Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 269: Dãy núi xám đen



Vừa mới xuyên qua không gian thông đạo, Thiên Vân chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng. Mọi giác quan dường như đều đảo nghịch, tựa như chính phản hai mặt. Mọi hành động, mọi cử chỉ đều không theo ý mình, rõ ràng hắn muốn phi thân lên cao, lại biến thành rơi xuống đất, rõ ràng muốn nâng tay phải, lại biến thành nâng tay trái.

Trời đất đảo lộn, khiến không ít người trực tiếp nôn mửa, bước chân phù phiếm chẳng khác gì kẻ say. Rõ ràng đều là tu luyện giả, vậy mà lúc này đều chẳng khác gì phàm nhân vừa mới uống rất nhiều rượu, chân tay luống cuống không thể tự khống chế bản thân.

Thấy đám người chật vật không ra bộ dáng, Thiên Vân mới biết mình không cô đơn. Hắn lập tức đình chỉ vận động, lặng lẽ ngồi xuống. Sau khi ngồi xuống, hắn mới cẩn thận từng li từng tí, đem Vạn Tướng Pháp Điểm vận hành một vài cái chu thiên.

Sở dĩ hắn muốn dùng Vạn Tướng Pháp Điển vận hành chu thiên, mà không phải hai môn chủ tu công pháp. Bởi lẽ công pháp này rất an toàn, nguy cơ tẩu hỏa nhập ma gần như bằng không, càng không sợ xảy ra sơ suất. Bởi lẽ từ trước tới nay, công pháp này đã luôn biến đổi liên tục. Mặc kệ Thiên Vân vận hành nó thế nào, cuối cùng nó vẫn vậy, không phá hư kinh mạch, không gây tổn thương tới tu sĩ.

Vận hành được vài cái chu thiên, lúc này Thiên Vân mới mở mắt, cẩn thận đánh giá mọi thứ xung quanh.

Chỉ thấy bầu trời xám như tro, mùi mục rữa, mùi sát cơ, cũng có những hương thơm thoang thoảng theo gió chui vào lỗ mũi hắn. Thiên Vân cũng cảm nhận được sức nóng, đúng vậy, nơi này vô cùng nóng. Cho dù Thiên Vân đã là Phong Thân Cảnh tu sĩ, cũng chẳng thể xua tan sức nóng trong thiên địa.

Thiên Vân thử đem thần thức li thể một chút, kiểm tra xem rốt cuộc vì nguyên do gì, nơi này lại nóng đến như vậy. Làm Thiên Vân có chút giật mình chính là, thần thức của hắn vậy mà chỉ có thể thoát li không quá 1000 mét, cố gắng tiến lên liền bị một loại lực lượng vô hình triệt tiêu, thôn phệ toàn bộ.

Thiên Vân bị thôn phệ một đạo thần niệm, sắc mặt không khỏi hơi tái, vội vàng thu hẹp khoảng cách xuống còn 900 mét, không dám làm càn nữa. Trong tầm bao phủ của thần thức, Thiên Vân thấy được không ít kì quái sự việc.

Nơi này trời đất một màu xám như tro, không phải xám vì sương khói như trong Nhất Tuyến Thiên, mà vì nơi này trời đất vốn là màu xám. Bầu trời màu xám, mây trời màu xám, mặt đất cùng đá núi cũng là màu xám, ngay cả thảm thực vật mọc tại nơi này, chúng cũng có màu xám. Chứng kiến cảnh này, lông mày Thiên Vân không khỏi nhíu chặt. Hắn đứng dậy, quét mắt nhìn gần ngàn người kẻ đứng kẻ ngồi, chật vật không chịu nổi, cũng chỉ lắc đầu cười nhạt một tiếng.

Thiên Vân nện bước đi về phía trước, hắn rất muốn phi hành, thế nhưng hắn làm không được. Mảnh thiên địa này dường như đã bị một đại trận phong cấm lại, phi hành là chuyện không thể nào. Thiên Vân tiến về phía trước hơn 500 mét, thần thức vẫn như cũ tản ra, cố gắng tìm tòi hư thực nơi này.

