Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 188: Bị Hà Thanh Sơn bán



Oành...

Cả hai lần nữa giao phong, quyền kình cùng đao quang liên tục va chạm, sóng xung kích tràn ra bốn phương tám hướng khiến trận pháp thủ hộ liên tục vặn vẹo.

Hai người tốc độ đều nhanh vô cùng, dưới tràng chỉ vừa kịp nhìn thấy một cái bóng xuất hiện liền đã biến mất, căn bản mắt thường khó có thể theo kịp diễn biến trận đấu.

Thiên Vân tuy rằng đã vận dụng Long Huyết Luyện Thể, bản thân thể chất mỗi lúc một tăng, có điều Vô Tâm cũng quá mạnh, vậy mà không thua kém hắn chút nào. Cả hai ngươi tới ta đi, đánh cho thiên hôn địa ám. Nếu không phải có chư vị lão tổ gia cố trận pháp, có lẽ màn sáng kia đã vỡ tan không biết bao nhiêu lần.

Thiên Vân lần đầu tung ra mười thành thực lực, tuy chưa vận dụng một cái phất tay cùng Ảo Mộng Nhất Đao, có điều Dạ Vũ Đao cùng hai chiêu Luân Hồi Đao Pháp đều đã xử ra. Thế nhưng Vô Tâm Hòa thượng cũng không kém, cả người y được phật quang che phủ, mỗi một trưởng, mỗi một quyền đều khiến Thiên Vân chật vật không thôi.

"Thiên Thủ Phật Đà"
Vô Tâm hòa thượng niệm một tiếng phật hiệu, cả người lập tức sáng bừng. Hư ảnh cự quy bỗng dưng biến ảo, hóa thành một cự phật trăm mắt ngàn tay. Cự phật chằm chằm nhìn vào Thiên Vân, ngàn cánh tay hướng hắn vỗ tới. Chỉ thấy rợp trời toàn là chưởng ảnh, che khuất tầm mắt người nhìn.

Thiên Vân biến sắc, vội vã thi triển Đoạn Duyên cùng Tương Tư.

Có điều chưởng ảnh cũng quá nhiều, hắn vẫn bị trúng không ít công kích.

Bên phía Vô Tâm hòa thượng cũng bị chia cắt một thân thần thông, không thể làm ra phản kháng, liền bị đạo hư ảnh Ngưng Hương phản kích một đao, chật vật lùi lại.

Cả hai đều thổ ra một ngụm máu, thi đấu tới thời điểm này, cả hai cuối cùng đều bị thương.

Trên đài quan chiến cao nhất, bốn vị lão tổ cũng nhìn không rời mắt, kinh thán không thôi.

"Tên tiểu tử Thiên Vân này, thế mà có dấu hiệu phản tổ". Hỏa Ma Tử nhìn chằm chằm Thiên Vân, lẩm bẩm nói.

"Có lẽ là do công pháp của tiểu tử này đặc biệt. Thật ra máu huyết của hắn cũng chỉ tinh thuần hơn người bình thường một điểm mà thôi, một chút hơi thở long tộc cũng không có, thật kỳ lạ". Thiên Tùng Tử gật đầu, lại lắc đầu nói.

"Thiên Tùng Tử nói không sai, tiểu tử này chắc hẳn dựa vào công pháp luyện thành dị tượng như vậy. Các ngươi có cảm giác được, khí thế của y càng ngày càng mạnh hay không?" Tàng Kiếm Lão Nhân nhíu lông mày, hướng mọi người hỏi.

Minh Hàn Tiên Tử cũng đã nhận ra, gật đầu đáp. "Đúng thế, tên này càng đánh lại càng mạnh, nếu Vô Tâm tiểu hòa thượng không có cách tăng lên thực lực, ta e chỉ một lúc nữa thôi kết quả sẽ được phân định"

Dưới lôi đài, khí thế của Thiên Vân mỗi lúc một tăng cao. Trên người hắn vảy rồng càng lúc càng sáng bóng, thỉnh thoảng còn xuất hiện phù văn, huyền diệu khó có thể tưởng tượng.

Vô Tâm hòa thượng càng đánh nội tâm càng kinh hoảng. Từ khi tu thành Kim Quy Thần Tướng tới nay, đây là lần đầu tiên hắn phải chật vật như vậy. Đánh với Thiên Vân, tuy không có cảm giác bị nghiền ép như khi đánh với phương trượng trong Đại Nhật Tự. Thế nhưng càng đánh lâu, cảm giác bị nghiền ép càng tăng lên. Vô Tâm hiểu, thực lực của bản thân không giảm, vậy chỉ còn một cách lý giải duy nhất, thực lực của đối thủ đang không ngừng cất cao, càng ngày càng mạnh.

