“Là hắn!”Thiên Thánh Tôn Giả bước lên một bước, cảm nhận một luồng khí tức bao hàmtrong thiên địa dị tượng, là khí tức hắn cực kỳ quen: “Thiên Khải Tiên Đế! LàThiên Khải Tiên Đế!”“Shh….”“Vậy mà!”“Thiên Khải Tiên Đế đã chứng được Đạo Quả, trở thành Pháp Tắc Thiên Tôn!”“Mới bao lâu?”“Quá chấn động!”“Với lại, dị tượng của trời đất như vậy mà lại ảnh hưởng đến Thiên Thánh Cảnhchúng ta!”“Đó... Đó...”Soạt! Soạt! Soạt!Một Tiên Vương Thượng Giới của Thiên Thánh Cảnh ngẩng đầu nhìn thiên địadị tượng, ngạc nhiên vô cùng, phát ra những âm thanh cảm thán, biểu cảm trànngập vẻ không thể tin được.Tiếp đó.Chứng đạo chân ngôn của Tề Minh cũng truyền đến Thiên Thánh Cảnh.“Đây…”Thiên Thánh Tôn Giả ngỡ ngàng, há miệng thở dốc, biểu cảm kính nể: “Đó làchứng đạo chân ngôn của Thiên Khải Tiên Đế sao? Căn nguyên vạn giới, cộinguồn vạn vật, khởi đầu tất thảy, nguồn gốc đại đạo, là: Hồng Mông!”“Ực ực!”“Không hổ là Thiên Khải Tiên Đế!”“...”Các Tiên Vương Thượng Giới của Thiên Thánh Cảnh liên tiếp cảm thán.Vù! Vù!Từng bước.Dị tượng phát tán đến cực hạn trong ngày hôm đó, sau khi ảnh hưởng đến ThiênKhải Cảnh và Thiên Thánh Cảnh thì mới từ từ biến mất, các loại dị tượng và sựuy nghiêm đang từ từ biến mất.Bỗng nhiên.Đúng vào lúc này.Đã xảy ra dị biến.“Căn nguyên vạn giới? Cội nguồn vạn vật? Khởi đầu tất thảy? Nguồn gốc đạiđạo? Ha ha ha… Buồn cười, hay cho cái tên Hồng Mông! Hay cho cái thứ gọilà nguồn gốc đại đạo!”“Đúng là lớn giọng!”Ầm!Ngay trong lúc bất thình lình.Có một giọng nói vượt qua bao trở ngại, truyền đến từ hỗn độn bên ngoài ThiênKhải Cảnh và Thiên Thánh Cảnh, một luồng ánh sáng màu vàng đi vào bêntrong Thiên Thánh Cảnh.Đùng đùng!Ngay sau đó.Đó là một thanh kiếm thông thiên màu vàng, bên ngoài thân kiếm, vô số kiếmkhí và kiếm quang màu vàng bao quanh tảm ra vô số ánh sáng chói lọi.Chỉ thấy.Kiếm khí và kiếm quang màu vàng không đếm xuể đang không ngừng biến đổi,cảnh tượng của vạn vận trong trời đất xuất hiện, kiếm khí hóa thành rồng, thànhhổ, thành núi, thành sông, thành quy tắc, thành pháp tắc, thành thiên đạo, thànhvạn vật trong đất trời.Dị tượng kiếm đạo như thế đã đạt đến một loại cực hạn, đây là uy năng củacảnh giới Pháp Tắc Thiên Tôn.Cứ thế.Hồng Mông dị tượng của Tề Minh chống chọi với Kiếm đạo dị tượng xuất hiệnbất ngờ này.Ầm rầm rầm!Không kiềm chế được.Thiên Khải Cảnh và Thiên Thánh Cảnh, cả hai nơi này đều rung chuyển, thờikhông đang lung lay, thế giới đang chấn động, lại thêm sự đáp xuống của khíhỗn độn.“Chúng ta bái kiến Thiên Thánh Kiếm Tôn!”“Chúng ta cung nghênh Thiên Thánh Kiếm Tôn trở về!”“...”Ngay sau đó.Trong Liên minh Thiên Thánh.Với sự dẫn đầu của Thiên Thánh Tôn Giả, toàn bộ Tiên Vương Thượng Giớixung quanh, tất cả Đại La Kim Tiên, và phần lớn Tiên Nhân, hết thảy bọn họđều khom người hành lễ với bóng hình màu vàng đột nhiên xuất hiện, giọngđiệu vô cùng cung kính.Rõ ràng.Bóng dáng trước mắt vượt qua hỗn độn, đi vào Thiên Thánh Cảnh là ThiênThánh Kiếm Tôn đã chứng được Đạo Quả của Thiên Thánh Cảnh.“Đệ tử bái kiến sư tôn.”Thiên Thánh Tôn Giả khom lưng hành lễ, giọng điệu vô cùng cung kính: “Sưtôn, ngươi đã về rồi.”“Ừ.”