Sống Sót Trong Trò Chơi Với Tư Cách Là Một Barbarian

Chương 158: Những phỏng đoán về Sư Tử



Chương 158 : Những phỏng đoán về Sư Tử

Trong cuộc họp, lý do nhắc đến Thánh tích rất đơn giản.

Ngoại trừ phần nó liên quan chặt chẽ đến tôi khiến tôi có chút lo ngại, những lợi ích mà nó mang lại vượt xa mối lo ngại đó.

'Nó chắc chắn giúp ích cho việc củng cố vỏ bọc bí ẩn của tôi bằng một cách nào đó'

Ngay sau khi Chú Hề khuấy động bầu không khí với một thông tin nặng ký, thay vì đột nhiên đưa ra điều gì đó liên quan đến mê cung, điều này có vẻ hợp lý hơn.

Anh tò mò về một số thông tin trước đó phải không?

Này, để tôi kể cho anh nghe nhé. Đó là về một Thánh tích.

Khi tôi đưa ra điều này, tôi nghĩ rằng nó sẽ khiến các thành viên đang mong đợi thông tin sẽ thấy phấn khích. Không gì quý giá hơn một người có thể trả lời những gì mình muốn biết

Quả thật, phán đoán này không hề sai. Thay vì thất vọng, tôi có thể thấy rằng kỳ vọng của họ đối với tôi ngày càng lớn hơn.

“…Anh có biết Master ở đâu không?”

Trước câu hỏi của Cáo, tôi nhún vai một cách thản nhiên.

Nghĩa là nếu các người mang đến điều gì đó thú vị, không có điều gì tôi không thể nói với câc người. Cáo siết chặt bàn tay nhỏ bé của cô như thể cô đã hiểu.

Như thể quyết tâm một ngày nào đó sẽ được nghe nó.

'Dù sao thì tôi cũng sẽ nói với cô ấy rằng thông tin của cô chán lắm...'

Mặc dù lương tâm cắn rứt, nhưng tôi nhanh chóng gạt bỏ nó. Suy cho cùng, đây là mối quan hệ kinh doanh gắn liền với mặt nạ.

Sẽ đúng nếu chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân.

'Ít nhất thì cô ấy cũng có động lực' tôi nghĩ.

Đó là lợi thế thứ hai mà tôi đã đánh giá.

Cấu trúc của Người giá·m s·át của Hội Bàn tròn không đảm bảo tính ẩn danh hoàn hảo. Chỉ cần biết được trước khởi nguồn của thông tin mà một người cung cấp, ta có thể thu hẹp phạm vi thân phận của người đó. Và thông tin càng đặc biệt, phạm vi thu hẹp được càng lớn

Trăng Lưỡi Liềm nói nhiều về các Fairy, còn Cáo có vẻ như cập nhật thông tin về con người hoặc sự kiện hơn là những thông tin bí ẩn được che giấu.

Tất nhiên, không giống như Goblin bị lộ danh tính là một hiệp sĩ của nhà thờ, những người đeo mặt nạ khác dường như vẫn giữ nguyên ranh giới của mình.

Tuy nhiên, để đưa ra thông tin thú vị, người ta phải tiết lộ bí mật của mình. Nếu những bí mật này được sử dụng tốt, nó có thể hỗ trợ rất nhiều cho việc suy luận danh tính của họ.

'Tôi không tò mò lắm về những người khác, nhưng tôi hơi tò mò về Chú Hề..'

Đây là một cơ hội tốt. Họ tò mò về danh tính của tôi cũng như tôi tò mò về danh tính của họ.

Trong tình hình này, để bảo vệ danh tính bản thân, tôi chỉ có thể tiết lộ thông tin liên quan đến mê cung. Cho nên không được bỏ lỡ cơ hội để tỏ ra hiểu biết về những kiến thức đời thường

Vài lần đầu có thể sẽ ổn thôi, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, mọi người có thể nghi ngờ rằng tôi biết nhiều về trò chơi nhưng thực ra lại vô dụng.

