Trận thịnh hội vẫn đang diễn ra, Vân Hà cuối cùng cũng giành được chiến thắng. Cho dù chiến thắng có chút miễn cưỡng, nhưng nàng vẫn thành công thủ được hai trận. Nhận thấy Vân Hà đã suy yếu, Hoàng Tôn Thiên lúc này lập tức khiêu chiến nàng. Kết quả rất nhanh đã ra, Hoàng Tôn Thiên chỉ tốn một chút thời gian liền thủ thắng. Vân Hà giành được một điểm, trở về đài quan chiến tĩnh dưỡng một phen.
Phía lôi đài bên phải. Yến Nam Thiên cùng Lý Tuyết Kỳ đánh cho thiên hôn địa ám. Cả hai đều mạnh không hợp thói thường, lúc này thủ đoạn ra hết, thế mà bất phân thắng bại.
Yến Nam Thiên lúc đầu còn có chút tự cao, dù sao Lý Tuyết Kỳ cũng thua vào tay Nghiêm Trấn. Thế nhưng trong lúc giao đấu hắn mới biết, Nghiêm Trấn vì sao điên cuồng như vậy. Lý Tuyết Kỳ cực kỳ khó đối phó, thần thông thuật pháp liên miên bất tuyệt. Hơn nữa, nàng này trong người bảo vật cũng quá nhiều, đánh với nàng chẳng khác nào đánh vào một cái mai rùa, rất khó làm nàng bị thương.
Lý Tuyết Kỳ phòng thủ cùng tấn công đều rất cường đại, cả tòa lôi đài đã bị Băng Thiên Tuyết Địa làm biến đổi, môi trường lạnh giá làm cho Yến Nam Thiên có chút khổ sở không thôi.
Giống như Nghiêm Trấn lúc trước, Yến Nam Thiên thủ đoạn tuy rằng rất nhiều, nếu trong sinh tử chiến, hắn có nắm chắc đánh thắng Lý Tuyết Kỳ. Có điều hiện tại chỉ là một trận luận bàn, hắn không thể mang sát chiêu ra đối địch được. Trong lòng hắn biệt khuất không thôi, hắn biết nếu kéo thời gian qua lâu, chỉ sợ phần thua sẽ nghiêng về phía mình.
Bên này Yến Nam Thiên cùng Lý Tuyết Kỳ đang bất phân thắng bại, ở lôi đài chính giữa, Bạch Chính lại lần nữa nhảy lên đài.
Bạch Chính đã liên tiếp thua hai lượt, hiện tại nếu không thể chiến thắng, vậy hắn sẽ không thể thi đấu nữa. Có điều mọi người đều hiểu, Bạch Chính vào tới vòng này đã là may mắn, hiện tại trên đài toàn nhân vật siêu quần, hắn lên cũng chỉ để làm nền mà thôi.
Quả nhiên đúng như dự đoán, Bạch Chính lên đài chưa được bao lâu liền bị đánh bay xuống. Hoàng Tôn Thiên mạnh tới mức nào, ai ở đây cũng được chứng kiến qua, Bạch Chính làm sao có thể là đối thủ được kia chứ.
Phía lôi đài bên trái lần nữa có người lên đài, người này một thân tu vi không sai, cũng có Kim Đan Kỳ thực lực. Thế nhưng khiến người ta trợn mắt chính là, người này chính là sư muội của Tố Ngưng, Niệm Ngưng Băng a.
Toàn trường không khỏi nghị luận. Có người nói Niệm Ngưng Băng muốn thành toàn cho sư tỷ giành trọn ba điểm. Cũng có người nói hai người nảy sinh xích mích, muốn lên đài quyết một lần thắng bại.
Trận chiến rất nhanh đã diễn ra, hai người thủ đoạn đều ra hết, không hề nhường nhịn dù chỉ một chút. Có điều Tố Ngưng dù sao cũng hơn Niệm Ngưng Băng một tiểu cảnh giới, lại thân mang tuyệt kỹ, đánh qua đánh lại một hồi, cuối cùng vẫn là Tố Ngưng thắng.
