Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!

Chương 792: Con Đường Vực Sâu (1)



Editor: Kingofbattle

Trước tiên, Sở Huyền cũng không tìm đối phương, mà nhận lấy phần

thưởng của hệ thống.

Phần thưởng là khai đạo 200 vạn dặm, khiến cho Đại Đạo của Sở Huyền dài

ra hơn 300 vạn dặm.

Hắn đã từng bốc phét, khai đạo mấy trăm vạn dặm, rốt cục sắp thực hiện

được.

Bên trên Đại Đạo lại xuất hiện thiên địa dị tượng, giống như vô số thế giới

hiện ra trên Đại Đạo.

Sở Huyền lại tiến vào trạng thái khai đạo.

Trong Hỗn Độn.

Từ lúc thế giới Cửu Vực yên tĩnh trở lại, chỉ còn lại con đường vực sâu đang

lan tràn về phía sâu trong Hỗn Độn.

Đám cường giả Hách Tiên Tôn, sắc mặt ai nấy đều lộ vẻ cực kỳ ngưng

trọng.

Biến hóa Cửu Vực hoàn toàn vượt khỏi dự tính của bọn hắn, có thể xác định

một chuyện, thế giới Cửu Vực mà bọn hắn từng biết, bây giờ đã trở nên lạ lẫm.

Các tộc bị bài xích ra ngoài, chỉ sợ không thể quay trở về Cửu Vực.

Đây cũng không phải là chuyện tốt.

Mà tâm tình của đám Khai Đạo giả Cửu Cực, càng trở nên tồi tệ.

Không cách nào tiến vào Cửu Vực, cũng có nghĩa là bọn hắn không thể chặt

đứt căn nguyên Đại Đạo, không thể nào trở thành Khai Đạo giả Tự Tại, thực lực

sẽ dặm chân tại chỗ.

Hơn nữa, bọn hắn đều bị Đại Đạo bài xích, một khi chết đi, thì không còn cơ

hội phục sinh, không còn hy vọng khôi phục từ trong Đại Đạo.

Mong đợi duy nhất của bọn hắn, chính là con đường vực sâu.

Đã có người phái ra Khai Đạo giả, đi theo con đường vực sâu, tìm kiếm

phần cuối của con đường.

Có thể dựa theo phần cuối của con đường để tiến vào Cửu Vực.

Sắc mặt Bàn Sơn lộ vẻ khó coi, âm trầm nhìn chằm chằm vào Cửu Vực,

trong lòng tự hỏi, kế hoạch của hắn thất bại là do ngoài ý muốn, hay là bị người

khác sắp đặt?

Hồi tưởng lại toàn bộ quá trình bố cục, không có bất kỳ sơ hở gì, Hắc

Nguyệt cũng không có chỗ nào bất thường.

Thực lực của đối phương yếu như thế, làm sao phát hiện ra ý đồ của mình?

Còn có thể biết được thần hồn của nàng rất đặc thù?

Dù sao, thần hồn của nàng đang ở trong trạng thái ngủ say.

Đối phương cũng xác thực tu luyện môn bí thuật kia, hơn nữa còn đạt cảnh

giới đại thành.

Tất cả bố trí của mình, đối phương đều ngoan ngoãn làm theo.

Là ngoài ý muốn ư?

Một đạo thần hồn này, còn muốn khủng bố hơn so với dự đoán của mình,

chỉ hơi thức tỉnh một chút, liền phá hỏng bố cục của mình?

Bàn Sơn không tài nào hiểu được, dùng thực lực của hắn, cho dù thần hồn

có thức tỉnh, thì có thể làm được gì, ý thức của Hắc Nguyệt lại quá yếu, làm sao

có thể phá hỏng bố cục của hắn?

Trực giác nói cho hắn biết, có người cố tình phá hỏng mưu đồ của hắn.

Chẳng lẽ là tồn tại trong Cửu Vực?