Đây là lần đầu tiên, Thiên Vân vận dụng Long Huyết Luyện Thể cải biến vào trong chiến đấu. Tuy rằng từ đầu hắn thấy công pháp này vẫn chưa đủ mạnh, có điều đánh tới thời điểm này, hắn phải lần nữa thay đổi cách nhìn. Long Huyết Luyện Thể này thời điểm đầu tăng tiến thực lực đúng là rất ít, có điều đánh càng lâu sẽ càng mạnh. Hiện tại Thiên Vân có thể cảm nhận rõ, Vô Tâm hòa thượng đang sợ, thậm chí muốn nhận thua. Thiên Vân không biết thân thể của mình đến lúc này đã mạnh như thế nào, có điều hắn hiểu được, chỉ sợ so với tưởng tượng của bản thân, càng phải mạnh mẽ.

Đúng như Thiên Vân dự đoán, Vô Tâm hòa thượng ráng chống cự được nửa nén hương thời gian, cuối cùng phải lui lại, chắp tay nhận bại. "A di đà phật! Vân thí chủ thực lực quá kinh khủng, tiểu tăng tự nhận đánh không lại"

Thiên Vân thấy Vô Tâm nhận thua, lập tức thu hồi thế công, một lần nữa vận chuyển Long Huyết Luyện Thể, chắp tay hướng hòa thượng này đáp. "A di đà phật! Đại sư thực lực cũng rất mạnh, nếu đánh thêm một lúc nữa, tại hạ cũng chỉ đánh chịu thua. Đại sư! Đã nhường rồi"

Vô Tâm sao không biết Thiên Vân nói chỉ là lời khách sáo, có điều y cũng không vạch trần, chỉ mỉm cười hướng đối phương nói. "Thí chủ thực lực kinh người, lại khiêm tốn hữu lễ, quả thực là nhân trung long phượng. Chỉ mong thí chủ sẽ giữ vững bản tâm, đừng sa vào lạc lối. Nếu có thời gian, không bằng thí chủ tiến về Đại Nhật Tự, tham ngộ một chút phật pháp, thế nào?"

"Đại sư dạy bảo, Vân mỗ sẽ ghi nhớ. Lần sau có dịp, chắc chắn sẽ tới Đại Nhật Tự làm phiền một phen". Thiên Vân chắp tay cười nói, sau đó bước ra một thốn, chớp mắt đã đi tới đài quan chiến của Lạc Diệp Tiên Tông.

Đám người Nghiêm Trấn, Nguyên Phụng đã không còn tỏ thái độ với Thiên Vân nữa. Hiện tại thấy hắn trở về, thậm chí còn rất vui vẻ, hướng hắn chúc mừng một phen. Thiên Vân cũng không dám thất lễ, hướng đám người ôm quyền, một chút kiêu ngạo cũng không mang.

Vô Tâm hòa thượng nghe thế cũng không nói thêm cái gì, lập tức trở về đài quan chiến của Đại Nhật Tự, tiến hành khôi phục pháp lực.

"Rất tốt! Trận đầu đã có kết quả. Hai người các ngươi tranh thủ thời gian khôi phục pháp lực đi. Trận thứ hai Tố Ngưng sẽ cùng Vô Tâm đấu". Tàng Kiếm Lão Nhân mỉm cười, hướng ba người Thiên Vân nói.

"Tiền bối! Tiểu tăng tự biết không phải đối thủ của Tố thí chủ, cam nguyện nhận thua". Vô Tâm hòa thượng vẫn một bộ bình đạm, chắp tay nói.

Vô Tâm tự nhận không bằng Tố Ngưng, khiến toàn trường nghi hoặc không thôi. Tố Ngưng mạnh là điều ai cũng biết, có điều Vô Tâm chẳng nhẽ lại yếu? Không, hòa thượng này mạnh tới biến thái, chỉ cần nhìn cái cách hắn nghiền ép đối thủ liền hiểu. Hơn trăm người ghi danh, chỉ sợ ngoài Thiên Vân, cũng chỉ còn Nghiêm Trấn mới có thể cùng hòa thượng này đánh đồng. Tố Ngưng cho dù rất mạnh, lại chưa từng làm được như Vô Tâm, nghiền ép đối thủ.

Đám người trên khán đài nhao nhao nghị luận, có điều Thiên Vân lại không cho là như thế. Hắn biết Tố Ngưng còn ẩn giấu thực lực, hơn nữa những con bài chưa lật kia mới là đòn sát thủ. Đường đường khí vận chi tử, làm sao trong người không có bí mật đây?

Đài quan chiến cao nhất, các vị lão tổ cũng không lấy làm lạ. Hiển nhiên bọn họ cũng hiểu, Tố Ngưng thực lực rất mạnh, thậm chí có thể vượt xa cả Thiên Vân.

Âm dương song ngư nàng còn có thể lấy ra, vậy những con bài tẩy phía sau, hiển nhiên phải mạnh hơn không ít.

"Tốt! Nếu như Vô Tâm đã lựa chọn bỏ cuộc, vậy hai người các ngươi chuẩn bị một chút. Đúng nửa canh giờ sau, trận đấu sẽ diễn ra". Tàng Kiếm Lão Nhân gật đầu, lại hướng hai người Tố Ngưng cùng Thiên Vân nói.

Thiên Vân mỉm cười, cũng không nói cái gì, ánh mắt chuyển qua nơi Tố Ngưng ngồi, hướng nàng gật đầu một cái. Hắn rất muốn đấu với nàng một trận, cũng không phải vì tranh thắng thua, cả hai ai thắng ai thua đều giống nhau mà thôi. Sở dĩ hắn muốn cùng nàng đánh, là vì ở nơi này, chỉ có nàng mới đủ thực lực để hắn tung hết sức. Hắn muốn thử nhìn một chút, bản thân thực lực đã mạnh tới mức nào.

Tố Ngưng hiểu ý, gật đầu cười.

Thời gian nửa canh giờ thoáng cái đã qua, Thiên Vân cũng đã khôi phục tới đỉnh phong, hắn đứng dậy bước ra một bước, chớp mắt đã tiến về lôi đài.

Tố Ngưng thấy đạo lữ của mình đã tiến về lôi đài, nàng cũng lập tức tiến đến, cả hai đứng đối diện nhau, khuôn mặt đều mang cười.

Tố Ngưng ngượng ngùng thi lễ với Thiên Vân một cái, hít một hơi thật sâu, điểu chỉnh lại nhịp tim đang không ngừng đập nhanh.

Thiên Vân cười cười, hướng nàng gật đầu, lui về sau một chút.

Phía dưới toàn trường không ai hiểu gì, chỉ cảm thấy hai người này có chút quái dị.

"Ta thấy hai người này có chút lạ, các ngươi ai có cảm giác giống ta không?"

"Ta cũng thấy thế, hai người này mắt đi mày lại, xem ra đã quen biết nhau từ trước"

"Ngươi không biết gì sao? Cả hai đều từng tiến vào Dược Vương Động, làm sao lại không biết nhau được đây"

Dưới khán đài bắt đầu nghị luận nhao nhao, náo nhiệt cực kỳ.

"Ta vừa biết một thông tin mật có liên quan tơi hai người này, các ngươi muốn biết sao?" Dưới đài, Hà Thanh Sơn không biết từ lúc nào đã dung nhập vào đoàn người, thần bí hề hề nói.

"Muốn, ngươi nói cho ta biết một chút"

"Mỗi người 10 linh thạch, yên tâm thông tin này chính xác trăm phần trăm, nếu sai ta tự nguyện để các ngươi chém". Hà Thanh Sơn vẻ mặt ham tiền, hướng đám người xòe tay.

"Cái này! Được, đây là 10 linh thạch hạ phẩm. Nếu ngươi dám nói khoác, chúng ta cũng không ngại chém giết ngươi. Đây là chính ngươi nói"

"Cho người"

"Đây! Mau nói"

"..."

Hà Thanh Sơn vui mừng hớn hở, sau khi thu mW7ta lấy một số lượng lớn linh thạch, mới thần bí nói. "Hai người này là đạo lữ, không tin các ngươi cứ hỏi một chút liền biết"

Thông tin Thiên Vân cùng Tố Ngưng là đạo lữ vừa mới truyền ra, lập tức lan đi với tốc độ cực nhanh, chỉ một thoáng cả khán đài đều đã biết. Không ít người bắt đầu nhíu mày, thậm chí hướng lên trên đài chất vấn.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.