Sau Khi Ghép CP Với Ảnh Đế Ở Chương Trình Tình Yêu, Tôi Nổi Tiếng

Chương 110: Phiên ngoại 1 (Nửa đầu)



"Được chưa?"

"Lập tức xong ngay."

Lộ Trạch Thanh đứng trước gương nhìn mình một lượt, tự đánh giá. Kiểu tóc không thành vấn đề, khuyên tai không thành vấn đề, quần áo chỉnh tề, đồng hồ cũng đeo xong.

Nhìn xuống giày, bóng loáng.

Ngày thường Lộ Trạch Thanh rất ít khi mặc tây trang, chỉ có những dịp quan trọng thì cậu mới mặc.

Hôm nay là họp báo của <<Giang Sơn Thí>>, đây là lần đầu tiên trong năm nay Lộ Trạch Thanh và Giang Tư Úc chung khung hình.

"Đừng nhìn nữa, đã rất tuấn tú rồi."

Không biết Giang Tư Úc đã xuất hiện ở đằng sau cậu từ lúc nào, hắn cao hơn một cái đầu so với Lộ Trạch Thanh. Hai người đứng rất gần nhau, nhìn trong gương Lộ Trạch Thanh giống như là rúc vào lồng ng.ực Giang Tư Úc.

"Cảm ơn." Lộ Trạch Thanh bình thản tiếp nhận lời khen của Giang Tư Úc, hơn nữa cậu còn vô cùng thuần thục hỏi một câu, "Thầy Giang của chúng ta cũng rất đẹp trai."

Họp báo được tổ chức ở thành phố C, hai ngày này Lộ Trạch Thanh ở khách sạn với Giang Tư Úc.

"Đi thôi, tài xế tới."

Hai người ở phòng cao cấp của khách sạn, có thang máy chuyên dụng riêng dẫn thẳng xuống bãi đỗ xe. Ra khỏi thang máy, xe thương vụ đã dừng ở trước cửa.

Địa điểm tổ chức họp báo không cách xa khách sạn lắm, mất khoảng hai mươi phút lái xe, thảm đỏ được trải dài từ bậc thang ra.

"A a a, là Thanh Thanh."

"Anh Úc và Thanh Thanh!!! Thật sự kích động quá, Thanh Thanh, nhìn về phía này."

"Dư Tình Chưa Dứt lâu lâu dài dài!"

Lộ Trạch Thanh mới từ trên xe xuống, tiếng gấm kích động của các fans làm cậu suýt chút nữa lùi lại vào trong xe. Cậu xoa xoa lỗ tai, fans vừa hét vừa kêu gọi.

"Nghe thấy được, mọi người đừng kêu nữa."

Nhân viên an ninh đứng thành một hàng, fans càng kích động nhưng không dám hô to nữa, mọi người vẫy vẫy tay muốn Lộ Trạch Thanh chú ý đến.

"Thanh Thanh, cậu ăn cơm tối chưa?"

"Ừm, ăn rồi."

"Thanh Thanh, cậu đến cùng với anh Úc.... là ở cùng nhau sao?"

"Ở khách sạn."

"Anh Úc, anh Úc, sao anh lại không nắm tay Thanh Thanh?"

Giang Tư Úc đi xuống từ phía cửa khác, đi đến bên cạnh Lộ Trạch Thanh. Hắn nghe thấy fans CP nói vậy thì khẽ cười một tiếng, vươn tay nhìn về phía Lộ Trạch Thanh.

"Ngài Lộ, theo như yêu cầu của fans."

Trong sự kích động ồn ào của fans, Lộ Trạch Thanh nắm lấy tay Giang Tư Úc.

"A a a a!"

"Tôi chết mất, thật sự rất ngọt a."

"Vì sao chỉ nắm tay mà tôi cũng đã thỏa mãn rồi!!! Không, muốn hôn hôn!!"

"Suỵt." Lộ Trạch Thanh vươn ngón trỏ, đặt trước môi, "Nhỏ giọng, fans của những nhà khác cũng không kêu to bằng mọi người."

Fans nhỏ giọng hơn, quả nhiên là lại nghe thấy vài tiếng hô lớn ở phía xa.

"Nhạc Cảnh, Nhạc Cảnh."

"Tiết Mẫn Mẫn."

......

"Thanh Thanh, có thể chụp ảnh chung sao?" Có vài fans đứng gần, rụt rè hỏi.

"Có thể."

"Mọi người đến gần một chút."

Hai người chụp ảnh chung không quá thích hợp, ở đây có quá nhiều fans, Lộ Trạch Thanh nhờ trợ lý chụp hộ một tấm, sau khi được trả điện thoại, các fans bắt đầu kích động kéo nhau vào nhóm chia sẻ ảnh.

"Tôi đi vào đây, lát nữa gặp."