Dù sao thì điều đó đưa chúng ta đến lợi thế thứ ba.

[Tôi muốn mua thông tin về người đã nhận được lời mặc khải của thần.]

Gã hề đã thể hiện sự quan tâm sâu sắc đến sự mặc khải của Thần, và việc sử dụng thông tin này là có lý nếu muốn mọi người biết đến nó.

Tất nhiên, tôi không chắc anh ta có thể tìm ra được bao nhiêu. Tôi không có biện pháp xác minh những người trong nhà thờ kín tiếng đến mức nào. Nhưng…

'Có thể xác minh được thông qua anh ấy.'

Nếu Chú Hề, một kẻ được coi là một thành viên cấp cao trong Hội giá·m s·át Bàn tròn, không thể tìm ra thì sao?

( Dịch giả-kun : Sau này gọi tắt vậy cho dễ nhớ nha, dài quá tui lười gõ )

Khi đó tôi cũng có thể thoải mái. Điều đó có nghĩa là bí mật được giữ kín.

Tôi chống cằm, chìm đắm trong suy nghĩ khi Cáo đề nghị chúng tôi chơi thêm một vòng nữa. Dưới sự dẫn dắt của cô ấy, vòng thứ hai bắt đầu.

Lần này, câu chuyện lại bắt đầu với Goblin, nhưng có một chút trục trặc ngay từ đầu.

Sau lần đầu tiên, anh ta hầu như không thể làm cho đèn xanh sáng lên ở lần thử tiếp theo…….

Các thành viên đều nhất trí đưa ra phản đối.

“Tên thật của một vị thánh. Có thể có ích ở đâu đó nếu anh tra cứu nó trong thư viện…….”

“Anh đang cố gắng thông qua quá lượt của mình một cách dễ dàng.”

“Trước đây có thể, nhưng bây giờ, thật khó để thông qua với những thông tin như vậy.”

Cuối cùng, Goblin phải đưa ra thông tin mới đủ quan trọng để các thành viên khác thừa nhận và sau đó, lượt chơi lại chuyển sang người tiếp theo.

À, nhân tiện, thông tin đó là về nhà thờ.

'Nếu là Chỉ huy Paladin thứ hai, thì đó hẳn phải là người phụ nữ đã ở cùng Krobitz khi lời mặc khải của thần được ban ra. Ai mà nghĩ cô ấy là đ·ồng t·ính nữ chứ?'

Mặc dù đây là thông tin gây sốc nhưng điều đáng ngạc nhiên là các thành viên đều không phản đối.

Suy nghĩ của họ có vẻ khá rõ ràng.

Nếu có thể thu thập được bằng chứng, đó sẽ là một thông tin quý giá có thể được sử dụng làm đòn bẩy chống lại chỉ huy Paladin thứ hai. Ít nhất là trong một thế giới mà đ·ồng t·ính luyến ái bị coi là một tội lỗi nghiêm trọng.

“Bây giờ đến lượt tôi.”

Tiếp theo, Cáo, nói về Double Numbers nào sẽ xuất hiện tại Sky Auction.

“Tôi hiểu rồi, sử dụng một thông tin hai lần.”

Hươu Sừng đã lên tiếng bày tỏ sự bất mãn của mình, nhưng không đi xa đến mức phản đối.



Anh ấy cũng biết, giá trị của các vật phẩm Double Numbers là bao nhiêu?

Các lượt chơi tiếp tục diễn ra và từng thành viên đã tiết lộ thông tin bí mật.

Hươu Sừng chia sẻ thông tin liên quan đến chính trị trong hoàng gia, trong khi Trăng Lưỡi Liềm thảo luận về việc người kế vị của tộc Fairy đã phạm phải tội lỗi nghiêm trọng và bị tước bỏ quyền thừa kế.

“Hmm, bây giờ đến lượt tôi à?”

Chú Hề, người đã tiết lộ một thông tin gây chấn động về phép thuật ràng buộc sáu người, lần này đã chọn cách tiết lộ ôn hòa hơn.

Vâng, có lẽ hơi bình thường một chút?

