Lý Quang Huy ngồi bên một khu vực nhỏ trong thành phố ngầm – nơi anh gọi là "khu vườn sinh thái". Tiếng nước chảy nhẹ nhàng từ hệ thống lọc nước, ánh sáng dịu từ các đèn LED giả lập mặt trời, và không khí trong lành khiến anh cảm thấy thư thái.
Mỗi sáng, anh dành khoảng nửa tiếng để ngồi quan sát sự phát triển của các sinh vật trong khu sinh thái. Những cây cỏ anh tạo ra đã phát triển xanh tốt, thậm chí một số cây đã ra hoa, tỏa hương dịu nhẹ.
"Không khí ở đây có vẻ ổn định hơn rồi. Hệ sinh thái bắt đầu hoạt động như một thực thể độc lập."
Nhìn thấy thành quả sau nhiều ngày làm việc, Huy mỉm cười thỏa mãn. Nhưng sự hài lòng ấy cũng chỉ kéo dài trong giây lát. Trong thâm tâm, anh biết rằng vẫn còn nhiều việc phải làm.
---
Lịch Làm Việc Tự Quản
Dưới lòng đất, không có ngày và đêm thực sự. Để duy trì kỷ luật, Huy tự đặt ra cho mình một lịch trình cụ thể:
Buổi sáng:
Kiểm tra hệ thống người máy.
Theo dõi các báo cáo năng lượng từ hành lang kính.
Quan sát sự tiến hóa trong vũ trụ mini.
Buổi trưa:
Nghỉ ngơi, ăn uống.
Đọc các tài liệu khoa học hoặc xem phim tài liệu để bổ sung kiến thức.
Buổi chiều:
Thực hiện các thí nghiệm mới liên quan đến tế bào hoặc vật liệu.
Kiểm tra tiến độ mở rộng khu vực dưới lòng đất do người máy thực hiện.
Buổi tối:
Viết nhật ký, ghi lại những ý tưởng mới.
Thiền định để giữ tinh thần ổn định.
Nhịp sống đều đặn này giúp anh cân bằng giữa công việc và tinh thần, tránh kiệt sức trong môi trường khép kín.
---
Một Ngày Làm Việc Cụ Thể
Buổi sáng hôm đó, Huy bắt đầu với việc kiểm tra hệ thống người máy. Trên màn hình trung tâm, anh theo dõi các báo cáo:
Tổng số người máy hoạt động: 512 đơn vị.
Khu vực mở rộng mới: 15%.
Tiêu thụ năng lượng trong 24 giờ qua: 18% dung lượng dự trữ.
Mọi thứ đều ổn định, nhưng Huy vẫn cảm thấy có chút lo lắng. Anh nhớ lại sự cố "Evolvers" lần trước và tự nhủ phải luôn cảnh giác.
---
Góc Nhật Ký Của Huy
Khi kết thúc công việc buổi sáng, Huy thường dành thời gian để ghi lại những suy nghĩ trong nhật ký. Đây là cách anh đối thoại với chính mình, giúp anh nhìn nhận lại mục tiêu và tiến trình.
*"Ngày thứ 432 kể từ khi bắt đầu xây dựng thành phố ngầm.
Hôm nay, tôi nhận ra mình đã đi xa hơn rất nhiều so với kế hoạch ban đầu. Nhưng đôi lúc, tôi tự hỏi: Tại sao mình lại làm tất cả những điều này? Là để thoát khỏi thế giới bên ngoài, hay để chứng minh điều gì đó?
Thành phố dưới lòng đất đang phát triển mạnh mẽ. Các sinh vật tôi tạo ra cũng bắt đầu hình thành một hệ sinh thái nhỏ. Nhưng có lẽ, điều khiến tôi hài lòng nhất là sự tiến bộ trong việc kiểm soát các tế bào. Chúng giờ đây như một phần cơ thể mở rộng của tôi. Tôi có thể cảm nhận mọi thứ qua chúng.
Tôi muốn mở rộng hơn nữa, nhưng cũng cần cẩn thận. Một bước sai lầm, và tất cả những gì tôi xây dựng có thể sụp đổ."*
Huy đặt bút xuống, cảm thấy tâm trạng nhẹ nhõm hơn.
