Sau Khi Ghép CP Với Ảnh Đế Ở Chương Trình Tình Yêu, Tôi Nổi Tiếng

Chương 74



Tổ chương trình dẫn mọi người vào một căn phòng thần bí.

"'Hôn lễ trong mộng, nghĩa trên mặt chữ." Tần Diên Xuyên đẩy cửa của căn phòng thần bí ra, "Căn cứ vào tưởng tượng của mỗi người, tự mình bố trí lễ đường kết hôn mà mình muốn."

"Từ trang phục đến khung cảnh, mọi người tự do phát huy."

Tần Diên Xuyên vừa nói xong thì Kiều An Nhiên liền mếu máo.

"Tôi biết mà, lấy đâu ra bất ngờ chứ, đây là nhiệm vụ gian khổ."

"Xin hỏi không có CP thì cử hành hôn lễ một mình sao?"

"Bố trí hôn lễ rất mệt, lần trước anh của tôi kết hôn mà bận như là con quay." Kiều An Nhiên lắc lắc đầu, "Còn không bằng để chúng ta đi ra ngoài hẹn hò."

Tâm trạng của Trần Minh Phỉ lại khá tốt, cậu ta trò chuyện vài câu với Chu Sam.

"Cậu nghĩ theo hướng khác đi." Chu Sam vui vẻ hớn hở thuyết phục Kiều An Nhiên, "Cậu nghĩ xem, cậu đem lễ đường này thành hôn lễ của thầy Giang và Thanh Thanh, cậu cắn CP đến tận khi CP kết hôn, như vậy thì không háo hức sao?"

"Suy nghĩ của tôi được mở ra rồi." Kiều An Nhiên ngay lập tức phấn khởi.

"Bốn bỏ lên năm, tôi đã tham gia hôn lễ của thầy Giang và Thanh Thanh, còn tổ chức hôn lễ cùng với CP mà tôi theo đuổi?"

"Hình như có chút vui sướng."

So với những người khác thì Trần Minh Phỉ khá thoải mái, quay xong tập này cậu ta sẽ lập tức công bố rời khỏi giới giải trí.

Gần đây Trần Minh Phỉ coi trọng một vài dự án đầu tư, cậu ta định đầu tư về tác phẩm điện ảnh.

Trong đó có một cái chính là bộ phim hợp tác của Lộ Trạch Thanh và Giang Tư Úc, <<Giang Sơn Thí>>. Làm fans CP, Trần Minh Phỉ cũng sẽ ngốc nghếch ủng hộ đầu tư, nhưng vẫn chỉ có thể lấy tài sản của chính mình, khoản đầu tư cũng chỉ hữu hạn.

Đứng ở góc độ của công ty thì Trần Minh Phỉ phải suy xét kỹ càng, giống như thân phận địa vị của Giang Tư Úc, cùng với giá trị của bộ phim này, hoặc các vấn đề có thể xảy ra ở khâu biên tập cắt ghép hậu kỳ.

Tối hôm qua Trần Minh Phỉ đã mở một cuộc họp online, trong đó cũng thảo luận về các rủi ro và vấn đề cần phải suy xét, bộ phim này là một mục đầu tư đáng giá.

Nghĩ đến rất nhanh mình có thể trở thành kim chủ của CP yêu thích, Trần Minh Phỉ có chút hưng phấn.

Không chỉ có công ty của Trần Minh Phỉ mà một vài công ty khác cũng đang bắt đầu suy nghĩ việc đầu tư cho bộ phim. Tất nhiên, chuyện này là do Lộ Trạch Thanh lên hot search, cùng với đó đoàn làm phim chưa đăng bài tuyên truyền nhưng đã có rất nhiều cư dân mạng chú ý đến bộ phim này.

Trên mạng còn có người nói giỡn, đầu tư thì cứ nhắm vào Lộ Trạch Thanh.

Về sau nếu Lộ Trạch Thanh nhận kịch bản hay hoạt động gì thì đều có thể đầu tư thêm vào. Lộ Trạch Thanh có thể chất hotsearch, cứ cho là bị bôi đen thì hướng gió cũng sẽ thay đổi. Những xoay chuyển tình thế bất ngờ này khiến chuyện xưa cũng trở lên thú vị. Từ đó tất nhiên độ chú ý của Lộ Trạch Thanh cũng cao lên, cuối cùng mọi người đều nhất trí cho rằng, Lộ Trạch Thanh vô cùng có 'tiềm lực'.

