Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2646: Làm sao nàng ta lại không biết được.



“Tiểu đệ đệ, đừng suy nghĩ miên man bậy bạ, tỷ tỷ nói thật cho ngươi biết, tu vi của tỷ tỷ là cảnh giới Đại Thừa kỳ, cho nên ngoan ngoãn ngồi xuống nói chuyện với tỷ tỷ, yên tâm tỷ tỷ không ăn ngươi, ha ha ha.”





Lâu Hải Đường nói xong cười khanh khách.



Nhưng lại làm Dương Bách Xuyên không rét mà run.



Advertisement

Đại Thừa kỳ!



Đây chính là cảnh giới sau Độ Kiếp kỳ, gần như là cảnh giới cao nhất của Tu Chân Giới, bước tiếp theo chính là cảnh giới Phi Thăng, có thể thành tiên.



Thực sự không ngờ được Lâu Hải Đường lại là Đại Thừa kỳ, trách không được hắn không cảm nhận được sự dao động linh khí trên người nàng ta. Với tu vi hiện giờ của hắn, hắn không cảm nhận được cũng đúng, cũng không dám dùng linh thức dò xét.



Advertisement

Còn có sự thay đổi chóng mặt của Lâu Hải Đường trong lúc đàm phán làm Dương Bách Xuyên e ngại trong lòng, một giây trước còn lạnh băng, một giây sau gương mặt lại tươi cười nở hoa như tắm mình trong gió xuân, thực sự là một người thần kinh phân liệt.



Loại người này rất khó có thể nắm bắt, không dễ tiếp xúc, không cẩn thận lại bị giết lúc nào không hay.



Nghe thấy nàng ta bảo hắn gọi mình là tỷ tỷ, ngược lại nàng ta gọi chính mình là tiểu đệ đệ, thật sự… Rất sợ hãi.



Dương Bách Xuyên cũng thành thật, đứng trước tu vi của nữ nhân này vẫn nên cẩn thận một chút, không thể có tâm tư khác.



Việc đã đến nước này Dương Bách Xuyên cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước, đơn giản chỉ là vấn đề mình có lấy ra được linh thạch hay không, hắn cũng đã nghĩ sẵn vấn đề này trong đầu rồi.



Lâu Hải Đường mở miệng nói: “Vậy mới đúng, ngoan ngoan nghe lời mới tốt, tâm sự với tỷ tỷ một chút.”



“Khụ khụ, tiền bối…” Dương Bách Xuyên mở miệng muốn nói tiếp về chuyện linh thạch, kết quả vừa mới nói được hai chữ đã bị Lâu Hải Đường lạnh giọng đánh gãy.



“Gọi là gì hả?” Sắc mặt Lâu Hải Đường thay đổi bất thường.



“Tiểu tỷ tỷ.” Dương Bách Xuyên nhìn thấy nàng ta thay đổi sắc mặt, vội vàng sửa miệng.



“Vậy mới đúng chứ.” Lâu Hải Đường lại nở nụ cười.



Lúc này trong lòng người nào đó như có một ngàn con ngựa chạy qua, giận mà không dám nói gì.



Chỉ nghe Lâu Hải Đường nói: “Sư môn của ngươi ở đâu?”



Dương Bách Xuyên thầm nghĩ: “Cuối cùng cũng đi vào vấn đề chính.”





























— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.