Tần Từ sinh ra ở một ngôi làng khỉ ho cò gáy, trải qua ngày tháng kham khổ mười năm. Sau đó đến một ngày, cô được ông trùm nhận nuôi.
Ông trùm sinh ra đã ngậm thìa vàng, là tỷ phú nhỏ có cơm ngon áo đẹp, tiền của đầy người. Tuổi mụ của anh là mười ba, thực ra chỉ lớn hơn cô hai tuổi. Cô ngoan ngoãn gọi ông trùm hai tiếng anh trai suốt bảy năm.
Đến sáng sớm một ngày nọ, cô lại run rẩy tỉnh lại dưới người anh trai. Ngày tổ chức hôn lễ, ông trùm nói: “Nuôi em là quyết định đúng đắn nhất đời anh.”