Lúc trước Tần Diên Xuyên quay chương trình tình yêu không hề có chút sự chú ý nào, dù lúc đó mời đến nghệ sĩ lưu lượng nhất Dương An Húc thì phòng phát sóng trực tiếp cũng chỉ toàn fans của Dương An Húc, còn tạo thành cục diện toàn bộ bôi đen Lộ Trạch Thanh.

Bởi vì bị bôi đen nên Lộ Trạch Thanh lên hot search, độ chú ý của chương trình tình yêu tăng lên, sau đó..... Giang Tư Úc gia nhập. Nói Lộ Trạch Thanh tham gia chương trình tình yêu mà nổi thì không bằng nói tổ chương trình mời Lộ Trạch Thanh nên độ chú ý mới như thuyền lên theo nước.

Chương trình có lượng người xem như thế nào thì chưa nói đến, chỉ độ thảo luận cùng chia sẻ của chương trình đã vượt qua những chương trình tương tự.

"Thanh Thanh, cậu muốn hôn lễ như thế nào?" Kiều An Nhiên hỏi.

Lộ Trạch Thanh: "Chưa từng nghĩ tới."

Lộ Trạch Thanh cứ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.

"Sẽ không còn có kiểm tra gì đó nữa chứ?" Lộ Trạch Thanh hỏi.

"Như thế nào có thể gọi là kiểm tra, đó gọi là bồi dưỡng sự ăn ý của cặp đôi." Tần Diên Xuyên nói chuyện vô cùng tự tin.

Kiều An Nhiên: "......"

Trịnh Tiền Phương: "Trừ Trạch Thanh cùng thầy Giang là cặp đôi thật, chúng tôi thì lấy cái gì để so sánh?"

Lời này vô cùng vừa lòng Giang Tư Úc, mặt mày hắn đầy ý cười, toàn bộ quá trình đều giữ im lặng, yên tĩnh mà dắt tay Lộ Trạch Thanh.

Nhìn hai người gắn bó keo sơn, Chu Sam nghiêm túc gật gật đầu, vì chính mình giành phúc lợi. "Chúng tôi muốn thêm yêu cầu nghỉ ngơi."

"Tôi không có vấn đề, tôi thích ngồi im cắn đường." Kiều An Nhiên nhìn Chu Sam và Trịnh Tiền Phương, "Tôi tính toán đình công, ai ngờ người đình công lại cùng một đội với tôi."

"Tập cuối cùng rồi, tự do tổ hợp, đúng không đạo diễn?" Kiều An Nhiên hỏi.

"Được, nhưng cậu đừng nói trốn việc một cách trắng trợn như vậy được không?"

[Ha ha ha ha, có lẽ lần sau chọn người sẽ thêm một yêu cầu: Không được trốn việc.]

[Đạo diễn Tần: không bao giờ quay chương trình tình yêu nữa, có là chó cũng không quay.]

[Tôi gấp không chờ nổi muốn nhìn hôn lễ, này thế nhưng thứ là tôi có thể nhìn thấy sao?]

[Việc thiện duy nhất mà đạo diễn Tần làm đó là cho Thanh Thanh và anh Úc thành một đôi.]

"Nếu là hôn lễ trong mộng thì chắc chắn sẽ không thể nào dễ dàng thực hiện được, như vậy thì sẽ làm mọi người không biết quý trọng. Có rất nhiều cặp đôi vì xảy ra tranh chấp về vấn đề hôn lễ mà đã dẫn đến chia tay."

"Đều đã chuẩn bị kết hôn, còn có thể bởi vì ý kiến khác nhau mà thất bại?" Kiều An Nhiên không thể hiểu được.

Những người khác cũng không hiểu lắm.

Chu Sam nói đùa, "Nếu người tôi thích nguyện ý kết hôn với tôi thì có tổ chức hôn lễ trên phần mộ của tôi thì tôi cũng không có ý kiến."

Tổ chức hôn lễ trên mộ có chút âm u nhưng ý nghĩ của Giang Tư Úc rất giống với Chu Sam.

Nếu là Thanh Thanh nguyện ý cùng hắn kết hôn, đừng nói hôn lễ, từ đính hôn đến kết hôn, lại đến những ngày kỉ niệm về sau, chỉ cần Lộ Trạch Thanh nguyện ý nhúng tay thì có thể hoàn toàn dựa theo yêu thích của cậu mà làm.

"Có một vài người có chủ nghĩa đàn ông, luôn không quan tâm đến việc chuẩn bị hôn lễ cùng nhà gái mà luôn làm giá, đến khi làm giá quá mức, nhà gái bỏ đi luôn."

