Dorford quay người nhìn về phía Waffron: "Đáp ứng chuyện này với ta, từ nayvề sau, hội nghị quản lý của đại khu, ta sẽ hoàn toàn đi theo ngươi.""Ngươi đang nói mê sảng sao." Waffron lại bưng tách trà lên.Thật ra, động tác này đã nói rõ thái độ của Waffron lúc này đã có sự chuyểnbiến.Lựa chọn thứ nhất của ông ta là làm một người hoà giải, nhưng nếu việc này đãđịnh sẵn không thể lấp đầy mà nói, vậy ông ta nên cân nhắc ích lợi của mình,đây là chuyện bình thường của nhân tính.Suy cho cùng, nhà Guman vẫn là không sánh bằng nhà Naton."Nếu như ngươi muốn dùng lời uy hiếp mà nói..." Con mắt Deron nhìn chằmchằm Dorford, "Vậy nhà Guman ta, sẽ theo đến cùng!"Karen đứng ở một bên cúi đầu, nửa khép mắt, không tham dự.Không cần phải xem xét những "Người lãnh đạo này" với con mắt quá tích cực,Karen thừa nhận rằng màn đấu sức sau cùng giữa ngài Tahisen và Đại tế tựNorton mà mình chính mắt nhìn thấy rất đặc sắc, nhưng đó là sự tranh chấp củađường lối, mà cảnh tượng trước mắt lúc này, thật ra chẳng có gì khác nhau vớiđám đầu đường xó chợ đang hù dọa người nhà của nhau.Dorford bước chân về phía trước, đi tới bên người Richard, mở miệng nói: "Gọingười của Bộ chấp pháp đến đi, ta muốn trực tiếp được nghe tuyên án, ta muốntrông thấy hành hình.""Ta nói, ai dám động đến cháu trai của ta, ta sẽ..."Dorford tiếp tục bước về trước, gần như mặt đối mặt cùng với Deron, ông tamang theo ý cười âm tàn trên mặt, duỗi ra một cái tay, chọc chọc bả vai Deron:"Ngươi hẳn phải biết tính tình của ta, Deron, đối với chuyện này, ta sẽ chỉ lựachọn không chết không thôi, ta biết nhà Guman của ngươi có địa vị đặc biệttrong hệ thống Trận pháp sư, nhưng vậy thì thế nào?Ta đã buông lời trực tiếp, nếu có người động đến cháu trai của ta, vậy ta nhấtđịnh phải để kẻ đó trả giá đắt, ai dám cản trở ta, vậy ta sẽ tính cả nhà của hắnvào!"Ông Deron quật cường nói: "Ta không cho phép bất luận kẻ nào, động đến cháutrai của ta!"Waffron còn đang uống cái tách trà có vẻ như sẽ chẳng bao giờ hết trà kia.Karen cũng tiếp tục đứng yên mà chợp mắt cứ như chẳng bao giờ mở mắt lên.Ông ngoại, vẫn còn có chút không buông bỏ được.Người ta đã dọa nạt đến như vậy, chuyện cần phải làm lúc này, đó là dùng tất cảát chủ bài của mình để khiến cho chuyện này triệt để lớn lên, ví như gọi chotoàn bộ bộ ngành của mình đình công, nếu cực đoan thêm một chút thì kêu gọicái vị trí trận pháp dịch chuyển ở các nơi quan trọng đồng loạt ngừng vận hành,còn muốn triệt để hơn nữa, thì trực tiếp khiến cho những trận pháp kia hỗn loạn.Đại chủ giáo rõ ràng đã muốn giữ cho mọi việc yên ổn, vậy thì để cho ông ta trảgiá thêm để duy trì sự ổn định đó thôi.Nhưng có lẽ ông ấy cũng không nghĩ đến chỗ này, hoặc là nói, bản năng củaông ta không để ý đến những lựa chọn phá hoại lợi ích của Thần Giáo để làmtiền đặt cược.Nếu nói một cách khách quan thì Dis vì để bảo vệ mình, không nói hai lời, trựctiếp kích nổ Thần Điện một lần.Sự chênh lệch giữa ông nội và ông ngoại, cũng không phải là ở trên thực lực,ông ngoại đúng là một người có thể hy sinh chính mình vì Thần Giáo, nhưngtrong mắt của ông nội khi làm tín đồ thành kính của Trật Tự thì Thần Giáokhông nên có lỗi với người nhà của mình.Một người có điểm mấu chốt, đối mặt với một tên lưu manh không có điểmdừng rất dễ chịu thiệt thòi."Gọi