Trong căn nhà nhỏ, lúc này Hoài Nam đang ôm lấy Tiểu Vi, cùng nhau nhìn về phía màn sáng trước mặt. Hoài Nam vốn cho rằng liên thông với khởi nguyên Địa Cầu là một việc làm khó khăn. Nhưng rất nhanh, Tiểu Vi đã cho hắn thấy mọi thứ đều vô cùng dễ dàng. Thế là cảnh tượng như vừa rồi xuất hiện.
Màn sáng được chia ra làm hai nửa. Một bên là hình ảnh đôi trung niên vợ chồng đang yên giấc ngủ. Bên còn lại là một thiếu nữ mải mê sáng tác dưới ánh đèn mờ. Hoài Nam còn nhớ chị gái mình rất ham mê viết lách. Tuy nhiên bởi vì tai nạn của hắn mà nàng đã phải tạm gác lại nó. Những việc làm thêm giờ đã cướp đi hết thời gian của nàng. Giờ đây, nhìn thấy ba mẹ bình an, thấy chị gái viết tiếp giấc mơ, Hoài Nam cảm thấy đủ rồi.
Trước đây Hoài Nam lựa chọn tự sát chỉ vì muốn giảm bớt gánh nặng cho gia đình. Nhưng hắn không thể nào nghĩ tới, bản thân lại gặp phải cơ duyên như thế này. Có đôi chút tiếc nuối nhưng Hoài Nam hiểu rằng cuộc sống không bao giờ là hoàn hảo.
- Đến đây là được rồi. Lần này cảm ơn ngươi rất nhiều.
Tiểu Vi phất tay, thoáng chốc màn sáng đã biến mất. Nàng dùng đầu cọ cọ vào ngực Hoài Nam, nhìn thấy hắn nở nụ cười mới nhẹ giọng nói:
- Lần sau nếu ngài muốn nhìn bọn họ có thể nói với ta. Chỉ cần không làm ảnh hưởng đến cư dân tại Khởi nguyên chi địa thì mọi chuyện đều rất dễ giải quyết.
- Cảm ơn ngươi. Bây giờ nên bàn tính về sau sự tình rồi. Ngươi cần ta làm những gì?
Gối đầu vào người Hoài Nam, nàng chậm rãi trả lời:
- Trước tiên ngài cần rèn luyện năng lực bản thân. Trong đó phải chú ý đến phương pháp vận dụng ngũ hành hạt giống cũng như các dạng kỹ xảo khi chiến đấu.
- Trên thực tế nhiệm vụ chính của ta là đảm bảo hậu cần cho ngài và tương lai quần viên nhóm. Một khi rời khỏi không gian này, rất nhiều năng lực của ta đều sẽ mất đi hiệu lực. Do đó việc ngài thường xuyên lên chiến trường là không thể nào tránh khỏi.
- Ta đã chuẩn bị sẵn cho ngài rất nhiều giáo trình võ học. Nêu như ngài nắm vững được toàn bộ, chắc chắn sức chiến đấu sẽ tăng lên rất nhiều lần.
- Là dùng bàn tay đánh ra thần long loại kia sao?
Tiểu Vi im lặng nhìn Hoài Nam, nàng không biết mình chọn hắn có phải là hành động chính xác không.
- Đó chỉ là võ học đơn thuần, mục đích là để ngài làm quen với nhịp độ chiến đấu. Trên thực tế hạt giống năng lực mới là kỹ năng thu phát chính của ngài.
- Ta cũng chỉ muốn tròn võ hiệp mộng đi. Hơn nữa ngươi không cảm thấy thứ này đi kèm đặc hiệu rất hấp dẫn sao? – Hoài Nam lúng túng giải thích.
- Điều này cũng không phải không thể. Tuy nhiên tiềm năng của cổ võ là không lớn. Nếu ngài chỉ mưu cầu hoạt ảnh, ta cho là nhẫn thuật là một lựa chọn không tồi.