"Cũng có một bên ở trong hôn lễ yêu cầu quá mức hà khắc, một bên khác không muốn. Có nhiều cặp đôi đều yêu đương nhiều năm nhưng vẫn chia tay được, chỉ có các cậu là không tưởng tượng được nguyên nhân thôi."

"Loại trừ vài người có hành vi tương đối kì lạ thì các cặp đôi bình thường luôn phải thảo luận kĩ trước khi kết hôn."

"Hiện tại các cậu có thời gian mười phút tâm sự, mười phút kết thúc liền có thể đi vào phòng thần bí lựa chọn đồ dùng hôn lễ."

"Không phải, đột nhiên như vậy, chúng tôi muốn nói chuyện gì?" Chu Sam không thể hiểu được.

Tần Diên Xuyên cười cười, "Này...... Là các cậu muốn nói, tôi lại không có đối tượng thì tôi đâu biết như thế nào?"

Các khách mời: "......"

"Đếm ngược bắt đầu."

Lộ Trạch Thanh và Giang Tư Úc nhìn nhau.

"Kết hôn có các công việc giai đoạn gì?" Lộ Trạch Thanh bị bắt tâm sự bất ngờ làm cho có chút ngốc.

"Lễ phục, sân khấu, khách khứa mở tiệc chiêu đãi?" Giang Tư Úc cũng ngốc, hắn cũng chưa từng kết hôn, chỉ từng tham gia hôn lễ.

"Bắt đầu từ những thứ mà chúng ta biết trước đi."

Giang Tư Úc không có ý kiến, "Em nói đi."

"Chắc chắn trong phòng thần bí sẽ có các đồ vật liên quan và dùng trong hôn lễ, kiểm tra độ ăn ý nên liệu có yêu cầu chúng ta lựa chọn đồ giống nhau không?"

Giang Tư Úc cảm thấy có chút khả năng, hắn hỏi.

"Em thích lễ phục như thế nào?"

Lộ Trạch Thanh một chốc một lát cũng không nghĩ ra được, dù sao chỉ cần hai người lựa chọn giống nhau liền tính ăn ý đi?

"Còn anh thích kiểu như nào?"

Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong mắt tất cả đều là mờ mịt.

"Được rồi, tiếp theo tiếp theo." Lộ Trạch Thanh lại hỏi, "Sân khấu......"

Giang Tư Úc: "...... Chúng ta cứ đoán bừa như vậy thì rất khó, không bằng..."

Lộ Trạch Thanh: "?"

"Đợi lát nữa chọn lễ phục hoặc là đồ dùng, sân khấu, chúng ta chọn theo màu sắc?" Giang Tư Úc đưa ra kiến nghị.

"Không loại trừ sẽ có nhiều loại đồ dùng hôn lễ có màu sắc giống nhau nhưng ít ra cũng có xác suất để chọn giống nhau?"

Lộ Trạch Thanh cảm thấy có thể.

"Hôn lễ thì là màu trắng hoặc là màu đỏ?"

"Màu trắng là váy cưới." Lộ Trạch Thanh nhìn Giang Tư Úc một cái, "Bằng không màu đỏ?"

Trong đầu Giang Tư Úc lập tức hiện ra hình ảnh Lộ Trạch Thanh ăn mặc đồ cưới cổ đại, đáy lòng có chút ý nghĩ. "Đồ cưới cổ đại có được không?"

Lộ Trạch Thanh không có ý kiến, có sự nhắc nhở của Giang Tư Úc, cậu cũng nghĩ đến.

"Nhưng mà trang phục cưới cổ đại ngoài đỏ thẫm còn có đen đỏ, hoặc là phối hợp xanh đỏ nữa?"

"Thời kỳ Ngụy Tấn còn có màu trắng."

"Đỏ đi."

Giang Tư Úc không nói ra , hắn muốn nhìn Lộ Trạch Thanh mặc màu đỏ, vì hắn chưa từng thấy qua cậu mặc. Lúc trước Giang Tư Úc đã từng mặc màu đỏ khi đảm nhận NPC cầm sư, Giang Tư Úc cảm thấy Lộ Trạch Thanh mặc màu đỏ sẽ càng đẹp mắt hơn hẳn.

"Còn có cái gì có thể chọn?"

"Mở tiệc chiêu đãi khách khứa, còn có thư mời?"

Cuối cùng hai người ước định, mặc kệ chọn cái gì thì đều chọn màu đỏ trước.

