẫn sai phái một đám Đạo Tặc tiến vào biên thùy của Thần Hoang Ngân Hệ để điều tra, tổ chức này lấy tên là Thần Linh Đạo Tặc Đoàn để dễ dàng hành động.

Hòa Kiều hắn vì sợ đám người Thần Linh Đạo Tặc Đoàn này phát hiện, cho nên dù phía trước phải đối mặt với Dương Nguyên Lãng, hắn cũng không có dám rời đi Viên Hoang Giới, chỉ là không ngờ vừa ra Viên Hoang Giới lại đụng phải đám người này.

“Hắc! Ta cứ nghĩ sao ngươi lại to gan đến nổi chạy loạn ra ngoài như thế này, thì ra là đã đi theo ông chủ mới!”

Lý Lôi cười giễu cợt một tiếng.

Trước đó vị đại nhân kia muốn Hòa Kiều làm thú cưỡi cho mình, Hòa Kiều sống c·hết không chịu, bọn họ đều nghĩ Hòa Kiều có cốt khí lắm chứ.

Tưởng Hòa Kiều thanh cao thế nào, cuối cùng cũng làm chó cho người khác mà thôi.

“Đại ca! Tu vi của hắn giống như đã đột phá Phá Hư Cảnh rồi!”

Tiền Tư chú ý đến tu vi của Hòa Kiều liền bật thốt lên một tiếng.



Mấy trăm năm thời gian không gặp, Hòa Kiều từ Luyện Hư cảnh đột phá lên Phá Hư Cảnh, là xem như đột phá rất lớn.

Phải biết mấy trăm năm trước đuổi g·iết Hòa Kiều, hắn cũng là Luyện Hư cảnh, mấy trăm năm qua đi, hắn vẫn là Luyện Hư cảnh không tiến lên được chút nào, trông khi Hòa Kiều đã đột phá Phá Hư Cảnh, trong lòng hắn không ghen tị là giả nha.

“Nhóc con! Đây là chuyện của Thần Linh Đạo Tặc Đoàn chúng tôi cùng Hòa Kiều, biết điều lập tức rời đi, chúng tôi có thể không truy cứu!”

Lý Lôi nhàn nhạt lên tiếng.

Hòa Kiều có là Phá Hư Cảnh cũng chỉ mới đột phá, không đáng lo ngại, nhưng người thanh niên bên cạnh y thì lại khác.

Có thể để cho một tên Phá Hư Cảnh cường giả nguyện ý đi theo phục tùng, người thanh niên này không phải có thực lực cực mạnh, cũng là thế lực phía sau y rất khủng bố.

Thần Linh Đạo Tặc Đoàn bọn họ là từ bên ngoài mà đến, hiểu rất rõ ràng Thần Hoang Ngân Hệ nơi đây nước rất sâu, nếu như có thể không đắc tội với những thế lực lớn, tận lực không càm đắc tội.

“Xẹt!”

“Lôi Hàng!”

“Ầm ầm ầm!”

“Khục ..."

" Phốc..!"

"Phốc...!”

“Ngươi!”

“Còn nói nhảm nữa ta liền tiễn ngươi xuống bên dưới cùng hai tên kia luôn giờ!”

“Vâng! Tiền..! Tiền bối!”

Lý Lôi không còn dám nói nhảm một câu nào nữa.

Thực lực của đối phương rõ ràng cao hơn mình quá xa, khí tức này tuyệt đối là Thánh Cảnh tu vi, là cùng Đoàn Trưởng của bọn họ một cái cấp độ cường giả, hắn không dám không nghe theo.

“Dẫn ta đi đến gặp Vương Lỗi!”

Ba người này còn xuất hiện ở đây, nói rõ Vương Lỗi đó cũng còn chưa có đo xa.



Hắn có thể tự tìm, nhưng Tinh Không bao la, biết tìm nơi đâu đây, vẫn là đẻ tên này dẫn đường thì tốt hơn.

“Vâng! Tiền bối!”

“Xẹt..! Xẹt!”

Không chút ướt át bẩn thỉu, Lý Lôi ngay lập tức nhận lời đưa Dương Nguyên Lãng đi gặp Vương Lỗi.

Dương Nguyên Lãng đoán không sai, Vương Lỗi lần này đánh chủ ý lên những khối Đại Lục bên trong Viên Hoang Tinh Vực, nên cũng không có đi xa, chính là dừng chân ở khối Đại Lục gần Vân Minh Đại Lục nhất, đó là Vân Lạc Đại Lục.