“Những chiếc mặt nạ chúng ta đeo không được chọn ngẫu nhiên.”

"Ý anh là gì?"

“Master nói rằng khi chọn chiếc mặt nạ đầu tiên, bạn sẽ chọn chiếc mặt nạ tương đồng với số phận của mình nhất.”

Đó là một tuyên bố hấp dẫn. Mặc dù có phần mơ hồ về mặt tác dụng.

“Đó là lý do tại sao đối với tôi, ngài Goblin có vẻ hời hợt đến vậy: một nhân vật yếu đuối và một số phận yếu đuối đúng nghĩa.”

Goblin, trở thành mục tiêu cho ví dụ không cần suy nghĩ của Chú Hề, đang run rẩy.

Trông có vẻ hơi đáng thương phải không?

"Ta không biết về Goblin, nhưng Chú Hề. Ta nghĩ ta hiểu tại sao ngươi lại phiền phức đến vậy" Deer Antlers lẩm bẩm chế giễu Chú Hề.

Tuy nhiên, Chú Hề chỉ cười mà không tỏ ra khó chịu.

“Nhưng có vẻ như đây không phải là thông tin quan trọng lắm.”

“Đúng vậy. Thật thú vị khi Master nói như vậy, nhưng…”

“Mang ra thứ gì đó hữu ích hơn.”

Trước sự phản đối của ba thành viên, gã hề chỉ biết lè lưỡi.

“Chậc, ta cho ngươi manh mối về số mệnh, thế mà lại bị tiếp nhận như vậy? Đây có phải là đeo vòng ngọc trên người lợn không?” ( Câu thành ngữ của Hàn, tương tự với Bông hoa nhài cắm bãi **** trâu )

Chú Hề lẩm bẩm và liếc nhìn tôi.

Như thường lệ, tôi không trả lời mà chỉ im lặng.

Người ta nói im lặng là vàng.

“Được rồi, tôi đoán là tôi sẽ phải cho anh thứ gì đó phù hợp hơn với trình độ của anh.”

Sau đó, Chú Hề đưa ra thông tin mới.

Đó là về Hội thám hiểm, và lần này không có sự phản đối nào cả.

Bây giờ lại đến lượt tôi.

Tôi chọn một trong những thông tin mà tôi đã chuẩn bị. Đó là thông tin chất lượng cao, nhưng chất lượng cao đến mức gần như vô dụng ngay cả khi bạn biết.

“Hòn Đá Phục Sinh thực sự tồn tại.”

Ngay khi tôi nói xong, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía trung tâm của Bàn Tròn.

Và khoảnh khắc viên ngọc phát ra ánh sáng xanh.

“…”

“…”

Sự im lặng bao trùm.

***

“Ừm, Hòn Đá Phục Sinh là gì…?”

Goblin là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng.

Khi anh thận trọng đặt câu hỏi, Cáo đã trả lời.

“Đó là một vật phẩm có thể khiến mọi người sống lại. Hoặc, đó là những gì người ta đồn đại.”

'Hòn Đá Phục Sinh’ là một vật phẩm chỉ được biết đến qua những lời đồn trong trò chơi.

Vì hiệu ứng OP của nó mà để có được nó cần phải có may mắn và đáp ứng những điều kiện điên rồ.

Lần đầu tiên tôi nhận được nó hoàn toàn là do vô tình, và lần tiếp theo tôi không thể nhận được nó mặc dù tôi đã biết các điều kiện. Làm sao những đứa nhóc hoàn thành trò chơi với phiên bản g·ian l·ận có thể biết được?

“Nó có thực sự khiến n·gười c·hết sống lại không?”

Trăng Lưỡi Liềm thận trọng hỏi.

Sự phấn khích không giấu nổi trong giọng nói của ông ta. Có lẽ ông ta có ai đó mà anh ta muốn hồi sinh?

"Đúng."

Tôi đã giúp họ một chút để đổi lại những thông tin giá trị mà tôi đã nhận được hôm nay.