- Không cần nghiêm túc như thế. Đó cũng chỉ là một ít ham thích cá nhân mà thôi. Trước mắt ta vẫn nên nghe theo ngươi mới là tốt nhất.
Nghe thấy Hoài Nam tín nhiệm mình như thế, Tiểu Vi cảm thấy rất vui vẻ. Nàng còn lo hắn sẽ không thoải mái vì bị phủ nhận đâu.
- Chờ đến lúc ngài có thể vận dụng năng lực theo cách tự nhiên, chúng ta sẽ tiến hành liên thông với một vài thế giới. Ta có thể mô phỏng ra một cái Chat group nhằm tuyển nhận thành viên đi vào. Việc ngài cần làm là giúp đỡ họ trưởng thành, cũng như giải quyết các vấn đề phát sinh nếu thế giới nào đó bị xâm lấn. Dĩ nhiên ta sẽ ưu tiên các cấp thấp thứ nguyên đi vào trước, ngài không cần cảm thấy quá áp lực.
- Vậy thì bắt đầu ngay thôi nào.
- Tốt.
Nơi này là một khu rừng rậm rạp, khắp nơi toàn là thực vật với vô số tàn cây cao chọc trời. Lần đàu tiên đi đến đây, Hoài Nam có cảm giác giống như đang lạc vào rừng mưa Amazon của kiếp trước. Lúc này hắn và Tiểu Vi đang núp sau lưng một thân cây nào đó. Cách Hoài Nam không xa là một con quái vật đang thảnh thơi uống nước bên dòng sông. Nó có chiều cao hơn năm thước, thân hình giống như trâu nhưng cái đầu lại tựa sư tử, cái đuôi to và dài không khác gì mãng xà, trên thân còn có thêm đôi cánh như đại bàng. Từ xa nhìn lại, quái vật trông không khác gì một chiếc xe tăng di động.
- Ta vốn cho là mình chỉ phải đối mặt với linh cẩu hay hổ báo gì đó. Nhưng ta tuyệt không ngờ tới ngươi lại làm ra con quái vật như thế này.
- Hi hi, đây là do luyện tập không gian chứ không phải lỗi của ta. - Tiểu Vi giảo hoạt phản bác.
- Còn một vấn đề nữa, ngài chỉ được sử dụng mộc hệ năng lực để đánh bại nó. Nếu trong chiến đấu, ngài thi triển bất kỳ dạng năng lượng nào khác thì hệ thống sẽ phán định khiêu chiến thất bại.
Hoài Nam: - Rất im lặng.
Thay vì đấu khẩu với nàng, Hoài Nam quyết định tập trung suy xét biện pháp đánh bại quái thú. Đầu tiên là những kỹ năng mà hắn có thể sử dụng. Mộc hệ xem như là một hệ lấy phụ trợ làm chủ. Tuy nhiên điều này không có nghĩa là nó vô hại. Trên thực tế, mộc hệ vẫn có những sát chiêu rất mạnh. Ai từng xem qua Anime Naruto sẽ biết mộc độn nó bá đạo như thế nào.
Mặc dù Hoài Nam không hiểu cụ thể nguyên lý ngưng tụ Chakra là gì. Nhưng nếu nhìn một cách tổng quát, hắn suy đoán đó là quá trình giải phóng năng lượng từ trong các tế bào ra bên ngoài. Như vậy nếu giả thuyết các hạt giống bên trong thân thể Hoài Nam là từng tế bào, hắn hoàn toàn có thể mô phỏng ra các phương pháp vận dụng năng lượng, tương tự như nhẫn giả trong thế giới Naruto.
Quay trở lại hiện tại, Hoài Nam không cho là mình có thể thi triển ra các tất sát kỹ như “Mộc long thuật”, “Thiên thủ quan âm” hay “Thụ giới hàng lâm”,... Những chiêu thức này vô cùng phức tạp cũng như tiêu tốn năng lượng rất nhiều. Trong khi thứ mà Hoài Nam cần vào lúc này là sự đơn giản và hiệu quả. Trải qua không ít suy xét, thế là hắn có một kế hoạch.