Trận đấu cứ như thế kết thúc, Tố Ngưng cũng có ba điểm, cùng Thiên Vân tương đương.
Bên phía Yến Nam Thiên kết quả cũng đã có, làm người ta bất ngờ chính là, Yến Nam Thiên vậy mà thua. Mặc dù y đã dùng tới bản mệnh pháp bảo, thế mà vẫn không thể phá vỡ Cổ Bảo hình quả chuông kia. Cuối cùng bởi vì linh lực tiêu hao hết, lại thụ môi trường lạnh giá xung kích, thân trúng nội thương, trực tiếp nhận thua.
Khi Yến Nam Thiên đi ra khỏi lôi đài, khóe miệng còn tràn ra máu tươi. Máu tươi vừa chảy ra một chút đã bị đóng thành băng. Thế mới biết Lý Tuyết Kỳ khủng bố tới mức nào, Nghiêm Trấn có bao nhiêu đáng sợ. Đám người nhìn về phía nữ nhân một thân trắng như tuyết trên đài, lại nhìn Nghiêm Trấn một chút, trong lòng không khỏi run run.
Yến Nam Thiên thua, cuối cùng số điểm nhận được cũng chỉ là số không. Y tất nhiên sẽ hướng người khác khiêu chiến, có điều nếu y thắng cũng rất khó lọt vào ba vị trí đầu.
Lôi đài phía bên trái, lần nữa có người đứng thủ đài. Người này là một hoà thượng, y từ đầu tới cuối không lộ mặt nhiều, đến thời điểm này mới chậm rãi bước lên đài, niệm một câu phật hiệu. "Nam mô a di đà phật!"
Lại chẳng phải Vô Tâm hòa thượng của Đại Nhật Tự đây sao?
Sau khi niệm xong phật hiệu, Vô Tâm hoà thượng mới nhìn xuống đài, nói. "Các vị thí chủ, tiểu tăng Vô Tâm nay muốn thủ đài. Các vị thí chủ ai có tự tin đánh bại tiểu tăng, vậy cứ lên đài là được. Tiểu tăng nguyện ý nhường các vị thí chủ một lần công kích, quyết không đánh trả"
Lời Vô Tâm hoà thượng có bao nhiêu tự tin, có bao nhiêu ngông cuồng ai cũng nghe ra. Quần tình không khỏi xôn xao, muốn biết hoà thượng này lấy đâu ra tự tin, Yc0uL lấy đâu ra bản lãnh nói lời ngông cuồng như thế.
Ngay lập tức có người lên đài, hướng Vô Tâm khiêu chiến. Người này là một thiếu niên, quanh thân kiếm khí loạn vũ, tuy chỉ có tu vi Phân Chi cảnh, thế nhưng khí tràng lại chẳng kém gì Phong Thân cảnh. Người này lại không phải Phong Nam, còn ai vào đây.
"A di đà phật, thì ra là Phong thí chủ, xin mời thí chủ xuất thủ đi". Vô Tâm hướng Phong Nam mỉm cười, vẫn câu nói kia nhường đối thủ xuất thủ trước.
Phong Nam nhíu mày, mở miệng nói. "Vô Tâm đại sư là xem thường tại hạ hay sao? Tại hạ trước nay chưa từng cần ai nhường, mong đại sư cứ cùng ta luận bàn bình đẳng là được. Nếu đại sư thấy yêu cầu của tại hạ quá đáng, vậy tại hạ nhận thua là được"
Vô Tâm nghe vậy không khỏi ngẩn ra. Dù sao hoà thượng này rất ít ra khỏi Đại Nhật Tự, căn bản không hiểu quy tắc tu tiên giới. Ở trong chùa hắn vẫn thường nhường người khác xuất thủ trước, nay đi lên đài liền thành thói quen mở lời, nào ngờ lại khiến người khác phản cảm. Vô Tâm dù sao cũng là người thông minh, lập tức hiểu ra vấn đề, lập tức gật đầu nói. "A di đà phật, nếu Phong thí chủ đã nói như vậy, tiểu tăng sẽ không khách khí nữa"
"Được! Đại sư xin hãy cẩn trọng". Phong Nam nói dứt câu, lập tức thôi động kiếm khí, muốn tung hết sức. Hắn từ trước tới nay động thủ luôn như vậy, ra tay ắt phải toàn lực.