Cuối cùng Thiên Vân cũng bắt gặp một thứ không có màu xám, đây là một ngọn núi lửa. Bên trong núi lửa nham tương đang ùng ục sôi trào, tựa như bất kỳ lúc nào núi lửa cũng có thể bùng nổ, nhấn chìm nơi này trong dung nham nóng chảy. Thiên Vân đã từng chịu đựng sức nóng rất cao, nhưng so sánh với một ngọn núi lửa, tất cả cũng chỉ là trò trẻ con mà thôi.

Thiên Vân quay đầu, hướng một bên khác mà đi, tiếp tục thăm dò mọi thứ xung quanh. Để hắn hoảng sợ chính là, nơi này thế mà cũng có một ngọn núi lửa khác, bên trong dung nham nóng cháy, ùng ục sôi lên. Trên miệng núi lửa toát ra từng đợt khói xám, thẳng hướng trời cao mà bay.

Cả thế giới chìm trong một màu xám xịt, khiến các giác quan của tu sĩ cũng bị đánh lừa. Nếu không đem thần thức tìm tòi kĩ càng một phen, chỉ sợ cũng không biết nơi này vậy mà còn có rất nhiều núi lửa đang hoạt động.

Thiên Vân lại hướng một nơi khác đi tới, tìm tòi một hồi lâu, cuối cùng Thiên Vân mới hiểu được. Nơi này không đơn giản là một chiều không gian song song, nơi này còn là một vùng đất có vô số núi lửa đang hoạt động. Đúng thế, rất nhiều núi lửa đang hoạt động, chỉ nói xung quanh nơi bọn họ tập hợp, đã có tới tám cái đang không ngừng sôi lên ùng ục.

"Ta nhớ rõ, bên trong tấm địa đồ Alma đưa cho ta xem, không hề có ghi chép gì về những miệng núi lửa như này a. Cớ vì sao hiện tại lại xuất hiện nhiều như vậy? Phải chăng phiến thiên địa này đã gặp trục trặc gì? Hoặc cũng có thể từ xưa đã như vậy, chỉ là đám tiền bối lười không muốn ghi chép mà thôi?" Thiên Vân vừa đi vừa lẩm bẩm, có chút nghĩ mãi không ra.

Có lẽ bởi vì đám người này tinh thần lực có chút yếu. Thiên Vân điều tra xong một vòng, đến lúc quay trở lại mới lục tục có người hoàn toàn khống chế thân thể. Đám người này số lớn là các vị thống lĩnh, ngay cả Merlin kia cũng phải mất một lúc sau mới hoàn toàn khống chế được bản thân, không còn giống kẻ say rượu nữa.

Tiếp sau đó mới tới đám người Keva. Cả đám sau khi khống chế lại thân 1S3IH thể, sắc mặt cũng là xám như tro, có chút nghĩ mà sợ.

Sau khi làm tốt khống chế thân thể, Alma Jones lúc này mới tập hợp sáu vị thuộc hạ lại, bắt đầu hỏi han, chuẩn bị phân công nhiệm vụ. "Sáu người các ngươi hiện tại đều đã khống chế tốt chứ?"

"Cám ơn thống lĩnh quan tâm, bọn ta đều tốt, không có vấn đề gì lớn". Bốn người Tham Lang, Ô Tước đồng thanh đáp.

"Thống lĩnh cứ việc an tâm, thân thể ta hiện tại không sai biệt lắm, tùy thời có thể tung ra toàn bộ thực lực". Merlin cũng không chịu lạc hậu, lập tức vỗ ngực cam đoan nói.

"Ta biết ngươi kiêm tu cả ma pháp lẫn chiến pháp, thế nhưng cũng nên cẩn thận một chút, tránh cho tới thời điểm dùng người lại không thể khống chế tốt thân thể. Còn ngươi Bellamy, vừa rồi ngươi đã thăm dò được gì rồi? Có tiện chia sẻ cho chúng ta một chút được hay chăng?" Alma Jones lúc này mới quay đầu, hướng Thiên Vân hỏi thăm.

Bọn người này chỉ là không thể khống chế tốt thân thể, đi lại loạng choạng giống người say mà thôi, mọi giác quan vẫn như thường, thấy Thiên Vân khống chế lại thân thể sớm nhất, cũng chẳng phải việc gì lạ.