Bàn Sơn nghĩ nát óc cũng không rõ, từ lúc nào Cửu Vực lại xuất hiện tồn tại

mạnh như vậy.

Những tên kia, hoặc là bị hạn chế, chỉ có thể hoạt động trong tiểu không

gian của bọn hắn, hoặc là bị tàn phế, làm sao có dư giả năng lực phá hỏng mưu

đồ của hắn?

Hiện giờ đạo thần hồn kia ra sao?

Bị người cướp lấy?

Trong lòng Bàn Sơn rất phẫn hận và bất lực.

Hắn nhìn về phía con đường vực sâu, đôi mày nhíu chặt, ánh sáng này lan

tràn đến chỗ sâu trong Hỗn Độn, làm sao có cảm giác rất quen thuộc?

Tựa hồ lúc hắn còn nhỏ yếu, đã từng nhìn thấy một lần.

Chỉ là thời gian trôi qua rất lâu, hắn lại từng gặp phải trọng thương vài lần,

đoạn trí nhớ lúc nhỏ cũng bị ảnh hưởng một chút.

Hách Tiên Tôn cũng nhìn chằm chằm về con đường vực sâu.

Lông mày dựng đứng, tựa hồ hắn nghĩ ra chuyện gì.

Lại nhìn về phía Bàn Sơn, vị Sinh Linh Hỗn Độn cường đại này.

Đương nhiên, hiện tại hắn cũng đã nhận ra, Bàn Sơn bị thương chưa lành.

Dù vậy, hắn cũng không thể địch nổi.

Thậm chí không có người nào ở đây có thể địch nổi.

Cho dù bọn hắn có liên thủ, cũng chưa chắc đánh thắng Bàn Sơn, Khai Đạo

Giả Thiên Địa quá cường đại.

Sinh Linh Hỗn Độn không có mở ra thế giới, nhưng mà đạt tới một bước

này, cũng không khác gì Khai Đạo Giả Thiên Địa, cũng ngang ngửa với cấp bậc

Khai Đạo Giả Thiên Địa.

Trong lòng Hách Tiên Tôn rất kiêng kị, nếu như Bàn Sơn lại nổi điên, chỉ sợ

tất cả mọi người có liên thủ cũng không ngăn cản nổi.

Hiện nay, nhất định phải có Khai Đạo Giả Thiên Địa quay trở về tọa trấn thì

mới ổn được.

Đương nhiên, trừ phi Bàn Sơn thật sự phát điên, nếu không sẽ không tùy

tiện truy sát bọn họ.

Tam tộc Thần Tiên Ma đều có Khai Đạo Giả Thiên Địa, Hỗn Độn tộc cũng

có cường giả cấp bậc này, trừ phi Bàn Sơn muốn bị một đám Khai Đạo Giả

Thiên Địa đuổi giết.

Tuy là Sinh Linh Hỗn Độn rất cường đại, nhưng bên trong cũng có phân

chia mạnh yếu.

Sinh Linh Hỗn Độn giai đoạn sau, cho dù mạnh cỡ nào cũng không phải vô

địch.

Cũng không phải là nhóm sinh ra đầu tiên trong Hỗn Độn.

Cho dù là nhóm Sinh Linh Hỗn Độn đời đầu, thì trong tam tộc cũng có

cường giả cấp bậc này.

Tam tộc đời thứ nhất, chính là tồn tại cấp bậc này.

Chỉ là không biết bọn hắn đã đi tới nơi nào trong Hỗn Độn.

“Có phải ngươi nhớ ra thứ gì không? “

Bàn Sơn nhìn về phía Hách Tiên Tôn, hỏi một câu.

“Ở trong ấn tượng của ta, tựa hồ từng xảy ra tình huống giống thế này,

chẳng qua là khi đó thực lực của ta còn yếu, chưa từng khai đạo, cụ thể cũng

không quá rõ ràng. “

Hách Tiên Tôn trầm ngâm một chút, mới nói ra.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.