Ngọt Đến Tim - Lý Lạc Vị Ương

Chương 27



“Điều đó…” Cố Duệ nhắm mắt lại. 

 

 

“Những điều đó là do bất đắc dĩ thôi…” 

 

 

“Cố Duệ, không cần giải thích nữa đâu. Dù sao cậu cũng không thích tôi mà, cứ như lúc nãy đừng để ý đến tôi…” 

 

 

“Mẹ nó, ai nói là tôi không thích chị?”  

 

 

Trong chớp mắt, cả người tôi đều sững sờ. 

 

 

Cố Duệ bất ngờ kéo tôi vào lòng, ôm chặt lấy tôi.

 

 

“An Nhiên, tôi có nói là không thích chị sao?”

 

“Vậy cậu có nói thích tôi à?” Tôi cảm nhận được tay của cậu ấy rõ ràng run lên.

 

“Không có, đúng không?” Tôi vùng vẫy. 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

 

“Vậy cậu buông tôi ra đi!”

 

 

“Tôi không buông.” Cố Duệ siết c.h.ặ.t t.a.y hơn.

 

 

“An Nhiên, trước đây tôi ôm cũng đã ôm rồi, hôn cũng đã hôn rồi, tôi cứ nghĩ là chị hiểu lòng tôi…” 

 

 

“Cái ôm và hôn đó đến giờ tôi vẫn chưa hiểu rõ đâu. Tôi nên hiểu cái gì chứ? Cố Duệ. Tôi là con gái, tôi không muốn đoán mò, tôi chỉ muốn có câu trả lời. Có những lúc, một cử chỉ, một vẻ mặt, hoặc một câu nói của cậu khiến tôi phải suy nghĩ cả nửa ngày, giống như làm bài đọc hiểu vậy. Tôi sợ nếu tôi hiểu sai hoặc không hiểu được đúng ý thì tôi sẽ bỏ lỡ cậu. Cảm giác lo sợ mất đi này như đi trên băng mỏng vậy, cậy đã từng trải qua chưa?”

 

 

“Cậu không hiểu được đâu! Dù sao cũng có nhiều người thích cậu như vậy, dù không để mắt đến ai thì cũng có thể thoải mái trêu đùa tình cảm của bọn họ mà thôi. Nhưng tôi thì không thể như vậy, từ lúc tôi thích cậu, thì tôi đã biết chúng ta không bình đẳng rồi. Từ lúc tôi thích cậu, thì Cố Duệ đã trở thành vết thương sâu thẳm, không thể chạm tới trong lòng tôi rồi.” 

 

 

Cố Duệ ngẩn người, sắc mặt thay đổi đột ngột: “Tại sao giữa chúng ta lại không bình đẳng? Chẳng lẽ là vì tôi không thích chị sao?”

 

 

Cậu ấy hít một hơi thật sâu: “Được. Chị không hiểu đúng không? Muốn có câu trả lời, đúng không? Vậy bây giờ tôi sẽ cho chị câu trả lời.”

 

 

Nói xong, Cố Duệ giữ chặt lấy gáy tôi và hôn xuống. Là một nụ hôn không có bất kỳ sự chuẩn bị hay thông báo nào, đầy tính xâm lược và bá đạo, khiến tôi còn không kịp phản kháng, chỉ có thể để cậu ấy nhiệt tình đòi hỏi.

 

 

Tôi cảm giác như bản thân đang rơi tự do, nhịp tim rối loạn đến mức không còn sức đẩy cậu ấy ra, cảm giác như cả người đang lơ lửng trong không trung vậy.

 

 

Cho đến khi bị hôn đến mức đầu óc choáng váng, ý thức gần như mơ hồ thì Cố Duệ mới buông tôi ra. 

 

 

“Nói đi, chị đã có câu trả lời chưa, bây giờ thì hiểu rồi chứ?”

 

“Không hiểu...” Thành lũy trong lòng tôi sớm đã sụp đổ rồi, hiện tại chỉ còn lại một đống đổ nát, đầu óc cũng không còn tỉnh táo nữa thì làm sao có thể suy nghĩ được chứ?

 

 

"......" Cố Duệ ấn tay tôi lên n.g.ự.c cậu ấy. 

 

 

"Vậy chị nghe đi, để nó nói cho chị hiểu!"

 

 

Ngay lập tức, tiếng tim đập thình thịch của cậu ấy lấp đầy toàn bộ đầu óc tôi

 

 

"Thế nào? Cuối cùng đã hiểu chưa?"

 

 

Tôi như c.h.ế.t lặng trong giây lát, chỉ biết ngơ ngác nhìn cậu ấy cho đến khi nước mắt lại trào ra.

 

 

16.

 

 

"Tôi không muốn hiểu. Cố Duệ, cậu đúng là một tên khốn khiếp! Cậu có tư cách gì mà muốn đến thì đến, muốn đi thì đi chứ? Cậu có tư cách gì mà để tôi phải khổ sở vì cậu? Tại sao cứ ở mãi trong lòng tôi, để tôi phải nhớ cậu, phải đau đớn đến không thể chịu nổi như vậy chứ?” 

 

 

Cuối cùng, mọi sự uất ức, khó chịu, đau đớn và giày vò trong lòng tôi như ngọn lửa bùng cháy, không còn che đậy mà tuôn trào ra ngoài.

 

 

Cố Duệ đứng đối diện với tôi, mặc cho tôi đánh đ.ấ.m đủ kiểu trút hết cơn giận, sau đó lại ôm tôi vào lòng.

 

 

“Tôi xin lỗi, tôi hứa sẽ không bao giờ làm vậy nữa. Tôi khốn nạn, tôi đã làm chị đau lòng. Nhưng mà không phải chỉ mình chị nhớ tôi đâu, tôi cũng rất nhớ chị…” 

 

 

“Vậy tại sao lại bỏ rơi tôi lâu như vậy?”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.