Dương Nguyên Lãng vừa đến liền trông thấy trước mắt mình một chiếc phi thuyền rộng lớn vô cùng, chiều dài thôi cũng đã lên đến hàng chục ngàn cây số, lại có thể tự do trôi nổi, lui tới bên trong tinh Không một cách tự nhiên, đúng là khá thần kỳ mà.

“Ngươi là ai? Thuộc về thế lực nào?”

Vương Lỗi không cần Lý Lôi lên tiếng hội báo, hắn đã đoán được đại khái câu chuyện rồi.

Có thể khống chế được tên thuộc hạ thân cận nhất của hắn, tu vi cũng gần đột phá Tiểu Thánh Cảnh, người thanh niên trước mắt này chỉ sợ cũng đã là Tiểu Thánh Cảnh cường giả.

“Hắc! Đại Đạo Vạn Tinh Hàng Thế thuật!”

“Ong! Ầm ầm!”

Dương Nguyên Lãng quá lười nói nhảm với lại Vương Lỗi, hắn đến đây chính là muốn đánh c·ướp toàn bộ tài nguyên của Vương Lỗi, còn cần thiết nói nhiều với đối phương như vậy hay là sao.

“Quả nhiên là Thánh Cảnh cường giả!”

Vương Lỗi gương mặt ngưng trọng lên.

Có thể giữa hư không điều động chư thiên tinh thần t·ấn c·ông địch nhân, lực lượng này ngoài Thánh Cảnh cường giả ra thì không có người nào có thể làm được.

“Vạn Hỏa Gia Thân!"

“Ong! Ong!”

Vương Lỗi không chút nao núng, hắn dùng thần niệm điều khiền phi thuyền ra phía trước mấy vạn dặm, để phi thuyền không phải chịu tổn hại dưới chiến sự của hai vị Thánh Cảnh cường giả, sau đó vận chuyển Thánh Lực, xung quanh hắn trăm dặm liền xuất hiện một hỏa cầu khổng lồ.

“Ầm ầm!”

Tinh thạch từ hư không do Dương Nguyên Lãng điều khiển đến, vừa chạm vào vòng phòng hộ bằng lửa của Vương Lỗi, liền hóa thành tro bụi, phiêu bạt bên trong vũ trụ vô tận.



“Có chút thú vị! Chỉ tiếc ta cũng không có thời gian cùng ngươi chơi đùa!”

“Đại Phong Vũ Thiên Thuật! Hủy cho ta!”

“Ào..! Ào! Ầm ầm!”

Tùy theo Thánh Lực của Dương Nguyên Lãng vận chuyển, xung quanh thiên địa liền không hề có một tia ánh sáng, cuồng phong kinh khủng nổi lên, đem vạn vận cuốn vào bên trong, hình thành một cơn bão khổng lồ, cuốn bay tất cả.

“Khục! Phốc!”

“Đây! Đây là Đại Thánh Cảnh cường giả thực lực!”

Vương Lỗi kinh hãi quá độ, dưới sức mạnh của phong bão này, hắn trông thật quá nhỏ bé như là một hạt bụi, vòng phòng hộ bằng lửa mà hắn tạo ra những tưởng có thể thêu đốt mọi thứ trên thế gian, giờ đây lại trông yếu ớt không khác gì một tờ giấy.

Hắn biết lần này mình đụng phải tấm sắt thật rồi, chỉ là đáng tiếc, khi hắn nhận ra được thì cũng đã quá muộn.

...

Ba ngày sau! Bất Dạ Thành!

“Ầm ầm!"

"Ầm ầm!"

"Ầm ầm!”

“Có chuyện gì vậy! Là đ·ộng đ·ất sao?”

Đột nhiên đưa đến chấn động làm cho người dân bên trong Bất Dạ Thành thần hồn nát thần tính, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Người người sợ hãi, không dám ở bên trong nhà, nhanh chóng chạy ra bên ngoài, người nào có thực lực cao, càng là ngự không phi hành, quan sát xem chuyện gì đang xảy ra.

“Nhìn kìa! Bất Dạ Thành của chúng ta dường như đang bay lên không trung!”

“Đúng là như vậy? Nhưng làm sao có thể như vậy được kia chứ?”

“Ta cũng không có hiểu!”

Bất Dạ Thành bây giờ không còn như xưa, vì quảng nạp dân chúng, Ngô Kinh đã đem Bất Dạ Thành mở rộng ra gấp trăm lần so với lại khi mới thành lập, diện tích hiện tại đã chiếm quá nửa Viên Linh Địa Khu.

Có thể đem Bất Dạ Thành nhất lên không trung, cần phải có lực lượng kinh khủng như thế nào?

Thế gian này người nào có thể làm được.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.