Thiên Vân nghe nàng hỏi như vậy, cũng không làm giấu giếm, mở miệng đáp. "Ta vừa rồi đã điều tra một vòng xung quanh nơi này, phát hiện ra một ít chuyện cổ quái"

Thiên Vân nói tới đây, cẩn thận sắp xếp lại thông tin mình đạt được, lúc này mới mở miệng tiếp tục đáp. "Thứ nhất, địa hình nơi này hình như đã bị cải biến. Ta vừa rồi có thấy một ít khe rãnh, nghi là nơi này đã từng xuất hiện một ít địa chấn. Thứ hai, mọi người có cảm giác được, nơi này rất nóng hay không?"

Sáu người nghe Thiên Vân hỏi vậy, đồng loạt gật đầu, ánh mắt tò mò nhìn về phía hắn.

Thiên Vân cũng không rào trước đón sau, mở miệng trả lời. "Nơi này xuất hiện không ít núi lửa, theo ta quan sát địa chất cùng nham tầng, ước chừng chúng đã có mấy trăm vạn năm tuổi. Thế nhưng trong những tài liệu cổ tu sĩ để lại, vậy mà không hề nhắc tới chuyện này"

Alma Jones nghe vậy không khỏi nhíu mày, lập tức hỏi. "Ngươi chỉ cho ta một phương hướng, ta muốn kiểm tra một chút"

Thiên Vân không chút do dự, chỉ tay về ngọn núi lửa cách nơi này hơn ba ngàn mét. Alma nhìn theo hướng tay Thiên Vân chỉ, cước bộ cực nhanh, nhoáng cái đã đi ra hơn trăm mét xa.

Sáu người đợi một hồi lâu, cuối cùng cũng thấy nàng quay trở lại. Chỉ thấy Alma thống lĩnh sắc mặt có chút tái nhợt, lông mày chau lại, hiển nhiên nàng cũng rất bất an.

Alma sau khi đi tới, hướng Thiên Vân gật đầu một cái, miệng nói. "Đúng như lời Bellamy nói, nơi này vậy mà xuất hiện không ít núi lửa, niên đại xem ra cũng rất xa xôi. Ta đã cùng những vị thống lĩnh khác thảo luận, tất cả đều đồng nhất một đáp án..."

"Ồ! Đáp án đó là gì? Không biết thống lĩnh có thể nói cho chúng ta biết được hay chăng?" Thiên Vân vội vàng hỏi.

"Các ngươi nhớ lại một chút, phải chăng trong địa đồ ta đưa cho các ngươi xem, có một nơi gọi là Dark Grays Mountain Chain?" Alma Jones chưa trả lời ngay, mà quay sang hỏi sáu người thuộc hạ.

Thiên Vân hơi lật lại kí ức, quả nhiên có một nơi gọi là Dark Grays Mountain Chain, hay còn gọi tắt là dãy núi xám đen. Nghe đồn có một ít tiền bối trước kia từng tới qua nơi này, thu về không ít thứ tốt. Nhất là những kim loại mang hỏa thuộc tính, rất có lợi cho việc rèn luyện thánh binh. Có điều nơi này cũng chưa từng xuất hiện núi lửa nha, Thiên Vân không hiểu Alma thống lĩnh đề cập tới dãy núi này để làm gì.

"Đúng là có một nơi như vậy, thế nhưng những ghi chép để lại, chưa từng nhắc qua việc nơi này có xuất hiện núi lửa nha". Merlin Edwards lúc này cũng đã nhớ ra, mở miệng nói ngay.

Bốn người Tham Lang cũng gật đầu, tò mò nhìn thống lĩnh, không biết nàng đề cập tới dãy núi này làm cái gì.

"Các vị tiền bối không nhắc tới, chỉ vì những ngọn núi lửa này chưa từng hoạt động mà thôi. Có điều bây giờ, xem ra chúng đã bắt đầu thức tỉnh. Hơn nữa chúng ta đều đã nhìn qua, một số miệng núi đã rục rịch muốn phun trào. Chỉ sợ một năm này, sẽ không an toàn như chúng ta nghĩ". Alma Jones hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh, đem những gì mình suy đoán, toàn bộ nói ra.

Đám người Thiên Vân nghe nàng nói vậy, sắc mặt không khỏi trắng đi mấy phần.

Ngụy Quân: “Ta chỉ là muốn chết, như thế nào liền như vậy khó đâu?” Thấy Chết Không Sờn Ngụy Quân Tử
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.