Trầm mê với muốn chụp ảnh chung cùng chia sẻ ảnh chụp chung - các fans, đầu cũng không nâng, chỉ lo xem điện thoại, "Ừm ừm ừm, đợi lát nữa gặp lại."

Lộ Trạch Thanh: "......"

Có lệ đến nỗi rất giống 'fans giả' dùng tiền mời đến.

Buổi tối 7 giờ rưỡi, phát sóng trực tiếp của cuộc họp báo đúng giờ bắt đầu, người chủ trì đứng ở trên sân khấu giới thiệu vài câu, mời đạo diễn cùng biên kịch cùng với người chế tác lên sân khấu.

Chờ mọi người tự giới thiệu sau, người chủ trì cố ý gây tò mò.

"Tiếp theo, lên sân khấu chính là....ai đây?"

"Lộ Trạch Thanh."

"Giang Tư Úc."

......

"Nhạc Cảnh."

"Kim Đình."

Đủ tên của các nghệ sĩ, các fans ở hiện trường so giọng to nhỏ với nhau.

"Làm chúng ta chờ mong nhất, hoan nghênh nhóm diễn viên chính của chúng ta."

Đi đầu chính là Giang Tư Úc, Lộ Trạch Thanh đứng ở vị trí thứ hai, sau đó là Tiết Mẫn Mẫn. Sáu vị diễn viên chính cùng lên sân khấu, tiếng fans hô vô cùng chấn động.

Người chủ trì chờ fans hô xong mới cầm lấy microphone.

"Dựa theo thường lệ là tự giới thiệu, bắt đầu từ ai....."

Người chủ trì đưa cho Tiết Mẫn Mẫn ở gần nhất.

"Chào mọi người, tôi là Tiết Mẫn Mẫn, đóng vai Thái tử phi trong <<Giang Sơn Thí>>."

"Chào buổi tối, tôi là Kim Đình, đóng vai Ôn thái y trong <<Giang Sơn Thí>>."

...........

"Tôi là......"

"Lộ Trạch Thanh."

"Tiểu hoàng tử."

Lộ Trạch Thanh: "......"

Lộ Trạch Thanh chưa nói xong một câu thì fans đã nói hết, cậu khựng người nhìn về phía Giang Tư Úc bên cạnh.

"Đây là Giang Tư Úc, đóng vai quốc sư trong <<Giang Sơn Thí>>."

Tốt xấu gì thì cũng nói xong một câu, Lộ Trạch Thanh vừa lòng mà đem microphone đưa cho Giang Tư Úc.

Giang Tư Úc: "......"

Dưới sân khấu là một tràng cười, Giang Tư Úc nắm microphone, tiếng nói trầm thấp từ microphone truyền ra.

"Bổ sung một câu."

"Tôi còn là...... bạn trai của Lộ Trạch Thanh."

Vừa dứt lời, dưới sân khấu lại là một trận thét chói tai, khóe miệng của fans CP không nhịn được, tất cả đều là biểu cảm 'cắn được rồi'.

Sau khi đơn giản giới thiệu, người chủ trì để bọn họ giới thiệu một chút về giả thiết và mối quan hệ của các nhân vật trong phim.

Tiếp theo chính là một trò chơi nhỏ.

"Theo như yêu cầu của fans nguyên tác, chúng ta chơi một trò chơi nhỏ, trước tiên là chia đội." Người chủ trì lấy ra một cái cái hộp nhỏ, bỏ vào sáu đầu sợi dây giống nhau..

"Mỗi người chọn một đầu, chọn cùng một dây thì sẽ là một đội."

Sáu đầu sợi dây này chính là ba sợi dây.

Nhóm diễn viên chính nhìn nhau một cái, mỗi người chọn một cái.

"Trước tiên đừng rút ra." Người chủ trì cố ý câu giờ, chỉ để mọi người nắm đầu sợi dây, ở giữa là một cái hộp để che giấu, mọi người đều không nhìn thấy cái gì cả.

"Mở hộp."

Người chủ trì mở hộp, "Mọi người kéo dây của chính mình đi."

Mấy sợi dây đan xen với nhau, trong lúc nhất thời không thể nào rút ra được, Lộ Trạch Thanh kéo kéo dây, ánh mắt đầu tiên nhìn về phía Giang Tư Úc.

Hẳn là không vừa vặn như vậy.

Quả nhiên.

Nhạc Cảnh là người đầu tiên gỡ ra được, dây của cậu ta nối với........ Giang Tư Úc.

Khi hai người cùng kéo thẳng dây, hiện trường đều là âm thanh thở dài.

Nhạc Cảnh buồn cười hỏi.

"Ài, mấy người đang ghét bỏ tôi hay là ghét bỏ thầy Giang vậy."

Lộ Trạch Thanh cũng cười, đến người chủ trì cũng tò mò không biết cậu sẽ cùng đội với ai.