Hai đội còn lại vẫn đang suy nghĩ. Bọn họ tự nhận là không có sự ăn ý như Giang Tư Úc cùng Lộ Trạch Thanh, cho nên......

[Cứu mạng, tuy rằng rất tổn hại, nhưng tôi cảm thấy rất buồn cười]

[Tôi một bên hy vọng Thanh Thanh không bị quấy nhiễu, một bên lại muốn nhìn bọn họ bị quấy nhiễu]

Mười phút kết thúc.

Tần Diên Xuyên tách hai đội khách mời đội xanh đỏ ra.

"Đợi lát nữa, mọi người đội đỏ sẽ đi vào căn phòng thần bí, có thời gian ba phút lựa chọn." Tần Diên Xuyên nói xong, lại bổ sung một câu.

"Các cậu đi vào chọn đồ vật, chính là đồ cần cho tiệc cưới buổi tối."

Lời này của Tần Diên Xuyên làm Lộ Trạch Thanh dừng chân, nếu cậu đi vào ôm một đống thì có thể lại thể hiện cậu rất muốn kết hôn không?

Không cho Lộ Trạch Thanh quá nhiều thời gian tự hỏi, tiếng còi vang lên, ba người đồng thời đi vào phòng thần bí.

Lộ Trạch Thanh tính toán kỹ càng, kết quả...... Tầm mắt của Trần Minh Phỉ và Kiều An Nhiên đều dừng ở trên người cậu.

Lộ Trạch Thanh: "?"

[Giờ phút này Thanh Thanh còn không biết đã xảy ra cái gì.]

[Cười chết, đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm kia của Kiều An Nhiên, không sợ bị Thanh Thanh nhìn ra sao?]

"Các cậu không chọn hả?" Lộ Trạch Thanh hỏi.

"Chọn! Ai nói không chọn?"

Giọng nói của Kiều An Nhiên nghe vô cùng chột dạ, Kiều An Nhiên đi lên trước cũng không thấy cầm cái gì, tất cả đều ôm vào trong lòng ng.ực.

Trần Minh Phỉ không biết từ nơi nào tìm ra thùng giấy, bỏ hết những đồ đã chọn vào thùng giấy.

Lộ Trạch Thanh vẫn cảm thấy hai người bọn họ quái quái, nhưng cũng không có thời gian để Lộ Trạch Thanh nghĩ kĩ, vừa rồi đã thảo luận xong đáp án với Giang Tư Úc.

Chọn màu đỏ.

Kiều An Nhiên cùng Trần Minh Phỉ đều chọn hộp giấy để đựng đồ, Lộ Trạch Thanh cũng chọn lấy một cái để đựng, cậu liếc nhìn, không thấy có thứ gì có thể dùng được, cuối cùng Lộ Trạch Thanh chọn một chiếc khăn voan đỏ.

Kiều An Nhiên cùng Trần Minh Phỉ liếc nhau, lộ ra thần sắc tiếc nuối.

Thư mời màu đỏ, cây quạt màu đỏ, nến đỏ,...... Tất cả đều bị Kiều An Nhiên cùng Trần Minh Phỉ lấy đi trước một bước.

Hai người dường như không có việc gì, lại cố ý lắc lư bên cạnh Lộ Trạch Thanh.

Lộ Trạch Thanh nhận ra, hai người này vào đây không phải để chọn mà là đoạt đồ. Lộ Trạch Thanh hơi hơi mỉm cười với hai người, duỗi tay về phía một cái kéo.... bị Kiều An Nhiên nhanh tay hơn đoạt trước.

Gần như không có tạm dừng, Lộ Trạch Thanh chuyển hướng về phía đĩa đỏ.

Quả nhiên.

Giống với suy đoán của Lộ Trạch Thanh.

Hai đội này lo lắng độ ăn ý của cậu và Giang Tư Úc quá cao, vì thế liên thủ với nhau nghĩ ra một chiêu tổn hại, chính là Lộ Trạch Thanh lấy cái gì, bọn họ đoạt cái đó.

Như vậy là có thể giảm bớt đồ dùng Lộ Trạch Thanh và Giang Tư Úc chọn tương đồng với nhau.

[Cười chết, kỹ thuật diễn không được, Thanh Thanh đều đã nhìn ra.]

[Báo cáo tình hình chiến đấu: Tiểu Kiều cùng An Nhiên mở ra thế công đoạt đồ, Thanh Thanh dương đông kích tây mê hoặc địch.]

