Sau Khi Ghép CP Với Ảnh Đế Ở Chương Trình Tình Yêu, Tôi Nổi Tiếng

Chương 3



"Chào buổi chiều."

Lộ Trạch Thanh mang khuôn mặt với thần sắc tự nhiên chào hỏi với Chu Sam, đáp lại cậu là thái độ không nóng không lạnh. Lộ Trạch Thanh cũng không thèm để ý, vốn dĩ cậu cũng chỉ giả vờ trước máy quay.

Cậu đẩy vali, ngồi vào chiếc ghế sô pha đơn.

Đợi một lúc những khách mời khác cũng chưa đến. Trong căn phòng yên tĩnh chỉ có tiếng Chu Sam chơi game, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng nhân vật tử vong.

Lô Trạch Thanh do dự một chút, cũng lấy điện thoại mở trò chơi ra.

Cậu không phải là một người thích chơi các loại game yêu cầu kỹ thuật tay, mấy hôm trước cậu chỉ tải về một trò chơi nhàn rỗi, chú gà nhỏ ăn đồng vàng.

Phía bên kia ghế sô pha.

Chu Sam chơi mấy ván đều thua, tâm tình lúc này đã vô cùng nóng nảy, anh ta lại chơi tiếp một ván, nhưng lại tiếp tục gặp được đồng đội heo.

Một phút sau.

Chu Sam bị giết lần một, Lộ Trạch Thanh điều khiển con gà nhỏ màu xanh ăn đồng vàng.

Chu Sam bị giết lần hai, Lộ Trạch Thanh điều khiển con gà nhỏ màu xanh ăn đồng vàng.

Chu Sam mới vừa sống lại chưa được bao lâu lại bị giết, con gà nhỏ màu xanh của Lộ Trạch Thanh ăn được một đống vàng lớn.

Âm thanh tử vong bi tráng cùng với âm thanh vui sướng khi ăn được đồng vàng đan xen vào lẫn vào nhau, đến khi trên màn hình to lớn xuất hiện hai chữ 'Thất bại'.

Âm thanh bi tráng biến mất.

Cuối cùng, trong phòng chỉ còn âm thanh vui sướng truyền ra từ điện thoại của Lộ Trạch .

"Cậu có thể nhỏ tiếng một chút được không? Ồn muốn chết." Chu Sam cau mày, âm thanh vui sướng xung quanh phòng như đang cười nhạo anh ta thua.

Lộ Trạch Thanh vừa mới ăn được vài đồng vàng liền được thăng cấp, tâm tình lúc này vô cùng tốt, liền đem âm thanh trò chơi tắt đi.

Cậu không hề hé miệng nói nửa lời, điều này làm cho Chu Sam băn khoăn. Nhân cơ hội chơi thua trò chơi mà giận chó đánh mèo Lộ Trạch Thanh, điều này vốn không hề ga lăng mà còn khá trẻ con. Mặc dù anh ta chán ghét Lộ Trạch Thanh thì cũng không nên mất khống chế trước máy quay như vậy. Anh ta nhìn Lộ Trạch Thanh ngồi một mình trên ghế sô pha, cảm thấy cậu có vài phần đáng thương.

Sau khi quay được tập một, các vị khách mời đều quen thuộc lẫn nhau, chỉ có Lộ Trạch Thanh một mình một người ở ngoài.

Dường như Lộ Trạch Thanh cũng biết mình không được mọi người đối đãi tốt.

Mẹ kiếp.

Trong đáy lòng Chu Sam càng hụt hẫng hơn.

"Cái kia..."

Chu Sam muốn mở miệng xin lỗi nhưng lời nói đến miệng lại do dự, nửa ngày không thể nói ra nửa sau của câu.

Lộ Trạch Thanh ngẩng đầu lên, đôi mắt mang vẻ nghi hoặc nhìn anh ta, bốn mắt nhìn nhau, trong đầu Chu Sam liền không thể nghĩ đến cái gì nữa, đầy đầu chỉ còn lại đôi mắt trong vắt xinh đẹp kia.

Đạo diễn của chương trình - Tần Diên Xuyên ngồi ở trước máy theo dõi, khá bất ngờ với màn tương tác nhỏ của hai người.

Những khách mời khác vẫn còn chưa tới, vốn dĩ Tần Diên Xuyên còn lo lắng mở phát sóng trực tiếp sớm sẽ gây nhàm chán, không ngờ lại có kết quả bất ngờ, chủ đề không phải có rồi đây sao?

