Lý Phượng Ngọc mặc dù trong lòng phẫn nộ đến bùng nổ, nhưng cuối cùng vẫn lý trí, giảng giải cái lợi cái hại với Thương Vũ Hoan.
Đúng như nàng nói, hôm nay ngũ đại tông môn bậc hai liên hợp đánh tới cửa, thực lực của hai bên chênh lệch quá xa, căn bản là không thể liều mạng, giờ phút này nếu vì tức giận mà ra ngoài liều mạng chỉ là tìm chết, càng đúng ý ngũ đại tông môn bậc hai kia hơn.
Những tông môn này vốn là muốn giẫm lên Tinh Thần Môn để thượng vị.
Bát nữ nghe đại sư tỷ Lý Phượng Ngọc nói vậy, đều cắn chặt môi trầm mặc.
Advertisement
Quả đúng như đại sư tỷ nói, họ có thể có tu vi như bây giờ, thậm chí có thể phong bế sống sót ở Tinh Thần Môn, là do từng tiền bối đồng môn truyền tài nguyên tu luyện cùng công lực cả đời cho, mới có nữ tử Cửu Đại Ngũ Hành chi cảnh của Tinh Thần Môn hôm nay.
Những tiền bối đồng môn ấy là hy vọng họ có thể khôi phục lại thời huy hoàng của Tinh Thần Môn.
Advertisement
Mà Dương Bách Xuyên xuất hiện, chính là cứu tinh của bọn họ.
Đúng là trước khi đi tổ sư thúc Dương Bách Xuyên đã dặn dò bọn họ không nên ra khỏi sơn môn, chờ hắn trở về.
Hiện giờ tổ sư thúc ra ngoài tìm linh dược đã nửa năm không trở về, ngược lại là nghênh đón ngũ đại tông môn bậc hai bao vây tấn công.
Giờ phút này trong lòng mọi người đều hy vọng tổ sư thúc có thể sớm ngày trở về, luyện chế đan dược, để cho tất cả mọi người tăng tu vi.
Trong lúc trầm mặc đột nhiên bọn họ nghe thấy bên ngoài sơn môn vang lên một thanh âm quen thuộc.
“Các ngươi muốn chết, giết cho ta, không để sót tên nào.”
Lý Phượng Ngọc nghe được thanh âm này cả người chấn động nói: "Giọng của tổ sư thúc?”
Xuyên qua đại trận nhìn ra ngoài quả nhiên thấy được thân ảnh Dương Bách Xuyên cùng Thương Vũ Tình, chỉ thấy hai người đứng trên lưng một con yêu thú thật lớn đáp xuống từ phía chân trời.
...
Trên bầu trời Tinh Thần Môn sơn môn, linh thức Dương Bách Xuyên đảo qua liền biết lai lịch đám tu sĩ vây đánh Tinh Thần Môn này, tam đại Độ Kiếp Sơ Kỳ, ngũ đại Hợp Thể Cảnh, những người còn lại không đáng lo.
Hắn hỏi Ngũ Hành Thú: "Tiểu Ngũ có thể đối phó tu sĩ Độ Kiếp Kỳ phía dưới không?”
Ngũ Hành Thú nhếch miệng cười nói: "Chủ nhân không phải ta coi thường Nhân tộc các ngươi, so với Yêu tộc thì kém xa." Nói xong có cảm giác nói sai, vội vàng bổ sung: "Khụ khụ, ý của ta là Nhân tộc bình thường, hạng kỳ tài ngút trời như chủ nhân đương nhiên không có trong danh sách.
Chủ nhân người đứng nhìn là được rồi, ba tên Nhân tộc Độ Kiếp Sơ Kỳ bên dưới, bổn vương hai chiêu là có thể ăn tươi nuốt sống bọn chúng..."
Nói xong Ngũ Hành Thú liền bành trướng, bất tri bất giác nói ra câu cửa miệng “bổn vương”, Dương Bách Xuyên trừng mắt một cái nói: "Không khoác lác thì chết à? Tiểu tử ngươi nhìn kỹ cho ta, đó là ba tu sĩ Độ Kiếp Sơ Kỳ đã vượt qua Thiên Kiếp, ngươi cũng chưa vượt qua Thiên Kiếp, nói mạnh miệng cái gì, đây là chém giết liều mạng, đừng xem thường.”
Sau khi hai người một thú thương lượng xong, nhất thời liền rống lên một tiếng, liều mạng xông lên.