Quá trình Hoài Nam tính toán là khá lâu, do đó quái thú kia đã uống xong nước và đang đi về chỗ sâu trong khu rừng. Đang lúc nó mải mê tưởng tượng về bữa ăn ngon thì ngay lập tức một mùi hương bay vào mũi nó. Nhìn theo hướng mùi hương phát ra, nó trông thấy ở nơi xa có một sinh vật kỳ lạ đang ngắm nhìn mình. Bởi vì nơi này không có nhân loại cho nên quái thú không biết xưng hô Hoài Nam là gì. Nhưng nó mới không cần quan tâm nhiều thứ như vậy, nhanh chóng chạy về phía con mồi.
Chỉ thấy quái vật há to mồm, lộ ra hàm răng như lưỡi cưa, nuốt trọn Hoài Nam vào bụng. Tuy nhiên nó không cảm nhận được bất cứ hương vị gì ngoại trừ mùi gỗ. Đúng vào lúc này, quái vật cảm thấy dưới thân nhoi nhói. Nguyên lai sinh vật vừa rồi không hiểu vì sao thoát ra, hơn nữa còn đang không ngừng cầm roi mây đánh nó. Sát thương không cao nhưng tính vũ nhục cự mạnh, quái vật kia vẫy đuôi một cái ngay lập tức Hoài Nam bị đánh thành gỗ vụn.
Không đợi cho quái vật đắc ý, lại một Hoài Nam khác từ nơi gần đó chui ra. Vẫn là phong cách như cũ, Hoài Nam mới này liên tục lấy roi đánh quái thú. Cứ như thế mỗi lần nó tiêu diệt sinh vật nhỏ thì ngay lập tức tên kia lại hiện ra đánh nó. Càng lúc quái thú càng cảm thấy khó chịu, đây là cảm giác mà từ trước đến nay nó chưa từng nhận qua.
Cùng lúc đó, trên một thân cây cách chiến trường không xa, Hoài Nam và Tiểu Vi vẫn đang tập trung theo dõi tình hình. Khác với Hoài Nam thần tình hả hê, trái lại Tiểu Vi đang một mặt ghét bỏ nhìn hắn.
- Ngài vậy mà cho quái vật hạ xuân dược, ta khinh bỉ ngài, hừ hừ.
- Cái này gọi là chiến thuật, ngươi thật là không biết thưởng thức. – Hoài Nam không cho là đúng đáp trả.
Không sai, kế hoạch của hắn chính là tìm cách làm cho quái vật mất kiểm soát. Có nhiều biện pháp để thực hiện việc này nhưng theo Hoài Nam thì hạ dược là phương án dễ dàng nhất. Hiện tại Hoài Nam không dám chắc có thể độc chết quái thú nhưng nếu muốn cho nó mất lý trí lại rất đơn giản. Hắn thông qua mộc hạt giống ngưng tụ không ít dược thủy để xoa vào các phân thân vừa tạo ra. Thậm chí ngay cả roi mây hắn cũng không bỏ qua.
Thứ này rất thơm nên dễ dàng thu hút quái vật, một khi đi vào cơ thể sẽ khiến huyết dịch nó cấp tốc vận chuyển đồng thời toàn thân cũng trở nên nhạy cảm hơn. Thử tưởng tượng xem, một người bị hạ dược nhưng không thể nào phát tiết, trong khi đó bên cạnh hắn luôn có côn trùng không ngừng quấy rối. Nghĩ đến đây Hoài Nam cũng không khỏi rùng mình.
Kỳ thật nếu xung quanh nơi đây có quái vật khác sinh sống thì rất có thể hiện tại loài trâu lai sư tử này đã bị hành hạ sấp mặt rồi. Đáng tiếc luyện tập không gian có vẻ như không cho phép Hoài Nam mưu lợi theo cách này. Hắn đã chờ đợi rất lâu nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì.