"Xem ra đúng là không bình thường, không ngờ lại xuất hiện hai con đường. Trước kia không có, chỉ có một con đường đến thẳng sơn môn của Tinh Thần Môn: " Vừa dứt lời, Vân Thiên Tà chợt ồ lên: "Sao trên sườn núi phía trước lại xuất hiện chữ Thiên Nguyên Tông?"
Dương Bách Xuyên ngẩng đầu nhìn, quả nhiên trên vách núi có ba chữ to Thiên Nguyên Tông.
"Thật kỳ lạ! Trước đây hẳn là viết ba chữ Tinh Thần Môn mới đúng. Bây giờ xem ra Thiên Nguyên Tông là tu hú chiếm tổ. Lập tức đi hướng Đông, bên đó là vị trí sơn môn của Tinh Thần Môn."
Địa bàn của đồ đệ bị người ta chiếm, điều này chứng tỏ khả năng cao là Tinh Thần Môn đã bị diệt tông. Nếu không, không một tông môn nào chịu được cửa nhà mình treo tên của tông môn khác.
Đây là vả mặt trắng trợn!
Advertisement
Không một tông môn nào có thể tha thứ cho hành vi này.
Dương Bách Xuyên nghĩ thấy cũng đúng, không có bất kỳ tông môn nào có thể chịu được chuyện cửa nhà mình bị tên nhà người khác chiếm cứ.
Hơn nữa, trên núi không có bất kỳ dấu vết gì liên quan đến Tinh Thần Môn, chỉ có ba chữ to Thiên Nguyên Tông.
Advertisement
Mấu chốt Thiên Nguyên Tông còn là kẻ thù.
Tên nhị thế tổ Trang Tất Phương và lão giả bị hắn chém giết là người của Thiên Nguyên Tông. Vừa nãy Dương Bách Xuyên đã chém giết một nhóm người Thiên Nguyên Tông, bây giờ lại chạy tới sào huyệt của Thiên Nguyên Tông, tim hắn đập thình thịch.
Hắn lẩm bẩm trong lòng, có cảm giác lần này sư phụ bẫy người rồi.
Nhưng sư phụ dẫn đường cho mình tới địa giới Tinh Thần Môn, chắc là không sai đâu.
Bây giờ xem ra Tinh Thần Môn của nhị sư huynh có khả năng đã trở thành lịch sử. Nói cách khác, sau khi Thiên Nguyên Tông tiêu diệt Tinh Thần Môn đã chiếm luôn địa bàn.
Nếu vậy thì mối thù này lớn rồi đây.
Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được cảm xúc của sư phụ dao động mãnh liệt.
Sau đó, hắn đi về hướng đông theo gợi ý của sư phụ, bên kia là hướng tây.
Theo chỉ dẫn của sư phụ, Tinh Thần Môn của nhị sư huynh nằm ở ba trăm mét phía đông, đó là vị trí sơn môn.
...
Dương Bách Xuyên vừa mới đi khỏi, hai bóng người chạy như bay từ phía tây tới, chính là Trang Tất Phương và Hoa Khuyết.
"Tiểu sư thúc chờ chút." Trang Tất Phương dừng lại nói, lúc này gã đang đứng ở chỗ sườn núi viết ba chữ Thiên Nguyên Tông. Thiên Nguyên Tông nằm ở phía tây Tinh Thần Môn.
"Sao thế?" Hoa Khuyết hỏi. Sau khi ông ta biết chồn Tầm Bảo và thần cầm đang ở bên cạnh một tiện dân Phân Thần sơ kỳ, trong lòng vô cùng chấn động, thầm nghĩ phải bắt được chồn Tầm Bảo và tiểu Phượng Hoàng. Đến lúc đó, ông ta có thể trở thành đệ tử nòng cốt của Thiên Nguyên Tông. Có chồn Tầm Bảo, ông ta có thể đạt tới cảnh giới Hợp Thể, thậm chí là cảnh giới cao hơn.
"Tiểu sư thúc, con từng đánh với tiện dân kia nên nhớ được khí tức của hắn. Khí tức của tiện dân kia cùng với khí tức của tiểu phượng hoàng, chồn Tầm Bảo và con khỉ từng xuất hiện ở đây." Trong lúc nói chuyện, Trang Tất Phương nhắm mắ cảm nhận, sau đó thình lình mở mắt ra: "Bọn họ đi hướng đông, mới rời đi không lâu."
Trang Tất Phương hơi kích động. Tuy gã không biết tiện dân kia đến đây làm gì, nhưng đối phương đã xông vào địa bàn của Thiên Nguyên Tông, điều này khiến Trang Tất Phương vui phơi phới. Đến núi Tinh Thần, để xem các ngươi chết thế nào!
Hoa Khuyết nhíu mày hỏi: "Con chắc chắn mình không nhầm chứ?"
"Tất nhiên không nhầm. Có chết con cũng không quên khí tức của tiện dân kia, chắc chắn không sai được." Trang Tất Phương nói chắc như đinh đóng cột.
Thiên Nguyên Tông tọa lạc phía tây núi Tinh Thần, chẳng khác gì hoàn toàn chiếm cứ núi Tinh Thần.