Ngày hôm sau.
Tổ chương trình tiếp tục sắp xếp các hoạt động phát sóng trực tiếp một ngày, các vị khách mời cũng không tách ra, cả ngày Lộ Trạch Thanh vẫn chưa tìm được cơ hội để nói chuyện riêng với Giang Tư Úc.
Buổi tối khi về phòng, chuyện đầu tiên cậu làm chính là....
Trèo ban công.
Giang Tư Úc vừa mới bắt đầu cởi áo sơ mi thì nghe thấy tiếng gõ từ phía cửa sổ sát đất.
"Anh Úc."
Giang Tư Úc cài lại cúc áo, hắn kéo tấm rèm ra, Lộ Trạch Thanh đang đứng bên ngoài cửa sổ.
"Sao không đi bằng cửa chính?"
Lộ Trạch Thanh bị hỏi đến nghẹn họng.
Ngày hôm nay cậu không tìm được cơ hội ở riêng với Giang Tư Úc, trong đầu chỉ suy nghĩ tránh đi máy quay và những người khác, hoàn toàn quên mất cậu có thể công khai tới tìm Giang Tư Úc.
"Đi qua ban công càng nhanh."
"Tôi có chuyện muốn nói với anh."
"Trùng hợp vậy, tôi cũng có chuyện muốn nói với em." Giang Tư Úc tính toán sau khi tắm xong thì sang phòng của Lộ Trạch Thanh, không ngờ Lộ Trạch Thanh lại đến đây trước.
"Em nói trước đi."
Lộ Trạch Thanh đem chuyện nhận được điện thoại của paparazzi nói cho hắn.
"Tôi biết thời điểm này có thể báo nguy để xử lý nhưng tôi có kế hoạch khác nên muốn bàn bạc lại với anh."
"Được, em có kế hoạch gì?"
"Tôi muốn chấm dứt hợp đồng với công ty, cũng đã tìm luật sư nhưng công ty với người đứng phía sau không đồng ý."
Lộ Trạch Thanh không nói nhiều nhưng Giang Tư Úc cũng hiểu được kế hoạch của cậu.
Hiện tại Lộ Trạch Thanh có chút nhiệt độ, có thể gọi là một lưu lượng* nhỏ.
(*Lưu lượng: Một dòng chảy chỉ sự nổi tiếng, độ hot trên mạng và trong giới trẻ, có chút nổi tiếng.)
Trong giới có rất nhiều nghệ sĩ đột nhiên nổi lên nhưng nếu không có tác phẩm hoặc không xuất hiện trước công chúng thì sẽ nhanh chóng bị lãng quên, fans cũng sẽ bò tường* sang nhà khác.
(*bò tường, trèo tường: Chỉ trường hợp chuyển sang làm fan của một người khác)
Công ty đang lợi dụng điểm này, chờ nhiệt độ của Lộ Trạch Thanh giảm xuống mới hủy hợp đồng với cậu. Trong thời gian này, bọn họ muốn ép Lộ Trạch Thanh kiếm tiền nhiều nhất có thể cho bọn họ, sau đó mới để Lộ Trạch Thanh rời đi.
Lộ Trạch Thanh không muốn phối hợp, công ty khẳng định sẽ không buông tha người, chỉ cần công ty không nhả, Lộ Trạch Thanh liền phải bồi tiền vi phạm hợp đồng.
Hiện tại có paparazzi muốn phơi bày chuyện xấu, chỉ cần chuyện này đủ lớn thì không có công ty nào muốn ký hợp đồng với một nghệ sĩ như vậy, lúc đó không cần Lộ Trạch Thanh yêu cầu thì công ty sẽ tự động kết thúc hợp đồng, phủi sạch quan hệ.
Giang Tư Úc vẫn luôn biết Lộ Trạch Thanh rất thông minh.
"Sau đó thì sao?"
Lộ Trạch Thanh không nói ra tất cả kế hoạch, cậu nói ra điều này vì sợ phòng làm việc của Giang Tư Úc không có chuẩn bị.
Đương nhiên cũng là vì Giang Tư Úc là bên A của cậu, có quyền được biết.
"Tôi nói với anh điều này là muốn cho anh biết tôi không làm những chuyện đó, tôi cũng có thể tự mình giải quyết vấn đề, sẽ không để ảnh hưởng đến anh."
Giang Tư Úc trầm mặc vài giây.
"Thanh Thanh, em có nghĩ tới không? Nếu người tôi gặp được là một người mới không có bối cảnh gì, thì người mới đó sẽ làm gì?"
Lộ Trạch Thanh sửng sốt một chút, cậu không nghĩ tới những người khác sẽ làm như thế nào.
"Bọn họ sẽ trực tiếp tới tìm tôi, nói rõ ngọn nguồn, sau đó xin tôi ra mặt giúp bọn họ."
"Tôi nói với em điều này không phải vì tôi muốn can thiệp vào quyết định của em, tôi muốn nói với em rằng, về sau, nếu gặp những vấn đề khó giải quyết thì có thể trực tiếp tới tìm tôi."