---
Những Khoảnh Khắc Nhỏ Nhặt
Buổi chiều, Huy dành thời gian thí nghiệm với một nhóm tế bào mới trong buồng kính. Anh nhận thấy những tế bào này có khả năng hấp thụ ánh sáng mạnh hơn, nhưng chúng cần một môi trường ổn định hơn để phát triển.
Trong khi theo dõi quá trình tiến hóa, anh nhận ra một điều thú vị:
Một tế bào đột nhiên phát triển hình thái đặc biệt, giống như một ngọn cây nhỏ.
Anh đặt tên cho nó là "Thực tế bào" một dạng lai giữa thực vật và tế bào.
Dù chỉ là một bước tiến nhỏ, nhưng Huy cảm thấy rất vui. Những khoảnh khắc này nhắc nhở anh về lý do mình bắt đầu – sự tò mò và khao khát khám phá những điều chưa từng có.
---
Tự Thưởng Cho Bản Thân
Buổi tối hôm đó, sau khi hoàn thành công việc, Huy quyết định tự thưởng cho mình một khoảng thời gian thư giãn.
Anh bật một bộ phim khoa học viễn tưởng yêu thích, nằm dài trên ghế và thưởng thức. Đó là một bộ phim nói về con người trong tương lai, sống trên các hành tinh nhân tạo – một viễn cảnh không quá xa với những gì anh đang làm.
"Một ngày nào đó, mình sẽ làm được điều này, nhưng không phải chỉ cho bản thân. Đó sẽ là một nơi để mọi người cùng tồn tại, vượt qua mọi giới hạn của Trái Đất."
Huy tắt phim, ngả người ra sau, mắt nhắm lại.
Dưới lòng đất, thời gian trôi qua chậm rãi. Nhưng chính nhịp sống này giúp anh tiếp tục tiến lên, từng bước, từng ngày.
Nhịp Sống và Những Ý Tưởng Mới
Một Sáng Yên Bình
Trong ánh sáng dịu nhẹ của đèn giả lập, Lý Quang Huy ngồi trước buồng kính lớn – nơi các tế bào anh đã tạo ra đang phát triển. Bên trong, các thực thể nhỏ bé liên tục sinh sôi và tiến hóa, tạo nên một hệ sinh thái thu nhỏ, tựa như một góc vũ trụ trong lòng bàn tay.
Huy nhấp một ngụm cà phê nóng. Đây là khoảng thời gian anh thích nhất trong ngày, khi mọi thứ yên ắng, không có áp lực công việc hay những thí nghiệm phức tạp.
"Chậm mà chắc," anh tự nhủ. Sự kiên nhẫn là điều anh luôn nhắc bản thân phải giữ vững.
---
Thử Nghiệm Mới với Tầm Nhìn Tinh Thần
Sau khi dành vài giờ kiểm tra các hệ thống, Huy quyết định tiếp tục phát triển khả năng tầm nhìn tinh thần – một kỹ năng mới mà anh đang dần làm chủ.
Anh ngồi xuống, nhắm mắt, tập trung toàn bộ ý thức. Các tế bào trong buồng kính như hòa vào tâm trí anh, trở thành một phần mở rộng của cơ thể.
Kết nối sâu hơn: Huy cảm nhận được từng đơn vị năng lượng chuyển động trong buồng kính. Những tế bào giống như những ngôi sao tí hon, mỗi cái đều mang trong mình một sức mạnh riêng.
Quan sát toàn diện: Anh có thể nhìn thấy chi tiết từng quá trình sinh hóa diễn ra bên trong tế bào, từ sự phân bào đến cách chúng hấp thụ ánh sáng và chuyển hóa thành năng lượng.
Khả năng này giúp anh tối ưu hóa việc điều chỉnh môi trường. Huy nhận ra rằng, nếu khống chế tốt hơn, anh có thể tăng tốc sự tiến hóa của các tế bào hoặc thậm chí hướng chúng phát triển theo ý muốn.
"Giống như một nhà điêu khắc đang định hình từng chi tiết nhỏ trên bức tượng của mình."
---
Những Ý Tưởng Về Vật Liệu Mới
Nhờ việc kết nối tinh thần với các tế bào, Huy bắt đầu có ý tưởng phát triển một loại vật liệu mới, dựa trên cấu trúc của tế bào hấp thụ ánh sáng:
1. Cường lực cao hơn kính cường lực truyền thống: Anh nghiên cứu cách kết hợp các tế bào với các hạt nano để tạo ra một vật liệu vừa bền chắc, vừa linh hoạt.
