Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 261: Giữ chức hiệu úy



Bên ngoài cung điện, thủ vệ có thể nói vô cùng xâm nghiêm, đừng nói dân thường, ngay cả tu luyện giả cũng khó mà đến gần nơi này. Thiên Vân một mạch đi tới, trên tay vẫn mang theo tín vật của Dieter. Hắn muốn tiến nhập vòng tròn cao tầng, không có ý gì khác, hắn chỉ muốn xem một chút nơi này ai là kẻ nằm vùng.

Muốn cùng Cửu tầng địa ngục so đấu, vậy trước tiên phải tìm ra kẻ bán mình cho quỷ. Một khi chặt đứt liên hệ giữa chúng và quỷ giới, phần thắng của nhân loại hiển nhiên sẽ nhiều thêm một chút.

Bởi vì có tín vật của Dieter, Thiên Vân tiến vào bên trong mà không gặp trở ngại nào. Mãi tới khi Thiên Vân đi xuyên qua cổng cung điện, lúc này mới có một đạo thần thức quét qua dò xét hắn một chút. Thiên Vân thấy có người dò xét, lập tức hiểu ý không tiến thêm nữa, yên lặng chờ đợi.

Chỉ một thoáng thời gian, đạo thần thức kia liền rút đi. Sau khi thần thức rút đi, đại môn cung điện liền mở ra, từ bên trong xuất hiện một người đàn ông trung niên. Người này nhìn mặt khoảng tầm 40 tuổi, để râu quai nón, khí tức rất mạnh, so với Dieter cũng không kém chút nào. Trên người y không mặc chiến giáp, thế nhưng sát khí cực kỳ thịnh, quanh thân còn tản ra một luồng sương khói màu vàng. Đám sương khói này rất nhạt, so với khí vận còn muốn mỏng manh. Đây chính là công đức, loại lực lượng này rất hư ảo, nếu tu luyện giả trên thân lây dính nghiệp lực, nó sẽ tan biến bất kỳ lúc nào. Khác với khí vận, dù bản thân có làm gì sai trái, nó vẫn ở yên đó, trừ khi bị người thi pháp rút đi.

Thiên Vân thấy người đàn ông trung niên đi tới, vội vàng hướng y làm ra tư thế chào, miệng nói. "Tại hạ Bellamy, được sự ủy nhiệm của Dieter trưởng quan, tới đây gia nhập Nottingham. Không biết các hạ là?"

Người đàn ông trung niên vừa nghe cái tên Bellamy, hai con ngươi không khỏi lóe lên, mở miệng cười nói. "Thì ra là người anh em Bellamy, ta nghe nói Phù Không Thành xuất hiện một đại cường giả, một lần rời thành giết hơn 75 đầu hải thú, trong số đó còn có 40 con Kappa. Ta vẫn mong gặp mặt các hạ một lần, không ngờ hôm nay lại được nhìn thấy các hạ J6mlU ở nơi này. Ta họ Hall! Mời vào, mời vào"

Thiên Vân có chút bất ngờ, không nghĩ ra tên tuổi của hắn thế mà đã lan xa tới như vậy. Hắn lập tức khoát tay, miệng nói. "Cũng chỉ là may mắn mà thôi, thật không nghĩ tới chuyện này đã lan xa tới như vậy"

Hai người sau khi tiến vào trong đại sảnh tòa cung điện, lập tức có người đi tới bưng trà rót nước. Thiên Vân cũng nhân cơ hội này, nhìn ngắm một chút bài trí nơi đây.

Nơi này trước đây nằm dưới quyền cai quản của một quý tộc hoàng gia. Cũng là thành chủ của tòa thành này, sau khi quỷ giới xâm chiếm, vị quý tộc kia mới nhượng lại nơi này cho các tu luyện giả sử dụng. Vừa là để giúp tu luyện giả cao tầng có chỗ làm việc, nghỉ ngơi. Cũng là giúp người dân trong thành tranh thủ tình cảm, dù sao tu luyện giả tới đây cũng là để diệt trừ quỷ vật, nếu để họ không vui, vậy hậu quả cũng rất khôn lường.

Bởi vì nơi này là cung điện của một vương công quý tộc. Độ xa hoa cũng như giá trị thẩm mĩ có thể nói vô cùng cao. Vẫn là lối kiến trúc cổ kính mà tối giản, thế nhưng bài trí bên trong lại vô cùng xa hoa. Khắp nơi đặt chậu cây xanh, đồ vật không làm từ vàng cũng làm từ bạc, cửa sổ hoàn toàn từ thủy tinh, có thể đón ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, cả tòa cung điện sáng bừng, không hề có chuyện tăm tối, cũng chẳng cần phải thắp đèn chiếu sáng.