"Người mà tôi đã chọn thì tôi sẽ tuyệt đối tin tưởng." Giang Tư Úc nói xong lại nhanh chóng bổ sung một câu, "Cho nên em không cần cố ý đến để giải thích với tôi."
"Đương nhiên, tôi không phải là ai cũng chọn, tôi chỉ chọn một mình em."
"Hơn nữa để có tư cách làm một ông chủ, khi công nhân gặp được bất luận vấn đề gì đều sẽ ra mặt giải quyết. Tôi cho rằng quan hệ của chúng ta càng nghiêng về hợp tác chứ không phải quan hệ thuê mướn."
Lộ Trạch Thanh cũng hiểu ý của Giang Tư Úc.
"Tôi không có cảm thấy anh không tin tưởng tôi, cũng không phải sợ anh hiểu lầm."
"Tôi chỉ cho rằng, quan hệ của chúng ta ...... Tôi muốn nói chuyện rõ ràng với anh, tôi muốn là người đầu tiên nói cho anh để anh có sự chuẩn bị, nơi đầu tiên anh biết chuyện của tôi sẽ không phải từ những tài khoản marketing kia, dù cho chúng có là giả."
Lời giải thích này của Lộ Trạch Thanh thật sự làm Giang Tư Úc vui vẻ.
Đặc biệt là khi nghe được mấy chữ 'muốn nói chuyện rõ ràng với anh', điều này có phải là Lộ Trạch Thanh không coi hắn là người ngoài nữa phải không?
"Ừm, tôi rất vui khi em chủ động nói với tôi."
Lộ Trạch Thanh cong cong khóe mắt, "Có một số việc tôi có thể tự giải quyết, nhưng tôi vẫn muốn nói cho anh Úc một tiếng."
Giang Tư Úc ước gì Lộ Trạch Thanh luôn tìm đến hắn nhờ hỗ trợ, nhưng đột nhiên hắn lại có chút rụt rè.
"Gấp cái gì?"
"Đến lúc đó, hy vọng anh Úc và phòng làm việc bên kia của anh không cần để ý tới."
Giang Tư Úc: "......" Cái này thì tính hỗ trợ gì.
"Ừm."
"Chuyện của tôi đã nói xong. Anh Úc, anh có chuyện gì muốn nói với tôi?"
"Cũng là chuyện em vừa mới nói."
Lộ Trạch Thanh sửng sốt.
Đột nhiên cậu hiểu vì sao Giang Tư Úc lại nói những lời đó với cậu.
Bởi vì Giang Tư Úc đã biết, hắn không làm theo ý của bản thân để xử lý chuyện của Lộ Trạch Thanh mà lựa chọn nói chuyện lại với cậu, hỏi ý kiến của cậu rồi mới quyết định phải làm gì.
Lộ Trạch Thanh không nói rõ được cảm xúc đang ở trong lòng này là gì, nhưng cậu cảm thấy hợp tác với Giang Tư ÚC rất thoải mái, nhẹ nhàng, Giang Tư Úc luôn suy xét đến mọi mặt của vấn đề.
Giang Tư Úc là một người đáng để hợp tác, hai người có cùng một tư tưởng sẽ làm cho việc hợp tác của bọn họ càng hòa hợp, vui vẻ hơn.
"Được rồi, nếu không còn việc gì thì tôi về phòng tắm rửa."
"Có việc."
Lộ Trạch Thanh: "?"
"Tới cũng tới rồi, không bằng trực tiếp đối mặt chúc tôi 'ngủ ngon' đi."
Lộ Trạch Thanh: "...... Ngủ ngon."
"Ừm, ngủ ngon." khóe môi Giang Tư Úc cong cong, "Ngày mai gặp."
----------------
Tập ba đã gần quay xong, Lộ Trạch Thanh suy đoán chuyện kia sẽ công khai trong một hai ngày tới, cậu liên hệ với luật sư, sau đó cậu đi đến công ty để gây sự một chút.
Lộ Trạch Thanh muốn công ty sẽ bị ảnh hưởng bởi tin nóng này.
Hai ngày qua đi, tập ba kết thúc, trước một ngày các khách mời đã thu dọn xong hành lý, sau khi thức dậy muốn chào hỏi nhau một chút rồi rời đi.
"Trạch Thanh, cậu muốn đi cùng tôi không?"
Tập trước Lộ Trạch Thanh ngồi ké xe của Trần Minh Phỉ để trở về, cậu đang muốn trả lời thì Giang Tư Úc đã nhanh hơn mà thay cậu trả lời.
"Cảm ơn, không cần làm phiền, hôm nay Thanh Thanh sẽ đi chung với tôi."
Giang Tư Úc đã nói như vậy nên Lộ Trạch Thanh cũng không phản đối gì.
"Quay về thành phố A rồi cùng nhau ăn một bữa cơm đi."
"Được, tôi mời anh." Lộ Trạch Thanh nhớ tới cậu còn thiếu Giang Tư Úc một bữa cơm.