[Nhìn Lộ Trạch Thanh không được yêu thích tôi liền yên tâm.]

[Nhưng là... Chu Sam cũng chơi trò chơi và bật âm thanh mà.]

[Fans của Lộ Trạch Thanh có thể đừng giống chó điên bắt được cơ hội liền điên cuồng tẩy trắng không?]

[Đúng thật là Chu Sam giận chó đánh mèo, nhưng mà Lộ Trạch Thanh xứng đáng được nhận, tôi chính là không quen nhìn bộ dạng trà xanh yêu diễm của Lộ Trạch Thanh.]

Tần Diên Xuyên nhìn làn đạn mà thổn thức không thôi.

Lần đầu tiên ông ta gặp Lộ Trạch Thanh đã bị khuôn mặt của cậu làm cho kinh diễm, ai có thể ngờ được người mang khuôn mặt đỉnh lưu này có thù lao thấp nhất, tuyến 18.

Vốn dĩ ông tưởng rằng Lộ Trạch Thanh ở trong chương trình sẽ trở lên cực kì nổi tiếng, kết quả, trên mạng che trời lấp đất đều mắng Lộ Trạch Thanh. Tai tiếng cứ thế lần lượt ùn ùn kéo đến, có người nói cậu nhân phẩm không tốt, có người nói cậu tính toán, có người nói cậu EQ thấp.

Thậm chí, những người chưa từng xem chương trình cũng bắt đầu theo gió mà mắng chửi người.

Tần Diên Xuyên vô cùng nghi hoặc.

Lộ Trạch Thanh làm sao lại có thể làm được vậy, mang một nhan sắc thần cấp lại không thể khiến người khác yêu thích?

Quả thật, câu nói kia vô cùng đúng 'Trở nên nổi tiếng là dựa vào vận may, còn muốn trở nên cực kì nổi tiếng thì phải dựa vào số mệnh'.  

Tất nhiên Lộ Trạch Thanh không hề có may mắn để nổi tiếng, càng không có cái số mệnh trở lên vô cùng nổi tiếng. Tần Diên Xuyên vừa mới cảm khái xong, làn đạn bỗng nhiên bị một đám chó nhan sắc chiếm hết màn hình.

[Rất xin lỗi, tôi chính là một con chó không biết xấu hổ, tôi thích xem người đẹp rơi lệ!]

[Mẹ nó, hành động ngước mắt này tôi có thể xem lại một trăm lần, ô ô có người nào chụp màn hình không?]

[Là tôi có mắt không thấy được người đẹp, anh trai có thể lại khóc một lần nữa không?]

[Đây là lông mi gì vậy!]

[Xin hỏi một chút, có một hàng mi dài thật sự sẽ dễ dàng rơi nước mắt sao?]

Tần Diên Xuyên đơ mặt nhìn làn đạn.

"Có chuyện gì vậy?"

Lộ Trạch Thanh cuối cùng cũng mua thủy quân cho mình rồi à?

"Đạo diễn Tần, ngài xem lại máy quay một chút." Nhân viên công tác nhắc nhở.

Chương trình là phát sóng trực tiếp sau đó cắt ghép và phát lại, vì thế phát sóng trực tiếp nhưng đồng thời cũng có người quay phim cùng chụp ảnh. Tần Diên Duyên liền quay ra xem lại hình ảnh từ máy theo dõi.

Đột nhiên, ông chịu bạo kích bởi vì sắc đẹp của Lộ Trạch Thanh.

Trong máy theo dõi, đôi lông mi như lông quạ của Lộ Trạch Thanh treo vài giọt nước nhỏ, như có như không muốn rơi, giống như một bầu trời đầy sao.

Trong con ngươi màu đen có chút nước, đuôi mắt còn hơi phiếm đỏ.

"Không, không phải, cậu đừng khóc mà."

Chu Sam hoảng hốt đến nỗi đứng lên từ ghế sô pha, tất nhiên là do bị phản ứng của Lộ Trạch Thanh dọa sợ.

"Tôi vừa rồi không nhịn được mới nói chuyện hơi lớn tiếng, cũng không phải là cố ý, cậu..."

"Anh Chu Sam, làm sao vậy?"