Ánh mắt Thiên Thánh Kiếm Tôn liếc qua Thiên Thánh Tôn Giả, hắn điềm nhiênnói: “Nhiều năm như vậy, tu vi của ngươi vẫn không có chút tiến bộ nào, trongkỷ nguyên lượng kiếp lần trước, ngươi cũng không thể nhờ vào kỷ nguyênlượng kiếp để cô đọng Chứng đạo đạo quả, quả thực khiến bổn tọa rất thấtvọng.”“Đệ tử ngu đốt, mong sư tôn trừng phạt.”Thiên Thánh Tôn Giả nói có phần sợ sệt.“Thôi vậy.”Thiên Thánh Kiếm Tôn vung ống tay áo, nói: “Thiên Thánh Cảnh đột nhiên cóliên hệ với một cảnh khác là Thiên Khải Cảnh, thậm chí còn tạo thành conđường thời không, còn có dấu hiệu dung hợp.”“Nếu bổn tọa nhớ không nhầm, sau khi hai cảnh dung hợp sẽ có mạch khoángđạo nguyên được sinh ra, khi mỗi một mạch khoáng đạo nguyên được sinh rathì sẽ đi kèm với Hỗn Độn Ma Thần.”“Lần này bổn tọa trở về là muốn nắm giữ Thiên Khải Cảnh và Thiên ThánhCảnh.”“Nhưng trái lại lại không ngờ rằng.”“Bổn tọa vừa mới trở về, vậy mà trong Thiên Khải Cảnh lại sinh ra một PhápTắc Thiên Tôn, hơn nữa chứng đạo chân ngôn còn ngông cuồng như vậy, chỉmới trở thành Pháp Tắc Thiên Tôn nhất trọng đã hòng dò xét Đại đạo!”“Đúng là không biết trời cao đất rộng, không biết tự lượng sức mình.”“Hồng Mông?”“Đúng là buồn cười, ta trước giờ chưa từng nghe nói.”Vù! Vù! Vù!Lúc này.Tất cả dị tượng Hồng Mông của Tề Minh đã lắng xuống, và dị tượng Kiếm Đạocủa Thiên Thánh Kiếm Tôn cũng đã biến mất, dường như Thiên Khải Cảnh vàThiên Thánh Cảnh đã khôi phục bình thường.Nhưng thực tế.Tề Minh đã nhận thấy một Pháp Tắc Thiên Tôn xuất hiện bên trong ThiênThánh Cảnh.Hơn nữa.Tề Minh nghe thấy tất cả những lời châm biếm bản thân mà Thiên Thánh KiếmTôn nói ra.“Sư tôn.”Thiên Thánh Tôn Giả nhanh chóng giới thiệu tình hình của Tề Minh với ThiênThánh Kiếm Tôn: “Thực lực của Thiên Khải Tiên Đế rất mạnh, thời điểm còn ởcảnh giới Tiên Vương đã dùng thực lực của bản thân trấn áp cả Liên minh ThiênThánh.”“Bây giờ.”“Hắn lại trở thành Pháp Tắc Thiên Tôn, tất nhiên là thực lực đã tăng lên rấtnhiều.”“Không cần lo lắng.”Thiên Thánh Kiếm Tôn khoác tay: “Dù thủ đoạn của hắn có mạnh đến đâu đichăng nữa, cũng chỉ mới đột phá đến Pháp Tắc Thiên Tôn nhất trọng thiên, ĐạoQuả chỉ nhất chuyển, mà bổn tọa đã là Đạo Quả nhị chuyển, sắp đạt đến ĐạoQuả tam chuyển, chuyện giết hắn còn không đơn giản sao.”“Đến lúc đó.”“Bổn tọa tọa trấn Thiên Thánh Cảnh, đẩy nhanh tốc độ dung hợp của ThiênThánh Cảnh và Thiên Khải Cảnh, cho đến khi mạch khoáng đạo nguyên đượcsinh ra, đến lúc đó, còn có thể giết một Hỗn Độn Ma Thần.”“Thực lực của sư tôn thông thiên, có sư tôn tự mình ra tay thì mọi chuyện tấtnhiên dễ như trở bàn tay, việc giết Thiên Khải Tiên Đế đương nhiên là nướcchảy thành sông, dễ như chơi.”Thiên Thánh Tôn Giả lập tức lên tiếng ca ngợi.“Ha ha ha…”Thiên Thánh Kiếm Tôn cười phá lên.Soạt!Hắn bước ra một bước, cơ thể hóa thành một luồng kiếm quang màu vàng, trongphút chốc đã rời khỏi Thiên Thánh Cảnh, đi vào Thiên Khải Cảnh, khóa chặtkhí tức của Tề Minh.“Ồ.”Tâm tư của Tề Minh kẽ động, hắn cũng đã cảm ứng được mà chắp hai tay saulưng nhìn về phía trước. Hắn thấy rõ một bóng dáng màu vàng đang lao qua bầutrời.Chỉ chớp mắt.Thiên Thánh Kiếm Tôn đã đi đến trước mặt Tề Minh.“Thì ra là có khách đến.”