"Hôm nay luôn đi, em không bận gì chứ?"
Lộ Trạch Thanh lắc đầu.
"Đúng rồi, tôi nghe Trần Minh Phỉ nói em muốn chuyển nhà?"
"Ừm, nơi đang ở không quá an toàn."
"Tôi có một phòng trống ngay cạnh trung tâm thành phố vẫn chưa cho thuê, vừa lúc ngày mai tôi có thời gian, nếu em có ý định thì tôi sẽ đưa em đi xem phòng."
Lộ Trạch Thanh có chút do dự.
Phòng ở của Giang Tư Úc chắc chắn sẽ rất tốt, nhưng tiền thuê có lẽ sẽ không thấp, cậu càng lo lắng hơn nếu Giang Tư Úc không nhận tiền thuê nhà.
"Tôi sẽ giảm giá tiền thuê cho em, chắc chắn thấp hơn so với mặt bằng chung, nếu không em mời tôi ăn cơm, tôi đưa em đi xem phòng."
Lo lắng Lộ Trạch Thanh sẽ do dự, Giang Tư Úc lại nói.
"Yên tâm đi, không bắt mua bắt bán, em có thể đi xem trước, dù sao ngày mai tôi cũng rảnh."
Rất nhanh, Lộ Trạch Thanh bị thuyết phục.
Trên đường hai người trở về thành phố A, tài khoản marketing cũng bắt đầu đưa tin, giống như những gì Lộ Trạch Thanh suy đoán, sau khi kết thúc tập ba, bọn họ ngay lập tức tung tin.
Đầu tiên là dùng một tài khoản Weibo mới đăng ký đăng một bài viết.
[Giả giả thật thật một lưu lượng tranh chấp xảy ra vấn đề với người nhà.]
Không bao lâu, tài khoản này đăng tiếp bài thứ hai.
[Một nghệ sĩ họ Lộ không nhận người thân, kéo số điện thoại của cha mẹ vào danh sách đen, cắt đứt quan hệ với cha mẹ, không thực hiện nghĩa vụ phụng dưỡng.]
Bài đăng thứ ba không nói gì, chỉ đăng lên một đoạn ghi âm.
"Chúng tôi cực khổ nuôi nó lớn lên, kết quả gọi điện thoại cũng không nghe, nó chưa từng về nhà thăm chúng tôi, cũng không liên hệ với bất cứ ai trong nhà."
"Đúng.... tính cách của Thanh Thanh tương đối độc lập, là tôi và cha nó chiều hư nó nên mới có cái tính tình này. Tôi biết, nó ghét bỏ tôi và cha nó không có điều kiện kinh tế, không thể cho nó có một điều kiện sống tốt hơn."
"Anh sẽ không nói với người khác chứ, tôi và chồng tôi đều là người dưới quê, không muốn ảnh hưởng tiền đồ của nó, nhưng nếu có thể, anh cho chúng tôi nhìn thấy nó được không?"
"Chúng tôi cũng không muốn làm gì, chỉ là rất nhớ nó."
Rất nhanh có nhiều tài khoản V chuyển tiếp Weibo này, sau đó có người mua thủy quân, cuối cùng đề tài này leo lên hot search, tất cả cư dân mạng đều thấy.
Lúc Lộ Trạch Thanh nhìn thấy thì tin này đã xông lên vị trí đầu tiên hot search.
# Lộ Trạch Thanh cùng cha mẹ quyết liệt #
[Nghe xong ghi âm, thật đau lòng cho người mẹ, Lộ Trạch Thanh cũng quá ghê tởm đi. ]
[Người mẹ tốt như vậy sao lại sinh ra một đứa con như vậy?]
[Người mẹ còn lo lắng có đem đến phiền toái cho Lộ Trạch Thanh không kìa.]
[Lộ Trạch Thanh nổi tiếng nhanh đến mức không thể hiểu được, lăng xê quá mức nên giờ lật xe.]
[Còn ghét bỏ cha mẹ có xuất thân từ nông thôn.]
Ghi âm bị công khai không lâu, một nghệ sĩ tự xưng là cùng công ty với Lộ Trạch Thanh đăng bài Weibo.
Dư Hướng Cẩm V: # Lộ Trạch Thanh cùng cha mẹ quyết liệt # cũng không quá bất ngờ , tin xấu về Lộ Trạch Thanh vẫn luôn đầy trời, cọ nhiệt độ khắp , đoạt tài nguyên, tham gia một cái chương trình liền có thể tẩy trắng, thật là buồn cười.
(*Thuỷ quân: Những tài khoản seeding được mua để ồ ạt bình luận, lôi kéo dư luận.
Cọ nhiệt: Lợi dụng tên tuổi người khác để mang lại sự nổi tiếng cho mình.
Lật xe: Sụp đổ hình tượng.
Tẩy trắng: Lấy lại thiện cảm với công chúng, xoá bỏ vết nhơ về phát ngôn, nhân cách, đạo đức trong quá khứ.