Tiếp theo là đến lượt Tiết Mẫn Mẫn, khi dây được kéo thẳng, tầm mắt của cô dừng trên ngón tay thon dài của Lộ Trạch Thanh.

"Đội thứ hai là Tiết Mẫn Mẫn cùng Lộ Trạch Thanh."

Đội thứ ba cũng không cần phải đoán nữa.

Kim Đình và một diễn viên khác cùng tổ với nhau.

"Như vậy, vòng đầu tiên: Bạn vẽ tôi đoán."

Đội đầu tiên là Giang Tư Úc và Cảnh Nhạc.

Nhạc Cảnh vẽ tranh, Giang Tư Úc đoán.

Nhìn trên giấy vẽ không biết là chim hay là chó, Giang Tư Úc rơi vào trầm mặc, cuối cùng hắn chậm rãi mở miệng.

"Cái tiếp theo."

Nhạc Cảnh: "......"

"Thầy Giang, tôi vẽ cũng không dễ dàng, anh đoán một cái đi."

Giang Tư Úc hơi hơi mỉm cười.

Hắn đưa microphone cho người chủ trì đứng bên cạnh, "Anh đoán đi."

Người chủ trì nén cười.

"Nhìn đáp án nhưng tôi cũng không khớp được với bức vẽ này."

Nhạc Cảnh: "......"

Vài câu liên tiếp, Nhạc Cảnh không nhịn được nữa.

"Nếu không thì thầy Giang đến vẽ đi?"

Cùng là 'linh hồn họa sĩ'- Giang Tư Úc từ chối đề nghị này, bởi vì hắn tin tưởng, dù hắn hay Cảnh Nhạc thì đều sẽ không đoán ra được.

"Đã hết giờ."

"Tôi tuyên bố, đội một 0 điểm."

"Quá thảm, quá thảm."

Đội thứ hai là Lộ Trạch Thanh và Tiết Mẫn Mẫn, hai người ngoại trừ đóng phim thì không có hợp tác nào khác, độ ăn ý của hai người không khác đội một lắm.

"Để tôi vẽ đi." Tiết Mẫn Mẫn nói.

"Được."

Lộ Trạch Thanh không quan trọng là ai vẽ, dù sao.....cậu và Cảnh Nhạc có cùng một trình độ vẽ, để cậu đoán mò còn hơn, như vậy may mắn thì còn có thể đoán trúng một hai cái, không quá thảm như Giang Tư Úc.

Nhưng mà hai phút tiếp theo.

Tình hình đối lập với đội một.

"Đột nhiên mới nhớ ra, Tiết Mẫn Mẫn là sinh viên nghệ thuật, học mỹ thuật!!!"

"Trời đất!"

"Quá tuyệt, một nét đơn giản cũng đã ra hình dạng rồi."

Lộ Trạch Thanh căn bản không cần đoán, thật sự là liếc mắt một cái liền nhìn ra được, chỉ kém việc viết đáp án lên giấy.

Tất cả đề bài chuẩn bị cho đội hai đã được đoán hết nhưng thời gian vẫn chưa hết.

"Thắng chắc, không cần tiếp tục."

Tiếp theo là đến đội thứ ba, không đoán được nhiều nhưng đội này cũng không thảm như đội một.

"Lợi hại nha, cô Tiết." Lộ Trạch Thanh không nghĩ tới có thể được kéo giành chiến thắng.

Tiết Mẫn Mẫn 'Hàm súc' cười cười, "Không có không có, cũng giống nhau."

"Bắt đầu đến vòng thứ hai của chúng ta."

Vốn dĩ chỉ nghĩ là một trò chơi đơn giản nhưng sau đó người chủ trì lại đưa lên năm cái ghế nhỏ.

"Mọi người biết phải làm gì chưa?"

"Trò chơi đoạt ghế, khi âm nhạc bắt đầu thì mọi người đi vòng quanh ghế, âm nhạc kết thúc..... đoạt ghê. Người không cướp được sẽ bị loại."

"Người trụ đến cuối cùng sẽ chiến thắng, người bị loại sẽ bị trừ điểm."

"Lượt đầu tiên, chúng ta mở một bài hát nhẹ nhàng một chút."

Âm nhạc bắt đầu, sáu người đi vòng quanh ghế, giây tiếp theo âm nhạc đột nhiên dừng lại, mọi người sửng sốt bắt đầu đoạt ghế.

Người xem dưới sân khấu nhìn thấy rất rõ ràng, Kim Đình ngồi trên đùi Nhạc Cảnh.

"Kim Đình, loại."

"Trò chơi tiếp tục."

......

Sau hai lượt nữa.

Trên sân chỉ còn Lộ Trạch Thanh, Giang Tư Úc cùng Nhạc Cảnh.