“Với Hòn Đá Phục sinh, việc hồi sinh n·gười c·hết là có thể.”

Mặc dù đi kèm với những điều kiện phức tạp, nhưng tác dụng thực sự đúng như lời đồn.



Nhưng như thế vẫn chưa đủ sao?

“Vậy thì, nhân tiện, anh có biết ai đã sỡ hữu—”

"Đủ."

Tôi lạnh lùng cắt ngang lời nói của Trăng Lưỡi Liềm. Nếu ông ta muốn nghe thêm, ông ta nên quay lại với thông tin có giá trị.

Trăng Lưỡi Liềm nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

“Vậy thì, ít nhất thì anh có thể nói cho tôi biết anh quan tâm đến điều gì không? Tôi thực sự cần món đồ đó.”

Ừm, tôi không ngờ tới sự diễn biến này.

Tôi suy nghĩ một lúc.

Trong vai một kẻ lập dị đeo mặt nạ sư tử, buồn chán và không thích mọi thứ, tham dự một buổi tụ tập như vậy để tìm kiếm điều gì đó giải trí, anh ta sẽ nói gì?

Chẳng mấy chốc, một câu nói phù hợp đã hiện ra trong đầu.

"Tôi không biết."

Bản thân Sư Tử cũng không biết.

“Những gì tôi quan tâm.”

Có vẻ hơi cường điệu một chút, nhưng ngoài điều đó ra thì đây là một ý tưởng khá ổn. Bằng cách này, họ sẽ tự nhiên mang lại nhiều thông tin hữu ích…

Và sẽ rất dễ dàng để coi bất cứ điều gì họ nói là không thú vị.

“Sẽ không dễ để làm một người như anh vui đâu.”

Trăng Lưỡi Liềm thở dài.

Quyết tâm tìm hiểu hiện rõ trong mắt ông. Cảm thấy lương tâm cắn rứt, tôi quay đi và nhìn về phía xa.

Ông ta đang cảm thấy thấy cô đơn sao?

Không ai nói gì cả, và một khoảnh khắc im lặng bao trùm.

“Hmm! Bây giờ, chúng ta sẽ làm gì? Nếu mọi người đều đồng ý, chúng ta sẽ chơi thêm một vòng nữa nhé?”

Ngay sau đó, Cáo đã đảm nhiệm vai trò người điều phối và dẫn dắt cuộc trò chuyện, còn Goblin thì giơ tay.

“Tôi sẽ rời đi vào lúc này. Tôi không còn thông tin nào có thể làm hài lòng tất cả các người nữa.”

“Vậy thì tôi cũng đi đây. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để phòng ngừa, nhưng nhìn trình độ hôm nay, tôi không còn tự tin nữa.”

Sau Goblin, Hươu Sừng tuyên bố không tham gia, chúng tôi tự nhiên quyết định rằng cuộc họp sẽ kết thúc.

Nhưng cái gì nữa đây?

'Ồ, lại thế này nữa à?'

Mọi người đều im lặng nhìn tôi và không rời đi. Cuộc họp lần trước cũng diễn ra như vậy.

Mặc dù họ giả vờ không biết, nhưng mọi người đều có vẻ tò mò về đánh giá của tôi. Well, lần trước, lòng tự trọng của họ hẳn đã bị tổn thương.

Lần trước, tôi đã thể hiện sự thất vọng của mình bằng cách hỏi "Thế thôi à?"

'…Vậy lần này tôi nên nói gì đây?'

Sau khi suy nghĩ một lúc, tôi đã đưa ra quyết định.

Và sau khi liếc nhìn mọi người đeo nhiều loại mặt nạ khác nhau, tôi mỉm cười như muốn nói rằng nỗ lực của họ thật đáng ngưỡng mộ.

“Tôi đang mong chờ lần tiếp theo.”

Nhờ các người mà tôi có thể thu được nhiều thông tin bổ ích.

***

Trong căn phòng có chiếc bàn tròn mà ông Sư Tử đã rời đi.

Goblin thốt ra câu hỏi mà hắn đã kìm nén bấy lâu bằng giọng nói bàng hoàng.