Dưa: Những tin đồn (rumor). Nếu tin đồn có độ tin cậy cao gọi là "dưa thơm" hoặc "dưa ngọt", ngược lại thì gọi là dưa xanh hoặc dưa bở.)
Cư dân mạng ngồi ăn dưa.
[Đoạt tài nguyên lại là chuyện gì?]
[Tôi cho rằng ít nhất sẽ có phần lôi kéo, cái gì mà bịa đặt, thư cảnh cáo của luật sư, nhưng đây là một đao chém chết rồi nha.]
[Có chút k.ích th.ích, Lộ Trạch Thanh đắc tội ai à, tin nóng đưa ra liên tiếp không cho người khác cơ hội thở luôn.]
[Xứng đáng, bỏ mặc cha mẹ là người cần phải bị lên án.]
[Đoạt tài nguyên không phải là chương trình tình yêu kia chứ?]
Dư Hướng Cẩm trả lời bình luận này.
Dư Hướng Cẩm V: Đúng. Công ty đã sớm quyết định tôi sẽ tham gia chương trình nhưng không biết vì cái gì cuối cùng người tham gia lại là Lộ Trạch Thanh.
Tiếp theo, Dư Hướng Cẩm đăng bài thứ hai đưa ra chứng cứ.
Ảnh đầu tiên là lịch sử trò chuyện với người đại diện.
[Người đại diện]: Tôi nhận cho cậu một chương trình về tình yêu, <<Nói Chuyện Yêu Đương Đi>>, vẫn chưa xác định có những ai tham gia nhưng nghe nói có Thích Nam, lưu lượng mới nổi gần đây.
[Người đại diện]: Vừa đúng lúc cậu không có hoạt động gì, mấy tháng tiếp theo cứ tham gia chương trình này đi.
Ảnh thứ hai là hợp đồng của tổ chương trình <<Nói Chuyện Yêu Đương Đi>>, ảnh thứ ba là Dư Hướng Cẩm ký hiệp nghị với công ty.
Thời gian phát sóng chương trình là ba tháng trước, tên của bên B là Dư Hướng Cẩm.
[Mẹ nó, cho nên làm sao Lộ Trạch Thanh có thể cướp được tài nguyên?]
[Vốn dĩ tôi cho rằng trên mạng chỉ là tin đồn nhưng hiện tại mới thấy thủy quân mà Lộ Trạch Thanh mời đến rất biết tẩy trắng.]
[Mượn chương trình để tẩy trắng cho chính mình, xào CP cùng với Giang Tư Úc, dựa vào marketing để đi lên, tôi nhổ vào.]
[Lại là chiêu trò marketing, trách không được bị lật xe.]
[Có phải công ty nên giải thích một chút không? @Giải trí Hoa Hành]
[Giải trí Hoa Hành có một đống dưa, muốn nâng ai không phải là một câu đều xong sao.]
[Không phải là Lộ Trạch Thanh đắc tội kim chủ sau lưng nên mới bị phốt liên tục như vậy chứ?]
[Cười chết, fans của Lộ Trạch Thanh đâu? Sao lại không dám ra đây để tẩy trắng?]
[Fans đang vội vàng thoát fans đi.]
Lộ Trạch Thanh tắt Weibo, cậu thấy vô cùng thất vọng với tên paparazzi kia, chỉ có thể làm được như thế này thôi sao?
"Chê đốt lửa không đủ lớn?"
Giang Tư Úc liếc mắt một cái liền nhìn ra suy nghĩ của Lộ Trạch Thanh.
"Tôi quạt thêm gió giúp em nha?"
Lộ Trạch Thanh: "?"
Giang Tư Úc mở Weibo, tùy tiện chụp một tấm ảnh hai người ăn cơm cùng nhau, nhân tiện đem ảnh fans CP vẽ đăng lên.
Cư dân mạng vẫn chưa ra khỏi ruộng dưa thì đã nhìn thấy hot search thứ hai.
# Giang Tư Úc Lộ Trạch Thanh cùng nhau ăn cơm #
Bấm vào hot search liền có thể nhìn thấy bài đăng Weibo của Giang Tư Úc.
Giang Tư Úc V: Bánh khoai lang tím cuộn củ mài chiên giòn .//ăn ngon//
"Không phải anh đồng ý với tôi sẽ không để ý tới sao?"
Giang Tư Úc vô tội nói, "Tôi không để ý tới."
"Rất lâu rồi không đăng Weibo, đăng một chút ảnh để tương tác với fans, có vấn đề gì sao?"
Lộ Trạch Thanh: "............" Fans có lẽ không muốn loại tương tác này.
Thậm chí rất muốn giúp Giang Tư Úc xóa Weibo đi.
Đương nhiên, đây là Lộ Trạch Thanh suy đoán.
Cậu nhấn vào khu bình luận của Giang Tư Úc, vốn nghĩ rằng sẽ cãi nhau túi bụi nhưng thực tế lại yên bình ngoài ý muốn.
[Cái gì? Quả nhiên là giấu chúng ta hẹn nhau đi ăn cơm.]