Chỉ có điều Phong Nam vừa mới vận khởi toàn thân pháp lực, trước người đã có một ngón tay điểm tới, tốc độ nhanh đến biến thái.
Thiên Vân còn đang nhập định, đúng lúc này hai mắt trợn lên, nhìn về phía lôi đài Vô Tâm hòa thượng cùng Phong Nam giao chiến, thốt ra một câu. "Nhanh quá"
Lần mò trong trí nhớ lâu như vậy, cuối cùng thu hoạch gần như bằng không, Thiên Vân chẳng còn cách nào, đành phải bỏ qua cơ hội lần này. Lại không ngờ, sau khi mở mắt, lại chứng kiến trận đấu đặc sắc như vậy. Thiên Vân độn thuật cực kỳ khủng bố, vẫn tưởng bản thân đã là đệ nhất phía dưới Sinh Hoa, Nguyên Anh, lúc này nhìn lại, thế mới biết bản thân vẫn còn quá tự phụ. Vô Tâm tốc độ thậm chí còn nhanh hơn Thiên Vân một chút, lấy tầm mắt của hắn, thế mà cũng chỉ lờ mờ bắt được một chút vết tích mà thôi.
Phong Nam toàn thân lông tóc dựng ngược, muốn làm phản kháng cũng đã chậm, thân thể bị một cỗ cự lực đánh cho bay ngược, thân thể trên không trung đảo mấy vòng, cuối cùng mới rơi xuống đất.
"A di đà phật! Phong Thí chủ đã nhường rồi". Vô Tâm hòa thượng nụ cười hòa ái, hướng Phong Nam nói lời cảm tạ.
Bên dưới khán đài, quần tình không khỏi trợn mắt lên, rất ít người hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Bên trên đài quan chiến của các vị lão tổ, bốn người không khỏi nhìn vào mắt nhau, đều thấy được trong mắt đối phương sự kinh ngạc. Bốn người nhất thời trầm mặc, bắt đầu suy tính một phen.
"Tiểu hòa thượng này, quả thực mạnh không hợp thói thường, nếu có thể bồi dưỡng, tiền đồ cũng rất khả quan". Thiên Tùng Tử là người đầu tiên phá vỡ trầm mặc.
"Đạo hữu nói không sai. Hòa thượng này quả thực mạnh khó có thể tưởng tượng, chỉ sợ đã không kém gì Nguyên Anh cảnh bình thường". Minh Hàn Tiên Tử gật đầu, hiển nhiên nàng cũng rất thưởng thức hòa thượng này.
"Đạo hữu cũng quá coi trọng y đi. Nguyên Anh cùng Phong Thân cảnh ở giữa có bao nhiêu cách biệt, trong chúng ta đều hiểu rõ. Có điều tiểu hòa thượng này đúng là rất mạnh, tu vi cũng đã Phong Thân cảnh hậu kỳ. Nếu chúng ta chịu khó bồi dưỡng một chút, khả năng cao tiểu hòa thượng này sẽ bước vào Sinh Hoa cảnh". Hỏa Ma Tử không cho là đúng lắc đầu, lại nói.
"Các vị nói không sai. Phật môn lấy từ bi làm gốc, người này nếu có thể bước vào Sinh Hoa, chắc chắn sẽ là một trợ lực lớn cho Đại Việt chúng ta. Như vậy đi, nếu hắn có thể giành vị trí thứ nhất, vậy không chẳng còn gì tốt hơn. Nhưng nếu y không thể đoạt được vị trí này, vậy chúng ta âm thầm trợ giúp hắn là được. Mọi người không ai phản đối chứ?" Tàng Kiếm Lão Nhân mỉm cười hỏi bốn người.
"Được"
"Không vấn đề"
"Cứ như lời đạo hữu nói là được"
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