Màn ảnh chuyển hướng sang phía bên ngoài cửa, Thích Nam đang đứng ở đó, cậu ta đẩy vali vào, kinh ngạc nhìn về phía Lộ Trạch Thanh.

"Anh Chu Sam, vì sao anh Trạch Thanh lại khóc vậy?"

Tần Diên Xuyên ngồi ở phía sau màn hình theo dõi, nhìn thấy Lộ Trạch Thanh giống như là nghe được một chuyện gì rất thái quá, đuôi mắt của cậu hơi nhọn, giây tiếp theo, nước mắt s.inh lý không chịu khống chế mà rơi xuống. 

"Không phải, chính cậu ta đột nhiên rơi nước mắt." Chu Sam hoảng loạn giải thích, "Vừa rồi anh nói có hơi lớn tiếng, không hề cố ý nhắm vào cậu ta."

"Anh Trạch Thanh, anh không cần tức giận, anh Chu Sam tương đối thẳng thắn, khẳng định không phải là cố ý nhắm vào anh. Anh đừng khổ sở, em thay mặt anh Chu Sam xin lỗi anh."

Lộ Trạch Thanh không rảnh lo trả lời hai người.    

Đôi mắt của cậu bị lông mi rơi vào, k.ích th.ích đến tuyến lệ, nước mắt s.inh lý không chịu khống chế tiếp tục rơi xuống.

"Tiểu Thích, em không cần phải thay anh xin lỗi, là anh sai, không liên quan gì đến em, phải xin lỗi thì cũng là anh nên xin lỗi."

Lộ Trạch Thanh:"....."

"Chỉ là lông mi rơi vào mắt, không liên quan gì đến hai người."

Lộ Trạch Thanh mím môi, con ngươi màu đen cũng không che giấu sự ghét bỏ, giống như một con mèo tự phụ đang đứng trên cao, chăm chú nhìn con người ngu xuẩn phía dưới.

Khóe mắt cậu còn hơi đỏ ửng, mang theo vài phần đa tình nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.

Điều này cũng không thể trách người xem có phản ứng lớn như vậy, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp của Lộ Trạch Thanh vốn nên sinh động như vậy.

Đó là một loại tâm lý mâu thuẫn. Khuôn mặt khiến người ta muốn bảo hộ, nhưng cũng khiến người ta muốn bắt nạt.

Tần Diên Xuyên lựa chọn rút lại một câu.

Ai nói Lộ Trạch Thanh không có mệnh nổi tiếng, này không phải rất mê hoặc sao!?

Ngay cả Tần Diên Xuyên đã gặp qua đủ loại màu sắc hình dạng người đẹp cũng phải có chút thất thần.

--------------

Không khí tại hiện trường có chút xấu hổ trái ngược với làn đạn đang vui sướng.

"Anh Trạch Thanh."

Lộ Trạch Thanh không dám nhận một tiếng 'anh' này của Thích Nam, cậu đánh gãy lời nói của Thích Nam.

"Nếu không thì cậu đi tìm một đoàn phim rồi đi đóng phim đi."

Lộ Trạch Thanh không thèm che giấu gì, cậu còn ngại việc Thích Nam diễn quá nhiều, cậu cũng không phải sợ fans của Thích Nam mắng cậu, dù sao toàn mạng đều chửi cậu, còn có thể chửi như thế nào nữa?

"Hai người cứ làm chuyện của hai người đi, coi tôi không tồn tại là được."

Chu Sam:"....."

Thích Nam:"....."

Tuy nhiên, Lộ Trạch Thanh vẫn là coi thường Thích Nam. Cậu ta khựng lại vài giây, sau đó mới như vừa phản ứng lại, sắc mặt một giây sau liền trắng bệch.

"Thực xin lỗi anh Trạch Thanh, là em hiểu lầm anh, em chỉ lo lắng giữa các anh xảy ra mâu thuẫn thôi, anh đừng giận em, được không?"

Lộ Trạch Thanh:"......"

Fans của Thích Nam sau khi đoạt được làn đạn từ nhóm chó nhan sắc, ngay lập tức bênh vực anh trai nhà mình.

[Lộ Trạch Thanh thật tự cao tự đại, còn không phải chỉ là hiểu lầm thôi sao, còn lợi dụng khiến người khác phải xin lỗi.]

[Cũng chỉ có Tiểu Thích của chúng ta tính tình tốt. Không nói thì không có gì đâu, tính tình lại còn rất lớn.]