[Khoai lang tím cuộn nhìn qua có vẻ giòn giòn, ăn rất ngon//lau nước miếng//]
[Anh Úc, anh có dám chụp một tấm ảnh có góc độ bình thường không?]
[Cẩu đều chụp đẹp hơn anh.]
[Đã thành công khiến tôi thèm ăn, vậy phải đi ăn khoai lang tím chiên mới được.]
[Đây là lần đầu anh Úc làm để chúng ta cắn, vậy tôi liền cắn một cái..... Dư Tình Chưa Dứt là thật sự!]
Đây là khu bình luận của Giang Tư Úc, hắn cài đặt chỉ có fans mới được bình luận, còn dưới hot search thì không hài hòa như vậy.
[Lúc này Giang Tư Úc đăng Weibo là có ý tứ gì?]
[Hình như hắn chưa biết Lộ Trạch Thanh bị bạo lôi.]
[Cười chết, Giang Tư Úc không cho rằng cầm cái ảnh đế liền rất tài giỏi chứ, trong giới giải trí có bao nhiêu người cầm giải ảnh đế đến mỏi tay.]
[Tôi chỉ muốn biết, rốt cuộc Lộ Trạch Thanh có bối cảnh gì mà ngay cả lúc này có thể lôi Giang Tư Úc vào để tẩy trắng.]
[Vốn dĩ muốn mắng Lộ Trạch Thanh nhưng Giang Tư Úc là người ghét nhất mấy cái cọ nhiệt cùng đoạt tài nguyên còn đứng ra, vậy thì tôi sẽ ngồi xem.]
[Tôi cũng ngồi xem náo nhiệt, nếu lại xoay ngược lại thì càng k.ích thích.]
[Ngồi xổm chờ, nếu có xoay chuyển thì làm ơn đá tôi một cái để tôi biết.]
"Đừng nhìn điện thoại nữa, tôi đưa em về nhà."
"Được."
Lộ Trạch Thanh đang muốn đứng dậy, Giang Tư Úc cúi người về phía trước, cầm lấy khẩu trang ở trên bàn, "Đeo vào đã."
"Không có thói quen mang khẩu trang sao?"
Lộ Trạch Thanh gật đầu, cười nói, "Mấy cái minh tinh nhỏ như chúng tôi đi trên đường cũng không có ai phản ứng."
Giang Tư Úc cười khẽ một tiếng, "Hiện tại bắt đầu phải tập thành thói quen."
Lộ Trạch Thanh cầm lấy điện thoại đi đến quầy thu ngân.
"Hóa đơn của bàn A16."
"Chờ một lát......" Người phục vụ bấm vài cái trên màn hình, "Xin chào, bàn A16 đã thanh toán hóa đơn."
Lộ Trạch Thanh ngước mắt lên liền đối diện với đôi mắt đầy ý cười của Giang Tư Úc.
"Đã nói là tôi mời mà."
"Để lần sau rồi cho em mời."
"Được rồi." Lộ Trạch Thanh thu hồi điện thoại, đi theo Giang Tư Úc rời nhà hàng.
Mới vừa lên xe, Lộ Trạch Thanh liền nhận được điện thoại từ công ty.
"Lộ Trạch Thanh, Tiền tổng bảo tôi nói với cậu một tiếng, công ty đã quyết định chấm dứt hợp đồng với cậu, ngày mai đến ký tên kết thúc hợp đồng."
"Đúng rồi. Tiền tổng còn bảo tôi chuyển cho cậu một câu, nghệ sĩ quanh người toàn tin xấu như cậu, về sau sẽ không có công ty nào ký với cậu, cậu....tự giải quyết cho tốt."
Cũng không cần Lộ Trạch Thanh nói gì, đối phương trực tiếp ngắt điện thoại.
Câu cuối cùng là đang nhắc nhở Lộ Trạch Thanh đừng nghĩ cùng công ty cá chết rách lưới*.
(*cá chết lưới rách: hai bên đấu tranh cuối cùng đều bị tận diệt)
Công ty vội vã hủy hợp đồng đến nỗi tiền vi phạm hợp đồng cũng không cần, đây cũng là đang cảnh cáo Lộ Trạch Thanh không cần phải đem 'chứng cứ phạm tội' trong tay của cậu ra để làm mọi chuyện rối tung hơn, dù sao với tình huống trước mắt thì kết quả chỉ có thể thảm hơn.
"Công ty gọi tới?"
Lộ Trạch Thanh gật đầu, "Bảo ngày mai tôi đến để hủy hợp đồng."
"Muốn tôi đi cùng không?" Giang Tư Úc hỏi.
Lộ Trạch Thanh: "...... Không cần."
"Vẫn là muốn, gần quan được ban lộc*."
(*gần gũi với người có thế lực thì sẽ được lợi, làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật)
Lộ Trạch Thanh: "?" Cái này cùng việc hủy hợp đồng của cậu có quan hệ gì?
"Đương nhiên tôi muốn nhanh tay đoạt người với các công ty khác, đem em 'lừa' vào phòng làm việc của tôi."
"Anh muốn ký với tôi?"