Ba phút sau.

Ba người đi ra.

Kiều An Nhiên cùng Trần Minh Phỉ đoạt được một đống đồ vật nhưng không liên quan nhiều đến nhau, đủ loại màu sắc hoa văn. Lộ Trạch Thanh thì chọn vài thứ màu đỏ.

Thoạt nhìn đều là đồ dùng cho hôn lễ cổ đại.

Chu Sam chú ý tới Lộ Trạch Thanh dùng khăn voan đỏ đựng đồ, anh ta trêu ghẹo một câu.

"Thanh Thanh, khăn voan đỏ này là tự đoạt cho chính cậu sao?"

Lộ Trạch Thanh: "......"

Lộ Trạch Thanh mặt không biểu tình, trả lời: "Tôi...... Đoạt cho thầy Giang."

Giang Tư Úc cười một tiếng. "Đúng, tôi cố ý yêu cầu."

"Chậc."

"Ba người các cậu đi vào mà không phát hiện đã quên cái gì sao?"

"Cái gì?" Ba người đồng thời nhìn về phía Tần Diên Xuyên. 

"Trang phục hôn lễ quan trọng nhất trong lễ cưới đó!"

Ba người cố đấu trí đấu dũng: "......"

Thật sự đã quên hoàn toàn.

Lộ Trạch Thanh chỉ nghĩ đến việc không bị lấy hết đồ, cậu chăm chú cố gắng đoạt hết mọi thứ trong tầm tay, những thứ ở xa cậu cũng chưa xem.

Hai người còn lại thì chỉ lo đoạt đồ từ trong tay Lộ Trạch Thanh, giống nhau đều không đi lấy những đồ vật khác, ngoại trừ ban đầu vì mê hoặc Lộ Trạch Thanh nên tùy tiện chọn mấy thứ.

Ngoài người xem trong phòng phát sóng trực tiếp, không ai biết ba người bọn họ đoạt cái gì, tất cả đồ đều được để cùng với nhau.

Tần Diên Xuyên không cho hai đội xanh đỏ có cơ hội trao đổi. "Hiện tại, đến phiên khách mời đội xanh đi vào, cũng là ba phút, đừng quên trang phục cưới quan trọng nhất."

Tần Diên Xuyên vừa nói xong, ba người đội xanh lập tức đi vào phòng thần bí.

Giang Tư Úc quyết đoán chạy về phía tủ quần áo, quan trọng nhất không thể quên.

Hắn cảm giác mỗi một bộ quần áo đều đẹp, vì thế đặc biệt rối rắm, hai người Chu Sam và Trịnh Tiền Phương ngơ ngác mà đứng trước tủ quần áo, không phải bọn họ không đoạt, Giang Tư Úc không lấy, bọn họ cũng không biết đoạt bộ nào.

"Thầy Giang, quần áo mà cũng cần phải rối rắm như vậy sao?" Chu Sam không hiểu, hỏi.

Lộ Trạch Thanh không có cơ hội nói cho Giang Tư Úc biết hai đội này sẽ đoạt đồ nên Giang Tư Úc không có lòng cảnh giác, ngược lại hắn dò hỏi ngược bọn họ.

"Các cậu nói xem bộ này đẹp? Vẫn là bộ này?" Giang Tư Úc nghĩ nghĩ, "Tôi cảm thấy Thanh Thanh mặc gì cũng đẹp."

Chu Sam cùng Trịnh Tiền Phương: "......"

Chu Sam cầm lấy một bộ trong đó, giả vờ dò hỏi, "Thầy Giang nói chính là bộ này?"

Trịnh Tiền Phương cũng phối hợp cầm lấy một bộ khác, "Cùng bộ này?"

Giang Tư Úc gật đầu, hắn còn không có mở miệng, Chu Sam cùng Trịnh Tiền Phương mỗi người ôm một bộ xoay người liền chạy, một bộ cũng không để lại cho Giang Tư Úc.

Giang Tư Úc: "?"

[Ha ha ha ha ha, lần đầu tiên anh Úc biết được xã hội thật hiểm ác.]

[Cười chết, vẻ mặt ngốc của anh Úc.]

Giang Tư Úc nhìn mà không hiểu hành động của hai người kia, hắn không có tâm tư phản ứng bọn họ, tuy rằng bị cướp đi bộ âu phục thuần trắng cùng áo bành tô màu xám rất đẹp.

Nhưng hắn đã quyết định xong với Thanh Thanh, cần chọn trang phục cưới cổ đại. Vì thế, Giang Tư Úc yên lặng cầm đi hai bộ đồ đỏ duy nhất trong tủ quần áo.

Hai người một đường chạy ra khỏi phòng thần bí: "?" Sao Giang Tư Úc còn chưa đi ra?

"Thời gian vẫn chưa hết, hai người đã chọn xong rồi?" Tần Diên Xuyên kinh ngạc nhìn hai người chạy ra.

"Chọn xong." Chu Sam vui vẻ như là cướp được bảo bối, "Thầy Giang còn đang rối rắm nên chọn cái nào trong hai bộ này, kết quả bị tôi cùng tiểu Trịnh mỗi người một bộ cướp đi."

Trịnh Tiền Phương cong cong lên khóe môi, tuy rằng làm chuyện xấu, nhưng thật sự khá vui.

Nhìn hai người ấu trĩ, Tần Diên Xuyên: "Các cậu mỗi người chỉ lấy một bộ, xin hỏi CP của các cậu mặc cái gì?"

Trịnh Tiền Phương cùng Chu Sam nhận ra: "......"

Không xong, chỉ lo đoạt với Giang Tư Úc, quên phải cướp hai bộ!

"Thầy Giang sẽ không chọn hai bộ này." Lộ Trạch Thanh ôm cánh tay xem náo nhiệt, còn không quên 'Bỏ đá xuống giếng'.

"Tại sao lại không chọn, vừa rồi thầy Giang còn phân vân chọn hai bộ này."

Lộ Trạch Thanh cong cong môi, không giải thích.

Ba phút xong, Giang Tư Úc vừa lòng mà đi ra, một cái thau đồng chứa rất nhiều đồ dùng cho hôn lễ.

Đến trang phục cưới cũng chỉ lấy một - Trịnh Tiền Phương cùng Chu Sam: "......"

Như thế nào lại có cảm giác, hai người bọn họ mới giống đồ ngốc.

[Câu chuyện này nói cho tôi biết, hại người thì ta cũng sẽ chẳng có được gì?]

[Cười chết ha ha ha ha.]

[Có ai phát hiện không, chỉ có anh Úc là nghiêm túc chọn lựa, nghiêm túc chuẩn bị.]

[Có! Anh ấy là thật sự rất muốn làm hôn lễ.]

"Tiếp theo, các cậu đem đồ vật đã lấy được cho mọi người xem một chút."

Lộ Trạch Thanh đặt đồ vật ở trên bàn, yên lặng thu hồi khăn voan đỏ, Giang Tư Úc nhìn động tác nhỏ của Lộ Trạch Thanh, hắn buồn cười mà tiếp nhận khăn voan trong tay cậu.

"Giấu đi làm cái gì, không phải vì tôi mới đoạt sao?"

Lộ Trạch Thanh: "......"

"Để chúng ta nhìn xem, đội của Thanh Thanh là hôn lễ cổ đại cùng với các đồ dùng." Tần Diên Xuyên gật đầu, "Ăn ý độ mười phần."

"Kiều Kiều cùng tiểu Trịnh, hai ngươi đây là? Áo bành tô, lược, gương đồng...... Kéo?"

"Minh Phỉ cùng Chu Sam, âu phục, nến đỏ, trang sức đội đầu? Còn có...... rượu."

"Các cậu là tính toán ăn mặc âu phục, mang mũ phượng, uống rượu hợp cẩn?"

Bốn người: "......"

Giang Tư Úc cuối cùng cũng nhận ra, "Hai người bọn họ là đang học em?"

"Không, hai người bọn họ đoạt đồ dùng mà tôi chọn."

Giang Tư Úc: "......"

"Hiện tại, khách mời có thể thử trang phục trước." Lộ Trạch Thanh cùng Giang Tư Úc đi thay quần áo, bốn người còn lại nhìn hai bộ trang phục.

"Nếu không thì chỉ một cặp trong bốn người chúng ta mặc?"

"Âu phục màu trắng cùng áo bành tô khoa trương này không hợp với nhau chút nào."

Bốn người trầm mặc.

"Đạo diễn Tần, chúng tôi......"

Tần Diên Xuyên xem xong náo nhiệt mới cho phép bọn họ lại đi chọn một bộ.

"Trò chơi thôi, mục đích hôm nay đương nhiên không phải hôn lễ của sáu cá nhân, mà là......" Tần Diên Xuyên câu môi cười, "Chúng tôi làm hôn lễ cho Thanh Thanh và thầy Giang."