người của Bộ chấp pháp đến để kết tội đi, ta muốn tận mắt nhìn thấy tuyênán, cũng muốn nhìn tận mắt việc hành hình, cái sự kiện này, ngay hôm naychấm dứt, không trì hoãn công việc của mọi người." Dorford nói.Bộ chấp pháp là cơ cấu trừng phạt nội bộ của đại khu nhằm vào thần quan phạmtội, mà phó bộ trưởng của Bộ chấp pháp đại khu cũng là con trai trưởng củaDorford, cũng chính là bác của Vicole.Dorford tiếp tục nhìn chằm chằm Deron, nói: "Deron, nếu như ngươi không hàilòng với hình phạt của Bộ chấp pháp, có thể kháng án, thậm chí có thể đến đạikhu Dinger tiếp tục kháng cáo thưa kiện, ta theo hầu bất cứ lúc nào, ha ha.""Ngươi..."Ánh mắt Waffron liếc qua Karen đang đứng một bên với khí chất giống nhưmình, giống như là trong một cái hồ nước có hai cái bong bóng đang bay lên,ông ta nhịn không được mà muốn đâm thủng nó,Nên trực tiếp hỏi Karen:"Karen a, ngươi cảm thấy thế nào? Richard dù sao cũng là thuộc hạ của ngươi."Dorford cũng thuận thế mà hướng ánh mắt lên trên người Karen, người trẻ tuổinày và tên bên cạnh hắn lúc vừa mới bắt đầu đã rất phách lối, nhưng vừa nãytrong khoảng thời gian này thì hắn lại có vẻ cực kỳ yên tĩnh.Karen giống như là đang đứng đó mà ngủ thiếp đi vậy, mở mắt ra, phát ra mộttiếng nghi hoặc: "Ừm? Thế nào?"Wilker bước lên trước, dùng một loại giọng điệu thì thầm mà tất cả mọi người ởđây có thể nghe được mà giải thích cho Karen:"Đội trưởng, ý của Chủ giáo Dorfort đó là giao Richard cho Bộ chấp pháp để xửtội.""A, tốt, nên vậy, ủng hộ."Dorford cười.Waffron nhíu mày.Deron không dám tin mà nhìn Karen.Dorford nói với Waffron: "Đại chủ giáo, ngài hãy thông báo cho người của Bộchấp pháp tới đi, chứng cứ cực kỳ đầy đủ, sự việc cũng rất đơn giản, đừng nênchậm trễ hơn, để chuyện này mau chóng kết thúc, tất cả mọi người đều bề bộnnhiều việc."Waffron mở miệng nói: "Vậy trước hết ta sẽ để người của Bộ chấp pháp tới nóichuyện đi, sau đó lại căn cứ theo lời mà bọn hắn nói mà thảo luận một chút, tavẫn cảm thấy rằng không cần phải phạt nặng đến như vậy, người trẻ tuổi, có lẽvẫn nên dùng việc giáo dục là chủ yếu."Karen nói: "Thưa ngài Đại chủ giáo, để cho tôi tới giúp ngài thông báo chongười của Bộ chấp pháp đi, điện thoại của văn phòng kia thường xuyên khônggọi được, cần đánh gọi cho bảo vệ để bảo vệ đi tìm người thông báo, rất xin lỗi,để cho người đến thì cần một khoảng thời gian rất dài."Dorford lập tức phản bác: "Cái gì mà gọi không được, cái gì mà cần thời gianrất dài, văn phòng của Bộ chấp pháp ở ngay trong tòa nhà này, phái một tên thầnquan đi gọi một tiếng thì sẽ có người được phái lên."Karen vừa cười vừa nói: "Ngài chủ giáo đang nói đến Bộ chấp pháp mà đại khuquản lý sao? A, tôi còn tưởng rằng ngài đang muốn gọi người của bộ chấp phápthuộc tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật chúng tôi ở đại khu chứ, điều kiện văn phòngcủa bộ môn kia thật quá kém cỏi, nhân viên trực cũng thường xuyên trốn việcmà không có mặt ở nơi đó."Dorford cười lạnh nói: "Ngươi suy nghĩ nhiều rồi."Nụ cười trên mặt Karen dần dần thu lại, ánh mắt trở nên mười phần lạnh lùngvà sắc bén, trực tiếp nhìn chằm chằm Dorford,Nói:"Là do ngài Chủ giáo nghĩ nhiều rồi, Richard là người của Đòn Roi Kỷ Luậtchúng tôi, bộ chấp pháp do đại khu quản lý lại có tư cách gì để định tội ngườicủa Đòn Roi Kỷ Luật!"