Giang Tư Úc gật đầu.
"Phòng làm việc của tôi không ký với nghệ sĩ khác, nếu em vào thì em là người duy nhất. So với các công ty khác, tôi có thể cho em tài nguyên một - một, chỉ cho một mình em."
"Thật là làm người khác rung động."
"Vậy em ký chứ?"
"Không ký."
Giang Tư Úc nhướng mày, "Vì cái gì?"
"Đã có người đại diện đến tìm tôi." Lộ Trạch Thanh ăn ngay nói thật, "Tôi đã đồng ý sẽ ký với cô ấy."
"Ai? Công ty nhà nào?" Giang Tư Úc thật sự không biết có người xuống tay còn nhanh hơn hắn, còn đào góc tường nhà hắn.
"Giải Trí Phồn Tinh, người đại diện tên là Nhan Thu."
Giang Tư Úc khựng người, "Giải Trí Phồn Tinh, khá tốt, em ký đi."
Lộ Trạch Thanh: "?"
Vừa rồi Giang Tư Úc còn đang có ý định mời cậu, tự nhiên hiện tại lại cười cười nhìn cậu.
"À, Giải Trí Phồn Tinh cũng là sản nghiệp của nhà họ Giang chúng tôi."
Lộ Trạch Thanh: "Nhà của anh không phải làm bất động sản......"
"Lúc còn trẻ cha của tôi ngẫu hứng mở ra công ty này, chủ yếu là vì theo đuổi mẹ của tôi."
Lộ Trạch Thanh: "............"
Cậu hoàn toàn không nghĩ tới phía sau Giải Trí Phồn Tinh còn có một câu chuyện........ tình yêu như vậy.
"Vậy hiện tại thì sao?"
"Cha tôi sau khi theo đuổi được người tới tay thì mặc kệ, sau đó quăng cho bác hai của tôi quản lý, Giải Trí Phồn Tinh có được thành tựu như vậy đều nhờ một tay của bác hai."
Lộ Trạch Thanh: "......"
"Đúng rồi, phòng làm việc của tôi cũng thuộc Giải Trí Phồn Tinh, Nhan Thu là chị họ của tôi."
Lộ Trạch Thanh: "......"
"Sao chị họ của anh lại đi làm người đại diện?"
Tuy rằng Lộ Trạch Thanh chỉ gặp Nhan Thu hai lần nhưng Nhan Thu cho người khác cảm giác cô chính là một người phụ nữ đầy thành công trong sự nghiệp, từ một sợi tóc cũng lộ ra sự tự tin, cảm giác không giống chỉ là một người đại diện.
"À, vốn dĩ chị ấy là giám đốc nhưng chị ấy lại luôn thúc giục bác hai giao lại quyền hành cho mình. Sau đó..... chị ấy liền trở thành người đại diện. "
Lộ Trạch Thanh: "......"
Đã hiểu.
Bị giáng chức.
"Bác hai của tôi cảm thấy chị ấy quá cao ngạo, không thích hợp việc quản lý, muốn chị ấy đến chỗ của tôi điều hòa lại. Sau đó chị ấy phát hiện làm người đại diện của tôi rất nhàn rỗi, dù sao cũng có cổ tức cổ phần hàng năm nên chị ấy bắt đầu nằm yên*."
(*Nằm yên: lối sống chỉ nằm một chỗ, thay vì làm việc nâng cao năng suất xã hội, cố gắng hướng tới học hành chăm chỉ, mua nhà hoặc lập gia đình,... thì từ bỏ hết các mục tiêu và đơn giản là nằm yên một chỗ.)
"Hiện tại thì bác hai là người cầu xin chị ấy về quản lý công ty."
Lộ Trạch Thanh: "......" Nhất thời không biết nói gì.
Nhưng cũng đúng.
Trong tay là ảnh đế đang nổi tiếng, người hợp tác thì tìm tới tận cửa, nhận hay không thì quyền ở trong tay Giang Tư Úc.
Giang Tư Úc gật đầu thì Nhan Thu bắt đầu đi trao đổi việc hợp tác.
Ngoài phim ảnh thì Giang Tư Úc rất ít khi nhận hoạt động khác, chương trình giải trí cũng là lần đầu tiên tham gia, đối với Nhan Thu thì thật sự nhàn rỗi, chắc chắn nhẹ nhàng hơn công việc quản lý rất nhiều.
"Nhưng em yên tâm đi, nếu chị họ tôi muốn làm thì chắc chắn sẽ làm tốt, chị ấy tìm đến em thì chắc chắn sẽ nghiêm túc với em."
Lộ Trạch Thanh: "......"
"Nhưng thật sự là rất trùng hợp."
"Đúng là trùng hợp." Giang Tư Úc cong môi.
"Hai chúng ta ký hiệp nghị xào CP, sau đó em lại vào công ty của nhà chúng tôi, chắc chắn lúc đó sẽ ký hợp đồng, ngày mai còn có thêm hợp đồng thuê nhà nữa, tổng cộng ba hợp đồng."
Lộ Trạch Thanh vừa định nói chỉ là đi xem, Giang Tư Úc khẽ cười một tiếng.
"Ba bản hợp đồng, vợ chồng cũng không có quan hệ vững chắc như chúng ta."
Lộ Trạch Thanh: "............"
"Tôi chỉ đồng ý đi xem, anh cũng đã nói là sẽ không ép mua ép bán."
Giang Tư Úc gật đầu, "Nhà của tôi trang trí rất đẹp, tôi cảm thấy nếu em nhìn thấy chắc chắn sẽ ký."
"Chắc chắn như vậy?"
"Đương nhiên."
Giang Tư Úc chạy xe đến cửa tiểu khu của Lộ Trạch Thanh, hắn còn muốn ngồi với Lộ Trạch Thanh một lúc nữa nhưng để ngày mai có thể giữ chân được Lộ Trạch Thanh, hiện tại hắn muốn đến căn phòng kia bố trí lại một chút.
Hắn muốn Lộ Trạch Thanh không thể nào tìm thấy nơi nào tốt hơn chỗ của hắn.
"Ngày mai gặp lại."
"Muốn lên ngồi một chút hay không?" Lộ Trạch Thanh sau khi đóng cửa xe thì vòng sang bên ghế điều khiển.
Giang Tư Úc từ chối, "Cảm ơn, lần sau em dọn đến nhà mới thì tôi sẽ đến."
"Được, vậy anh lái xe chậm một chút."
"Được, em vào nhà đi."
Về đến nhà, Lộ Trạch Thanh nằm trên sô pha một lúc, mở Weibo ra, cậu nhận được rất nhiều tin nhắn, còn có rất nhiều @ cậu, nhiều đến nỗi suýt chút nữa điện thoại bị treo.
Trong tin nhắn cậu nhận được có rất nhiều fans ủng hộ tin tưởng cậu, bảo cậu không cần để ý tài khoản marketing làm ảnh hưởng tâm trạng, tin giả thì sẽ tự biến mất thôi.
Lộ Trạch Thanh nghĩ nghĩ, vẫn là nên trả lời hai, ba tin nhắn.
[Cảm ơn, sẽ không làm mọi người thất vọng.]
Thu được trả lời, fans lập tức đăng lên nhóm fans, còn rất vui sướng mà đăng Weibo.
[Tin giả thì sẽ tự biến mất thôi, tôi tin tưởng Lộ Trạch Thanh.]
[Tôi vốn không dám cãi lại, sợ sẽ mang đến phiền toái cho Lộ Trạch Thanh, giờ nhìn đến câu trả lời của Lộ Trạch Thanh khiến tôi thật sự không nhịn được, thật sự nghĩ người khác rất dễ bắt nạt đúng không?]
[Tự xưng là cha mẹ thì chắc chắn không phải là giả đúng không?]
[Tôi nghe đoạn ghi âm kia vài lần, càng nghe càng kỳ quái, một lúc thì nói sợ tìm phiền toái cho Lộ Trạch Thanh, một lúc lại năn nỉ người khác đưa đi gặp Lộ Trạch Thanh.]
[Nhóm Thanh Đoàn chờ một chút, Thanh Thanh đã nói sẽ không làm chúng ta thất vọng.]
[Cười chết người, Lộ Trạch Thanh mua thủy quân lúc này có phải là có chút muộn hay không?}
[Hiện tại mới bắt đầu tẩy, không còn kịp rồi.]
Lộ Trạch Thanh không quan tâm bình luận, cậu chỉnh sửa lại danh sách mấy tài khoản marketing mấy trăm vạn fans kia, nhớ kĩ mấy tài khoản bịa đặt, chờ ngày mai sau khi hủy hợp đồng xong cậu sẽ xử lý một thể.
-----------
Ngày hôm sau, Lộ Trạch Thanh mới vừa ăn xong bữa sáng liền nhận được điện thoại của Giang Tư Úc.
"Tôi đang ở dưới cửa nhà em."
"Được, tôi xuống ngay lập tức."
"Không vội, em cứ xuống từ từ."
Giang Tư Úc nói 'không vội' nhưng Lộ Trạch Thanh vẫn không muốn hắn chờ lâu, cầm điện thoại rồi liền ra cửa.
Cậu đi có chút nhanh, lúc ngồi xuống ghế phụ vẫn còn thở dốc.
"Không phải đã nói với em không cần phải vội sao?"
Lộ Trạch Thanh không trả lời mà hỏi, "Anh ăn chưa?"
"Rồi, em chưa ăn sao?"
"Ăn rồi."
Giang Tư Úc muốn Lộ Trạch Thanh nhanh chóng hủy hợp đồng nên đến đây từ sớm, còn cố ý tránh đi giờ cao điểm.
Công ty không cách xa lắm, rất nhanh Giang Tư Úc đã đưa người đến công ty.
"Tôi chờ em ở bên dưới."
"Được."
Trong lúc Lộ Trạch Thanh đi thang máy gặp được vài nghệ sĩ, trong đó có một người hôm qua mới đăng Weibo trách cứ cậu cướp tài nguyên, Dư Hướng Cẩm.
"Đến hủy hợp đồng sớm như vậy nha?"
Lộ Trạch Thanh không để ý đến cậu ta, Dư Hướng Cẩm khinh miệt, nhìn cậu một cái, "Sắp bị hủy hợp đồng còn kiêu ngạo cho ai xem? Chờ cậu bước ra khỏi nơi này thì cũng là dấu chấm hết cho cuộc sống trong giới giải trí của cậu."
Lộ Trạch Thanh cười khẽ một tiếng, "Có lẽ người kết thúc là cậu mới đúng."
"Cậu......" Không chờ Dư Hướng Cẩm mở miệng, Lộ Trạch Thanh đã nhanh hơn, bước ra khỏi thang máy, mặc kệ người ở phía sau.
Lộ Trạch Thanh gõ cửa đi vào văn phòng của Tưởng Phi Hoa.
"Lộ Trạch Thanh, tôi đã nói với cậu từ trước, đối đầu với công ty sẽ không có chỗ tốt."
Lộ Trạch Thanh không lên tiếng, Tưởng Phi Hoa còn muốn nói thêm vài câu thì đã bị Lộ Trạch Thanh ngắt lời, "Có thể nhanh lên không, tôi đang vội."
Tưởng Phi Hoa cười nhạo một tiếng, "Cậu vội? Cậu còn vội việc gì, sau khi cậu rời khỏi đây thì còn có công ty nào muốn ký hợp đồng với một nghệ sĩ tiếng xấu đầy người như cậu không?"
Lộ Trạch Thanh hơi hơi mỉm cười, "Điều này anh không cần phải lo lắng."
Tưởng Phi Hoa đặt giấy tờ hủy hợp đồng lên bàn, "Được, cậu thanh cao. Tôi muốn nhìn xem cậu có thể thanh cao được bao lâu."
Lộ Trạch Thanh lười nói chuyện tiếp với anh ta, nghiêm túc xem giấy tờ hủy hợp đồng, sau khi xác định không có vấn đề gì thì ký xuống hai bản.
Sau khi nhận được giấy tờ hủy hợp đồng, tâm tình của Lộ Trạch Thanh vui sướng, "Quá trình hủy hợp đồng rất nhanh, hy vọng những khoản thù lao mà công ty thiếu tôi cũng có thể nhanh chóng giải quyết."
"Lộ Trạch Thanh." Tưởng Phi Hoa không nhịn được cười một tiếng, "Cậu mơ cái gì vậy? Công ty không đòi tiền vi phạm hợp đồng của cậu đã là may mắn của cậu, cậu còn muốn lấy thù lao?"
"Tôi làm ra bằng sức lao động của mình thì tại sao lại không cần?"
"Đương nhiên nếu công ty chơi xấu thì cũng không có vấn đề gì, về sau cũng sẽ tính toán rõ ràng thôi."
Tưởng Phi Hoa vẫn chưa kịp hiểu 'cùng nhau tính rõ ràng' có ý tứ gì thì Lộ Trạch Thanh đã lưu loát xoay người rời đi.
Đi ra khỏi của công ty, Lộ Trạch Thanh liền cảm thấy không khí đều trở lên tươi mát, cả người nhẹ nhàng sung sướng.
"Giải quyết xong rồi?"
Lộ Trạch Thanh gật đầu, cất giấy tờ đi.
"Chúc mừng."
"Cảm ơn." Lộ Trạch Thanh cười cười, "Hôm nay thật sự là ngày lành, tôi mời anh một bữa cơm nha."
"Đi xem phòng trước rồi buổi trưa hãy cùng nhau ăn cơm."
"Được rồi."
Trên xe, Lộ Trạch Thanh mở ra Weibo, sau khi cậu ký xác nhận hủy hợp đồng thì công ty đã ngay lập tức đăng bài thanh minh.
Giải Trí Hoa Hành V: Hôm nay, Giải Trí Hoa Hành đã chính thức kết thúc hợp đồng với nghệ sĩ Lộ Trạch Thanh. #Lộ Trạch Thanh cùng cha mẹ quyết liệt##Lộ Trạch Thanh nhân thiết lật xe ##Lộ Trạch Thanh cự tuyệt phụng dưỡng cha mẹ##Lộ Trạch Thanh đoạt tài nguyên #
Weibo mới vừa được đăng không lâu thì cư dân mạng đã bắt đầu tiến vào ăn dưa.
Đều đã hủy hợp đồng còn muốn giẫm lên cậu để cọ nhiệt, Lộ Trạch Thanh không xem bình luận mà chia sẻ trang Weibo chính thức này.
Lộ Trạch Thanh V: Còn muốn xem tin lớn sao? Không đúng sự thật.... Đã có thể đến lượt tôi. Giải Trí Hoa Hành @Dư Hướng Cẩm @Đại bản doanh ăn dưa @Nơi tập hợp tin xấu trong giới giải trí @Hóng lật xe.