“……Người đó rốt cuộc là ai?”

“Rõ ràng anh ta không phải là người bình thường.”

Hươu Sừng trả lời ngắn gọn, và Goblin thở dài.

Anh ấy chỉ muốn bắt đầu một cuộc thảo luận, hy vọng họ có thể cùng nhau đoán ra thân phận của Sư Tử thôi.

Tại sao tôi luôn bị đối xử như thế này?

Sau đó, Goblin chia sẻ những điều mà anh ta đã suy nghĩ một mình.

“……Có lẽ anh ta là người của chúng tôi.”

“Phì, ngươi đang nói gì thế, Goblin?”

“Chỉ có không đến mười người trong giáo đoàn chúng tôi biết về lời mặc khải của thần linh. Mỗi người trong số họ ít nhất cũng là một vị tư tế cao cấp hoặc một nhân vật cấp lãnh đạo. Nếu anh ta là một trong số họ, mọi thứ sẽ được giải thích—”

“Ha, tôi tự hỏi anh đang nói cái quái gì vậy.”

Chú Hề đột nhiên ngắt lời và cáu kỉnh quát lên.

“Đó là lý do tại sao anh luôn b·ị đ·ánh giá thấp. Tại sao suy nghĩ của anh lại đơn giản như vậy? Người đàn ông đó là một vị Đại tư tế? Một thống lĩnh? Anh nghĩ anh ta chỉ có vậy thôi sao?”

“Nhưng! Nếu không thì không hợp lý. Thậm chí còn chưa đến hai tuần kể từ khi lời mặc khải của thần linh được ban ra……”



“Ts, thảm hại. Anh không nghĩ rằng một trong số họ có thể bị mua chuộc sao?”

“Điều đó không thể nào……”

Goblin im lặng, như thể ý tưởng đó thật nực cười. Rốt cuộc, anh biết các quan chức cấp cao của ngôi đền sùng đạo đến mức nào.

Họ không phải là những người phục vụ dưới quyền một người ngoài cuộc.

“Khoan đã, mọi người đều nghĩ giống nhau à?”

Có vẻ như mọi người, trừ anh, đều dễ dàng chấp nhận ý tưởng vô lý đó.

“Không có lời giải thích nào khác.”

“Thành thật mà nói, tôi nghĩ anh ấy có thể là một kiểu anh hùng độc hành. Nhưng cũng có thể không phải vậy.”

“Có lẽ chúng ta đang có mối liên kết với một con cá lớn hơn chúng ta tưởng tượng.”

Đến lúc này, ngay cả Goblin cũng bắt đầu nghi ngờ.

Có thể nào ảnh hưởng của thế lực bên ngoài đã chạm tới cốt lõi của nhà thờ không?

Tất nhiên, họ vẫn chưa thể chắc chắn được. Vì vậy, Goblin tập trung vào cuộc trò chuyện sau đó.

“Vậy thì chúng ta hãy cùng nhau suy nghĩ trong thời gian còn lại. Chúng ta có thể không tìm ra được danh tính của anh ta, nhưng chúng ta có thể tìm ra anh ta là người như thế nào.”

“Đó là một ý tưởng hay. Có lẽ chúng ta có thể tìm hiểu xem anh ấy quan tâm đến điều gì.”

Với gợi ý của Cáo, một suy luận dựa trên trí thông minh tập thể đã bắt đầu. Mục đích là tìm ra danh tính của ông Sư Tử.

“Để tôi bắt đầu nhé. Người đó thậm chí còn không hứng thú với những Double Numbers. Có lẽ anh ta quá mạnh nên không cần những thứ như vậy.”

“Kế hoạch khuất phục Noark cũng vậy. Anh ta không hề nao núng khi nghe điều đó. Chắc hẳn có tai mắt trong cốt cán của gia đình Hoàng Gia.”

“Kekeke, tôi không biết, nhưng hắn ta hẳn đã g·iết ít nhất hàng ngàn người. Không biết hắn ta hứng thú với điều gì, tôi chưa từng thấy nhiều người suy đồi đến mức đó.”