2. Khả năng tự phục hồi: Khi có tổn hại, các tế bào bên trong vật liệu sẽ tự sửa chữa nhờ năng lượng ánh sáng hấp thụ.
3. Chống lại tác động vật lý: Vật liệu mới có thể chịu được áp lực từ hàng tấn đất đá, hoàn hảo để mở rộng thêm các khu vực dưới lòng đất.
Huy bắt tay vào thiết kế một khu vực thử nghiệm nhỏ để kiểm chứng các ý tưởng của mình.
---
Những Buổi Chiều Tĩnh Lặng
Buổi chiều, Huy thường đi dạo quanh các khu vực đã hoàn thiện trong thành phố ngầm. Dù nơi đây không có tiếng chim hót hay gió thổi qua những tán cây, nhưng nó lại mang một cảm giác yên bình đặc biệt – sự yên bình do chính tay anh tạo ra.
Khi đi qua khu sinh thái, anh dừng lại để quan sát những sinh vật đơn bào đang dần tiến hóa thành các dạng phức tạp hơn. Một số sinh vật đã bắt đầu phát triển các cấu trúc giống như lá cây, trong khi những sinh vật khác lại giống như động vật nguyên thủy, di chuyển chậm chạp qua lớp nước.
"Nếu mọi thứ cứ tiếp diễn như thế này, không lâu nữa ta sẽ tạo được một hệ sinh thái hoàn chỉnh, độc lập như Trái Đất."
Ý nghĩ đó khiến Huy cảm thấy vừa hào hứng, vừa áp lực.
---
Bữa Tối Đơn Giản
Huy tự nấu cho mình một bữa ăn đơn giản: một bát cơm với rau xào và cá đóng hộp. Sống dưới lòng đất khiến việc tiếp cận thực phẩm tươi trở nên khó khăn, nhưng anh đã quen với điều đó.
Trong lúc ăn, anh mở máy tính lên xem qua một số tin tức từ thế giới bên ngoài. Những câu chuyện về sự nóng lên toàn cầu, xung đột giữa các quốc gia, và khủng hoảng tài nguyên khiến anh cảm thấy mình đã quyết định đúng khi rời bỏ thế giới ấy để xây dựng một nơi mới.
---
Kế Hoạch Mở Rộng Thành Phố Ngầm
Buổi tối, Huy tập trung vào kế hoạch mở rộng thành phố. Anh muốn tạo thêm các khu vực chức năng như:
1. Khu vực nghiên cứu sinh học: Một nơi để thử nghiệm các tế bào và hệ sinh thái mới trong môi trường c·ách l·y.
2. Khu vực sản xuất năng lượng: Mở rộng buồng kính để hấp thụ nhiều ánh sáng hơn, tăng cường nguồn năng lượng tái tạo.
3. Khu vực lưu trữ tài nguyên: Đảm bảo đủ không gian để lưu trữ các vật liệu quý giá và thực phẩm dự trữ.
Huy cũng lên kế hoạch sử dụng đội ngũ người máy để khai thác thêm các khoáng sản sâu trong lòng đất, đảm bảo nguồn cung cho các dự án của mình.
---
Một Khoảnh Khắc Tĩnh Lặng
Khi mọi công việc trong ngày đã hoàn thành, Huy ngồi xuống chiếc ghế quen thuộc bên buồng kính, tay cầm một cuốn sổ nhật ký. Anh ghi lại những ý tưởng và suy nghĩ của mình:
*"Cuộc sống dưới lòng đất có thể cô đơn, nhưng nó lại mang đến sự tự do.
Mỗi ngày trôi qua, ta càng tiến gần hơn đến việc tạo ra một thế giới mới. Dù con đường này dài và đầy thách thức, ta biết rằng mình sẽ không dừng lại.
Tương lai không còn là điều gì đó xa vời. Nó nằm ngay trong lòng bàn tay của ta."*
Đặt bút xuống, Huy mỉm cười. Trong ánh sáng dịu của buồng kính, anh cảm thấy mình như một phần của vũ trụ thu nhỏ mà chính anh đã tạo ra.