Toà cung điện này có cả thảy mười bảy tầng lầu, địa thế rất tốt, đứng trên cao có thể đem cả một dải đất thu vào đáy mắt.

Bên trong cung điện lầu vàng điện ngọc, khắp nơi ngập tràn cảm giác xa hoa, có điều lại thoang thoảng mùi vị năm tháng. Thiên Vân nghe nói, toà cung điện này đã được xây dựng cách đây 2000 năm. Đối với một toà cung điện của phàm nhân, trụ được thời gian dài như vậy có thể nói là kì tích.

Thiên Vân không quá để ý mấy thứ này, xa hoa hủ bại, hay năm tháng bào mòn, đối với một người tu tiên như hắn, thật sự không có ý nghĩa. Điều hắn cần nhất lúc này, chính là tìm cách thu được công đức khí vận. Nếu thực sự Cửu tầng địa ngục xâm chiếm nhân gian là do nam tử áo trắng một tay bài bố, hắn sẽ tránh không được liên quan. Thậm chí rất có thể sẽ lây dính tội nghiệt. Tuy rằng khả năng này rất nhỏ bé, thế nhưng nhỏ bé không có nghĩa là không thể xảy ra. Mà muốn xoá đi nghiệp lực, cách tốt nhất chính là thu được công đức.

Thiên Vân cùng người đàn ông trung niên ngồi đối diện nhau, được một lúc người đang ông trung niên mới mở miệng nói.
"Mấy ngày trước ta đã thu được truyền tin của Dieter, cũng nghe rất nhiều chuyện về Bellamy tiên sinh. Tuy rằng tiên sinh chưa chính thức là người của Phù Không Thành, thế nhưng các vị viện chủ đều rất thưởng thức các hạ nha".

Những tu luyện giả một khi bước vào cảnh giới thứ tư, bất kể là Thánh Kỵ Sĩ hay Thánh Pháp Sư đều sẽ được bổ nhiệm làm viện chủ. Tất nhiên trong này chính, phó sẽ có khác biệt. Tất cả đều cùng tu vi, không ai muốn bị gọi là phó viện chủ, thế nên người ngoài thường gọi chung là viện chủ, bỏ qua chữ phó. Trừ khi các vị viện chủ gặp riêng, nếu không cũng chẳng có ai phân biệt chính phó.

Thiên Vân nghe y nói như vậy, vội vàng chắp tay, miệng đáp. "Được chư vị viện chủ tán giương, tại hạ quả thực có chút được yêu mà sợ a. Nếu các vị viện chủ đã nói như vậy, việc gia nhập cao tầng Nottingham của ta chắc sẽ không gặp vấn đề gì đi?"

"Hiện tại nếu tiên sinh đã có ý muốn gia nhập vào thành Nottingham, chúng ta cũng không phản đối. Có điều tiên sinh nếu đã không lựa chọn giao ra tâm huyết, vậy chỉ có thể dùng chiến công để cân nhắc. Lần trước các hạ đã giết hơn 75 đầu hải thú, theo lý mà nói các hạ có thể giữ chức thống lĩnh, chỉ huy một chi quân đội Ma Pháp Sư. Thế nhưng hiện tại, tiên sinh chỉ có thể giữ chức hiệu úy, mang theo bên mình một nhóm năm người. Tất nhiên quyền hạn của các hạ sẽ không thua kém thống lĩnh bao nhiêu. Nếu thấy thống lĩnh làm việc gây bất lợi, các hạ có quyền không tuân theo chỉ huy". Người đàn ông trung niên có chút áy náy, vừa nhìn sắc mặt Thiên Vân, vừa chậm rãi giải thích vấn đề của hắn.

Thiên Vân nghe vậy, đúng là có chút hơi bất mãn một chút. Dù sao đi nữa bản thân hắn cống hiến cũng đủ nhiều, cho dù thân phận không được nghiện chứng, nhưng giữ một chức thống lĩnh cũng không có vấn đề mới phải. Chỉ giữ một chức vụ hiệu úy, vậy phải bao nhiêu lâu nữa mới có thể tiến vào cao tầng đây. Nên nhớ trên hiệu úy còn có đô úy, phó thống lĩnh, thống lĩnh, rồi tới phó tướng, đại tướng. Các cấp bậc cũng quá nhiều, đợi hắn trèo lên cấp tướng, chỉ sợ đám người nằm vùng sớm đã chạy hết.