Vốn dĩ chỉ là hiểu lầm, Thích Nam một hai phải diễn ra tuồng, Lộ Trạch Thanh càng lười phối hợp với cậu ta, cậu cúi đầu, giả vờ không nghe thấy.

Lạ lùng chính là Chu Sam ở bên cạnh cũng không tiếp lời, anh ta cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì. Đợi một lúc lâu, Thích Nam không đợi được Chu Sam đến an ủi, cậu ta cắn cắn môi, chuyển sang chủ đề khác.

"Anh Chu Sam, dạo gần đây anh bận cái gì nha?"

Bị nhắc đến tên, Chu Sam mới lấy lại tinh thần, "Chạy hai cái quảng cáo."

Chu Sam chỉ tính là một nửa người trong giới giải trí, nghề nghiệp của anh ta là người mẫu.

Số fans trên Weibo cũng không phải là ít, sau khi tập một được phát sóng đã tăng vài trăm vạn fans, một bộ phận trong đó là fans CP của anh ta và Thích Nam.

"Anh Chu Sam thật bận rộn nha, trước mắt em không có công việc gì khác, mấy ngày nay em đều rất mong chờ quay tập hai này. Em thích nơi có nhiều người náo nhiệt, còn rất nhớ anh...mọi người."

Lời nói của Thích Nam đột nhiên dừng lại không khỏi khiến người khác nghĩ nhiều.

Chu Sam cũng không phải ngoại lệ, sắc mặt anh ta toát ra vui sướng, lại nhanh chóng đè ép xuống, nửa đùa nửa thật đáp.

"Chỉ là tiện thể nhớ đến anh đúng không, anh xem thì có vẻ em thèm canh xương sườn anh nấu chứ gì."

Thích Nam cong môi cười.

"Vẫn là bị anh Chu Sam phát hiện, ai bảo anh Chu Sam hầm canh ngon như vậy, em chỉ muốn uống canh anh hầm thôi."

Lộ Trạch Thanh chà xát hai tay, cậu nghe cuộc đối thoại này mà nổi hết cả da gà. Tuy nhiên, trong phòng phát sóng trực tiếp, fans CP của Thích Nam cùng Chu Sam lại vui như được ăn Tết.

[A a a a, còn chưa có bắt đầu chương trình đâu, tại sao lại ngọt như vậy!]

[Tôi đã chết, tôi đã chết. Chu Kỳ CP là sự thật! Tôi khóa chết hai người này.]

[Có nhìn thấy vẻ mặt của Lộ Trạch Thanh không, vẻ mặt ghen ghét đó, vì cái gì mà một người con trai có thể ghen tị chứ]

[Fans Chu Kỳ không cắn đường à, đầu bị đập hay sao mà chỉ nhìn thấy Lộ Trạch Thanh ghen ghét vậy.]

Một lúc sau, các vị khách mời lần lượt đến. Sau khi trò chuyện vài câu, Tần Diên Xuyên liền tập hợp khách quý ở vườn hoa.

"Ở tập một, các vị khách mời đều đã nhắn tin với đối tượng mà mình rung động, bây giờ chúng ta sẽ công bố đối tượng rung động của từng người."

"Chúng ta có bảy vị khách mời, điều này có nghĩa là một vị khách mời đội đỏ sẽ không có vị khách mời đội xanh để hẹn hò, chỉ có thể một mình ăn bữa tối."

Sau khi Tần Diên Xuyên nói xong, làn đạn sôi nổi lướt qua.

[Ai nói Lộ Trạch Thanh không ghen ghét, mở to mắt mà xem đi, không có khách mời đội xanh nào chọn Lộ Trạch Thanh, cậu ta sẽ bày ra biểu tình gì.]

[Thật chờ mong! Tôi đã sẵn sàng chụp ảnh, công bố nhanh lên đi!! Lộ Trạch Thanh không được ai chọn đã là chuyện chắc chắn rồi.]

[Tôi chắc chắn sẽ cười to, Lộ Trạch Thanh ngồi một chỗ ghen ghét, biểu tình vặn vẹo.]

________________________________________________________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Làn đạn: Không thể nào, không thể nào, thật sự có người đi đến nhà hàng Pháp ăn cơm một mình sao?

Thanh Thanh: Thưởng thức món Pháp = Làm nghề phụ = Vui sướng.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.