Đôi mắt của Kiều An Nhiên nháy mắt sáng lên, "Tôi đã nói mà."

"Suỵt, thảo luận nhỏ giọng thôi , để cho hai người họ bất ngờ." Tần Diên Xuyên nâng cằm, "Các cậu cứ mặc như vậy trước đi, đến tối tiệc cưới bắt đầu thì thay sang trang phục phù rể."

Bốn người ngầm hiểu.

Khi Lộ Trạch Thanh và Giang Tư Úc mặc trang phục cưới đi ra, ánh mắt của mọi người đều sáng lên.

Lộ Trạch Thanh mặc một thân màu đỏ thêu chỉ vàng, đai lưng nạm viền vàng, mặt mày của cậu xinh đẹp, làn da trắng nõn, một bộ dáng cao ngạo tự phụ.

Nhìn qua thật sự đúng là tiểu thiếu gia thời cổ đại.

Giang Tư Úc cũng mặc bộ trang phục giống Lộ Trạch Thanh đứng ở bên cạnh cậu, ngũ quan của Giang Tư Úc rất tuấn lãng, nhìn qua hai người vô cùng xứng đôi.

[A a a a a, ta đã thỏa mãn.]

[Nhanh nhanh nhanh, trực tiếp đưa vào động phòng.]

[Thật không dám giấu giếm, tôi chỉ muốn xem bước cuối cùng.]

Mà bốn người khác, vì tiếp tục trình diễn nên cũng thay áo bành tô cùng âu phục màu trắng.

"Sao bốn người bọn họ không thay đồ?" Lộ Trạch Thanh thay xong quần áo, cậu cứ cảm thấy nơi nào không đúng lắm, nhưng lại nói không nên lời không đúng chỗ nào.

"Thay, hiện tại liền đi thay." Kiều An Nhiên cười tủm tỉm mà lấy bộ áo bành tô kia, không phải cậu ta kết hôn, là CP cậu ta cắn kết hôn.

Đừng nói ăn mặc áo bành tô này, bảo Kiều An Nhiên mặc trang phục vai hề thì cậu ta cũng sẽ vui vẻ hóa trang thành một vai hề.

Trần Minh Phỉ cũng phối hợp, lấy âu phục màu trắng, đi theo phía sau Kiều An Nhiên.

"Hai người các anh?"

Chu Sam cùng Trịnh Tiền Phương: "Chúng tôi đang khắc sâu bài học vì chỉ đoạt một bộ quần áo."

Lộ Trạch Thanh: "......"

"Nếu Thanh Thanh cùng thầy Giang đã thay xong quần áo thì hai người lên ngựa trước đi."

Trang viên rất lớn, ngoại trừ chủ nhân thì rất ít người đến đây, chỗ này đều là của Hứa Nguyệt nên tổ chương trình có thể tùy ý sắp xếp.

Một con ngựa màu màu mận chín được dắt ra.

"Chỉ có một con?"

"Kết hôn thì phải cưỡi cùng một con." Tần Diên Xuyên nói.

Giang Tư Úc lên ngựa trước, quay đầu vươn tay về phía Lộ Trạch Thanh.

"Đi thôi, Thanh Thanh."

Giang Tư Úc chủ động nên Lộ Trạch Thanh chỉ có thể phối hợp.

Lộ Trạch Thanh nắm lấy tay Giang Tư Úc , nhẹ nhàng được kéo lên ngựa, "Em ngồi ổn chưa?"

"Ừm."

Giang Tư Úc ôm lấy eo Lộ Trạch Thanh từ phía sau, một tay lôi kéo dây cương.

"Đây là ngựa mà mẹ tôi nuôi, mẹ tôi còn có một trại nuôi ngựa, tổng cộng có năm con, đây là con lớn nhất."

"Tên của nó là gì?" Lộ Trạch Thanh hỏi.

"Táo lớn."

"Cái gì?"

Lộ Trạch Thanh không nghe rõ, Giang Tư Úc cúi người kề sát bên tai Lộ Trạch Thanh, trùng hợp Lộ Trạch Thanh lại quay đầu. Kết quả đôi môi của Giang Tư Úc cọ qua gương mặt của Lộ Trạch Thanh.

Lưu lại dấu vết nóng bỏng.

Trái tim của Lộ Trạch Thanh đập nhanh vài phần, "Anh......"

"Tôi không biết em sẽ quay đầu." Vẻ mặt Giang Tư Úc vô tội, thật sự hắn không nghĩ đến sẽ trùng hợp như vậy.