Lại nói Thiên Vân cần phải mang theo một tiểu đội năm người, nếu là Đại Pháp Sư, Đại Kỵ Sĩ thì cũng thôi. Thế nhưng Thiên Vân hiểu, chín phần mười đám này chỉ có tu vi đỉnh tầng hai, với thực lực của bọn họ, không kéo chân sau đã là vạn hạnh, cầu mong gì bọn họ giúp đỡ đây.

Thiên Vân rất muốn phủi áo rời đi, thế nhưng lại sợ lây dính nghiệp lực, cuối cùng đành cắn răng nói. "Thôi được, thế nhưng ta có một điều kiện"

Người đàn ông trung niên họ Hall thấy Thiên Vân chấp nhận đề nghị, lập tức cười vui vẻ, miệng hỏi. "Bellamy tiên sinh có điều kiện gì cứ việc nói, nếu không phải chuyện trái với quy tắc, ta sẽ giúp ngươi tranh thủ sự đồng ý của các vị Soái Tướng"

"Cũng không có việc gì to tát. Ta nghe nói các vị viện chủ thường sẽ họp mặt vào mỗi cuối tuần, lúc đó chỉ cần các vị thống lĩnh có mặt trong thành, đều được triệu tập tới dự thính. Ta muốn dự thính một lần, yêu cầu nhỏ như vậy, chắc sẽ không có vấn đề gì đi?" Chuyện cơ mật trong cao tầng Nottingham Thiên Vân không nắm rõ, nhưng mấy việc không quá quan trọng, Thiên Vân lại nắm rõ như lòng bàn tay. Dù sao hắn cũng là người được Dieter giới thiệu. Lúc ra khỏi Phù Không Thành, Dieter đã hướng hắn giải thích không ít đây này.

"Chỉ có như vậy?" Người đàn ông trung niên có chút nghi hoặc hỏi. Theo y thấy, đây cũng chỉ là một việc rất nhỏ nha. Dù sao nơi các vị viện chủ nghị sự, đều là người có thực lực rất cao, cũng chẳng lo sẽ có người cố ý gây rồi. Thêm vào đó, mỗi lần diễn ra nghị sự, hầu hết chỉ là tổng kết tình hình hiện tại, cũng như phê bình trách phạt mà thôi. Những việc liên quan tới tương lai của đại lục, họ sẽ không mang ra bàn bạc ở đó. Thiên Vân cho dù có tới cũng chẳng có lợi ích gì cả. Thứ nhất hắn chưa có chiến công nào cho thành Nottingham. Thứ hai hắn cũng không phải người chịu trách phạt, căn bản đến đó chẳng khác gì đi dự thính cả.

Thiên Vân biết người này đang nghĩ cái gì, có điều hắn cũng chẳng muốn giải thích, lập tức gật đầu đáp. "Chỉ có như vậy"

"Tốt! Ba ngày nữa sẽ có một lần nghị sự, Bellamy tiên sinh nếu rảnh, vậy cứ tới dự thính là được. Các hạ từ xa chạy tới, chắc cũng đã mệt mỏi, không bằng lựa chọn một gian khách phòng ở lại, thế nào?" Người đàn ông họ Hall cười ha hả, lại hướng Thiên Vân hỏi thăm.

Thiên Vân thừa biết dụng ý của y, chẳng phải là muốn giám sát động tĩnh của hắn hay sao. Từ lúc tiến vào toà cung điện này, Thiên Vân đã nhận ra có cường giả đang để mắt tới mình, chỉ là hắn không có vạch trần mà thôi.

Thiên Vân làm bộ ngẫm nghĩ một chút, lúc này mới nói. "Tại hạ quả thực có chút mệt mỏi, nếu không có gì phiền phức, vậy nhờ Hall tiên sinh sắp xếp giúp ta một gian phòng ở lại đi"

"Không phiền phức, tuyệt không phiền phức. Người anh em Bellamy, mời đi theo ta". Người đàn ông trung niên đáp xong, lập tức hướng về Thiên Vân làm thủ thế mời. Thiên Vân thấy thế cũng không nói thêm cái gì, lập tức đứng dậy đi theo. Một đường cười cười nói nói, thân thiết tựa đôi bạn tâm giao lâu ngày gặp lại.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.