Khi mỗi người chia sẻ những quan sát của mình, họ cảm thấy như thể tất cả đều bị một loại bùa chú nào đó tác động.

Đỉnh cao của sự việc này là suy đoán của Trăng Lưỡi Liềm.

“Có lẽ… anh ấy biết tất cả về danh tính của chúng ta.”

“Ý anh là sao, Trăng Lưỡi Liềm?”

“Khi anh ấy nhắc đến Hòn Đá Phục Sinh, anh ấy nhìn thẳng vào tôi. Giống như anh ấy biết câu chuyện của tôi vậy.”

Goblin không thể nhịn được cười.

Rõ ràng anh ta không phải là người bình thường, nhưng đây không phải là một bước nhảy vọt quá lớn sao?

'Có lẽ là trùng hợp thôi... Dù sao thì chỗ ngồi của anh ta cũng ngay trước Trăng Lưỡi Liềm mà, đúng không?'

Tất nhiên, anh chỉ nghĩ như vậy trong đầu thôi. Mọi người đều coi trọng lời nói của Trăng Lưỡi Liềm.

“Ừm, đột nhiên, lý do anh ta nhắc đến Hòn Đá Phục Sinh trở nên hơi khó hiểu, nhưng giờ thì có lý rồi.”

Chú Hề hoàn toàn bị thuyết phục, và những người khác cũng nghĩ rằng khả năng này đáng để cân nhắc. Dần dần, ngay cả Goblin cũng bắt đầu cảm thấy bối rối.

Khi tất cả những người thông minh xung quanh anh đều nói như vậy, anh bắt đầu nghĩ rằng điều đó thực sự có thể xảy ra.

“Ồ!”

Vào lúc đó, Cáo vỗ tay thật to.

“Mặt nạ! Có mặt nạ đúng không?”

“Mặt nạ… anh nói thế à?”

“Đúng vậy. Nếu chúng ta nghĩ về chiếc mặt nạ đó, chúng ta có thể biết được anh ta là người như thế nào không?”

“Ừm, đúng vậy, nếu những gì Chú Hề nói là sự thật, chúng ta có thể hiểu được khuynh hướng của hắn.”

“Sư tử hả…”

Từng người một, các thành viên bắt đầu chia sẻ suy nghĩ của mình về những gì hiện lên trong đầu khi nghĩ đến sư tử.

“Chà, khi nghĩ đến sư tử, điều đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi là câu chuyện về việc chúng thả con mình xuống vách đá ngay sau khi sinh.”

“Người sống sót là người duy nhất được nuôi dưỡng, câu chuyện đó ư? Tất cả đều là lời đồn. Nhưng, để trở nên mạnh mẽ như vậy, người ta phải trải qua những khó khăn khắc nghiệt hơn cả việc rơi xuống vực.”

“Phì, ngoại trừ thú vương, không còn gì khác nữa. Chẳng lẽ Sư Tử tiên sinh một ngày nào đó sẽ trở thành vua?”

“Ừm, anh ta chắc chắn không giống người sẽ hành động dưới quyền của người khác.”

“Tôi nghe nói rằng ở phương Đông, sư tử được dùng làm biểu tượng của hoàng đế.”

“Biểu tượng của một hoàng đế! Thật thú vị!”

Goblin chỉ im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện của họ.

Và rồi, một ý nghĩ đột nhiên lóe lên trong đầu anh.

'Sư tử thực hành chế độ đa thê… Có thể anh ta chỉ là người có nhiều may mắn với phụ nữ?'

Tất nhiên, suy nghĩ này cũng chỉ ở trong lòng.

Bởi vì nói ra điều đó chỉ khiến người ta nhìn với ánh mắt khinh thường

—-----------------------------

Dịch giả-kun : tội nghiệp Goblin, người duy nhất đoán đúng từ đầu đến cuối trong Hội Bàn tròn. Nhưng tất nhiên là chẳng ai quan tâm đến anh chàng hèn nhát này rồi
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.