Giang Tư Úc mặt dày nói, "Hôn vào gương mặt mà thôi, dù sao miệng cũng đều đã hôn qua."

Lộ Trạch Thanh: "......" Bị bắt nhớ tới nụ hôn cực kỳ nóng bỏng tối hôm đó.

"Em thẹn thùng sao?"

Lộ Trạch Thanh nghiêm mặt.

"Không có."

Lộ Trạch Thanh quyết định một đường đều không cần nói chuyện cùng Giang Tư Úc, để phòng ngừa lại phát sinh ngoài ý muốn lần nữa.

Lộ Trạch Thanh mới vừa đem cái hôn ngoài ý muốn này ra sau đầu thì cậu lại cảm nhận được độ ấm nóng rực phía sau lưng, Lộ Trạch Thanh nghiêng người về phía trước, cậu muốn tránh đi độ ấm của Giang Tư Úc.

"Ngồi yên, em ngồi như vậy dễ dàng bị trật eo."

Lộ Trạch Thanh đành phải ngồi thẳng thân thể.

"Anh đừng kề sát phía sau lưng của tôi, nóng quá."

"Em nói cái gì?" Giang Tư Úc lại sát gần một chút.

Lộ Trạch Thanh lựa chọn câm miệng.

Cậu hoài nghi Giang Tư Úc nghe có chọn lọc, nhưng cậu không có chứng cứ.

Giang Tư Úc thấy cậu không mắc lừa, ngắn ngủi cười một tiếng, hắn chủ động ngồi ngay ngắn, kéo ra chút khoảng cách với Lộ Trạch Thanh.

Nhưng trên lưng ngựa cũng chỉ có diện tích nhỏ như vậy, dù có chủ động kéo dãn khoảng cách thì cũng không thể tránh khỏi tiếp xúc chân tay.

Cũng may dù trang viên rộng nhưng điểm đến cũng không quá xa, địa điểm vẫn là biệt thự của Hứa Nguyệt, con ngựa dừng ở cổng lớn.

Cổng của biệt thự mở rộng, Giang Tư Úc xuống ngựa trước, hắn duỗi tay ra đỡ, sợ Lộ Trạch Thanh sẽ không tiện hành động khi mặc trang phục hôn lễ nặng nề.

Từ bên ngoài đi vào, Lộ Trạch Thanh mới ý thức được tổ chương trình đã tốn rất nhiều thời gian chuẩn bị, giăng đèn kết hoa, còn trái thảm đỏ.

Hôm nay Hứa Nguyệt cũng thay Hán phục.

Bốn vị khách mời vừa cố ý rớt phía sau cũng đã đến đây, cũng thay sang trang phục giống nhau.

"Thanh Thanh, thầy Giang. Tân hôn vui vẻ."

Kiều An Nhiên cười tủm tỉm mà đi ra, "Kỳ thật hôm nay là tổ chương trình sắp xếp hôn lễ."

Lộ Trạch Thanh cũng đoán được.

"Không có biện pháp, thật ra tôi cũng muốn làm một hôn lễ long trọng cho sáu người, đáng tiếc chỉ thành một đôi các cậu."

Lộ Trạch Thanh chửi thầm: một đôi này cũng có phải là thật đâu.

Rốt cuộc không phải thật sự kết hôn, thực hiện theo hình thức cũng coi như là phúc lợi cho fans CP.

"Nào, hai người phối hợp một chút, chụp một tấm ảnh tuyên truyền nhé?"

Lộ Trạch Thanh không có ý kiến, cậu biết tập này quay video biên tập, trang Weibo chính thức của chương trình cần có ảnh tuyên truyền.

Cậu đứng bên cạnh Giang Tư Úc, nghe người quay phim sắp xếp chụp mấy tấm chụp ảnh chung.

Giang Tư Úc lấy ra khăn voan đỏ từ trong tay áo, trên mặt là sự hưng phấn không che giấu được

"Có thể chứ?"

"Không." Lộ Trạch Thanh quyết đoán từ chối.

"Được rồi."

Giang Tư Úc cong môi cười, khăn voan đỏ đặt trên đầu hắn, che khuất khuôn mặt tuấn tú kia. Lộ Trạch Thanh sửng sốt một cái chớp mắt, còn không có phản ứng lại thì liền nghe thấy giọng nói của Giang Tư Úc rơi xuống bên tai cậu.

"Thầy Lộ, vậy em có nguyện ý vén khăn voan không?"

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.