Khán giả ngửa đầu nhìn lên sân khấu, bọn họ đều chờ mong Giang Tư Úc và Lộ Trạch Thanh sẽ cùng đoạt ghế với nhau, cho nên.... Cảnh Nhạc trở thành đối tượng được mọi người chờ mong bị loại.

"Thanh Thanh, không thể thua." Tiết Mẫn Mẫn ở một bên kêu, kêu xong cô lại hướng về phía Giang Tư Úc nói. "Thầy Giang, nhường bạn trai chút đi."

"Làm!"

Không chờ những người khác trả lời, người xem dưới sân khấu đã hô lớn.

Trò chơi lại lần nữa bắt đầu, Lộ Trạch Thanh vô cùng tập trung, cậu nhìn chằm chằm cái ghế, hận không thể ngay lập tức ngồi lên.

Âm nhạc lại dừng lại.

Lộ Trạch Thanh và Giang Tư Úc vô cùng nhanh tay nhanh mắt, mỗi người cướp được một cái ghế. Nhạc Cảnh sửng sốt một giây mới phát hiện chính mình bị loại.

"Chơi trò chơi mà thôi, hai người phải làm đến mức này sao?"

"Còn có...... thầy Giang, có phải là cậu quên rồi không, tôi và cậu là một đội!!"

"Đến rồi, phân đoạn mà mọi người chờ mong nhất." Người chủ trì không chê việc lớn, "Mọi người đều hỏi anh có để.... thầy Giang nghĩ như thế nào?"

Giang Tư Úc cong cong môi.

"Không cho."

"Oa, có mùi thuốc súng."

Nhạc Cảnh hừ nhẹ một tiếng, rất tức giận vì vừa rồi Giang Tư Úc không coi cậu ta là đồng đội, cậu ta muốn trả thù Giang Tư Úc.

"Thầy Giang, đừng mạnh miệng. Đừng để buổi tối trở về, giường cũng không được nằm."

"Ha ha ha, sao có thể. Thanh Thanh của chúng ta ôn nhu như vậy, giường vẫn phải có, có lẽ là chia phòng ngủ đi." Tiết Mẫn Mẫn cũng tham gia náo nhiệt.

Cô và Lộ Trạch Thanh ở cùng một đội, đương nhiên là cô đứng về phía Lộ Trạch Thanh vô điều kiện.

"Thầy Giang, có để...... anh cứ suy nghĩ kĩ đi."

Dưới sân khấu có vài người không kìm nén được, đứng lên.

"Thanh Thanh cố lên."

"Anh Úc đoạt lại quyền chủ động."

"Anh Úc, anh là công!! Phải rộng lượng một chút."

"Tôi thật sự rất thích nhìn hai người này giằng co, quả thật là vô cùng k.ích thích."

Người chủ trì cũng đã xem qua chương trình tình yêu, anh ta mở miệng nói.

'Tôi nhớ rõ thi đấu leo núi và xe việt dã.... đều là Thanh Thanh thắng. Như vậy hiện tại, người thắng sẽ là ai đây?"

"Đội của thầy Giang ở vòng một nhận 0 điểm, nếu vòng này thắng thì có thể hòa một ván."

Âm nhạc bắt đầu.

Lộ Trạch Thanh và Giang Tư Úc đi vòng quanh ghế.

Có lẽ là cố ý, âm nhạc chậm chạp không dừng, khán giả nhìn không chớp mắt mà nhìn chằm chằm hai người, sợ bỏ lỡ khoảnh khắc quyết định chiến thắng.

Toàn bộ quá trình Lộ Trạch Thanh không nói gì, không khí của hai người vô cùng hồi hộp, chỉ chờ âm nhạc dừng.

"A, mau dừng đi."

"Bài hát này có phải là hơi dài không?"

"Thầy Lộ, nếu không em làm nũng một chút để anh nhường em?" Giang Tư Úc nhướng mày.

"Không cần." Lộ Trạch Thanh rất có cốt khí mà lạnh giọng cự tuyệt.

Đúng lúc này, âm nhạc đột nhiên im bặt.

Lộ Trạch Thanh phản ứng nhanh chóng, lập tức ngồi xuống, Giang Tư Úc động tác cũng thực nhanh, hai người đồng thời ngồi vào một bên ghế.

" Hoà?"

Không chờ mọi người phản ứng, cánh tay Giang Tư Úc vòng qua eo Lộ Trạch Thanh, thuận thế kéo người vào trong lồng ng.ực. Đầu Lộ Trạch Thanh đụng vào ngực Giang Tư Úc.

Giọng nói trầm thấp của Giang Tư Úc vang lên làm cho lồng ng.ực hắn chấn động, hô hấp của Lộ Trạch Thanh chậm lại, bên tai chỉ còn hơi thở của Giang Tư Úc.

"Thầy Lộ, mỹ nhân kế?"

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.