Nam Phương Bất Hạnh tỉnh lại liền thấy Thiên Tiếu nằm trên người của mình, đầu của người kia úp thẳng vào bầu ngực đầy đặn của nàng . Nước trên người của nàng đã khô gần hết, chứng tỏ nàng đã nằm ở đây cùng người này khá lâu, cảnh này bị người khác nhìn thấy nàng làm sao sống nổi .
Lay động thân thể lõa lồ, mặc kệ cảm giác đau đớn nàng vội vàng đẩy Thiên Tiếu ra, lần đầu nàng tiếp xúc trực tiếp với nam nhân như thế này .
“Sao lại chắc chắn như thế này, mười chiếc đuôi của Thiên Tiếu theo bản năng đã quấn chặt nàng với hắn lại . Đã thế tên này chắc chắn là dê xồm, dù b·ất t·ỉnh nhưng tay hắn vẫn nắm lấy ngực của nàng không buông, không biết sao nhưng nàng cảm giác người hắn có mùi rất là thơm .
Bình tĩnh lại nàng tập trung quan sát người nam nhân này, nàng ngay lập tức nhận ra cái vòng tay hắn ta đeo, đây chẳng phải dấu hiệu nhận biết người giám hộ của bọn họ sao . Chẳng nhẽ người này chính là người giám hộ mới mà Liên cô cô đã nói khi nãy qua quang não .
Ban đầu nàng còn không hiểu tại sao người này lại từ trên trời rơi xuống thẳng phòng tắm của mình, đã thế nàng còn cảm nhận được Hồn lực và Nguyên lực của hắn gần như bị phong ấn toàn bộ . Nhưng nếu đây là do Hoàng Tử Lam làm ra nàng cũng có thể hiểu được, vị cô cô này với các nàng còn không nhẹ tay, huống chi Thiên Tiếu một cái người ngoài .