Tiếu Nhiễm tựa vào trong lòng Cố Mạc, mặc cho con ngựa chở bọn họ nhàn nhã tản bộ.
Đột nhiên, hai bóng dáng tiến vào trong tầm mắt của Tiếu Nhiễm.
Cô kéo kéo vạt áo của Cố Mạc: "Ông xã, hình như là Giai Tuệ cùng anh Cố Nhiên."
"Rất giống." Cố Mạc đạp bụng ngựa, đuổi theo bóng người phía trước.
"Là Giai Tuệ cùng anh Cố Nhiên!" khi đến sát phía sau hai người, Tiếu Nhiễm hưng phấn khẳng định."Giai Tuệ, anh Cố Nhiên!"
"Tiếu Nhiễm?" Vương Giai Tuệ nhìn thấy Tiếu Nhiễm, liền có chút kinh ngạc. Nghĩ đến chính cô còn đang gắt gao tựa vào trong lòng Cố Nhiên, mặt cô liền đỏ bừng, đứng dậy.